Chương 104: Minh chứng cho sức mạnh - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2022

Chương 104: Minh chứng cho sức mạnh

Akira đứng trước cổng của một tòa cao ốc. Tên của nó được viết trên một cái bảng làm bằng một tấm kim loại khổng lồ.
 
[Vậy tòa nhà này là tòa Seranthal nhỉ?]
 
[Có cả bản đồ của các tầng nữa này. Chi nhánh Lion Steel Corp nằm ở tầng 57. Chỗ này này.]
 
[Vậy ta đi thôi. nếu chúng ta tìm thấy thật nhiều di vật của cựu thế giới ở đây thì sẽ thật tuyệt nhỉ, giờ ví tôi đang ở tình trạng báo động rồi.]
 
Đến tận bây giờ, Akira vẫn chưa thể tìm được bất cứ thứ gì có thế bán lấy tiền. Nếu cậu không thể tìm được cái gì để có thể bù đắp phần đạn dược, thì cậu đã liều mạng chẳng vì cái gì cả, và tất nhiên là cậu sẽ bị lỗ nặng.
 
Akira cố gắng xoa dịu nỗi lo đó bên trong mình bằng cách tự nhủ với bản thân rằng cậu đã tiêu diệt đám vũ khí tự trị mạnh mẽ để có thể đến được đây, nên chắc chắn phải có di vật đắt giá bên trong tòa nhà này.
 
Alpha đột nhiên đưa ra một đề nghị cho cậu.
 
[Cậu có thể sẽ nhận được một khoản tiền nếu cậu gửi hồ sơ cho yêu cầu đi săn quái vật theo nhóm đấy. Cậu có muốn làm thế không?]
 
[Không. Nếu tôi làm vậy thì tôi cũng phải gửi đầy đủ hồ sơ chiến đấu nữa đúng không? Nếu đưa hồ sơ chiến đấu của tôi cho Văn phòng Thợ săn, họ bắt đầu gửi mấy cái nhiệm vụ khó khăn cho tôi thì sẽ rắc rối lắm.]
 
Có thể cậu đã quá cả nghĩ, nhưng cậu nhớ được rằng cậu đã cố gắng quá sức khi giúp đỡ các Thợ săn trong tàn tích ngầm Kuzusuhara, và nó đã làm cậu dính vào tổ của Bọ cạp Yarata.
 
Không ai có thể biết trước được rằng nhiệm vụ khó khăn nào sẽ được gửi đến cho cậu nếu Văn phòng Thợ săn đánh giá kỹ năng của cậu dựa trên những gì cậu làm sau trận chiến với đám vũ khí tự trị. Cậu không muốn nhảy từ trên một tòa nhà cao tầng và chạy trên tường và liên tục bắn vào kẻ địch lần thứ hai. Hoặc ít nhất thì cậu không muốn làm điều đó một lần nào nữa, trừ khi là trong trường hợp cần thiết.
 
Alpha cười trêu chọc.
 
[Thế sao? Thực ra, nếu cậu đưa nó cho ông Kibayashi kia, thì tôi chắc chắn rằng ông ta sẽ cười như được mùa và cậu có thể nhận được thêm một khoản tiền trong phần thưởng nhiệm vụ đấy.]
 
[Không đâu, cảm ơn!]
 
Akira phản ứng gần như ngay lập tức, cậu không nghĩ rằng mình làm công việc Thợ săn này chỉ để giải trí cho Kibayashi.
 
[Bây giờ, chúng ta sẽ vào và đến tầng 57. Có thể còn có một vài con quái vật máy móc bên trong, nhưng tôi chắc chắn rằng chúng không mạnh bằng mấy con mà chúng ta đã chiến đấu bên ngoài đâu.]
 
Akira chỉnh lại bộ đồ gia cường và đi vào tòa nhà.
 
Reina và 2 hầu gái của cô đang đi săn quái vật trong tàn tích Mihazono. Theo gợi ý của Shiori, họ tập trung vào việc chiến đấu với quái vật hơn là đi tìm các di vật để làm quen dần với mức độ nguy hiểm của tàn tích Mihazono.
 
Miễn là còn ở gần chi nhánh Văn phòng Thợ săn, họ vẫn sẽ có thể gửi yêu cầu khẩn cấp ngay lập tức trong trường hợp nguy cấp. Tất cả đã đồng ý với đề nghị của Shiori, là cẩn thận săn lùng quái vật thay vì đi tìm di vật.
 
Nhưng chính xác hơn thì chỉ có Reina là người duy nhất đang cố gắng. Shiori chỉ ở đây để bảo vệ cô nhóc nếu có tình huống xấu xảy ra, cô đã điều chỉnh lại tốc độ di chuyển để phù hợp với Reina. Cô có thể nhanh chóng xử lý hết cả đám quái vật và khám phá khu vực này ngay lập tức, nhưng cô tránh làm những việc đó. Mục đích của Shiori là giúp Reina vượt qua sự mặc cảm của bản thân, làm cô nhận ra rằng cô không phải là một gánh nặng hay là một kẻ vô dụng.
 
Về phần Kanae, cô thậm chí còn không tham gia trận chiến. Cô chỉ đứng bên cạnh Reina, tỏ rõ vẻ chán nản.
 
Reina xác định mục tiêu của mình là những con quái vật cơ khí, chúng có hình dạng giống như một quả bóng có chân tay. Mặc dù nó chỉ là một thiết bị bay không người lái đang dọn dẹp khu vực thành phố này khỏi đống đổ nát xung quanh, nhưng chúng vẫn sẽ tấn công Thợ săn nếu chúng phát hiện ra họ. Vậy nên, đồng loại của chúng có thể coi là những con quái vật máy móc. Có những lần chúng còn sử dụng những khẩu súng trường do Thợ săn đánh rơi, thế nên chúng là những con quái vật máy móc khá khó chịu.
 
