Chương 74: Quà lưu niệm từ chuyến thám hiểm tàn tích - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

Chương 74: Quà lưu niệm từ chuyến thám hiểm tàn tích

Sau khi Akira được dẫn đến phòng riêng của Sheryl, cậu đã ngăn Sheryl đang định bám lấy mình. Sheryl trông có vẻ thất vọng, nhưng sau đó cô ấy lấy lại tinh thần rồi ngồi xuống trước Akira và mỉm cười.

“Vậy, em có thể giúp gì cho anh hôm nay? Anh có thể yêu cầu em bất cứ điều gì."

“Chà, đó không phải là lý do tại sao tôi ở đây hôm nay. Tôi vừa nhận được bộ trang bị mới nên tôi có thể bắt đầu khám phá những tàn tích trở lại. Nên tôi không thể đến đây để thăm căn cứ thường xuyên được nữa, tôi cũng mang theo một vài món đồ lưu niệm mà tôi có được khi khám phá các di tích. Hãy coi đó là lời cảm ơn của tôi vì đã cho tôi đậu xe ở đây và cũng đã cho tôi ngủ ở đây vào ngày hôm trước”.
 
Akira lấy ra những di tích của thế giới cũ từ ba lô của mình và xếp chúng trước mặt cô. Sheryl tròn mắt nhìn những di tích trước mặt. Trong số tất cả các di tích mà Akira xếp trước mặt cô, có váy và quần áo lót dành cho nữ, khăn tay và phụ kiện nữ. Đối với Sheryl, tất cả chúng đều là những món hàng đắt tiền chất lượng cao.
 
"E-em lấy một ít trong số này có thực sự ổn không?"
 
“Em có thể lấy mỗi thứ một cái từ đống khăn tay và các phụ kiện, sau đó em có thể chọn từ những thứ còn lại.”
 
Từ những gì Akira nói, Sheryl biết rằng tất cả hàng hóa trước mặt cô đều là di vật của thế giới cũ. Nói tóm lại, chúng là hàng hóa chất lượng cao đối với người dân thành phố khu ổ chuột. Mặc dù cô không biết giá trị chính xác của chúng, nhưng cô biết rõ rằng không thể mua chúng một cách bình thường được.
 
Mặt khác, Akira coi chúng như một món đồ vô dụng vì Katsuragi không mua chúng. Vì cả hai đều có ấn tượng trái ngược với những di vật trước mặt, nên họ hơi ngạc nhiên khi thấy phản ứng của người đối diện với những di vật đó.
 
Sheryl trông rất nghiêm túc xem xét các phụ kiện và khăn tay. Nhìn thấy điều đó, Akira nghĩ rằng lẽ ra cậu nên cho cô ấy hết vì điều đó khiến cô ấy phải suy nghĩ rất nhiều để chọn. Ngay sau đó, cô cuối cùng đã quyết định chọn gì.
 
"Em sẽ lấy những thứ này."
 
"Được rồi. Vì đây là những di tích của thế giới cũ, nên ít nhất em có thể sử dụng chúng để lừa người khác bằng cách cho họ xem. Vì vậy, hãy đảm bảo sử dụng chúng thật tốt ”.
 
Akira sau đó nhét lại những chiếc khăn tay còn lại và các phụ kiện vào ba lô của mình.
 
Sheryl trông rất thích thú khi nhìn những món quà mà cô vừa nhận được từ Akira. Trong số đó, có một số quần áo lót dành cho người lớn, về cơ bản là quần lót với thiết kế khiêu dâm.
 
Cô nghĩ rằng Akira có thể cho cô những bộ đồ lót đó vì cậu muốn nhìn thấy cô mặc nó, cô liếc nhìn Akira kiểm tra phản ứng của cậu. Nhưng sau khi kiểm tra, cô hoàn toàn bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu.
 
Sau khi nhét xong đống di tích còn sót lại vào ba lô, Akira đứng dậy.
 
"Đó là tất cả cho ngày hôm nay, bây giờ tôi sẽ trở về nhà."
 
“Bây giờ anh định về sao? anh có thể ở đây lâu hơn một chút mà, anh biết đấy… ”
 
Sheryl ngạc nhiên khi Akira đột ngột đứng lên, cô cố gắng ngăn Akira lại. Việc đến thăm cô không phải là thường xuyên, nhưng dù vậy, Akira sẽ rời đi trước khi cô có thể bám lấy cậu. Nếu có thể, Sheryl hy vọng rằng cậu sẽ ở lại đây lâu hơn một chút hoặc thậm chí là qua một đêm nữa ở đây.
 
Cô cố nghĩ ra một cái cớ để khiến cậu ở lại lâu hơn, nhưng trước khi cô có thể nghĩ ra bất cứ điều gì, Akira đột nhiên nói.
 
“Tôi xin lỗi nhưng tôi có kế hoạch đi thăm một nơi khác. Tôi sẽ quay lại sớm thôi, hãy gọi cho tôi nếu có bất cứ điều gì xảy ra”.
 
"Em hiểu rồi. Thực sự đáng tiếc, nhưng em hiểu. Cảm ơn anh rất nhiều vì những món quà của anh. Em thực sự rất vui khi nhận được chúng ”.
 
