Chương 129: Đội tiếp viện - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2022

Chương 129: Đội tiếp viện

Akira vẫn còn bĩu môi sau khi bị Alpha trêu chọc, nhưng rồi Kanae đột nhiên nói với cậu, như thể cô không đọc được bầu không khí hiện tại.


“Akira! Chúng ta lại gặp nhau rồi ha!!”


“…Ừ.”


Akira đáp lại như thể cậu không muốn nói chuyện với Kanae bây giờ, nhưng cô ngó lơ điều đó.


“Nhưng mà này, thật trùng hợp khi gặp được cậu ở đây. Nếu cậu định đến chỗ này thì đáng lẽ cậu nên đi cùng chúng tôi ngay từ đầu chứ, đúng không?”


“Tôi đến đây không phải vì đã có kế hoạch trước, và tôi cũng không biết rằng mình sẽ phải đến đây để giải cứu mấy cô. Mấy cái này cô nên hỏi Shikarabe thì hơn.”


“Vậy sao? Chà, sao cũng được mà, cảm ơn vì đã cứu chúng tôi.”


Vì một lý do nào đó mà Kanae đang nhìn Akira với vẻ thích thú. Ngược lại, Akira nhìn Kanae với vẻ nghi ngờ. Đó là bởi cậu không hiểu tại sao Kanae lại thích bắt chuyện với cậu đến thế.


Nói đúng hơn thì Kanae không hề do dự gì khi tiếp cận người khác, còn Akira lại cẩn trọng với bất kỳ ai lại gần mình mà không có lý do chính đáng. Cả hai chỉ đơn giản là không hợp tính nhau.


Kanae quan tâm đến sức mạnh của Akira, một phần là do cô không hề biết Akira có thể mạnh đến mức nào.


Từ câu chuyện mà cô nghe ngóng được, cô biết rằng Akira có thể chiến đấu ngang ngửa với Shiori khi cô đã dùng vũ khí bí mật của mình tại tàn tích thành phố ngầm Kuzusuhara. Vũ khí bí mật của Shiori là một loại thuốc gia tốc đặc biệt giúp cô tăng khả năng tập trung, sự nháy bén của giác quan và khả năng nhận thức thời gian. Cái giá phải trả cho việc sử dụng nó là bộ não sẽ bị căng thẳng tột độ, có thể khiến người sử dụng bị tê liệt khoảng vài ngày, nhưng đổi lại, nó hoàn toàn có thế biến người đó thành một “siêu nhân” một khi tác dụng vẫn còn. Vì vậy, những người có thể chiến đấu với Shiori ở trạng thái đó phải là những người thực sự rất mạnh.


Nhưng khi Akira đối đầu với Katsuya ở vụ cô gái móc túi kia, thậm chí Akira đã tỏa ra một luồng sát khí dày đặc, nhưng cậu vẫn từ từ rút lui. Thực tế là do Kanae đã rời chỗ đó sớm hơn Reina và Shiori, và cô cũng chỉ có thể được nghe kể lại những gì xảy ra ở đó. Nhưng từ những gì cô biết thì có vẻ như Katsuya đã không giao cô gái đó cho Akira, và Akira chỉ im lặng rời đi.


Qủa thực Katsuya là một Thợ săn mạnh mẽ, nhưng so với Shiori đang dùng thuốc gia tốc thì rõ ràng là cậu yếu hơn một bậc. Vì Akira đã rút lui trước Katsuya nên có thể cậu không mạnh như cô tưởng.


Trong khi đó, Shikarabe và Akira đã đến khá gần chỗ căn phòng, nơi Kanae đang ẩn náu cùng với Reina và Shiori. Khi chuẩn bị xuống cầu thang, Kanae liếc nhìn xung quanh để kiểm tra tình hình, và theo như những gì cô thấy, thì cả hai đang chiến đấu theo cách riêng của mình để đến được căn phòng, vậy nó đồng nghĩa với việc Akira thực sự rất mạnh.