Reina xả đạn. Cô sử dụng đạn xuyên giáp để tiêu diệt phần chi của con quái vật trước khi nhắm vào thân và kết liễu nó. Đây là một cách khá an toàn khi chiến đấu với quái vật kiểu này. Shiori đánh giá cao khả năng chiến đấu của cô.
 
Reina mỉm cười, vẫn còn đọng lại chút cay đắng trên nụ cười của cô.
 
“Phát bắn đó hay lắm.”
 
“…Ừ, cảm ơn cô.”
 
Reina biết rằng đó không phải là một lời nói sáo rỗng. Nhưng cô vẫn đang ở trong trạng thái tự ti, nên khi một người mạnh mẽ như Shiori khen cô, thì nhìn thế nào cũng có vẻ như cô đang yếu đuối đến mức làm được điều gì cũng sẽ khiến Shiori khen ngợi cô.
 
Thực tế khi xét về kỹ năng, nếu Reina không có kỹ năng tốt thì ngay từ đầu sẽ không có chuyện Shiori đưa cô đến tàn tích Mihazono. Vì đây là một tàn tích khá nguy hiểm chứa đầy những quái vật cơ khí và máy móc. Reina thực sự đang mạnh hơn hầu hết các Thợ săn khác có cùng thứ bậc, nhìn chung khả năng của cô nhỉnh hơn một Thợ săn bình thường.
(Edit: quái vật cơ khí thì kiểu vừa thú vừa cơ khí như con weapon dog ấy, còn máy móc ở đây ám chỉ vũ khí thuần như vũ khí tự hành ở chương trước)
 
Nhưng xung quanh cô không chỉ có những người như Shiori hay Kanae, họ đều đã được đào tạo một cách bài bản, còn có Akira, người nhìn ít nhiều cũng ngang tuổi với cô, nhưng cậu có thể chiến đấu ngang cơ với Shiori, khung cảnh đó vẫn còn hiện hữu trong tâm trí cô. Thế nên, Reina chẳng thể không thất vọng về kỹ năng hiện tại của bản thân.
 
Nhìn Reina như vậy, Shiori cảm thấy có chút phiền lòng. Cô nhận thấy rằng lời khen của mình đã phản tác dụng, nên cô không nói gì thêm nữa.
 
Sau đó, Reina đi nhặt những mảnh xác của đám quái vật mà cô vừa tiêu diệt, chất lên chiếc xe đẩy với sự giúp đỡ của Shiori. Kanae thậm chí còn không đề nghị muốn giúp cô. Reina tỏ vẻ khó chịu khi nói với Kanae.
 
“Cô thực sự không muốn hỗ trợ cho tôi chút nào nhỉ?”
 
Ngay cả khi Reina lườm cô khi nói vậy, Kanae dường như chẳng mấy quan tâm mấy lời đó khi cô đáp lại.
 
“Milady, như tôi đã nói từ trước. Nhiệm vụ của tôi là đảm bảo an toàn cho cô, trong đó không có việc phải giúp đỡ cô khi đi săn quái vật hay mang theo xác của chúng. Thực ra, Ane-san cũng không bắt buộc phải làm mấy việc này đâu cô biết không?”
 
“…Đúng là vậy, nhưng mà…”
 
“Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cô chủ khỏi những tình huống nguy hiểm, nếu có điều gì xấu xảy ra. Vậy nên tôi mong cô chủ sẽ không tính luôn mấy việc như thế này trong điều khoản giúp đỡ. Tôi cũng sẽ không giúp cô mang xác của mấy con quái vật máy móc được. Tôi cần phải chuẩn bị đầy đủ để có thể bảo vệ cô, nên tôi không có rảnh để giúp cô mấy việc này đâu.”
 
Reina hiểu được lí do của Kanae, dù cô không bị thuyết phục hoàn toàn. Cô thấy tức giận chính bản thân mình, vì cô không thể làm Thợ săn nếu như không có vệ sĩ đi cùng. Nét mặt cô chứa đầy sự mâu thuẫn khi nhìn Kanae. Kanae chỉ cười nhẹ khi nhìn lại.
 
Shiori cố gắng kìm nén mong muốn bênh vực Reina, thay vào đó, cô bày tỏ ý kiến của mình về Kanae.
 
“Milady, Kanae là một người có đầy đủ kĩ năng để có thể làm vệ sĩ cho cô. Hãy coi cô ấy như một cái lá chắn hay một cái phao cứu sinh cho cô nếu gặp phải tình huống nguy hiểm. Nhưng không thể đảm bảo rằng tấm lá chắn hay cái phao đó là an toàn tuyệt đối, mà chúng tôi đẩy cô chủ vào những tình huống nguy hiểm không cần thiết. Khi cô ấy trông thoải mái như vậy thì có nghĩa là chúng ta đang khá an toàn, cô có thể thả lỏng một chút cũng được mà.”
 
“Tàn nhẫn quá đấy. Tôi sẽ luôn làm đúng trách nhiệm của mình khi tôi được trả tiền đầy đủ thôi đấy, cô có biết không vậy?”
 
Shiori nhìn Kanae với vẻ mặt nghiêm túc.
 
“Tất nhiên rồi, nếu cô không thực hiện đầy đủ, tôi sẽ xé xác cô ra thành từng mảnh.”
 