Sheryl mỉm cười và bày tỏ lòng biết ơn của mình. Mặc dù đó là một nụ cười rạng rỡ rất có tác dụng với các chàng trai trong băng của cô, nhưng đúng như dự đoán, nó hoàn toàn vô dụng với Akira. Nhưng đó không phải là do nụ cười của cô, mà đó là do Akira là một cậu nhóc thờ ơ, không tin tưởng vào người khác.
 
“… Chà, nếu em thực sự vui đến thế, tôi đoán tôi có thể mang đến cho em nhiều hơn vào lần sau.”
 
Biểu cảm của Akira không thay đổi chút nào khi cậu nói vậy.
 
Sheryl sau đó đi cùng cậu cho đến ngay bên ngoài căn cứ và tiễn cậu đi. Sau đó, cô trở về phòng riêng, nằm xuống giường và nghĩ lại cuộc trò chuyện của mình với Akira vừa rồi.
 
Cô ấy treo mặt dây chuyền mà cô ấy nhận được từ Akira trên ngón tay của mình và ngắm nghía nó. Dù rất vui với tất cả những gì cô nhận được từ cậu nhưng không hiểu sao trong lòng cô lại cảm thấy rất mơ hồ về nó. Sau đó cô cố gắng nghĩ ra lý do tại sao.
 
Có phải vì đó là mặt dây chuyền mà cô ấy chọn chứ không phải thứ mà Akira tự tay chọn? Có phải bởi vì Akira đã đưa cho cô chỉ là vì nó có ý nghĩa như một công cụ đàm phán giữa các cá nhân, chứng minh rằng quan hệ giữa cô và Akira chỉ là thương lượng? Hay là do lúc đó cậu dùng từ ‘lừa’ ?
 
Sheryl nghĩ rằng không phải là một ý kiến ​​hay khi tiếp tục suy nghĩ về nó, vì vậy cô đã cắt mạch suy nghĩ của mình tại đó. Cô vẫn đang nằm trên giường khi nhìn những món quà khác mà cô nhận được từ Akira. Trong số đó, có những bộ váy và quần áo lót của thế giới cũ.
 
…Mình tự hỏi liệu mình có thể thay đổi tâm trạng này nếu mình thử chiếc váy này.
 
Sheryl đứng dậy khỏi giường và bắt đầu cởi đồ. Cô nhớ rằng Akira cũng đã tặng cô quần áo lót, vì vậy cô quyết định cởi luôn quần áo lót của mình. Sau đó, cô ấy với tay lấy một trong những chiếc áo lót của thế giới cũ mà cô ấy nhận được và mở bọc ngoài của nó. Khi cô chạm vào lớp vải của nó, cảm giác thật êm ái và thoải mái, sự khác biệt giữa chiếc áo lót đó và tất cả những chiếc quần lót mà cô đã sử dụng cho đến bây giờ giống như một trời một vực.
 
Đúng như mong đợi về di tích thế giới cũ. Mình tự hỏi cái này sẽ có giá bao nhiêu nếu mình mua nó bình thường nhỉ?
 
Khi Sheryl chuẩn bị mặc bộ đồ lót đó vào, thì có ai đó đột nhiên gõ cửa phòng cô. Người bên kia cánh cửa đột nhiên mở cánh cửa đó ra mà không đợi Sheryl trả lời.
 
“Sheryl, Akira…”
 
Câu nói của Erio bị cắt ngang ngay khi cậu bước vào phòng và bắt gặp ánh mắt của Sheryl. Cậu ta hoảng sợ và đóng sầm cửa lại ngay lập tức.
 
Erio nhận thức được rằng cậu vừa làm một chuyện cực kỳ tồi tệ, biểu hiện trên khuôn mặt thực sự phản ánh nội tâm của cậu.
 
Cậu có thể nghe thấy tiếng Sheryl từ phía bên kia cánh cửa.
 
"Erio."
 
“Đó là một tai nạn!! Tôi chỉ nghĩ rằng có thể là một ý kiến ​​hay để các thành viên mới gặp Akira, đó là lý do tại sao tôi ở đây!! Và đó chỉ là một tai nạn!!”
 
“Nếu là về anh ấy, anh ấy đã rời đi sau khi xong công chuyện ở đây rồi. Để điều đó sang một bên, Erio… ”
 
Sheryl tạm ngưng ở đó. Erio toát mồ hôi hột khi nhìn vào cánh cửa phòng Sheryl.
 
"Sẽ không có chuyện tha thứ vào lần sau đâu."
 
Mặc dù Sheryl nói điều đó với một giọng điệu thường ngày của cô, nó chỉ khiến cô đáng sợ hơn thôi. Erio thề với bản thân rằng cậu sẽ không bao giờ mở cánh cửa đó mà không có xác nhận lần nào nữa.
 
***
 
Bên trong Cartridge Freak, Shizuka đang nói chuyện với Elena và Sara. Cô hỏi thăm họ về tình hình gần đây.
 
"Tớ hiểu rồi, vậy là yêu cầu khám phá thành phố dưới lòng đất của cậu cuối cùng đã kết thúc à?"
 
Sara vui vẻ đáp lại.
 
“Đúng vậy, nhờ đó chúng tớ có thể quay lại khám phá những tàn tích.”
 
Sara rõ ràng là đang vui, và từ cách cô ấy nói, cứ như thể cô ấy vừa thoát khỏi điều gì đó.
 
Shizuka nhận thấy điều đó, thấy nó khá kỳ lạ.
 
