Chương 43: Chiến tích và khả năng thực sự - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Tư, 25 tháng 8, 2021

Chương 43: Chiến tích và khả năng thực sự

Akira và nhóm Katsuya đứng gác bên trong tòa nhà trong khi nhóm Mimata rời đi thăm dò khu vực xung quanh để tìm di tích.


Reina thì gọi cho HQ (Bộ chỉ huy) để cản nhóm của Mimata lại, nhưng HQ lại không quan tâm vì cho rằng chuyện này không quan trọng. HQ còn không đưa ra bất kỳ nhiệm vụ cụ thể nào do Điểm phòng thủ số 14 này không phải là một vị trí trọng yếu.


Thế nên Reina mỗi lúc càng cáu kỉnh hơn. Cô phải giám sát xung quanh và không nói được gì trong khi những nhóm còn lại không nghiêm túc với công việc của mình và đi tìm kiếm di tích ở khu vực này.


“Katsuya. Chúng ta có nên đi kiếm di tích không? ”


"Không được."


Katsuya trả lời lại một cách nhanh chóng và không chút do dự, nhưng điều đó chỉ khiến tâm trạng của Reina trở nên tồi tệ hơn. Vì đó là mệnh lệnh của Katsuya, thủ lĩnh của nhóm, nên với tư cách là một thành viên, cô có nhiệm vụ tuân theo. Cô hiểu rõ điều đó, nhưng sự bực bội cứ âm ỉ trong cô.


"Nhưng tại sao? Tại sao chúng ta phải đứng gác trong khi họ chẳng làm gì cả? ”


“Tớ biết cậu cảm thấy thế như nào, nhưng hãy kiềm chế bản thân lại. Từ ban đầu chúng ta đã quyết định sẽ luôn di chuyển theo nhóm để đảm bảo an toàn, nhớ không? Hơn nữa, nếu 5 trong số 8 người ở nơi này, 7 người nếu tính cả cậu nữa rời khỏi chỗ này (mình nghĩ ý tác giả là Shiori chắc chắn sẽ đi theo Reina), tớ chắc chắn HQ sẽ không hài lòng về điều đó. Họ sẽ gửi đơn khiếu nại đến Drankam và chúng ta sẽ bị phạt. Đó là lý do tại sao chúng ta cần phải ở lại đây ”.


Reina im lặng, cô không thể phủ nhận lý lẽ của Katsuya. Nhưng ngay cả như vậy, nó cũng không thể giải tỏa được sự phiền lòng của cô, rõ ràng là cô vẫn còn đang khó chịu. Katsuya nhận ra điều đó. Cậu bèn nhìn Reina nghiêm túc nhưng pha chút cảm thông.


"Nhưng hơn thế nữa, tớ không muốn cậu làm điều tương tự những tên khốn đó."


Katsuya nhìn vào Reina, cô ấy hơi sợ hãi nhưng sau đó lại thả lỏng, biểu hiện của cô bây giờ lại chuyển từ cáu kỉnh sang hơi xấu hổ.


Ban đầu, Reina không thừa nhận khả năng của Katsuya. Nhưng sau khi nghe tin Katsuya và những người đồng đội đã tieu diệt một con Greedy Crocodile, Reina đã đề nghị tham gia vào nhóm của họ để xác nhận khả năng của cậu. Trong thời gian gia nhập nhóm của Katsuya, cô vẫn chưa xác định được, nhưng không lâu sau cô đã nhận ra sự tài năng của Katsuya. Và từ lúc đó, cô ấy bắt đầu để ý đến Katsuya.


Ngay cả đối với yêu cầu này, ban đầu nó được giao cho Katsuya, Yumina và Airi. Nhưng Reina và Shiori yêu cầu gia nhập đội của Katsuya và cậu vui vẻ chào đón họ.


Shiori nhẹ nhàng nhắc nhở.


“Thưa cô chủ. Xin đừng làm phiền Katsuya-sama. Tôi cũng không đồng ý với ý tưởng ​​đó đâu. Xin hãy nhớ tôi ở đây để đảm bảo an toàn cho cả Katsuya-sama và cô.”


“Đ-Được rồi…”


Reina khá yếu thế trước Shiori. Shiori là người hầu của Reina. Cô ấy đã phục vụ Reina trong một khoảng thời gian dài và Reina hoàn toàn đặt niềm tin vào Shiori. Theo mệnh lệnh, khi Reina thực hiện cong việc Thợ săn, Shiori sẽ làm vệ sĩ cho Reina.


Shiori tiếp tục nói.


“Và như tôi đã dặn dò với cô lúc đầu, hãy tránh tiếp xúc với người khác mà không mục đích. Có rất nhiều điều mà cô phải cẩn thận ngoài những con quái vật. Vì tôi là người duy nhất ở đây được chỉ định làm vệ sĩ cho cô, tôi biết khá xấu hổ khi phải nói rằng tôi không thể đảm bảo an toàn cho cô tuyệt đối. Vì thế xin hãy hạn chế tiếp xúc với các Thợ săn khác ngoài người của Drankam. Bản chất nóng nảy của cô dễ gây ra xung đột không cần thiết, vì thế… ”


Reina cảm thấy rằng đây sẽ là một bài giảng dài, vì vậy cô ấy cắt lời.