Shiori nắm lấy chuôi kiếm mà cô mang theo, có vẻ cô đang rất nghiêm túc.
 
Nhưng kể cả thế, Kanae vẫn cười tươi như thường. Vì cô biết rằng Shiori sẽ không dám rút kiếm tại đây, ngay cả khi cô làm vậy thật, thì nó cũng thật thú vị. Nếu xét thì khả năng cái thứ hai xảy ra là khá cao.
 
Shiori thở dài đầy bực bôi, nét mặt cô đã trở lại bình thường khi cô quay sang nói với Reina.
 
“Milady. Xe đẩy của chúng ta sắp hết chỗ rồi. Trước mắt thì ta nên quay lại Văn phòng Thợ săn đã.”
 
“Được thôi…Gì kia?”
 
Reina thấy một đám khói bay lên từ đằng xa. Nó hình như bắt nguồn từ một tòa nhà cao tầng ở phía sâu bên trong tàn tích Mihazono.
 
Shiori cũng nhận ra làn khói đó khi thấy phản ứng của Reina. Cô nhanh chóng lấy thiết bị đầu cuối thông tin của mình để kiểm tra khu vực đó. Nếu có gì nguy hiểm phát ra từ đó thì cô cần phải đưa Reina rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Vì bất kỳ điều gì cũng có thể xảy ra nếu ta đang ở vùng đất hoang.
 
Shiori đã xác nhận xong thông tin và giải thích cho Reina.
 
“Nó phát ra từ một khu vực gần tòa nhà Seranthal. Tôi khá chắc rằng ở đó đang có một số Thợ săn đang cố gắng chiếm lấy nó. nếu chúng ta tránh xa khu vực đó thì mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
 
“Có vẻ ở đó đang diễn ra một trận chiến khá lớn đấy. Phía bên trong đó có thực sự nguy hiểm đến thế không ta?”
 
“Không, có vẻ như những con quái vật ở gần tòa nhà Seranthal mạnh hơn nhiều so với những con quái vật phía ngoài này. Chúng có thể là những thiết bị an ninh chuyên dùng để bảo vệ tòa nhà đó. Vì đám quái vật đó liên tục được bổ sung, nên không có nhiều Thợ săn dám chiến đấu với chúng ở khu vực đó. Cũng có tin đồn rằng bên trong tòa nhà đó có rất nhiều di vật giá trị.”
 
Sau khi nghe Shiori giải thích xong, Kanae cười thích thú khi cô cố gắng khích tướng Reina.
 
“Nghe có vẻ thú vị đấy Milady, nếu phía Thợ săn thắng thì điều đó có nghĩa là chẳng còn bất kỳ con quái nào sống sót đâu, ngay cả khi họ thua, thì họ cũng gây ra được rất nhiều thiệt hại cho chúng rồi. Thế nên, dù nó là tòa nhà gì thì chúng ta cũng có thể dễ dàng chiến đấu được thôi. Milady, chúng ta đến xem thử chỗ đó nhé?”
 
Shiori lườm Kanae.
 
“Kanae, câm miệng đi. Milady, ngay cả khi không còn quái vật nào ở đó đi chăng nữa thì tôi không thể để cô đến đó được.”
 
Shiori ngăn Reina lại với vẻ mặt nghiêm túc. Reina cảm thấy rằng có một lý do nào đó khác ngoài việc cô không đủ kỹ năng, cô tự hỏi tại sao Shiori lại nói vậy. Vì thế, cô tò mò hỏi Shiori.
 
“Nếu cô nói vậy thì tôi không sẽ không đến đó đâu. Nhưng tại sao vậy? Nếu có rất nhiều di vật đắt giá ở đó, lại còn không có nhiều quái vật, thì ít nhất ta cũng nên đi kiểm tra chỗ đó chứ?”
 
“Thưa cô chủ, cô đã bao giờ nghe nói đến hồn ma của cựu thế giới chưa?”
 
“Đó là chuyện về mấy hồn ma lang thang bên trong tàn tích của cựu thế giới, phải không? Người ta nói rằng chúng chỉ xuất hiện bên trong các tàn tích nổi tiếng. Tuy nhiên còn có nhiều câu chuyện khác nữa. Một số người nói rằng chúng là bóng ma của những Thợ săn đã chết bên trong tàn tích đó, và chúng sẽ tấn công những Thợ săn khác. Hoặc là chúng đã điều khiển các quái vật bên trong tàn tích để giết chết họ. Hay là những hồn ma đó sẽ dẫn những Thợ săn bị lạc đi đến lối ra của tàn tích. Tôi còn nghe nói rằng ở tàn tích Kuzusuhara có một con ma rất hấp dẫn. (Trans: Vợ tôi chứ còn ai vào đây nữa??) Nếu tôi nhớ không nhầm thì nó sẽ dụ các Thợ săn vào một khu vực nguy hiểm bằng cách dụ họ bằng những thông tin về một nơi bí mật chứa đầy di vật, từ đó khiến những Thợ săn đó bị giết, đúng không?”
 
Shiori sau đó thêm vào.
 
“Đúng là như vậy. Đôi khi chúng còn gây ra một vụ náo động lớn, ngăn cản những Thợ săn khác khám phá tàn tích, thậm chí Văn phòng Thợ săn còn cử một cuộc điều tra chính thức về chúng. Hầu hết các kết quả điều tra đều được công khai, một số người nói rằng sự việc đó chỉ là do những Thợ săn đang cố gắng giết nhau để chiếm lấy di vật, hoặc do các cơ sở bên trong tòa nhà đó vẫn còn hoạt động. Nhìn chung, chúng không còn là một bí ẩn lớn nữa khi đã được làm rõ đến chừng ấy.”
 