"Điều đó có ổn không thế? Từ những gì tớ nghe được từ câu chuyện của cả hai cậu, có vẻ như các cậu không gặp khó khăn gì và được trả công xứng đáng từ yêu cầu đó”.
 
Elena cười khổ khi trả lời câu hỏi của Shizuka.
 
“Đó không phải là lý do. Sara rất không hài lòng vì tất cả các di vật mà chúng tớ tìm thấy trong lần yêu cầu đó đều thuộc quyền sở hữu của Ban Quản lý Thành phố theo hợp đồng của chúng tớ. Cho dù chúng tớ có tìm thấy bao nhiêu di vật dưới đó, chúng tôi không còn cách nào khác ngoài cắn môi và kìm nén không mang chúng trở về nhà, cậu thấy đấy. Tớ đã đếm không biết bao nhiêu lần tớ đã phải kéo tóc Sara chỉ để kéo cậu ấy ra khỏi di vật trước mặt ”.
 
Elena nói và cười vui vẻ. Shizuka tưởng tượng ra tình huống đó và cố nén tiếng cười.
 
Mặt khác, Sara đang bĩu môi khi cô ấy quay lại.
 
"Không phải cậu cũng đã phàn nàn rất nhiều về điều đó sao?"
 
“Tất nhiên, đúng là có. Đó là bởi vì tớ đã phải kìm chế bản thân nhiều hơn cậu. Tớ chưa bao giờ nói rằng tớ cảm thấy vui lòng mà giao nộp những di tích đó, phải không? ”
 
Khi Elena nhẹ nhàng đáp lại, Sara quay má sang hướng khác và phát ra âm thanh phụng phịu.
 
Giữa cuộc nói chuyện, Akira bất ngờ bước vào cửa hàng. Họ nhanh chóng chú ý đến Akira, cậu cũng ngay lập tức nhận ra họ ở gần quầy ngay khi cậu bước vào. Sau đó cậu bước đến quầy.
 
Elena mỉm cười và chào hỏi Akira.
 
“Đã lâu không gặp, Akira. Tôi nghe nói rằng gần đây em đã làm một vài chuyện liều lĩnh điên rồ, nhưng tôi thực sự vui mừng khi thấy rằng em đang làm tốt”.
 
Akira cười đáp lại và nói.
 
“Elena-san, Sara-san, lâu rồi không gặp.”
 
Sara rà soát cơ thể Akira để tìm bất kỳ vết thương nào có thể nhìn thấy khi cô ấy nói với Akira.
 
“Tôi đã khá lo lắng khi nghe tin em bị loại khỏi yêu cầu thăm dò thành phố ngầm, nhưng có vẻ như em không bị thương gì cả. Hừ, tôi sẽ không hỏi chi tiết đâu, nhưng em dù gì cũng không thể nói cho tụi tôi cái gì đúng không? ”
 
"Xin lỗi và cảm ơn chị."
 
Sara và Elena đang quan tâm đến Akira, và cậu thực sự hạnh phúc về điều đó.
 
Shizuka thấy cuộc trò chuyện giữa họ thật thú và tham gia.
 
“Vậy thì, điều gì đã đưa em đến cửa hàng tuyệt vời này hôm nay? Đừng nói với tôi rằng em quá hào hứng với thiết bị mới của mình và vì vậy em đến đây để mua thêm nhé."
 
“Không, chỉ là tôi đã mang về khá nhiều di vật, nên tôi chỉ nghĩ đến việc tặng một số làm quà. Đó cũng là một lời cảm ơn của tôi vì đã luôn quan tâm đến tôi, các chị hãy nhận nó nhé”.
 
Akira lấy khăn tay và phụ kiện từ trong ba lô ra và xếp chúng lên bàn.
 
Shizuka, Sara và Elena nhìn kỹ những di tích đó. Cả ba người họ đều đã quen với việc nhìn thấy các di tích của thế giới cũ, vì vậy họ có đôi mắt tinh tường hơn Akira khi đánh giá các di vật của thế giới cũ.
 
Elena lướt qua tất cả các di tích mà Akira mang theo trước khi nói với cậu.
 
"Em có một bộ sưu tập tốt các di tích đấy, em có chắc bọn chị có thể lấy một vài thứ trong số này không?"
 
"Tất nhiên. Về cơ bản chúng chỉ là những di tích còn sót lại sau khi tôi bán hết những di tích giá trị mà tôi mang về. Nên xin đừng lo lắng về điều đó ạ”.
 
"Là vậy sao? Nếu đã như vậy thì chị sẽ không nương tay đâu nhá”.
 
Sara nhanh chóng đưa tay ra và giật chiếc khăn tay và phụ kiện mà cô đang dán chặt mắt vào. Cả Elena và Shizuka đều cười khúc khích khi thấy điều đó.
 
“Shizuka-san, chị có thể xem các phần sửa đổi cho tôi có được không?”

"Đảm bảo. Elena, hãy chắc chắn rằng Sara cũng sẽ để lại một ít cho tớ, được chứ? ”
 
"Đảm bảo."
 
“… Geez, tớ không tham lam như vậy đâu.”
 
Elena cười trêu chọc, Sara đáp lại với một nụ cười cay đắng. Shizuka mỉm cười và đi ra phòng sau để lấy những phần sửa đổi mà Akira yêu cầu.
 