"Tôi biết rồi mà. Nhưng giống như cô đang bảo vệ tôi quá mức đấy? "


“Thưa cô chủ, tôi tin rằng tôi không cần phải nhắc nhưng chúng ta đang ở vùng đất hoang. Đây là một nơi cực kỳ nguy hiểm so với khu vực bên trong tường thành. Lúc mà cô nghĩ rằng tôi đang bảo vệ quá mức đã cho thấy cô vẫn còn rất ngây thơ, xin hãy hiểu điều này, thưa cô chủ.”


Người dân khu Đông có quan điểm ​​khác nhau về nơi gọi là vùng đất hoang, hầu hết mọi người đều cho rằng khu vực bên ngoài tường thành là đất hoang. Đồng bằng cằn cỗi, sa mạc, đại dương, bầu trời, khu tàn tích, tất cả những nơi đó đều được gọi là đất hoang và đều là những nơi nguy hiểm. Đối với những người dành cả cuộc đời bên trong bức tường thành, mọi thứ bên ngoài bức tường thành bao gồm cả quận dưới đều được coi là một phần của vùng đất hoang.


Dù vậy, có một điểm chung là vùng đất hoang là hoàn toàn đối lập với khu bên trong tường thành, nơi mọi người có thể sống một cách yên bình. Vùng đất hoang là một nơi cực kỳ nguy hiểm, nơi mà giá trị của một người được đánh giá bằng khả năng giết quái vật và kẻ địch của người đó.


Reina biết rằng cô đang ở trong vùng đất hoang nguy hiểm, nhưng suy nghĩ của cô vẫn còn quá non nớt.


Cô đã có Shiori ở bên bảo vệ cùng nhóm với Katsuya và những người bạn của cậu ấy, là những người có trình độ và khả năng phán đoán tương đối tốt, vì thế Reina cảm thấy an toàn hơn nhưng đó cũng là điều khiến cô ấy trở nên kém nhạy bén hơn trong việc nhận ra những mối nguy hiểm thực sự của vùng đất hoang.


Shiori hiểu rõ điều đó, nhưng cô ấy cũng không thể để Reina gặp nguy hiểm. Đó là lý do tại sao cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc thông suốt Reina qua những bài thuyết giáo dài.


Mặc dù Reina đã nghe đủ hết các bài giảng dài dòng của Shiori, nhưng cô ấy khồn phản bác thêm gì cả. Reina thực sự rất hạnh phúc khi họ nghĩ đến sự an toàn của cô, nhưng bên cạnh đó, cô lo rằng yêu cầu này sẽ kết thúc mà không có gì đáng nói với tiến độ nhiẹm vụ như thế này; đó là lý do tại sao cô ấy cực kỳ bồn chồn trong lòng.


Reina luôn đi cùng với Shiori khi cô thực hiện nhiệm vụ Thợ săn. Cô phải đối mặt với những Thợ săn coi thường các Thợ săn trẻ vì đi đâu bên cạnh cô luôn có vẹ sĩ. Vì vậy, bên Drankam đánh giá cô khá thấp. Mặc dù xếp hạng Thợ săn của cô vẫn tăng lên một cách suôn sẻ, nhưng hơn ai hết, cô chính là người nghi ngờ khả năng của mình nhất.


Katsuya và những người đồng đội đã chứng tỏ được sức mạnh bằng việc tiêu diệt một con Greedy Crocodile, dù vậy các Thợ săn khác trong Drankam vẫn không ngừng coi thường họ chỉ vì họ là một đám nhóc. Mặc dù Bọ cạp Yarata không mạnh như những con Greedy Crocodile, Reina nghĩ rằng nếu cô tham gia vào nhóm Katsuya và cùng họ xóa sổ tổ của Bọ cạp Yarata, các Thợ săn khác sẽ ngừng coi thường cô.


Vì nhóm của Katsuya đã tiêu diệt được một con Greedy Crocodile, họ được cử đi để tham gia chiến dịch lần này. Lúc đầu, HQ chấp nhận cho đội của họ tham gia và có kế hoạch điều họ đến Đội tiêu diệt. Nhưng khi biết rằng họ là một nhóm Thợ săn trẻ, HQ quyết định giao họ cho Đội phòng thủ. Reina thấy vậy nên rất bực mình, cô cực kỳ khó chịu vì mọi người vẫn đang coi thường mình.


Gia nhập Đội phòng thủ không có nghĩa là không có khả năng gặp quái vật, đó là lý do tại sao HQ điều Thợ săn làm công việc đó. Reina cố gắng kìm nén sự tức giận của mình và len tinh thần rằng cơ hội của cô ấy sẽ đến thôi. Nhưng không, Điểm phòng thủ số 14 lại là một vị trí cực an toàn.


… Chúng ta đã ở đây khá lâu rồi. Đám người kia cứ rời khỏi nơi này là bởi vì họ không nghĩ rằng chẳng có điều gì xảy ra ngay cả khi họ không có mặt. Mình cá rằng HQ cũng sẽ không mất công bắt họ phải ở lại… Có thể yêu cầu này sẽ kết thúc mà không có điều gì thú vị xảy ra à?