Và giờ Akira đang ở ngay trước mặt cô. Kanae khá tự tin vào khả năng đánh giá ai đó bằng đôi mắt của mình. Và từ những gì cô có thể thấy từ cậu, thì Akira thực sự là một Thợ săn khá mạnh so với độ tuổi, nhưng tất cả chỉ có vậy, không hơn không kém. Cô không hề cảm thấy một chút sát khí hay áp lực nào mà chỉ có những người mạnh mẽ mới có từ Akira. Dường như cậu chỉ là một Thợ săn bình thường như bao Thợ săn khác ở quận phía Đông.


Kanae có đủ lý do để nghĩ rằng Akira không mạnh đến mức đó, nhưng cô cũng có đầy đủ bằng chứng để tin rằng Akira khá mạnh. Vì vậy, Kanae không thể chắc chắn được rằng Akira có thể mạnh đến đâu.


Cô mỉm cười khi phỏng đoán sức mạnh của Akira.


Chà, mình chả có ý tưởng gì hết. Mình thực sự không thể biết liệu Akira có mạnh hay không. Thành thực mà nói thì mình muốn trêu chọc cậu ta để xem cậu ấy thực sự mạnh đến đâu, nhưng đúng như dự đoán, mình không nên làm thế lúc này.


Ấn tượng của Kanae về Akira chỉ đơn giản là một người mà cô không hề biết được khả năng thực sự.


Ngay cả đối với một người như Kanae, cô biết rằng mình phải ưu tiên nhiệm vụ hiện tại. Tóm lại, nếu tất cả ở trong một tình huống khác thì cô có thể đã trêu Akira ngay rồi. Kanae cảm thấy hơi khó chịu về điều này.


Togami và Reina thực sự đang rất căng thẳng khi cố gắng điều chỉnh lại nhịp thở, nhưng sau khi trú tạm một nơi tương đối an toàn thì cuối cùng họ đã có thể bình tĩnh lại. Khi đã lấy lại bình tĩnh và có đủ thời gian để tập trung vào tình hình hiện tại, cả hai ngay lập tức hướng ánh mắt về thứ khiến cả hai bận tâm nhất.


Đối với Reina là Carol. Đối với Togami là Kanae và Shiori. Nhưng về điểm chung thì cả hai đều để ý đến cùng một thứ, đó là vẻ ngoài của họ.


Reina nhìn Carol và nghĩ.


…Bộ đồ gia cường đó là sao vậy? Nhìn nó thực sự…Nói đúng hơn thì bất kể có nhìn thế nào thì nó cũng là thiết kế để mồi chài bọn con trai mà, phải không? Mặc dù mình có nghe nói rằng một vài bộ đồ gia cường của cựu thế giới có kiểu thiết kế này, nhưng đây là lần đầu tiên mình được tận mắt nhìn thấy ai đó mặc nó. Nó chỉ là bộ đồ gia cường do thế giới hiện tại sản xuất nhưng thiết kế là của cựu thế giới? Hay nó thực sự là một di vật của cựu thế giới? Dù gì thì mình thực sự ấn tượng khi cô ấy dám mặc nó. Có phải cô ấy đã quen với mấy bộ đồ thế này rồi không? Đường cong kia nhìn quyến rũ thật đấy…Có phải là nó chỉ quyến rũ khi mặc mấy bộ đồ có kiểu dáng thế này không?


Reina trông rất quan tâm đến Carol khi cô đang nhìn chằm chằm vào bộ đồ gia cường của cô.


Cùng lúc đó, Togami cũng nhìn vào bộ trang phục hầu gái của Kanae và Shiori.


…Nó là trang phục hầu gái nhỉ? Và hầu gái là những người phục vụ trong dinh thự to lớn của giới nhà giàu, phải không? Vậy tại sao lại có hầu gái đến tàn tích của cựu thế giới chứ? Những bộ đồ đó có thực sự là di vật của cựu thế giới với sức phòng thủ mạnh mẽ và họ đang dùng chúng thay cho mấy bộ áo giáp bình thường không? Nhưng nhìn thế nào thì trông họ cũng đã quen với việc mặc thế này rồi, mình không có cảm giác họ là Thợ săn. Nhưng Shikarabe đã nói rằng mục tiêu giải cứu là Thợ săn của Drankam mà, phải không…? Chờ chút đã, có thể anh ta đang nói đến Reina và hai người này có thể là người giúp việc của cô ấy…Nhưng tại sao Thợ săn lại cần đến người giúp việc chứ?