Akira đang nói chuyện với Elena và Sara trong khi cậu đang xem qua các phần sửa đổi. Vì cậu mang theo nhiều khăn tay và phụ kiện hơn số người ở đây nên cậu chỉ bảo 3 người họ chia sẻ di tích với nhau. Vì vậy Elena, Sara và Shizuka cũng đang thảo luận về cách phân chia các di vật.
 
Akira đã chọn một phần sửa đổi cho phép cậu trữ được nhiều đạn hơn trong một băng đạn, sau đó cậu trả tiền cho phần đó và bỏ vào ba lô của mình.
 
Sau khi quyết định xong họ muốn di vật nào, Sara xem xét những di vật mà cô nhận được. Cô rất vui nói với Akira.
 
“Vì em đã cho tôi một số di vật chất lượng, thì tôi cũng cần phải đền đáp thứ gì cho em chứ. Akira, có điều gì em muốn biết không? Tôi thậm chí có thể cho em một số lời khuyên bí mật về cách làm việc như một Thợ săn. ”
 
Thấy Sara vui vẻ nói vậy, Elena xen vào và cảnh cáo cô.
 
"Whoa, Sara, đừng nói với em ấy bất cứ điều gì không cần thiết, được chứ?"
 
“Tớ hiểu mà, đừng lo lắng, tớ biết điểm dừng mà. Vậy thì, có điều gì em muốn biết không? ”
 
Đánh giá về cách cư xử của Sara, có vẻ như cô không bỏ qua trừ khi Akira hỏi cô điều gì đó. Nên cậu bèn nghĩ về bất cứ điều gì mà cậu có thể hỏi.
 
"Trong trường hợp đó, chị có thể cho tôi biết làm thế nào để bán di tích được không?"
 
Khi Akira nói vậy, Elena và Sara rõ ràng là hơi ngạc nhiên. Sara sau đó hỏi Akira để biết cậu  muốn nói gì về câu hỏi đó.
 
“Uhhh, đó là một câu hỏi khá cụ thể. Ý của em là làm thế nào để bán các di tích để em có thể kiếm được nhiều tiền hơn là bán tất cả các di tích của mình cho Văn phòng Thợ săn phải không? Thành thật mà nói, tôi luôn để phần đó cho Elena, nên tôi không thực sự hiểu biết về điều đó lắm… ”
 
Sara liếc nhìn Elena để xem cô ấy phản ứng như thế nào.
 
Cách đổi di vật thành tiền rất phong phú, đó là một kiến ​​thức không thể thiếu đối với những Thợ săn chuyên tìm kiếm di tích. Dù ghì không giống như kiểu những người mua di vật từ những Thợ săn đó có tài sản vô hạn để trả cho những Thợ săn đó. Hơn nữa, giá cả của các di vật bị ảnh hưởng rất nhiều bởi cung, cầu và xu hướng hiện tại. Đó là kiến ​​thức mà họ có được từ quá trình làm việc chăm chỉ và tích lũy kinh nghiệm, nó sẽ cho phép họ có lợi thế hơn để cạnh tranh với các Thợ săn khác. Vì vậy, đó không phải là điều mà các Thợ săn thường chia sẻ với các Thợ săn khác.
 
Theo quan điểm đó, câu hỏi của Akira thực sự khá thô lỗ. Sẽ không có gì lạ nếu Elena bị xúc phạm bởi câu hỏi đó, đó là điều Sara lo lắng khi cô ấy liếc nhìn Elena.
 
Nhưng Elena nhanh chóng hiểu được ý nghĩa đằng sau câu hỏi đó, sau đó cô ấy yêu cầu Akira xác nhận suy đoán của mình.
 
“Akira, ý em là kiến ​​thức phổ biến mà hầu hết các Thợ săn thường biết, phải không?”
 
"Đúng vậy. Tôi thực sự đã đi bán tất cả những di tích mà tôi mang về từ đống đổ nát, nhưng cuối cùng, người mà tôi đã bán những di vật đó lại miễn cưỡng mua một phần của đống di vật mà tôi mang theo, chị thấy đấy. ”
 
Vậy tóm lại, Akira thậm chí là lính mới mới bắt đầu bán di vật. Nếu Elena và Sara giống như những người chơi nắm rõ luật, nguyên tắc của những quy tắc và thành thạo trong trò chơi, thì Akira sẽ là một người chơi mới thậm chí không biết luật lệ nào cả. Nếu đúng như vậy thì không có lý do gì để Elena cảm thấy khó chịu vì câu hỏi của cậu. 
 
Elena mỉm cười.
 
“Nếu đúng như vậy thì được thôi. Trước hết, em có thể nói cho tôi biết em mang về loại di vật nào? ”
 
Akira cố gắng nhớ lại những di tích mà cậu đã mang về và tặng nó cho Elena. Tất nhiên, cậu sẽ có thể hoàn toàn truy lại nếu cậu hỏi Alpha, nhưng sẽ thật đáng ngờ nếu cậu có thể nhớ lại chính xác mọi thứ. Vì vậy, cậu quyết định tự thử sức mình.
 
Khi Akira nói rằng cậu tìm thấy một số quần áo lót của thế giới cũ, Sara nhanh chóng phản ứng.
 
“Quần áo lót cho phụ nữ?! Em đã tìm thấy bao nhiêu? Em vẫn còn có chúng chứ?"
 
"T-tôi xin lỗi, nó không nhiều và bây giờ tôi không có chúng."
 