Reina hy vọng rằng điều gì đó sẽ sớm xảy ra. Cô hoàn toàn quên rằng an toàn bản thân là ưu tiên hàng đầu trong vùng đất hoang của mỗi Thợ săn, bởi vì cô ngày càng mất kiên nhẫn.


Một giọng nói đột ngột phát ra từ thiết bị liên lạc được lắp đặt tại nơi đó.


"Đây là HQ, Điểm phòng thủ số 14, trả lời tôi."


Mọi người nhanh chóng tập trung ngay xung quanh thiết bị liên lạc, Mimata là người gần nhất trả lời lại.


"Điểm phòng thủ số 14 đây."


"Anh có thấy điều gì bất thường ở đó không?"


"Không có cả, mọi thứ vẫn bình thường."


"… Anh là… Số 147, phải không? Có vẻ như anh đã rời khỏi khu vực một vài lần, anh có chắc rằng không có gì bất thường không? ” 


“Chúng tôi chỉ đi vệ sinh. Sẽ rất nguy hiểm khi đi một mình và việc chúng tôi không đi cùng lúc là điều bình thường. Nên đừng căng thẳng chứ”.


Mọi người đều nghĩ rằng Mimata và đồng đội của anh ta đã rời khỏi vị trí một cách không cần thiết, vì vậy họ đều cho rằng đó là lý do tại sao HQ liên lạc đến để phàn nàn. Sau khi chống chế, Mimata nghĩ bây giờ là lúc họ dừng việc rời khỏi vị trí của mình, nhưng câu trả lời tiếp theo từ HQ lại không phải vậy.


"Tôi không quan tâm, anh có gặp phải con Bọ cạp Yarata nào khi rời khu vực không? Hoặc anh có phát hiện ra bất kỳ con bọ cạp Yarata nào trong khu vực này không?”


"Không, tôi không thấy con nào cả. Có chuyện à?”


"Điểm phòng thủ số 15 đã tràn ngập Bọ cạp Yarata rồi. Họ có thể đánh lui đàn đó mà không bị thương, nhưng vấn đề thực sự là tìm hiểu chúng đến từ đâu. Có vẻ như chúng đến từ một nơi nào đó bên trong khu vực của chúng ta. Đội thám hiểm có thể đã bỏ sót chặn cái hang nào đó hoặc có thể chúng đã đào một hang mới. Chúng có thể đã đẩy một bức tường vỡ hoặc đào một hố nhỏ đủ để chúng có thể chui qua ”.


"Anh đang nói rằng chúng ta phải cẩn thận vì có thể bị chúng tấn công à?"


"Không. Chúng tôi muốn các anh kiểm tra khu vực này một lần nữa. Mang theo một vài người đi cùng và kiểm tra xem có bất kỳ thay đổi nào trong khu vực so với bản đồ được vẽ của Đội thám hiểm. Nếu anh tìm thấy bất kỳ cái hang mới nào, hãy thông báo ngay cho Đội thám hiểm và Đội tiêu diệt ”.


Có thể có rất nhiều di tích đắt tiền chưa được tìm ra đang chờ được tìm thấy trong một khu vực chưa được khám phá được kết nối với cái hang mới đào đó.


Mimata và những người đồng đội của anh nhìn nhau, mỉm cười và trả lời lại một cách quả quyết.


“Đã rõ rồi. Chúng tôi sẽ ngay lập tức cử người đến kiểm tra khu vực này ”.


“Không, các anh ở yên đó! Chỉ cần im lặng và bảo vệ khu vực! Tôi chắc rằng các anh đang định tìm di tích thay vì kiểm tra khu vực này ”.


“… Tất nhiên là chúng tôi sẽ không làm vậy.”


"Các anh cứ ở yên đó!!"


Mimata tặc lưỡi và cảm thấy cực kỳ khó chịu. Thấy vậy, Reina cười khúc khích và nói.


"Đáng đời."


Mimata quay sang nhìn nhóm của Katsuya, sau đó anh trả lời lại Bộ chỉ huy như thể đang chế giễu nhóm của Katsuya.


“Vậy thì anh nghĩ nên gửi ai? Ngoài chúng tôi, chỉ có đám nhóc và một Thợ săn được giao nhiệm vụ trông chừng chúng, anh có biết không? ”


Katsuya, Airi và Reina nhìn chằm chằm vào Mimata, Yumina tức giận với nhận xét của Mimata. Shiori lặng lẽ đứng bên cạnh Reina và Akira trông như thể cậu chẳng quan tâm chút nào.


Nhân viên trả lời lại.


“Số 27 hãy đi. Cậu có thể chọn bất kỳ ai khác đi cùng nhưng chỉ hai người tối đa. Cậu cũng có thể đi một mình”.


Nhóm của Mimata và nhóm của Katsuya chỉ biết số của người trong nhóm của mình. Bọn họ không biết ai là số 27.


 "Số 27 đã rõ."


 Mọi người nhìn về vị trí phát ra giọng nói đó. Đó là số 27, Akira.