“Mấy chuyện như thế xảy ra cũng không hiếm đâu. Thế, có vấn đề gì với nó sao?”
 
“Có một câu chuyện ma tương tự như thế ở tàn tích Mihazono này, và câu chuyện đó bắt nguồn từ tòa nhà Seranthal kia. Để phần nguyên nhân sang một bên, thì sự thật là đã có rất nhiều Thợ săn đã chết ở đó rồi, không thể điều tra được nguyên nhân về cái chết của họ. Nên mọi người mới gọi đó là một câu chuyện ma của Mihazono. Chúng tôi không thể để cô chủ đến một nơi nguy hiểm như vậy được.”
 
Reina bắt đầu sợ hãi nhưng cô cũng rất tò mò. Cô hỏi lại Shiori.
 
“Được, chúng ta đừng đến đó nữa. Thế câu chuyện ma đó là gì vậy??”
 
Sau khi Shiori bắt đầu giải thích về câu chuyện đó cho Reina với vẻ mặt nghiêm túc, Reina bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
 
---------------------------------------------------------------------------
 
Akira đang đứng ở tầng 1, cậu ngạc nhiên khi nhìn nhanh xung quanh tầng 1 của tòa nhà Seranthal. Ở đây có một quầy tiếp tân và nội thất trong rất sạch sẽ. Rõ ràng là chúng đều được chăm sóc cẩn thẩn, thậm chí còn không có một hai bụi trên sàn nhà, vì ánh sáng được phản chiếu một cách hoàn hảo khi chiếu vào nó. Cậu cũng thấy một vài cái ghế, có thể chúng được dành cho khách.
 
Khi Akira nhìn vào quầy tiếp tân kia, cậu nghĩ rằng nó chắc chắn thuộc quyền sở hữu của một tập đoàn khổng lồ. Cậu cũng có ấn tượng tương tự khi bước vào tòa nhà lớn bên trong thành phố Kugamaya, nhưng đồng thời, cậu cảm thấy nó thật kỳ lạ. Akira nhìn lướt qua dạng kiến trúc Atrium khổng lồ này, bỗng nhiên một cảm giác mâu thuẫn xuất hiện.
 
[Chỗ này khá sạch sẽ nhỉ.]
 
Akira hơi choáng ngợp trước sự tương phản giữa bên trong và bên ngoài tòa nhà này. Alpha cảnh báo cậu cần phải giữ tỉnh táo.
 
[Có vẻ như tòa nhà này vẫn đang hoạt động tốt, vậy nên tôi chắc rằng các robot bảo trì thường xuyên dọn dẹp nơi này. Có thể còn có một số con robot bảo vệ nữa, cậu hãy cẩn thận.]
 
[Tôi hiểu rồi.]
 
Đột nhiên Akira phát hiện ra một cô gái, cậu nhanh chóng phản ứng lại bằng cách chĩa súng vào cô gái đó. Mặc dù cậu không bắn ngay, nhưng ngón tay cậu đã đặt sẵn lên cò súng.
 
Vẻ mặt Akira trở nên nghiêm trọng. Cậu phát hiện ra rằng cô gái đó đang đứng ở một nơi mà cậu vừa mới kiểm tra lúc trước. Thiết bị thu thập thông tin của cậu hoàn toàn không phát hiện ra cô, cậu đã tưởng rằng không có ai ở đó cả.
 
Ngay cả khi Akira chĩa súng vào, thì cô gái đõ cũng chỉ mỉm cười với cậu. Cô ấy đang mặc một bộ váy của cựu thế giới, chúng được dùng để đón khách với tư cách là một lễ tân, có một điều chắc chắn, rằng nó không được dùng để chiến đấu.
 
Nhưng nó là một bộ váy bình thường nếu so với những bộ đồ của cựu thế giới. Việc đánh giá chúng mà chỉ dựa vào vẻ bề ngoài thực sự rất nguy hiểm. Vì vậy, cho dù cô gái đó không có vũ khí, nhưng Akira vẫn không hề hạ thấp cảnh giác.
 
Alpha sau đó giải thích cho Akira.
 
[Akira, đó chỉ là một hình ảnh 3D thôi. Cô ấy không có thật đâu.]
 
Akira có vẻ hơi ngạc nhiên khi hỏi lại Alpha.
 
[Không có thật sao? Vậy cô ấy cũng giống như cô à? Chờ chút đã, có vẻ giống với hình ảnh 3D của tàn tích Higaraka mà tôi gặp lúc trước nhỉ? Đúng không?]
 
[Hình ảnh của tôi được tạo ra bởi thông tin được chiếu trên tầm nhìn của cậu, thế nên tôi giống một hình ảnh thực tế tăng cường hơn và không hề giống với hình ảnh 3D đó. Hình ảnh 3D kia đang chiếu trong một không gian cố đinh. Vì vậy một người bình thường vẫn có thể nhìn thấy cô ấy. Nhưng ngay cả vậy thì cô ấy vẫn không có thật đâu. Cả thiết bị thu thập thông tin còn không phát hiện ra cô ấy mà, đó chỉ là một dạng dữ liệu quang học thôi.]
 
Akira kiểm tra lại tín hiệu phát ra từ thiết bị thu thập thông tin của mình. Có sự tương phản rõ ràng giữa cảm biến quang học, cảm biến nhiệt và cảm biến rung. Vì thế, màn hình đang hiển thị trên thiết bị của cậu đang nhắc nhở cậu phải cẩn thận khi phân tích dữ liệu.
 