Akira hơi choáng ngợp trước phản ứng của Sara trong khi Sara trông rất thất vọng trước câu trả lời của Akira.
 
"Thật không may. Tôi biết điều này nghe có vẻ thật đáng xấu hổ, nhưng thành thật mà nói, tôi muốn lấy những thứ đó hơn”.
 
Akira trông có vẻ bối rối khi nghe thấy cô ấy.
 
“… Tôi tặng quần áo lót như một món quà cho Sara-san hả? Với tôi thì nó hơi khó khăn, nên… nó có chút… chị biết đấy…”
 
Akira không có dũng khí để làm điều đó.
 
Sara mỉm cười như thể cô ấy đang thách thức Akira bằng cách trêu chọc cậu.
 
"Nếu em cho tôi một ít, tôi có thể cho phép em nhìn thấy tôi mặc bộ quần áo lót đó, em biết không?"
 
Cô ấy nửa đùa nửa thật, nói chính xác hơn là cô cũng là người nửa nghiêm túc.
 
Elena thở dài bực bội và xen vào.
 
“Sara, cậu đang làm phiền Akira, cậu biết không hả? Cậu nên làm việc chăm chỉ và tự mình tìm ra loại di vật đó. Tôi xin lỗi, Akira. Có một lý do cụ thể khiến Sara bây giờ rất đói đồ lót."
 
"Đói? Elena, đừng sử dụng những từ kỳ lạ đó chứ."
 
Sara có vẻ khó chịu khi nói điều đó với Elena. Sau đó, cô nhận ra Akira, người đang nghiêng đầu và cô cố hoảng sợ giải thích.
 
“Akira, không giống như những gì em nghĩ đâu, được chứ? À, đúng là hiện tại chị đang gặp một chút rắc rối, nhưng không phải vì điều gì lạ đâu, được chứ? ”
 
Mặc dù Akira không hỏi cô, Sara bối rối giải thích lý do như thể cô ấy đang bao biện.
 
Sara là một con người được tăng cường cơ thể bằng nanomachine. Do đó, hình thể cô thay đổi tùy thuộc vào lượng dự trữ nanomachine còn lại trong cơ thể cô hoặc số lượng nanomachine mà cô đang sử dụng. Đặc biệt là bộ ngực của cô, nơi cô dự trữ nanomachine của mình, kích thước của nó thay đổi theo thời gian.
 
Do đó, nếu cô sử dụng chiếc áo ngực co giãn thông thường, đôi khi nó sẽ bị nhồi đến mức khiến cô ngạt thở, nhưng một vài trường hợp khác, nó lại để lại một khoảng trống lớn đủ để nó tuột ra. Hơn nữa, tùy thuộc vào khả năng tương thích của nó với loại nanomachine mà cô đang sử dụng hoặc bộ đồ có dự trữ nanomachine mà cô ấy trang bị, dù chỉ một thao tác nhẹ cũng có thể khiến áo lót cô bị rách ngay lập tức.
 
Và vì vậy, Sara đang rất cần những chiếc áo lót có thể co giãn đến mức có thể vừa vặn với cơ thể cô thường xuyên thay đổi theo thời gian, đồng thời nó cũng cần phải đủ mạnh để chịu đựng sức mạnh và khả năng vận động của cô là người tăng cường. Tất nhiên, việc mua những chiếc áo lót như vậy sẽ khiến cô tốn rất nhiều tiền. Chưa kể, nếu cô muốn có được những bộ đồ lót thoải mái với thiết kế đẹp thì giá sẽ còn tăng hơn nữa. Và những chiếc áo lót như vậy rất hiếm và được săn lùng nhiều nhất trên thị trường. 
 
Nhưng những chiếc áo lót của thế giới cũ được làm bằng công nghệ tiên tiến của thế giới cũ dễ dàng đáp ứng tất cả những yêu cầu đó. Như thể chúng được cố ý tạo ra để làm phiền những người như Sara. Đây cũng là lý do tại sao Sara lại tìm kiếm đồ lót của thế giới cũ. Mặc dù không phải tất cả những chiếc quần lót của thế giới cũ đều tốt như vậy, nhưng ít nhất là hầu hết chúng đều có thể đáp ứng nhu cầu của cô.
 
Tất nhiên, cô có thể tìm thấy những chiếc áo lót khác có cùng cấp độ chức năng như những di tích của thế giới cũ, nhưng những chiếc áo lót như vậy sẽ được làm bằng vật liệu chất lượng cao và công nghệ tiên tiến. Vì vậy, chúng sẽ siêu đắt.
 
Mặt khác, cô ấy cũng có thể mua quần áo lót mà các Thợ săn khác mang đến Trung tâm trao đổi. Nhưng với việc thương hiệu thế giới cũ được dán lên thể hiện chất lượng cao của chúng, và chưa kể đến việc cô sẽ phải cạnh tranh với những người giàu có để có được chúng, điều đó vẫn khiến cô phải trả rất nhiều tiền.
 
Do đó, Sara sẽ không bán bất kỳ bộ quần áo lót nào của thế giới cũ mà cô tìm thấy khi khám phá khu di tích để có thể sử dụng thay thế. Cô đã có được khá nhiều quần áo lót dự phòng bằng cách làm như vậy. Nhưng rồi vì yêu cầu thăm dò dưới lòng đất đó, cô không có bất kỳ cơ hội nào để săn tìm di vật. Hơn nữa, vì họ phải đi bộ thăm dò thành phố dưới lòng đất, nên tần suất cô phải chiến đấu với quái vật cũng tăng lên.
 