[Akira. Họ nói rằng cậu có thể chon 2 người khác nếu cậu muốn, cậu muốn chọn ai? ]


[Không, Alpha, tôi sẽ đi một mình. Tôi không muốn gây ra bất kỳ cuộc chiến không cần thiết nào].


[Đúng là vậy, nhưng đi một mình rất nguy hiểm, cậu thấy đấy. Dù được phép đi một mình nhưng trong tình huống này thật khó phải không?]


[Cô biết mà. Nếu tôi nhận được một nhiệm vụ bổ sung như thế này, tôi sẽ cần phải suy nghĩ một chút về nó chứ].


Akira đeo ba lô của mình và rời khỏi. Các Thợ săn khác đều ngỡ ngàng và nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Akira. 


Một số người chỉ đơn giản là ngạc nhiên, một số lại tỏ ra không hài lòng, nhưng Akira không hề quan tâm mà cứ ra khỏi nơi đó, biến mất vào trong hành lang.


Mimata định thần lại và ngay lập tức hỏi. Anh ta ra vẻ khó hiểu.

“Tại sao lại là thằng nhóc đó? Có gì sai sót ở đây không? Anh không nhầm số 27 với người khác chứ? ”


"Không có gì nhầm lẫn cả, là số 27."


Sau khi HQ bác bỏ nghi ngờ của Mimata, lần này Katsuya là người lên tiếng.


“Có lý do cụ thể nào khiến các người chọn số 27 không? Nếu chọn cậu ấy một cách ngẫu nhiên, tôi muốn anh để chúng tôi thay thế ”.


Nếu Bộ chỉ huy chọn ngẫu nhiên, nó có thể gây ra vài tranh cãi. Vì vậy, là trưởng nhóm, cậu đã yêu cầu Bộ chỉ huy xem xét lại quyết định của mình.


Nhưng Bộ chỉ huy cũng phủ nhận điều đó.


“Không phải vậy, chúng tôi chọn số 27 vì thành tích của cậu ấy. Nhưng cậu có thể đi theo với một người nữa ”.


Katsuya bị sốc. Cậu nhớ lại lần bị coi thường và được chỉ định vào Đội phòng thủ thay vì đội tiêu diệt bởi một người nào đó từ HQ, người đó có thể là người cậu đang nói chuyện.


 Lần này là Shiori lên tiếng.


“Ý anh là gì về thành tích của cậu ấy? Katsuya-sama và 2 người đồng đội đã tiêu diệt một con Greedy Crocodile. Nếu quyết định dựa trên hồ sơ, anh nên chọn Katsuya-sama đấy?"


“Katsuya? À, trưởng nhóm bên Drankam. Nhưng chiến đấu với Bọ cạp Yarata không giống như chiến đấu với Greedy Crocodile. Hoàn cảnh hiện tại cũng khác, vì vậy dựa trên hồ sơ, số 27 phù hợp hơn trong tình huống này. Hãy ngừng phàn nàn đi, hay cách làm việc của Drankam là nghi ngờ quyết định của cấp trên? ”


Drankam đã sử dụng tầm ảnh hưởng to lớn của mình để gửi một số Thợ săn trẻ tuổi cho yêu cầu này. Nhưng vì có nhiều trường hợp các Thợ săn mà Drankam cử đến không có khả năng hoặc kỹ năng kém, nên nhân viên này đã có ấn tượng không tốt về Drankam.


Và bây giờ, anh lại bị các Thợ săn của Drankam phàn nàn hai lần liên tiếp về quyết định của Bộ chỉ huy, đó là lý do tại sao anh ta tỏ ra khó chịu và cáu kỉnh khi đưa ra câu trả lời của mình.


Câu trả lời của nhân viên khiến các Thợ săn ở đó tự hỏi rằng Akira này mạnh đến mức nào. Nhưng Mimata không hoàn toàn bị thuyết phục khi anh hỏi.


"Chính xác thì thành tích của cậu ta như thế nào?"


“Cậu ấy đã giải cứu một nhóm Thợ săn khỏi tòa nhà đầy quái vật và đã chống lại một bầy Bọ cạp Yarata. Thêm nữa, bao gồm cả Bọ cạp Yarata bị giết trong tòa nhà đó và những con đã đuổi theo trên đường, số 27 đã tiêu diệt ít nhất 60 con Bọ cạp Yarata. Và cậu ấy đã thực hiện một mình. Thành phố dưới lòng đất cũng tương tự như một tòa nhà bỏ hoang đầy rẫy quái vật mà cậu ta đã từng chiến đấu. Những lý do đó đủ tốt để chọn cậu ấy. So với việc đó, bắn và giết một con Greedy Crocodile to lớn từ xa với nhóm không có gì tốt bằng kỷ lục của cậu ta."


Mimata và các thợ săn lẩm bẩm ngạc nhiên.


“… A-Anh chắc đang đùa tôi ?”


“Đó là thông tin từ Văn phòng Thợ săn. Ít nhất cậu cũng nên hiểu rằng đây không phải là một trò đùa. Tôi không quan tâm cậu có tin hay không, các cậu chỉ cần đứng gác ở đây, vậy thôi. ”


Cuộc gọi từ HQ kết thúc. 