[Tôi hiểu rồi. Về cơ bản thì nó được sản xuất bởi công nghệ của cựu thế giới, phải không?]
[Chính xác.]
 
Nếu cô ấy không phải thật, thì việc chĩa súng vào cô ấy chẳng có ý nghĩa gì cả, tất nhiên, đạn không thể làm cô bị thương. Vì vậy, Akira hạ khẩu súng trường xuống.
 
Cô gái sau đó tiến về phía Akira, cô chào cậu và nói.
 
“Thưa quý khách. Tòa nhà hiện tại đang đóng cửa, vì vậy chúng tôi không thể cho bất kỳ ai vào đây nếu không có sự cho phép. Vì vậy, mong quý khách vui lòng rời khỏi đây.”
 
Akira nghe rõ những lời cô ấy vừa nói. Cậu ngạc nhiên và hỏi Alpha.
 
[Alpha này, tôi có thể nghe thấy cô ấy nói, cô có chắc cô ấy không có thật không?]
 
[Nghe thì có vẻ như cô ấy đang nói chuyện một cách vui vẻ với cậu vậy thôi, nhưng bản chất âm thanh đó không phải do cô ấy tạo ra. Nó đến từ một chỗ khác, âm thanh đó được tạo ra thông qua một vài phép tính phức tạp, nó khiến cậu nghe âm thanh đó như cô ấy đang nói ở gần cậu vậy.]
 
Akira có thế thấy được sự khác biệt lớn giữa cảm biến quang học và cảm biến âm thanh trong thiết bị thu thập thông tin của cậu. Trông có vẻ như cô gái kia đang nói chuyện với cậu nhưng thực ra mọi chuyện không phải vậy.
 
Kể từ khi cô gái đó nói chuyện với Akira, cậu nghĩ rằng cậu có thể nói chuyện với cô. Vì vậy cậu cố gắng nói điều gì đó.
“Ừmmm, tôi thực sự đang rất muốn lên tầng 57, nên cô có thể…”
 
“Cho tôi xin phép được lặp lại. Tòa nhà hiện đang đóng cửa. Chỉ mở cửa tầng 1 cho những khách hàng đã đặt lịch trước. Thông thường, toàn bộ tòa nhà sẽ đóng cửa, bao gốm tất cả các tầng khác, vì vậy xin quý khách vui lòng rời khỏi đây.”
 
Có vẻ cậu thực sự có thể nói chuyện với cô ấy, và cô ấy cũng thực sự muốn Akira rời đi.
 
“Làm thế nào để có thể đặt lịch hẹn vậy?”
 
“Trong khoảng thời gian tòa nhà đang đóng cửa, mỗi tầng đều có người liên hệ trực tiếp để nhận hồ sơ đặt lịch hẹn. Tầng 1 của chúng tôi không nhận hồ sơ trực tiếp. Vì vậy, xin quý khách vui lòng rời khỏi đây.”
 
Akira cố gắng hỏi rất nhiều thứ cho hình ảnh 3D kia, nhưng tất cả đều có kết cục giống nhau. Nói đơn giản thì cậu không được làm gì khác và phải rời khỏi đây. Cậu không lấy được thêm thông tin hữu ích nào từ cô.
 
Sau đó Alpha bảo cậu dừng cuộc trò chuyện vô nghĩa này lại.
 
[Akira, chúng ta hãy bỏ qua cô ấy và tiếp tục đi thôi. Cô ấy chỉ là lễ tân của tòa nhà này. Không có gì chắc chắn rằng cậu có thể hoàn thành công việc chỉ bằng cách đứng đây hỏi cô ấy. Hay cậu muốn rời đây?]
 
[Cô nói đúng, ta nên đi thôi.]
 
Akira phớt lờ hình ảnh 3D đó và quyết định sẽ đi sâu hơn. Khi cậu nhìn về phía hành lang và chuẩn bị rời khỏi đây, cô gái kia đột nhiên cảnh báo cậu.
 
“Cảnh báo! Cơ sở đang được bảo vệ, thiết bị an ninh được phép giết người trong trường hợp có kẻ xâm nhập bất hợp pháp. Vì vậy, xin quý khách hãy rời khỏi đây.”
 
Akira dừng lại. Cậu quay sang cô gái đó và nói với vẻ mặt nghiêm khắc.
 
“Nếu đúng thế thì cô nên nói điều đó trước khi những con quái vật ngoài kia tấn công tôi chứ?”
 
Cô gái ấy không đáp lại, chỉ lặng lẽ biến mất.
 
Akira giật thót tim, cậu hiểu rằng mình đang là người có lỗi. Cậu là người đã tự ý vào đây. Nhưng đây chỉ là một phần công việc của Thợ săn mà thôi. Dù sao tất cả cũng đã qua rồi, cậu chỉ còn cách bỏ qua nó và tiếp tục khám phá tòa nhà.
 
Akira đang ngâm nga trước cửa thang máy. Mặc dù cậu đã tìm thấy một cái, nhưng cậu không thể sử dụng được nó. Chẳng có gì xảy ra khi cậu nhấn các nút trên bảng điều khiển.
 
Mặc dù Akira hầu như chẳng bao giờ nhìn thấy cái thang máy nào xung quanh chỗ cậu sống, nhưng cậu có thể hiểu được cách nó hoạt động như thể nào. Nói chính xác hơn thì cậu đã được trải nghiệm một lần khi Shiori mời cậu một bữa ăn tại nhà hàng cao cấp. Nhà hàng đó nằm trong một tòa cao ốc, nơi cậu có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố từ trên đó.
 