Nhờ đó, Sara đã đốt cháy những chiếc quần lót dự phòng của mình nhanh chóng đến mức vào lúc này, nguồn dự trữ của cô đang trong tình trạng báo động. Với tốc độ này, cô sẽ phải thả rông hoàn toàn.
 
Sara nghe có vẻ hơi cường điệu khi cô tuyệt vọng giải thích tình hình của mình với Akira. Akira ít nhất cũng hiểu rằng cô ấy không nói đùa.
 
“Trong trường hợp đó, tôi sẽ mang chúng cho chị lần sau khi tôi tìm thấy thêm.”
 
Sara trông rất vui khi Akira nói vậy.
 
“Tốt quá, cảm ơn em. Không cần phải lo ngay cả khi nó có thiết kế siêu gợi tình nào đó, tôi sẽ mặc nó vào và cho em xem”.
 
Sau khi Sara nói điều đó với Akira, lần này là Shizuka tỏ vẻ bực tức và xen vào.
 
“Hãy ngừng nói những điều ngu ngốc và mua chúng từ em ấy một cách đàng hoàng. Akira, nếu em tìm thấy quần áo cũ, không quan trọng là quần áo lót hay không, em có thể mang chúng đến đây và tôi sẽ mua chúng với giá tốt. Dù gì bảo dưỡng súng là một công việc bẩn thỉu, nên ngành này cũng có nhu cầu về quần áo không bị rách hoặc dễ bị ố vàng. Đừng lo lắng, sau đó Sara có thể mua chúng từ tôi với giá cao hơn nữa. "
 
Sara bị sốc vì điều đó.
 
"T-tất nhiên là cậu sẽ giảm giá thân thiện cho tớ mà, phải hơm phải hơm?"
 
“Đừng lo lắng, dù sao thì cậu cũng là một khách hàng tiềm năng thường xuyên đến cửa hàng của tớ đây. Nên tớ sẽ cho cậu một cái giá đặc biệt thích đáng cho việc cố giành lấy di vật ngay trước mặt tớ. "
 
Shizuka mỉm cười với Sara khi cô ấy nói nhưng điều đó khiến cô trông đáng sợ hơn. Sara rõ ràng là đã nhăn mặt. Akira và Elena bật cười khi xem cuộc trao đổi của họ.
 
Sara sau đó quay sang Akira và hỏi cậu.
 
“Về cơ bản, tôi có thể tự tìm chúng. Nên em có thể nói cho tôi biết em tìm thấy chúng ở đâu không? ”
 
“Chà, giải thích nó khá phức tạp nhưng… Hmmm… Em nên nói gì đây…?”
 
Akira muốn giải thích vị trí của tàn tích mà cậu vừa ghé vào ngày hôm trước, nhưng vì cậu không thể tìm ra cách nào tốt để mô tả nơi đó nên cậu trông khá bối rối.
 
[Alpha, cô nghĩ tôi nên giải thích điều đó với họ như thế nào?]
 
[Nếu cậu thực sự muốn cung cấp cho họ vị trí, cậu chỉ có thể cho họ biết tọa độ thay vì con đường cậu đã đi.]
 
[Tôi hiểu rồi.] 
 
[… Cậu có nghiêm túc định nói với họ không?] 
 
[Hở? Tệ lắm à?]
 
Nhìn Akira bối rối, Elena nghĩ rằng cậu đang do dự vì điều gì khác.
 
“Tôi sẽ không bảo em nhớ tất cả những tàn tích xung quanh khu vực này, nhưng ít nhất em nên nhớ tên của tàn tích nơi em lấy di vật. Dù gì các thương gia có thể mua di tích của em với giá cao hơn nếu em có thể giải thích cho họ biết em lấy di tích của mình từ đâu”.
 
Tàn tích Kuzusuhara là tàn tích duy nhất có thể đến được bằng cách đi bộ từ thành phố Kugamayama. Nhưng đó không phải là trường hợp của người có xe. Có rất nhiều tàn tích xung quanh thành phố Kugamayama mà Akira có thể đến nếu có phương tiện đi lại, vì vậy không có gì lạ nếu cậu không nhớ được tên của tất cả những tàn tích đó. Như Elena nghĩ vậy, cô cũng dạy Akira một trong những điều cơ bản của việc bán di vật.
 
Nhưng Akira lắc đầu và đáp lại.
 
“Tôi nhớ tên của tàn tích gần nó, nhưng vị trí của nó là…”

"Akira, dừng lại!"
 
Khi Akira chuẩn bị đưa ra vị trí chính xác của địa điểm, Elena đột nhiên ngăn cậu lại với vẻ mặt nghiêm túc.
 
Akira hơi ngạc nhiên. Elena sau đó quét cửa hàng để tìm các Thợ săn khác. Thật trùng hợp, không có ai khác bên trong cửa hàng. Sau đó cô ấy thở phào nhẹ nhõm và quay sang Shizuka.
 
“Shizuka, tôi xin lỗi nhưng đổi chỗ có được không?”

“Tất nhiên, hãy nhớ dạy cho Akira những điều cơ bản về việc bán di vật nhé.”