Mimata, Katsuya và các Thợ săn khác chết lặng khi họ nhìn nhau.


Dù Reina đã bớt sốc, cô ấy vẫn không thể gạt hình ảnh Akira ra khỏi suy nghĩ.


Nhưng vẫn còn ổn hơn so với Katsuya. Katsuya cũng đã tìm hiểu sức mạnh của Akira, và Akira là người đã thúc đẩy tinh thần cạnh tranh của cậu ấy. Sau khi nghe về thành tích của Akira, cậu cảm thấy suy đoán của mình về Akira là đúng.


Reina nghĩ rằng nếu cô ấy đi theo Akira, cô có thể đạt được thứ gì đó. Một thứ có thể khiến cô ấy tự hào hơn về khả năng của chính mình, một sự thúc đẩy, một cơ hội, một thời cơ, hoặc bất cứ thứ gì có thể xuất hiện.


Khi Reina nghĩ đến điều đó, cô ấy lờ đi sự thật rằng an toàn là ưu tiên số một ở vùng đất hoang và khả năng cao là cô ấy có thể gây nguy hiểm cho bản thân.


“… Chúng ta vẫn có thể cử 2 người khác, phải không?”


Shiori nhanh chóng hiểu ra ý nghĩa đằng sau câu hỏi của Reina.


"Cô chủ ?!"


"Chúng ta sẽ theo cậu ấy, hãy sẵn sàng đi."


Reina đưa ra quyết định của mình. Cho dù đó là một quyết định do cô ấy bất cẩn hay biết rõ nguy hiểm của nó, cô vẫn phải chịu trách nhiệm về quyết định của mình. Nhưng Reina chỉ là một cô gái ngây thơ không hiểu hết về điều này.


***********************************


Các đường hầm dưới lòng đất không chỉ tạo thành một mê cung, mà các bức tường của đường hầm cũng có thể đổ sập bất cứ lúc nào, khiến những ai đang thăm dò dễ dàng bị lạc. Akira đã sử dụng thiết bị đầu cuối đã được cấp để duyệt bản đồ do Đội thám hiểm vẽ  ra và sử dụng nó cùng với thiết bị liên lạc để kiểm tra vị trí của mình. 


Nhưng tất nhiên, loại bản đồ này không có sẵn cho Đội thám hiểm. Bản đồ này đã được vẽ ra bởi họ bằng công việc khó khăn của nhóm. Bản đồ cho Bộ chỉ huy dễ dàng dự đoán các tuyến đường có quái vật và lựa chọn vị trí của các cứ điểm phòng thủ.


Nhưng nếu những con bọ cạp có thể đào lỗ xuyên tường và mở ra những đường hầm mới thì những khu vực được cho là an toàn lại trở thành khu vực nguy hiểm. 


Ngay cả khi phải khám phá khu vực này, Akira không thể lang thang vô định. Sau khi đi không quá xa điểm phòng thủ 14, anh ta dừng lại và hỏi Alpha phải làm gì tiếp theo.


[Chúng ta nên làm gì đây? Có nên đi sang điểm phòng ngự số 15 không, Alpha?]


[Có lý do gì để cậu làm điều đó không?]


[Nếu có bất kỳ con bọ cạp nào rút khỏi điểm phòng thủ 15, chúng có thể bị thương và để lại vết máu hoặc dấu vết khác trên hường trở tổ… Và thêm nữa, trong trường hợp tôi gặp một bầy khác và bị tấn công, tôi sẽ có thể chạy đến điểm phòng thủ 15 gần hơn điểm phòng thủ 14, đúng không? Họ nói rằng Thợ săn ở đó có thể chống đỡ cả bầy mà không bị thương, nó sẽ an toàn hơn điểm phòng thủ số 14].


[Đó là một phán đoán tuyệt vời. Đặc biệt là lý do cuối cùng.]


Mặc dù Alpha đang mỉm cười hạnh phúc với cậu, nhưng Akira cảm thấy hơi khó chịu.


[Alpha, cô cũng cho rằng điểm phòng ngự 14 không thể chống đỡ sao?]


[Các Thợ săn ở đó hoàn toàn không nghiêm túc và đã chia thành 2 nhóm. Tôi nghĩ khó có thể chiến đấu tốt nếu bị bất ngờ tấn công, nên sẽ yên tâm hơn nếu đến với những người vừa chiến đấu xong].


[Ừ, đúng vậy…]


Mặc dù là người tách ra khỏi 2 nhóm và cơ bản là phe thứ ba, cậu không có tư cách gì để nói về điều đó. Akira hiểu vậy, nhưng cậu không thể không cằn nhằn. Mặc dù cậu sẽ không đi xa đến mức khuyên họ phải hòa thuận, Akira hy vọng rằng ít nhất họ sẽ không cản đường nhau hoặc thậm chí tổn hại cho nhau như bắn nhóm khác từ sau lưng. Về cơ bản cậu không muốn lo lắng về việc ai đó “vô tình” bắn người khác.