Togami trông rất bối rối khi nhìn chằm chằm vào Shiori và Kanae.


Shiori đang đứng cạnh Reina, mời cô uống một loại thuốc tăng cường sức chịu đựng. Reina cảm ơn Shiori và uống nó.


Shiori nhận thấy Togami đang nhìn mình, nhưng cô không bận tâm lắm. Bản thân cô cũng hiểu rằng trang phục của mình sẽ thu hút vài sự chú ý. Và chỉ cần cô còn ở đây, với tư cách là hầu gái của Reina, thì cô không cần phải quá để ý đến việc người khác nghĩ hay nói gì.


Sau khi chuẩn bị xong, Carol đang ăn một khẩu phần trông giống như bánh bao nướng. Mặc dù nhìn bên ngoài trông nó giống như một món ăn nhẹ và đơn giản, nhưng thực sự thì nó có khả năng phục hồi và chữa bệnh cho người ăn. Nó khá giống việc bổ sung năng lượng nano mà cô đã dùng trong trận chiến vừa rồi. Đối với Carol thì việc hấp thụ loại thức ăn này cũng quan trọng không kém việc bổ sung đạn dữ trự của cô.


Carol cũng nhận ra rằng Reina đang nhìn mình, nhưng cô chỉ lơ nó đi. Mặc dù bộ đồ gia cường của cô được tạo ra để quyến rũ đàn ông, nhưng đôi lúc nó cũng thu hút ánh mắt của những người phụ nữ khác. Một vài người có thể không quen với kiểu thiết kế của cựu thế giới, và họ chỉ nhìn cô với ánh mắt tò mò đơn thuần và không hề có ác ý. Cũng có những người không thích người có vẻ ngoài như cô lại gần họ. Ngay cả bản thân Carol cũng hiểu rõ điều này. Cô nghĩ rằng chỉ cần Reina không phàn nàn hay nói bất cứ điều gì về ngoại hình của mình thì cô không có lý do gì để bận tâm đến điều đó.


Sau đó Kanae quay sang Togami, người đang nhìn Shiori, vì thế cô nhìn Shiori trước khi hướng ánh mắt về Reina, người đang đứng cạnh Shiori. Vì Reina đang nhìn Carol nên Kanae nhanh chóng hướng tầm nhìn về phía Carol.


Kanae mỉm cười thích thú vì lý do gì đó, sau đó cô nở nụ cười về phía Carol.


“Chà! Bộ đồ gia cường đó cũng này nọ thật đấy!!”


Akira ngạc nhiên, cậu không ngờ là Kanae lại hỏi được câu đó. Akira nhìn xung quanh và nhận ra rằng hầu hết mọi người ở đây đều có ấn tượng giống cậu.


Carol hơi bất ngờ khi cô quay sang Kanae. Cô trông thấy rằng Kanae có vẻ như không phải là người để tâm đến vẻ bề ngoài.


“Tôi không phủ nhận điều đó, nhưng tôi cũng không muốn người đang mặc đồ hầu gái nói vậy đâu với tôi đâu.”


Akira vô thức gật đầu nhẹ. Những gì Carol nói đều có ẩn ý phía sau và Akira có thể cảm nhận được rằng những Thợ săn ở đây cũng sẽ đồng tình với cậu.


Kanae cười đáp.


“Đây là trang phục hầu gái mà. Tôi sẽ rất vui nếu cô coi đây không phải là bộ đồ gia cường được thiết kế để quyến rũ đám đực rựa chỉ biết ôm waifu và địt gối. Bất kể có nhìn thế nào thì trông bộ đồ của cô nổi bật hơn tôi rất nhiều mà. Hay là cô đã quen với kiểu đồ này rồi à?”


Carol cũng mỉm cười đáp lại.


“Thật kỳ lạ khi cô nói điều đó với tôi đấy. Nhất là khi cô lại dùng bộ đồ hầu gái kia và đến tận đây, một tàn tích của cựu thế giới, lại còn đem theo cả đống vũ khí cùng với khả năng chiến đấu đó nữa chứ. Tôi không biết cô là người giúp việc cho ai, nhưng tôi tự hỏi rằng nếu người đó không nghĩ như tôi thì họ cũng chẳng dại gì để làm cô nổi bật đâu. Hay là một kiểu sở thích quái gở nào đó của cô?”