Shizuka hiểu rõ tại sao Elena lại làm như vậy. Người duy nhất không hiểu chuyện gì đang xảy ra là Akira.
 
Elena có vẻ hơi bối rối và nói với Akira.
 
“Akira, có ổn không nếu chúng ta tiếp tục chuyện này ở một nơi khác… Chà, có vẻ như đây sẽ là một cuộc nói chuyện dài, vậy còn nhà của bon chị thì sao? Em có ổn với điều đó không?"
 
"Eh, ah, vâng, chắc chắn rồi."
 
"Vậy thì đi thôi. Shizuka, hẹn gặp lại vào lần sau. ”
 
Elena và Sara sau đó rời khỏi cửa hàng. Shizuka trông vẫn có chút bối rối vẫy tay chào Akira khi cậu rời khỏi cửa hàng của cô.
 
Akira chỉ ngoan ngoãn đi theo Elena và Sara về nhà của họ. 
 
Cậu đang ngồi trên ghế trong một căn phòng trong khi đợi Elena và Sara, hai người đã đi thay quần áo. Cậu đã ngoan ngoãn đợi họ vì họ nói với cậu rằng họ sẽ giải thích chi tiết sau.
 
Cậu nhìn quanh căn nhà, đánh giá đồ đạc và những thứ khác bên trong, cậu nhanh chóng hiểu rằng nó tốt hơn căn nhà của cậu.
 
[Không nên nhìn xung quanh như vậy sẽ hay hơn.]
 
[À, cô nói đúng.]
 
Kể từ khi Alpha cảnh báo cậu, Akira trở lại ngồi ngoan ngoãn trong khi chờ Sara và Elena. Không mất nhiều thời gian trước khi họ quay trở lại.
 
Elena mang theo 3 tách cà phê. Sau đó, cô đặt những chiếc cốc lên bàn và ngồi trên ghế sofa. Cô ấy liếc nhìn Sara và bực tức nói với cô ấy.
 
“Sara, chúng ta có khách mà. Nên ít nhất thì cậu có thể chọn quần áo tốt hơn thế chứ? "
 
“Nó ổn mà phải không? Vì chúng ta đang ở trong nhà, ít nhất hãy để tớ mặc một cái gì đó mà tớ có thể thoải mái.”
 
Sara đang mặc một chiếc áo phông dài tay màu trắng rộng đến tận dưới hông. Vì nó được tạo ra để tạo sự thoải mái, nên nó đã để lộ rất nhiều vùng da dưới nó. Và trên hết, cô ấy không mặc váy hay quần.
 
"Ngay cả khi nó không làm phiền cậu, nó vẫn có thể làm phiền Akira, cậu biết đấy."

"Là vậy sao?"

Elena và Sara, những người có quan điểm hoàn toàn ngược lại quay sang Akira để xác nhận. Khuôn mặt của cả hai đều bảo cậu đồng ý với họ. Akira hơi choáng ngợp trước sự mong đợi của họ.
 
“Chà, tôi cũng muốn thư giãn trong nhà riêng của mình, và vì đây là nhà của Sara-san, nên nếu Sara-san không phiền, thì tôi cũng sẽ ổn thôi.”
 
Sara cười tự mãn trong khi Elena bực tức rút lui. Nhìn Elena, Sara chỉ cười và nói.
 
"Đừng lo lắng, tớ đã mặc một lớp ở dưới rồi."
 
Cũng có thể suy ra từ lời nói của cô ấy rằng bây giờ cô không mặc áo ngực. Hơn nữa, chiếc quần đùi mà cô đang mặc khá khiêu gợi. Lý do tại sao cô ấy mặc chiếc quần đùi đó là để tiết kiệm cho kho dự trữ quần lót của cô đang ở mức thấp nguy hiểm.
 
Chỉ cần một chút nỗ lực, Alpha có thể xác định chính xác hướng nhìn của Akira. Vì vậy, tóm lại, cô hiểu rõ hơn bản thân Akira hơn cả cậu về những gì cậu đang nhìn.
 
Vì Sara đang mặc một chiếc áo sơ mi không đúng với tỷ lệ cơ thể cô nên đôi khi phần ngực của cô nhô ra khỏi áo sơ mi, và bất cứ khi nào cô ấy di chuyển mạnh, chiếc quần đùi của cô sẽ lấp ló từ dưới lớp áo sơ mi. Alpha biết rằng Akira đang cố tránh nhìn hai thứ đó. Cô cũng biết rõ rằng đôi khi sự cố gắng của cậu đã phản bội cậu.
 
Nên khi biết những sự thật đó, Alpha nói với Akira.
 
[Đúng như tôi nghĩ, Akira, cậu thích quần áo khiêu dâm hơn, phải không? Thay vào đó, cậu giả ngơ khi nhìn thấy một cô gái khỏa thân? ]
 
[Quên nó đi!]
 
Akira hất hàm mạnh về phía Alpha trong khi cố gắng che giấu sự xấu hổ của mình.
 
Elena sau đó thay đổi tâm trạng và nói.
 
“Bây giờ, chúng ta hãy tiếp tục cuộc nói chuyện của chúng ta lúc nãy, tàn tích mà em vừa đến có thể là một tàn tích chưa được khám phá, phải không?”
 