[Chúng ta nên đi sớm. Khi huấn luyện, hãy cố gắng khám phá khu vực mà không có hỗ trợ của tôi].


[Huấn luyện ngay cả trong tình huống này ư?]


[Chính xác là vì chúng ta đang ở trong tình huống này. Tất nhiên, tôi cũng sẽ liên tục quét môi trường xung quanh như một cách rèn luyện cho bản thân.]


[Cho bản thân cô?]


Akira rất ngạc nhiên, cậu cho rằng Alpha là một tồn tại tối tân không cần bổ sung gì thêm. Cô chỉ cười và nói.


[Đúng thế. Tôi đang tự luyện tập để biết mình có thể hỗ trợ cậu đến mức nào nếu chỉ sử dụng thiết bị hiện tại của cậu và tìm ra cách hiệu quả nhất. Thành thật mà nói ngay lúc này, khả năng phát hiện kẻ địch của tôi đã bị hạ thấp đáng kể.]


Akira chết lặng. Cậu bắt đầu hoảng sợ. Cố gắng giữ bình tĩnh một cách tuyệt vọng, nhưng không thể.


[Ý-ý cô là sao?]


[Sẽ mất rất nhiều thời gian để giải thích rõ, vì vậy tôi sẽ giải thích cho cậu lý do thôi. Trước hết, tôi không thể sử dụng khả năng dò ​​tìm trong thành phố ngầm như trên mặt đất. Có những vật liệu và thiét bị trong đống đổ nát làm giảm khả năng dò tìm của tôi, và nơi này chứa đầy những thứ đó].


[… Vậy chính xác khả năng phát hiện của cô bị giảm đến mức nào?]


[Đó là bí mật. Nhưng ít nhất, so với cậu hoặc các Thợ săn khác, khả năng phát hiện của tôi vẫn rất cao.]


Akira nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu cậu không biết bí mật đó. Cậu bắt đầu cảm thấy sợ hãi mà cậu đã không cảm thấy trong một thời gian dài. Thực tế là việc cậu ta tìm thấy một con quái vật đang đợi mình ngay ở góc tường kuất và việc cậu đang khám phá một tàn tích xa lạ khiến cậu nổi da gà. Nhưng sau đó cậu nghiến răng và quyết tâm.


[Không sao cả. Giải quyết chuyện này là trách nhiệm của tôi, đi thôi.]


Nếu điều đó có thể ngăn cản cậu, cậu sẽ không thể sống sót với tư cách là một Thợ săn. Vì vậy, Akira quyết tâm và vung chân về phía trước.


[Akira. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cậu khi cậu đang lên tinh thần, nhưng chúng ta có một vài vị khách.]


Alpha chỉ về phía sau Akira. Cậu tỏ vẻ khó hiểu, nhưng xét từ phản ứng của cô, có vẻ như họ không phải là kẻ địch. Thé nên cậu chầm chậm quay lại trong khi hạ súng xuống. Nhưng cậu lại bối rối vì một lý do khác khi nhìn thấy vị khách của mình là ai.


[Cô gái đó…]


Cậu nhìn thấy Reina và Shiori đang đi về phía mình.


Reina và Shiori nhìn thấy Akira gần như cùng một lúc ngay khi cậu ấy quay đầu lại.


Nhưng chính xác hơn, Akira nhanh hơn một chút. Shiori nhận ra điều đó và cảnh giác hơn.


Không có cách nào Akira có thể nhìn thấy những gì phía sau. Họ cũng không đủ gần để cậu nghe được tiếng bước chân. Cậu có thể nhận thấy họ bằng một thiết bị thu thập thông tin, nhưng cô không nghĩ Akira có một thiết bị như vậy.

 

Dù vậy, Akira quay lại như thể cậu biết rõ về vị trí của họ. Shiori không thể tin đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.


Ở vùng viễn đông, nơi tiền tuyến, có một số Thợ săn có thể cảm nhận được ánh nhìn hoặc sự hiện diện của người khác và xác định chính xác vị trí của họ dù không thể giải thích bằng lý lẽ thông thường. Shiori nghĩ rằng Akira là một trong số những người đó, hoặc ít nhất cậu cũng có một phần khả năng của những người đó.


Như vậy sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu đối đầu với cậu ta. Vì thế, Shiori đã yêu cầu Reina suy nghĩ lại về quyết định của mình.


“… Thưa cô chủ, cô có thể suy nghĩ lại về quyết định này không?”


“Không, sẽ rất đáng ngờ nếu chúng ta bỏ chạy ngay lúc cậu ta nhìn thấy chúng ta. Sẽ rất tệ nếu cậu ấy hiểu lầm và nghĩ rằng chúng ta ở đây để phục kích”.


"Chúng ta không có lý do gì để phục kích cậu ta, vì vậy tôi chắc chắn rằng cậu ta sẽ hiểu nếu chúng ta giải thích."


"Akira có vẻ đang đợi chúng ta, nhanh lên nào!."


Reina chạy về phía Akira, Shiori từ bỏ việc thuyết phục cô ấy và đi theo sau.