Kanae và Carol đang mỉm cười. Mặc dù đây không hẳn là một cuộc trò chuyện thân thiện, nhưng nó cũng không đến mức thù địch. Không có cảm giác là họ sẽ thách thức và đánh nhau ngay tại đây.


Khi Akira đang nhìn cả hai với vẻ mặt bối rối, Kanae đột nhiên quay sang phía cậu và hỏi.


“Này Akira, cậu nghĩ cái nào kỳ lạ hơn?”


Akira rõ ràng là đang bối rối khi Kanae đột nhiên hỏi câu đó, nhưng sau đó Carol cũng hỏi cậu một cậu tương tự.


“Ồ, ý kiến hay đấy. Akira, cậu nghĩ cái nào kỳ lạ hơn? Cái nào nổi bật nhất hả?”


Thay vì trả lời họ, Akira lại đặt câu hỏi cho cả hai.


“…Sao hai cô lại hỏi tôi chứ?”


Kanae và Carol đáp lại với những câu trả lời tương tự nhau, như thể họ đã sắp đặt từ trước rồi vậy.


“Không được sao? Chỉ là tôi tò mò thôi.”


“Không ổn à? Tự nhiên tôi muốn hỏi vậy thôi.”


Akira nhìn xung quanh, Elena và Sara đang nhịn cười. Shikarabe trông có vẻ không quan tâm, Reina và Togami nhìn Akira như thể họ cũng đang chờ đợi câu trả lời, còn Shiori thì chỉ đứng cạnh Reina với thái độ trung lập.


Akira có thể cảm thấy một bầu không khí khó xử, sau đó cậu thành thật trả lời.


“Theo cá nhân tôi mà nói thì nếu xét theo ấn tượng đầu tiên, thì trang phục hầu gái nổi bật hơn. Đối với bộ đồ gia cường của Carol thì nó cũng chỉ là một bộ đồ bình thường có thiết kế của cựu thế giới thôi…Và tôi dám chắc rằng sẽ là không bình thường khi thấy những hầu gái, dù đó có là vẻ bề ngoài hay đó thực sự là hầu gái, ở tàn tích của cựu thế giới như thế này.”


Phản ứng của Akira là cực kỳ thiên vị, vì cậu đã quen với việc nhìn thấy thiết kế của cựu thế giới thông qua Alpha. Ý kiến của cậu có thể không đúng nếu so với những người ở cùng độ tuổi. Thực tế thì Reina và Togami đều ngạc nhiên trước câu trả lời của Akira.


“Này Akira, có vẻ như cậu vẫn chưa được biết rằng thế giới này rộng lớn đến mức nào đâu nhỉ.”


Akira thản nhiên đáp.


“Ừ, rốt cục thì tôi đã dành nhiều thời gian của cuộc đời mình trong một thế giới chật hẹp rồi mà. Xin lỗi vì điều đó.”


Elena cười khúc khích khi tham gia cuộc trò chuyện.


“Chúng ta nên bắt đầu đi thôi, nếu thời gian để buôn dưa lê thế này thì chắc em đã chuẩn bị xong rồi nhỉ?”


Vẻ mặt của Akira trở nên nghiêm túc.


“Vâng, tôi có thể đi bất cứ lúc nào.”


“Sẵn sàng khi cô sẵn sàng.”


Trông Kanae có vẻ đang có tâm trạng khá tốt khi đáp lại và quay trở lại chỗ Reina.


Carol vẫn để mắt đến Kanae khi cô trả lời Elena.


“Ừ, không có vấn đề gì đâu.”


Carol nhìn Kanae như thể cô đang có một vài thắc mắc.


…Có cảm giác như cô ta chỉ hỏi mình để thăm dò cái gì đó, hay mình đang nghĩ quá? Hay đó đơn giản chỉ là thói quen? Có vẻ như mấy người đi cùng cô ta cũng không thấy phiền…


Carol chỉ kết luận rằng Kanae làm thế đơn giản chỉ là do thói quen và quyết định ngừng suy nghĩ thêm về điều đó.


Khi Kanae quay lại với Reina và Shiori, Shiori thì thầm với Kanae.