Khi ai đó tìm thấy một tàn tích chưa được khám phá mà Thợ săn kia thường xuyên đến thăm, cuối cùng, khu tàn tích đó sẽ trở nên nổi tiếng và có tên tuổi. Đôi khi những Thợ săn tìm thấy nó đầu tiên sẽ chỉ đặt một cái tên ngẫu nhiên trên trang web đó mà sau đó sẽ lan truyền giữa các Thợ săn khác, và đôi khi họ chỉ chọn một cái tên từ bất kỳ địa danh cụ thể nào mà họ tìm thấy khi tìm kiếm tàn tích đó.
 
Vì Akira nói rằng cậu nhớ tên của tàn tích gần vị trí mà cậu tìm thấy địa điểm đó, điều này có nghĩa là đó có thể là một tàn tích không tên mới được phát hiện gần đây hoặc đó là một tàn tích hoàn toàn chưa được khám phá.
 
Nếu đó là một tàn tích thế giới cũ mới được phát hiện, thì dù họ có cố gắng che giấu thế nào đi nữa, nó thường vẫn bị lọt ra ngoài trừ khi họ kiểm soát nhiều thông tin để đảm bảo rằng nó sẽ không bị rò rỉ ra ngoài. Nếu không, vị trí của đống đổ nát đó sẽ nhanh chóng lan rộng giữa các Thợ săn. Do đó, vì Elena và Sara không nghe thấy gì về một tàn tích mới được phát hiện gần đây, nên họ nhanh chóng đoán rằng tàn tích mà Akira tìm thấy là một tàn tích hoàn toàn chưa được khám phá. Elena chắc chắn về suy đoán của mình khi cô hỏi Akira câu hỏi đó.
 
“Nó có thể là một tàn tích chưa được khám phá. Mặc dù, nó cũng có thể chỉ là một lối vào khác vào một tàn tích đã được khám phá."
 
Vì Akira chỉ nói điều đó một cách dễ dàng như thể nó không có gì, Elena cảnh báo cậu  theo cách nghe như thể cô ấy đang mắng Akira.
 
“Nghe đây, Akira. Rất nguy hiểm khi cung cấp thông tin đó cho người khác, em biết không? Vị trí của một tàn tích chưa được khám phá, chị chắc rằng em biết thông tin đó có giá trị như thế nào, phải không? ”
 
Nhưng giọng điệu và biểu cảm của Akira không thay đổi chút nào khi cậu trả lời lại.
 
“Tất nhiên, em sẽ không chỉ cung cấp thông tin này một cách dễ dàng cho người khác. Em chỉ nghĩ rằng có thể chia sẻ nó với cả hai người vì hai chị đã giúp em rất nhiều. Đó là chưa kể em đã đi vào đống đổ nát đó một lần trước đây."
 
Điều đó có nghĩa là Akira đã chia sẻ thông tin đó cho Sara và Elena mặc dù cậu biết rõ thông tin đó có giá trị như thế nào. Elena và Sara rất vui khi nghe điều đó, nhưng Elena cố gắng kìm nén cảm xúc của mình khi nói với Akira.
 
“Chị rất vui vì em cảm thấy như vậy, nhưng còn một điều nữa. Thật nguy hiểm khi nói rằng em có những thông tin như vậy trong một không gian công cộng. Điều này cũng đúng ngay cả khi em đang ở trong cửa hàng của Shizuka. Sẽ không có gì lạ khi phát hiện những Thợ săn khác nghe lén ngay giữa một không gian công cộng như vậy ”.
 
"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ cẩn thận lần sau."
 
Ngay cả sau khi nghe câu trả lời của Akira, Elena vẫn cảm thấy phản ứng của cậu bằng cách nào đó vẫn còn quá ngây thơ. Vì vậy, sau đó cô ấy tiếp tục trong khi làm một khuôn mặt nghiêm túc.
 
“Nếu em nghĩ rằng điều đó sẽ chỉ khiến em gặp rắc rối với những Thợ săn khác nếu họ phát hiện ra rằng em có những thông tin như vậy, thì em sẽ phải sửa lại suy nghĩ của mình. Tùy thuộc vào loại cơ sở mà em phát hiện, trong trường hợp xấu nhất, nó thậm chí có thể khiến em gặp rắc rối với các công ty lớn, em biết đấy. Một số người trong số họ không chỉ nhắm đến các di tích, họ có nhiều chương trình nghị sự khác như chiếm giữ và độc quyền tàn tích đó để khởi động lại nó. Do đó, họ thậm chí sẽ sử dụng bất cứ thứ gì, kể cả bạo lực, để có được những thông tin như vậy. Vì vậy, hãy đảm bảo rất cẩn thận về nó. ”
 
"Tôi hiểu ạ."
 
Akira gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc. Giống như Elena đã nói, cậu chỉ nghĩ rằng nó có thể gây ra vấn đề với các Thợ săn khác. Tất nhiên, cậu không có kế hoạch gặp rắc rối với các công ty lớn, vì vậy cậu thề sẽ cẩn thận hơn.
 
Elena có thể nhận ra từ biểu hiện của Akira rằng cậu đã hoàn toàn tiếp thu những gì cô ấy nói với cậu. Vì vậy, biểu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt cô ấy biến mất và trở lại thành một nụ cười.

**********

Translator: Nguyễn Quốc Quân

***********

 
 

 

 

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Dịch vẫn còn sượng nếu không muốn nói là dùng gg translate xong edit lại nhân xưng.