Akira nghĩ rằng có thể gây ra ít vấn đề hơn nếu cậu nhanh chóng rời xa Reina và Shiori. Nhưng bên trong đống đổ nát có thể những con Bọ cạp Yarata đang ngụy trang nằm rải rác xung quanh khu vực và cùng với khả năng phát hiện đã kém đi của Alpha, Akira nghĩ rằng điều đó là quá mạo hiểm, vì vậy cậu đã từ bỏ việc chạy trốn khỏi hai người. 


Và vì cậu đứng lại sau khi nhìn thấy họ, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đợi cho đến khi họ đi đến chỗ cậu. Khi Reina đến, Akira cộc lốc hỏi cô.


"Chuyện gì?"


Reina trả lời với một giọng nghiêm túc.


"Chúng tôi cũng ở đây để khám phá khu vực."


"Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ khám phá xung quanh khu vực đó, vì vậy cô có thể khám phá khu vực khác ”.


"Chúng tôi sẽ đi với cậu."


Akira đang gián tiếp từ chối lời đề nghị của cô ấy, nhưng có vẻ như Reina đã không hiểu được, hoặc có thể cô ấy hiểu nhưng lờ nó đi. Thật không may, cậu không đủ kinh nghiệm để phân biệt. Thế nên cậu nhìn Shiori như thể đang đổ lỗi cho cô ấy.


“… Cô chủ, có vẻ như cậu ấy không muốn chung đội với chúng ta. Tôi nghĩ tốt nhất chúng ta nên rút lui thôi ”.


Khuôn mặt của Reina đanh lại. Cô ấy định nói điều gì đó nhưng đã kịp khựng lại sau khi cô ấy hít thở lấy hơi và bình tĩnh lại. Cô nghĩ rằng sẽ là một ý kiến ​​rất tồi nếu gây khó khăn cho Akira.


Khi Reina đang tự nhủ mình phải bình tĩnh lại, cô tiếp tục thương lượng với Akira để cô ấy có thể đi cùng với cậu.


“… Chúng tôi sẽ đi cùng cậu, chúng tôi sẽ hữu ích cho cậu… Chà, ít nhất Shiori sẽ hữu ích.”


"Trong trường hợp đó, tôi chỉ có thể đi theo cô ấy chứ không thể đi theo cô."


"Shiori sẽ ở lại nếu tôi không ở cùng cô ấy."


"Nếu vậy thì cả hai người có thể quay trở lại."


"Chúng tôi sẽ đi với cậu."


"Không, cảm ơn, hãy quay lại."


Sau khi Akira quát vào mặt họ, cậu bắt đầu đi, lờ đi Reina và Shiori, và tiếp tục thăm dò. Cậu cẩn thận tiến sâu hơn. Đợi một lúc, cậu quay đầu lại, và đúng như dự đoán, cậu thấy Reina và Shiori vẫn đang bám theo mình. Và họ giữ một khoảng cách khá gần với cậu như thể họ cùng thăm dò khu vực với cậu.


Akira đi về phía họ, thở dài bực bội và nói.


"…Là sao? Cô sẽ không rời đi trừ khi tôi chĩa súng vào cô và đe dọa cô để tôi yên sao? ”


Shiori trả lời nhanh chóng với vẻ mặt nghiêm túc.


“Trong trường hợp đó, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để chống trả. Vì nó sẽ gây ra tổn thất không đáng có cho cả hai chúng ta, tôi hy vọng cậu sẽ xem xét lại."


Đôi mắt Shiori đang nói lên rằng cô ấy đang rất nghiêm túc. Akira có thể cảm nhận được ý chí mạnh mẽ của cô ấy. Để bảo vệ Reina, cô ấy có thẻ làm bất cứ chuyện gì, thậm chi cô ấy có thể phải hy sinh mạng sống của mình.


Akira thực sự ngạc nhiên trước ý chí mạnh mẽ của cô, nhưng cậu nghĩ rằng đây không phải là nơi thích hợp để thể hiện quyết tâm đó, vì vậy anh bực tức trừng mắt nhìn Shiori.


"Nếu  thậm chí cô muốn đi xa như vậy, thì cô nên làm tất cả những gì có thể để kéo cô gái này trở lại, phải không?"


“Vị trí của tôi là dưới quyền của cô chủ, vì vậy tôi có nghĩa vụ phải tôn trọng ý muốn của cô ấy miễn là nó có thể chấp nhận được. Lần duy nhất tôi được phép phớt lờ mong muốn của cô chủ là khi tính mạng của cô ấy đang gặp nguy hiểm”.


Akira lại thở dài và đang vò đầu bứt tóc.


"Alpha, tôi có thể làm gì với chuyện này không?"


“Không thể nào khác được. Hãy cứ từ bỏ và đừng để họ làm phiền cậu quá nhiều”.


"Tại sao tôi phải đem theo thứ mà có thể gây hại cho mình trong tương lai chứ?!!"


"Bởi vì nó chỉ sẽ làm tình hình tồi tệ hơn nếu cậu dùng vũ lực khiến cô ấy quay trở lại."