“Tôi không biết là cô định làm gì ở đó, nhưng hãy kiềm chế để không gây ra những trận chiến vô nghĩa.”


Kanae đáp lại như thể điều đó chẳng hề khiến cô bận tâm.


“Chà, làm thế không ổn sao? Có vẻ như cô chủ cũng đang thắc mắc nên tôi đã hỏi câu đó thay cho cô ấy. Thật là không tốt đâu nhé thưa cô chủ, cô không nên nhìn chằm chằm vào một Thợ săn mà cô không biết rõ. Tùy theo đó là loại người như thế nào thì cô có thể châm ngòi cho một cuộc chiến đấy.”


Reina bĩu mỗi và cố gắng chối bỏ.


“…Việc hỏi thẳng cô ấy vẫn tốt hơn, nhưng dù gì thì trông cô ít nhiều cũng đã định gây ra xung đột khi làm thế mà?”


Kanae vẫn cười như mọi khi.


“Tôi chẳng có vấn đề gì nếu cô ta định làm thế, đó là điểm khác biệt lớn nhất giữa tôi và cô chủ đấy. Thưa cô chủ, đừng nói với tôi là cô đã nghĩ rằng dù mình có làm thế, dù nó có thể tạo ra một cuộc chiến thì chắc chắn bọn tôi sẽ làm được gì đó, chỉ vì tôi đang bảo vệ cô nhé? Đừng có nói với tôi đó là lý do mà cô cứ nhìn chằm chằm vào cô ta? Đó thực sự là một vấn đề lớn nếu cô có chủ đích làm vậy.”


Reina không thể nói lại lời nào. Mặc dù cô không cố ý làm thế, nhưng việc cô không thể bật lại là vì đúng là cô đã có những suy nghĩ như vậy, rằng Kanae và Shiori chắc chắn sẽ làm điều gì đó nếu mọi chuyện trở nên tồi tệ.


Shiori khẽ thở dài.


“Chỉ cần cố gắng để mắt đến cách giao tiếp của bản thân thôi. Nếu còn cố ý làm vậy thì tôi sẽ chém cô ra làm đôi đấy.”


“Vâng tôi hiểu rồi!”


Kanae đáp lại với tâm trạng vui vẻ. Thật khó để có thể mô tả tính cách có phần tích cực thái quá, hay là cô đang hạnh phúc vì Shiori sẵn sàng chiến đấu với cô. Nhưng ít nhất thì Kanae đã quyết định sẽ im lặng, và Shiori không cố theo đuổi thêm nữa.


Kanae liếc nhìn Akira và nghĩ.


…Mình đã cố tình làm cho Akira ngạc nhiên với câu hỏi đột ngột đó, nhưng có vẻ cậu ấy đã hạ thấp cảnh giác. Trông cậu ấy khá thoải mái khi nói chuyện. Đúng như mình nghĩ, Akira thực sự không mạnh mẽ đến thế đâu nhỉ, phải không? Hay đó chỉ là diễn kịch? Hay cậu ấy là người khác hoàn toàn khi chiến đấu? Ưư, mình vẫn chưa có đủ chứng cứ để đưa ra kết luận.


Kanae đang nghĩ vậy khi cô hạ thấp đánh giá của bản thân về Akira. Rốt cục thì đó chỉ là những gì cô thu thập được thông qua việc quan sát Akira, nó vẫn chưa bao gồm những mẩu chuyện lặt vặt mà cô nghe từ những người khác.


Kanae mỉm cười, cô hy vọng rằng cơ hội sẽ đến giúp cô có được thông tin tốt hơn, nhằm dự đoán chính xác được sức mạnh thực sự của Akira.


Sau khi tất cả đã chuẩn bị xong, Elena giải thích kế hoạch tiếp theo.


“Chúng ta sẽ đi xuống tầng một kể từ lúc này luôn, và thoát khỏi đây từ lối vào phía trước. Hãy hy vọng là đội bảo vệ xung quanh tòa nhà này vẫn còn sống.”


Shikarabe cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ trong cách Elena nói ra kế hoạch của mình.


“Có lý do gì để khiến chúng ta phải lo lắng việc các đội bảo vệ bên ngoài còn sống hay không à?”


Elena gật đầu nhẹ.