Akira bĩu môi khi nói với Alpha.
 
[Cái thang máy này bị hỏng à? Hay nó không cho phép tôi sử dụng? Cô nghĩ thế nào?]
 
[Có thể là cái sau. Ngay cả khi cậu có thể dùng được nó thì tôi nghĩ nó không phải là một ý hay đâu. Nó có thể nhốt cậu ở bên trong giết chết cậu ngay khi cậu bước vào đấy, cậu biết chứ? Có vẻ như việc cạy được cái cửa này cũng rất khó khăn, kể cả khi cậu mặc bộ đồ gia cường.]
 
[Đúng thế nhỉ, tôi chẳng muốn việc đó xảy ra đâu. Tôi đoán là ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng cầu thang rồi.]
 
Akira bỏ cuộc và tiến đến chỗ cầu thang, cậu biết rõ nó ở đâu khi nhìn lướt qua bản đồ của tầng 1.
 
Akira hy vọng rằng cậu có thể dùng được cầu thang. Nhưng mọi chuyện không suôn sẻ như cậu nghĩ. Khi đã đi được vài tầng, cậu lại bị chặn bởi một cánh cửa rất cứng. Cậu có thể mở nó ra bằng cách sử dụng sức mạnh của bộ đồ gia cường hoặc phá cửa bằng đạn đặc biệt của CWH. Nhưng cậu buộc phải tiếp tục đi lên vì nếu làm thế sẽ khiến cậu mất nhiều thời gian và sức lực hơn. Cậu từ bỏ ý định đó và tìm đường để lên tầng tiếp theo.
 
Khi cậu tìm thấy một cái cầu thang khác trên tầng đó, cũng giống với lần trước, sau khi đi được vài tầng, một cánh cửa khác lại chào đón cậu. Mỗi lần như thế, Akira đều phải tìm một cầu thang khác để đi lên.
 
Mỗi tầng đều có một tình trạng khác nhau. Một số tầng đã bị lục soát, như thể những Thợ săn khác đã đến đây và lấy hết di vật có ở đó, trong khi đó một số tầng trông mới toanh, như thể nó chỉ vừa mới được dùng gần đây. Mắt Akira sáng lên khi cậu thấy rất nhiều di vật ở đây đang ở tình trạng rất tốt. Mỗi cửa hàng trên từng tầng đều chứa đầy những di tích của cựu thế giới.
 
[Tôi gặp may rồi!! Nhìn chúng thực sự rất đáng với công sức tôi bỏ ra để đến được đây! Được rồi!! Hãy mang chúng về nào!!]
 
Akira vui vẻ và bắt đầu thực hiện công việc của mình, cậu lấy ra một cái balo khác từ chiếc balo đang đeo trên lưng. Sau đó, cậu hí hửng nhét tất cả các di vật đang trưng bày tại cửa hàng vào cái balo đó.
 
Nếu người ngoài nhìn vào, trong cậu giống như một tên cướp vậy. Nếu phỏng theo suy nghĩ của những người của cựu thế giới thì họ chắc chắn sẽ nghĩ rằng Akira là một tên cướp có vũ trang. Thế nên, họ sẽ mong những thiết bị bay an ninh không người lái sẽ đến và giết cậu.
 
Akira chỉ cười khổ khi nói.
 
[Đúng là tôi chỉ đang xới tung chỗ này nên để thu thập di vật thôi. Nhưng làm thế này khiến tôi cảm thấy mình đang đi cướp một cửa hàng nào đó vậy.]
 
Alpha cười khúc khích.
 
 
[Cậu đã tự mình tiêu diệt đám vũ khí tự hành đang bảo vệ tòa nhà này mà, vì vậy cậu chính là một tên cướp rồi. Nhưng chúng ta sẽ không cướp bất kỳ cửa hàng nào còn đang kinh doanh, và chỉ coi đây là việc đưa những sản phầm không ai đến mua này đến những người cần đến chúng thôi.]
 
[Đúng là một cái cớ hoàn hảo đấy nhỉ. Nhưng tôi nghĩ rằng có rất nhiều Thợ săn ngoài kia đang đi thu thập các di vật của cựu thế giới với lý do đó đấy, thế nên tôi cũng có thể hiểu được tại sao những vũ khí tự trị kia lại phải làm nhiệm vụ bảo vệ tàn tích.]
 
Akira, người đảng mỉm cười đầy khó xử khi nói điều đó, đột nhiên cậu im lặng. Nụ cười của cậu đã biến mất và đôi tay đang lấy các di vật bỏ vào balo cũng đột nhiên dừng lại. Cậu hỏi Alpha.
 
[Này Alpha, tôi có điều này muốn hỏi. Đó là về đám quái vật máy móc mà chúng ta vừa đánh bại. Mặc dù tôi đã đánh bại được chúng nhờ sự hỗ trợ của cô, nhưng chúng thật sự là những con quái vật rất mạnh, phải không? Hoặc ít nhất, thì đó là những gì tôi nghĩ thôi. Sau lần đụng độ đầu tiên, tôi thậm chí đã nghĩ đến việc rút lui rồi, vì lúc đó tôi thấy chúng rất mạnh.]
 
[Đúng vậy, chúng là những con quái vật tự trị mạnh mẽ. Cậu không có cơ hội chiến thắng chúng nếu như không có sự hỗ trợ của tôi. Nhưng dù sao thì cậu cũng đã dành chiến thắng rồi, đó là một cuộc chiến khá vất vả đấy. Cậu cũng hiểu mà, phải không?]
 