“… Đúng vậy, nhưng nó vẫn…”


“Ít nhất cậu có thể sử dụng họ như mồi nhử hoặc lá chắn. Tôi chắc rằng họ sẽ tự trở lại nếu bị thương. Vì thế, hãy từ bỏ đi. Cậu không có quyền chĩa súng vào họ và bảo họ quay về, phải không?”


"…Cô nói đúng."


 Akira từ bỏ và tiếp tục khám phá khu vực này.


Cậu phớt lờ Reina và Shiori đang bám theo mình và cẩn thận tiếp tục khám phá khu vực trong khi đi đến điểm phòng thủ số 15. Cậu định kỳ kiểm tra thiết bị thu thập thông tin của mình để xác định xem có quái vật nào xung quanh không. 


Cậu vẫn nhớ những gì đã xảy ra vào cái ngày khi cậu bị phục kích bởi một bầy Bọ cạp Yarata. Vì vậy, cậu không hề hạ thấp cảm giác và tiếp tục di chuyển cẩn thận.


Tất nhiên, Alpha sẽ báo với cậu nếu cậu bỏ lỡ bất cứ điều gì, nhưng vì Bọ cạp Yarata có thể tự ngụy trang trong đống đổ nát xung quanh, cậu không thể không di chuyển cẩn thận. Vì vậy, cậu di chuyển khá chậm.


“Alpha, bây giờ tôi đã nhớ ra, có vấn đề gì với cài đặt hiện tại trong thiết bị thu thập thông tin của tôi không?”


"Có."


“… Đúng như tôi nghĩ.”


“Cài đặt tối ưu thay đổi theo môi trường xung quanh cậu hoặc thiết bị ngắm của súng nếu cậu sử dụng cùng với thiết bị thu thập thông tin. Có một số loại quái vật chuyên ngụy trang, vì thế cậu cần điều chỉnh thiết bị thu thập thông tin của mình để có thể phát hiện được những con quái vật đó. Điều quan trọng là điều chỉnh phạm vi quét của nó. Nếu phạm vi nhỏ, quái vật có thể nhận ra cậu trước khi cậu phát hiện ra chúng, nhưng nếu cậu làm nó rộng hơn, độ nhạy của nó sẽ giảm và cậu có thể bị phục kích. Vì vậy, cậu cần phải xem xét tất cả các yếu tố và cẩn thận điều chỉnh lại cài đặt của mình”.


“Vậy tóm lại, đó không phải là điều mà tôi hiện tại có thể làm được, đúng không? Cô có thể làm điều đó giúp tôi được không?”


"Chắc chắn, nó đã được điều chỉnh lại. Nhưng khâu cuối cùng phải nhờ cậu, được chứ? ”


Với điều chỉnh lại của Alpha, độ nhạy và hiệu suất của thiết bị thu thập thông tin của Akira đã tăng lên theo cấp số nhân. Do đó, thông tin hiển thị trong tấm kính của thiét bị cậu đang đeo đột ngột thay đổi.


Tín hiệu của Reina và Shiori đang ở phía sau trở nên rõ ràng hơn và bản đồ cho thấy vị trí hiện tại của cậu đã được cập nhật lại. Nó thậm chí còn chi tiết đến nỗi có thể thấy sự khác biệt giữa tình trạng hiện tại và bản đồ do Đội thám hiểm tạo. Chi tiết đến cả vị trí chính xác của các đống đổ nát. Nó sử dụng định vị bằng tiếng vang cùng các phương thức khác để mở rộng phạm vi quét nhằm phát hiện những gì đằng sau đống đổ nát và các góc tường.


Akira ngạc nhiên.


“Whoahh, nó thay đổi hiều thật. Nếu tôi không yêu cầu cô chỉnh lại thì tôi vẫn sẽ sử dụng dữ liệu cấp độ trước à? "


“Có rất nhiều trường hợp mà cậu phải xem xét cần điều chỉnh hoặc không nữa đấy. ”


Akira gục đầu xuống.


“… Tôi sẽ cố gắng hết sức.”


"Đúng, cậu nên cố gắng hết sức."


Alpha mỉm cười với Akira như mọi khi khi cô ấy đáp lại.


****************************************


Mấy ông đọc nhớ bình luận để tui có động lực dịch tiếp nhá.

 

Chương 42    Danh sách chương   Chương 44

 

 

 

9 nhận xét:

Unknown nói...

Hay lắm ad nhưng phải chỉnh lại cỡ chữ á , che mắt mấy cái đầu nên đọc chư này đè lên chữ kia 😗

Unknown nói...

Mong rằng chương mới ra sớm

Promote nói...

Đã fix font chữ rồi nhé

Unknown nói...

Thanks ad nhiềuuuu
Mong ra chương mới nhanh nhanh ạ :D

Hatori nói...

Thanks ad nhiều, hay lắm :))))

Nâm nói...

Làm sao để bình luận vậy

Unknown nói...

Truyện hay, thanks ad

Unknown nói...

em nghĩ ad nên để đoạn hội thoại thần giao cách cảm giữa alpha và akira có 1 kí hiệu mới để em có thể dễ đọc hơn em cảm ơn <3

Kiên Phan nói...

Reina sau khi nhận ra thứ thú vị khi đi cùng Akira ở cuối nhiệm vụ:))