“Đúng vậy. Anh biết là tôi đã đặt các thiết bị thu thập thông tin cỡ nhỏ trên đường đi để đảm bảo được cho chúng ta có một lối thoát an toàn rồi phải không? Nhìn chung thì có một vài thiết bị ở tầng một gần cửa ra vào đã bắt được tín hiệu. Có vẻ như nhiều thực thể nào đó đã tiến vào tòa nhà này rồi.”


Sau đó Carol nói với Elena.


“Cô có thể cho tôi biết chính xác hình dạng của thứ đã xâm nhập được vào đây không?”


Nếu chúng có hình dạng con người thì đó có thể là những Thợ săn khác. Hoặc ít nhất thì đó là những gì Carol đang hy vọng, nhưng Elena lắc đầu nói.


“Thật tệ là chúng không thể xác định được chính xác hình dạng của những thực thể đó, và độ nhạy của thiết bị thu thập thông bên trong tòa nhà đã bị kém đi đáng kể rồi. Thế nên tôi không thể nói thêm được bất cứ điều gì về hình dạng của chúng. Điều duy nhất mà tôi có thể chắc chắn là đã có thứ gì đó đi vào tòa nhà này rồi. Mặc dù tôi có nói là nhiều, nhưng cũng có thể đó chỉ là một đối tượng đã ra vào tòa nhà này nhiều lần. Vì vậy, tôi thực sự không thể xác nhận được số lượng chính xác.”


Lần này Akira là người hỏi Elena.


“Liệu có cơ may nào đó là một đội trinh sát giống như chúng ta hay thậm chí có thể là đội tiếp viện chính không?”


“Khả năng đó không phải là không xảy ra. Nhưng nếu quả thực là vậy thì đó có thể là đội trinh sát. Vì tôi không thể nghĩ rằng họ sẽ điều đội tiếp viện chính đến đây sau khi đã có đội đi trước mà không đợi chúng ta quay trở về. Dù thế nào thì chúng ta cũng chỉ cần lưu ý rằng nếu phát hiện có những Thợ săn khác trên đường xuống dưới kia thì hãy đảm bảo là ta sẽ không bắn nhầm họ.”


“Tôi hiểu rồi.”


Akira gật đầu đầy chắc chắn. Elena mỉm cười nhẹ và gật đầu lại.


Sau đó Elena đã quay trở lại vẻ nghiêm túc.


“Vấn đề thực sự ở đây là nếu đó không phải họ thì đồng nghĩa với việc là đã có rất nhiều quái vật tiến vào tòa nhà này rồi, nó cũng khẳng định rằng chúng đã phá vỡ được vòng vây được tạo ra để bảo vệ tòa nhà này. Rất có thể tình trạng bên ngoài kia đã trở nên nguy hiểm rồi, mặc dù khả năng đó xảy ra là khá thấp, nhưng tôi khuyên là chúng ta ít nhất là hãy ghi nhớ điều này. Rốt cục thì từ giờ trở đi sẽ không ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.”


Elena nhớ lại con quái vật to lớn đã tấn công họ ở tầng 30 khi cô cảnh báo mọi người.


“Nếu không ai có câu hỏi nào nữa thì chúng ta hãy đi thôi.”


Sau câu nói đó, tất cả bắt đầu hành trình thoát khỏi tòa nhà này.


_*_*_*_


Trong khi đó, ở tầng đầu tiên, có hai nhóm Thợ săn đang tranh luận với nhau, đó là nhóm gồm các Thợ săn thuộc Drankam và và một nhóm khác gồm các Thợ săn không có liên hệ gì với Drankam. Tất cả đều là những Thợ săn đã từng săn thành công quái vật tiền thưởng.


Khi họ đang tranh luận về cách bảo vệ tòa nhà Seranthal thì đội của Elena đã đàm phán xong và được cử đi trước với tư cách là một đội trinh sát. Khi điều đó xảy ra, cả hai nhóm đều cảm thấy rằng họ đã bị đội của Elna vượt lên dẫn trước.


Nhóm đầu tiên là gồm các Thợ săn không liên kết với Drankam và họ cũng từ chối làm việc dưới trướng Drankam. Họ cho rằng việc cử Akira đi trước là quyết định của Drankam. Họ nghĩ rằng Drankam đã ưu ái với đội đó với lý do là họ đã đem về những thông tin hữu ích cho thành phố.