[Ừ, tôi hiểu rất rõ. Vậy thì, tại sao cô lại nghĩ rằng tôi có thể đánh bại đám quái vật đó vậy? Đúng là nó đã làm tôi gặp nhiều khó khăn, lượng đạn sử dụng cũng nhiều hơn bình thường, nhưng cô đã dự đoán trước được mấy thứ đó rồi nhỉ, cuối cùng thì chúng ta cũng đã chiến thắng như dự tính. Đó là những gì mà tôi thấy được sau cuộc chiến đó. Vậy việc chống lại đám quái vật đó, điều gì khiến cô đưa ra đánh giá như vậy, dựa trên cơ sở nào mà cô có thể nghĩ rằng tôi có thể thắng được chúng?]
 
[Ôi chà, đó là một câu hỏi hay đấy. Cậu có điều gì muốn phàn nàn về sự hỗ trợ của tôi à? Cậu có thể nói ra và tôi sẽ điều chỉnh lại ngay.]
 
[Không, đó không phải ý tôi muốn nói. Tôi không có gì phải phàn nàn cả. Chỉ là…Tôi nên nói thế nào nhỉ…Cô vẫn mỉm cười như thường lệ trong cuộc chiến đó, tôi có cảm giác như cô biết rằng, ngay cả khi tôi làm như thế 100 lần, thì tôi vẫn sẽ thắng 100 lần vậy. Vì thế nên tôi chỉ muốn biết rằng cô dựa trên cơ sở nào, hoặc ít nhất là lý do vì sao cô có thế chắc chắn như vậy.]
 
Akira có vẻ hơi ngập ngừng khi nói vậy, nhưng trông cậu rất nghiêm túc.
 
Alpha im lặng, một lúc sau cô liền cười hỏi lại cậu.
 
[Cậu thực sự muốn biết à?]
 
Đó vẫn là nụ cười thường ngày của cô, nhưng không hiểu tại sao Akira lại cảm thấy đằng sau nụ cười đó có điều gì đó khác lạ.
 
[Ừ, tôi muốn biết.]
 
[Cậu có biết là sẽ mất rất nhiều thời gian để giải thích nó bằng miệng…]
 
[Nếu vậy thì cô hãy nói ngắn gọn và không cần phải nói tất cả mọi thứ, chỉ cần nói với tôi lí do thôi, ít nhất là nó đủ để thuyết phục được tôi.]
 
Alpha xác nhận lại vẻ mặt và câu trả lời của Akira. Sau đó cô nói.
 
[Tốt lắm, nếu phải rút ngắn câu trả lời thì tôi có thể nói rằng, đó là bởi vì chúng là những con quái vật máy móc. Nếu chúng là quái vật sinh học thì tôi chắc chắn sẽ ngăn cậu lại.]
 
[Có gì khác nhau giữa chúng sao?]
 
[Có đấy, ít nhất thì đó là theo như tôi nhận định. Hơn nữa, những vũ khí tự trị đó chỉ là những cỗ máy đơn giản, chúng được chế tạo theo đúng bản thiết kế ban đầu, và chúng chỉ có thể di chuyển theo chương trình đã được định sẵn. Không có gì bất thường bên trong cơ thể cũng như hành vi của đám quái vật đó. Không giống với đám quái vật sinh học, chúng có thể liên tục biến đổi cơ thể, làm biến đổi luôn tính toán logic có trong bộ não của chúng. Chính vì không có sự ngẫu nhiên đó, nên tôi mới có thể dễ dàng đoán được hành động tiếp theo của chúng, chỉ cần dựa vào những quan sát ban đầu thôi. Đối với quái vật sinh học thì sự ngẫu nhiên đó sẽ liên tục xảy ra, có phần hơi tùy tiện nên việc tính toán sẽ rất khó khắn, gần như là không thể. Đó là lý do vì sao, ngay cả khi nhìn chúng trông nguy hiểm theo góc nhìn của cậu như vậy thôi, nhưng theo quan điểm của tôi thì đó lại là một tình huống rất an toàn, chúng ta hoàn toàn có khả năng để dành được chiến thắng.]
 
Sau đó, Alpha tiếp tục giải thích. Do lượng kiến thức hạn chế, nên Akira thực sự gặp phải một vài vấn đề khi nghe lời giải thích đó. Nhưng ít nhiều thì cậu cũng hiểu được lý do của cô.
 
Miễn là Alpha biết được bản thiết kế ban đầu và chương trình hành động của những con quái vật đó, thì cô có thể tính toán được ra kết quả có độ chính xác rất cao bằng cách chạy mô phỏng dựa trên những thông tin thu thập được, và cô có thể theo dõi chính xác mô phỏng đó bằng cách điều khiển bộ đồ tăng cường của Akira. Bằng cách chia nhỏ trận chiến ra để mô phỏng lại, kèm theo là có hai người chiến đấu bên trong, thì Alpha đã có thể vạch ra được một chiến lược tốt nhất.
 
Mặc dù nhìn có vẻ như Akira đang chiến đấu một cách tuyệt vọng, nhưng theo góc nhìn của Alpha thì nó giống như việc cậu đang làm theo đúng như kịch bản được giao cho vậy.
 
Sẽ cực kỳ khó khăn để làm điều tương tự với quái vật sinh học. Do sự ngẫu nhiên trong hành động của chúng, Alpha chỉ có thể đưa ra những dự đoán có tỷ lệ chính xác khá thấp.
 