Điều đó không hoàn toàn sai, Shikarabe cũng đã nói vậy khi thương lượng với Drankam. Thực tế thì thông tin mà họ thu thập có thể đã được sử dụng trong chiến dịch này.


Vì vậy, để trấn an họ, Drankam quyết định sẽ thỏa hiệp và cử họ làm một đội trinh sát khác.


Nhóm thứ hai bao gồm các Thợ săn trẻ thuộc Drankam nằm dưới trướng Katsuya. Nói đúng hơn thì họ có thể đã vượt lên dẫn trước nhóm còn lại nhờ sự hỗ trợ từ bên trong Drankam, đó là Mizuha.


Mizuha khá lo lắng khi biết rằng Shikarabe là đội trưởng của đội trinh sát đầu tiên. Cô cũng biết rõ ràng Shikarabe ghét Katsuya đến mức nào. Cô lo lắng rằng Shikarabe đang có ý định sử dụng chiến tích từ cơ hội này để gây ảnh hưởng đến thành phần của đội tiếp viện chính hoặc thậm chí là thay đổi cách đối xử của Drankam dành cho Katsuya.


Vì vậy, để chống lại Shikarabe, Mizuha thậm chí đã thực hiện một vài sự thỏa hiệp với đội hình chính, nhằm giúp cô có thể cử thêm một đội trinh sát khác đến tòa nhà Seranthal.


Sau đó cả hai nhóm đều được điều đến Seranthal để canh giữ tầng 1, nhằm tránh việc đội của Elena độc chiếm hết phần thưởng. Tất cả đều nghĩ rằng đội của Elena khó có thể làm được việc này vì họ thiếu thiết bị, còn nhân lực thì hạn chế, nhưng nếu ngược lại thì khác. Tất nhiên, họ cũng có thể đi thu thập thông tin và báo cáo cho thành phố, nhưng nếu nó trùng với thông tin  của đội Elena thì họ sẽ lấy trước phần thưởng vì đã về trước.


Mặc dù cả hai nhóm Thợ săn đều không có thù địch đến mức cố giết chết lẫn nhau, nhưng rõ ràng là họ đang ngáng chân nhau trong quá trình làm nhiệm vụ. Chỉ cần một mồi lửa rất nhỏ thôi cũng có thể biến thành một trận chiến ngay lập tức. Đội trưởng của mỗi đội gần như không thể giúp thành viên của mình bình tĩnh lại.


Gần mé bên ngoài của lối vào đằng trước thuộc tòa nhà Seranthal, một Thợ săn tên là Kurosawa đang hét lên đầy khó chịu với đội của mình. Trang bị của anh rất hào nhoáng, thể hiện rõ ràng rằng anh là một Thợ săn lành nghề.


Kurosawa là thủ lĩnh của đội đã giết được quái vật tiền thưởng trị giá 1.500.000.000 Aurum, Maimai (Duck: bexuanmailonto?). Anh đang dẫn đầu đội không thuộc trướng Drankam.


Kurosawa nhìn đồng hồ và tặc lưỡi.


“…Đội thứ sáu không hề quay trở lại cho dù tôi đã bảo họ canh gác đúng cách. Điều đội thứ tám vào đi. Bảo họ yêu cầu đội bảo vệ cầu thang A, B, C và D nếu đội thứ sáu lên tầng hai mà chưa có sự cho phép của tôi.”


Sau đó, một Thợ săn khác đứng bên cạnh anh đáp lại.


“Tôi dám chắc là họ sẽ quay trở lại thôi nếu chúng ta đợi thêm một lúc nữa.”


Kurosawa trừng mắt nhìn Thợ săn đó.


“Chúng ta không thể kiểm tra được tình hình của họ khi đang ở tầng một được. Có ba lý do có thể khiến họ về muộn. Thứ nhất là họ có thể đã bị mắc kẹt ở đâu đó và không thể quay về. Hai là có thể họ không đủ năng lực để có thể quay trở lại theo kế hoạch ban đầu. Và thứ ba là họ là một lũ ngu ngốc khi không nghe lệnh của tôi. Dù có là gì thì chúng ta cũng sẽ coi đám Thợ săn đó là MIA. Không cần phải đợi bọn ngu đó.”


“Được, được rồi, tôi sẽ gửi lời nhắn tiếp theo- Ồ, họ kia rồi.”


Đội thứ sáu bước ra từ lối vào. Kurosawa ra hiệu cho họ đến đây bằng ngón tay. Khi tất cả đứng trước mặt anh, Kurosawa đã hỏi họ một câu hỏi kèm theo sự sỉ nhục.


“Theo như những gì tôi thấy thì có vẻ là không có ai trong số mấy người bị thương? Biết đâu mấy anh đã suýt bị giết ở đâu đó rồi nhỉ?”


Đội trưởng của đội đó thở dài đáp lại.


“Đúng lúc tôi định quay trở về thì một trong mấy đứa nhóc kia gây sự với cả nhóm. Nếu anh nói với tôi rằng việc bắn chúng là được phép thì chúng tôi có thể đã quay trở lại đúng giờ rồi.”


“Ở đâu?”


“Hành lang C7.”


Kurosawa lại tặc lưỡi khi nghe thấy điều đó. Sau đó anh ra hiệu cho đội thứ sáu đi nghỉ ngơi trước khi đến chỗ thủ lĩnh của phe Drankam.


Thủ lĩnh của nhóm Drankam ngay lập tức để ý đến Kurosawa. Những Thợ săn trẻ khác xung quanh nhìn Kurosawa với vẻ thù địch, nhưng anh không để mắt đến bọn chúng khi nói chuyện với thủ lĩnh phe Drankam.


“Có vẻ như một vài người bạn của cậu đã gây sự với người của tôi, ít ra thì cậu có thể kỷ luật họ một cách thích đáng được không? Tôi không phiền nếu cậu muốn đi chơi xung quanh đây, nhưng tôi không có ý định dọn dẹp bãi chiến trường mà đội cậu để lại đâu.”


Thợ săn trẻ tuổi kia trừng mắt nhìn lại Kurosawa như thể cậu đang cố gắng gây áp lực cho Kurosawa.


“Nếu đúng là thế thì chúng tôi rất tiếc. Và anh cũng đừng nói mấy thứ như vậy, mọi người ở đây đều đang nghiêm túc với nhiệm vụ.”


Người Thợ săn trẻ đó đã đáp lại anh với tâm thế như một Thợ săn trưởng thành. Ấn tượng mà cậu tạo ra rất khác nếu so với những Thợ săn mới vào nghề hoặc Thợ săn bình thường. Một Thợ săn có kỹ năng có thể ngay lập tức nhận ra sức mạnh thực sự của cậu mà không hề để tâm đến độ tuổi.


Đó cũng là trường hợp của Kurosawa, anh biết rằng Thợ săn trẻ tuổi đứng trước mặt mình là một Thợ săn khá tài năng. Mặc dù lúc này trông cậu ta chẳng khác gì một Thợ săn trẻ với tay nghề cao, nhưng từ “trẻ” được loại bỏ sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian.


Thợ săn trẻ đứng trước mặt đây có thể là một Thợ săn mạnh hơn anh trong tương lai, nhưng đó là ở thì tương lai, chứ không phải hiện tại. Kurosawa coi thường thằng nhóc Thợ săn yếu hơn mình và nói với giọng đầy chế giễu.


“Tôi đang nghiêm túc đấy. Nếu đánh giá khách quan kết quả mà đội cậu đạt được thì những gì tôi vừa nói chính là kết quả. Tôi không phải là Thợ săn của Drankam nên tôi không bị ép buộc phải nói mấy lời ngon ngọt nhằm chỉ để làm hài lòng cậu đâu nhỉ, tôi nói đúng không, Katsuya-kun của Drankam?”


Đội trưởng của đội Drankam là Katsuya.


Katsuya trừng mắt nhìn Kurosawa ngày càng dữ dội hơn, nhưng Kurosawa chỉ phớt lờ đi.


*******************************


Trans+edit: Duck


****************************************



          Chương trước    Danh sách chương    Chương sau

1 nhận xét:

KaitoKen nói...

Quả này chắc lại có con vợ nào của bé kat gây chuyện đây mà.. haizz mệt mỏi thiệt sự 🤣