Akira cố gắng hiểu điều gì đó ngoài lề lời giải thích của Alpha.
 
[Về cơ bản thì cô đã nắm rõ điểm yếu và hành động của kẻ thù rồi, nên việc đánh bại được chúng là một việc khá dễ dàng, đúng không?]
 
[Đại khái là như vậy.]
 
Akira dường như đang suy nghĩ về điều gì đó khác, nên Alpha dừng lại và hỏi cậu.
 
[Lời giải thích vừa rồi vẫn chưa đủ à? Cậu có muốn tôi giải thích chi tiết hơn không?]
 
Akira lắc đầu.
 
[Không cần đâu, vậy là đủ rồi. Ít nhất thì bây giờ tôi đã hiểu được vì sao cô đã không đánh giá rằng tôi không thể thắng trận chiến đó vì một vài lý do mơ hồ nào đó.]
 
[Trời đất, cậu thô lỗ quá đấy. Chẳng có lý do mơ hồ nào lại có thể giúp tôi bảo vệ sự an toàn cho cậu đâu.]
 
[Lỗi tôi. Tôi đã hiểu được rất nhiều thứ từ khi bắt đầu học tập với cô. Chỉ cần nghĩ đến việc nó đã khiến tôi trưởng thành đến mức nào thì cũng là quá đủ để tôi nói lời cảm ơn với cô rồi.]
 
[Vậy sao? Tôi rất vui khi nghe cậu nói vậy đấy. Nếu cậu có thắc mắc gì về việc chỉ dẫn của tôi, thì nó sẽ khá rắc rối trong mấy tình huống nguy hiểm đấy.]
 
[Ừ, tôi biết chứ. Tôi chỉ tò mò một chút thôi. So với việc có rất nhiều di vật của cựu thế giới ở đây thì chỗ này chắc không có vấn đề gì đâu. Nguy hiểm một chút cũng đáng.]
 
[Đúng là vậy, chúng ta nên mang theo càng nhiều càng tốt.]
 
[Rõ.]
 
Akira quay lại công việc của mình, cậu đem những di vật của cựu thế giới vào balo.
 
Câu hỏi của Akira vẫn chưa được trả lời đầy đủ. Nói đúng hơn, mặc dù câu hỏi của cậu cũng đã được trả lời, nhưng nó chỉ dẫn đến những câu hỏi khác vẫn chưa có lời giải. Cậu hiểu được cơ sở phán đoán của Alpha, nhưng cậu vẫn không biết được tại sao cô lại sử dụng những điều đó làm cơ sở phán đoán của cô.
 
Các nhà máy của cựu thế giới được coi là di tích của cựu thế giới, chúng vẫn đang sản xuất các vũ khí tự hành. Thông thường, bản thiết kế được sử dụng để tạo ra những con quái vật đó, tính cả chương trình đã được cài đặt bên trong các đơn vị điều khiển. Không có nhiều người có thể tiếp cận được với chúng, ngay cả khi chúng còn đang trong quá trình hình thành, và tất nhiên, bây giờ lại càng có ít người biết được những bí mật đó.
 
Nhưng không hiểu vì sao Alpha lại biết về chúng. Akira nghĩ rằng cậu có thể sẽ biết được lý do nếu cậu hỏi cô, nhưng cậu quyết định kìm chế lại bản thân để không hỏi câu đó. Bởi vì cậu cảm thấy rằng Alpha không muốn cậu hỏi cô câu hỏi đó.
 
Lúc Alpha yêu cầu cậu xác nhận lại, đó là lúc Alpha không muốn cậu hỏi điều đó.
 
Alpha thực sự có rất nhiều bí ẩn. Có những thứ mà cô ấy không thể làm được nếu không có sự cho phép của Akira, vì vậy cậu chỉ có thể mong rằng cô có một vài ngoại lệ khác. Đó cũng là lý do tại sao cô không thể nói không khi Akira hỏi cô câu đó, cô chỉ có thể đưa ra một câu trả lời mơ hồ, nhằm chỉ rằng cậu sẽ hối hận nếu như cậu biết cậu trả lời thật.
 
Đó là lý do vì sao Akira không theo đuổi nó thêm nữa. Cậu nhận thấy rằng nếu cậu hỏi câu hỏi đó, Alpha có thể sẽ có ý thù địch với cậu, đó là lý do vì sao cậu quyết định bỏ qua câu hỏi đó.
 
Những câu hỏi nổi lên do tính tò mò của cậu đang dần xuất hiện trở lại. Tuy nhiên, Akira liên tục nén chúng xuống. Vì so với sự hỗ trợ tuyệt vời của Alpha thì những câu hỏi đó chẳng có giá trị gì đối với cậu. Hoặc ít nhất là xét đến lúc này.
 
Lý do thực sự đằng sau việc Alpha bảo cậu chiến đấu với đám quái vật tự trị đó đơn giản là để cho Akira thấy được rằng sự hỗ trợ của cô tuyệt vời như thế nào, nó cũng là thứ để củng cố thêm ấn tượng của cậu đối với cô. Tuy nhiên, Akira hoàn toàn không nhận ra điều đó.
 
**************

Duck: Alpha là tsundere à >:3 Đáng yêu quá đi taaaaaaaa.

Chúc các bro đọc truyện vui vẻ :3

************

Translator: Duck
 
Edit: promote
 
**************
 
 
 
 
 
 

 

2 nhận xét:

boytjeuquy nói...

hardcore dồi

Unknown nói...

hình như alpha mới được buff sức mạnh nên muốn khoe cho main :v