Chú thích đầu chương: Trong chương này sẽ có một từ 'bộ đồ trợ lực' được dịch từ ''powered suit', dù dịch là 'bộ đồ' cho đúng nghĩa nhưng mà từ này dùng để chỉ con robot có người điều khiển bên trong. Ai cần hình dung cụ thể hơn thì xem minh họa của Light novel Volume V nhé!
Một tên lính canh đang
canh giữ Alna trong nhà chứa máy bay đột nhiên cau mày nói.
“Toral bị giết rồi.”
Tất cả những tên bảo vệ
khác ở gần không thể không phản ứng với câu nói đó.
"Nó chết sao!?
Chúng ta đang nói về Toralt đó phải chứ!? Mày có chắc không?"
“Mày có chắc là không bị
mất kết nối chỉ vì nhiễu khói hay vì lý do nào khác không?”
Tên nói Toalt đã chết lắc
đầu.
“Dấu hiệu sinh tồn của nó
đã mất. Xem xét từ thông tin cuối cùng được gửi đến, mặc dù chỉ là phỏng đoán,
nhưng nó có thể đã bị nghiền nát đầu. Việc kiểm tra những dấu hiệu quan trọng
được thực hiện thông qua bộ đồ tăng cường và cũng được gửi nhờ nó. Tao không biết
có phải là nó dính trực diện với đầu đạn hay gì đó không nữa.”
“Phải là một cuộc tấn
công bất ngờ không nhỉ…? Không, thằng đó thông minh lắm mà, để mất cảnh giác là
điều không thể. Gần như không thể phát động một cuộc tấn công bất ngờ vào nó được.
Và nếu thằng đó ở trong một tình huống xấu thì nó sẽ chạy đi, hoặc ít nhất là gọi
giúp đỡ chứ.”
“Ừ, đó chính xác là lý
do tại sao chúng ta cử thằng đó đi một mình. Nhưng không ngờ rằng nó lại bị giết
trước khi kịp kêu cứu như thế này…”
Mặt chúng tái nhợt. Mặc
dù chúng không thể đi xa đến mức nói chắc chắn rằng Akira là người đã giết
Toralt, nhưng hầu hết đều nghĩ rằng đúng như vậy. Sau đó, người chịu trách nhiệm
lãnh đầu nói.
“Chúng ta không còn sự
lựa chọn nào khác nữa rồi! Tao sẽ nhờ ông chủ giúp!! Tất cả không phàn nàn gì
chứ?!
Không ai phản đối cả.
Ở phía bên kia của biệt
thự, người chịu trách nhiệm theo dõi Katsuya đã gọi cho Rogelt.
“Vâng, ông chủ, là em
đây… Vâng, thằng nhóc này hữu ích lắm. Mấy thằng khốn đó không phải là đối thủ
của nó… Vậy, em chỉ cần đưa nó đến nhà chứa máy bay thôi phải không à…? Không ạ?
Đường khác ư…? À, em hiểu rồi. Rõ!”
Tên đó đó kết thúc cuộc
gọi với Rogelt và hét vào mặt Katsuya.
"Này!! Đừng có đứng
đực đó nữa! Đến địa điểm tiếp theo đi!”
“…Có chuyện gì xảy ra
trong nhà chứa máy bay à?”
Katsuya tình cờ cố gắng
thu thập thêm thông tin, nhưng tên đó còn cao giọng hơn nữa.
"Đó không phải
chuyện của mày!! Mày chỉ cần làm theo những gì tao nói thôi!”
"…Được."
Katsuya trả lời mà
không hề che giấu sự bất mãn của mình và đi theo tên đó.
Trận chiến bên trong biệt
thự vẫn đang diễn ra. Bên trong dinh thự xác chết nằm rải rác, khác biệt về kỹ
năng, trang bị và may mắn giữa những kẻ đã chiến đấu ở đây đã dẫn chúng đến hai
kết cục khác nhau. Những kẻ có trang bị yếu hơn, hoặc thiếu kỹ năng, hoặc không
đủ may mắn đều bị biến thành những xác chết lạnh lẽo nằm rải rác trong dinh thự.
Những kẻ còn sống sót
bên trong biệt thự là những kẻ còn lại sau cuộc chọn lọc đó. Vì vậy, ngay cả Katsuya cũng gặp khó khăn khi chống lại
chúng.
Tên chịu trách nhiệm
giám sát Katsuya liên tục la mắng Katsuya.
"Lao lên đi chứ! Nếu
mày không làm đến thế thì tụi tao bắt con nhãi đó làm con tin cũng chẳng có ý
nghĩa gì hết?!”
Katsuya vẫn giữ vẻ mặt
khó chịu và cố sức hơn một chút, nhưng cậu mà càng tiến về phía trước thì vị
trí của cậu càng nguy hiểm hơn. Nhưng nhờ đó, cậu có thể hạ gục kẻ thù nhanh
hơn. Thấy vậy tên kia mới thả lỏng nói với cậu.
“Mày nên làm thế ngay từ
đầu chứ! Thằng nhãi chết tiệt!!”
Vẻ mặt Katsuya đau khổ
khi nghe tên khốn đó hét vào mặt mình. Nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn đang chiến
đấu hết mình.
Một kẻ địch đột nhiên gọi
tới kẻ nào đó từ phía sau, tên đó đang bắn một đầu đạn thẳng vào Katsuya.
Katsuya đã tránh được nó và để nó bay về phía sau cậu, rồi nổ tung bên cạnh cái
tên đang giám sát cậu.
Mặc dù nó chỉ làm hắn bị
thương nhẹ, nhưng nó đã khiến hắn ta cực kỳ sợ hãi. Thế rồi hắn ra lệnh cho
Katsuya một cách trịch trượng nhưng bối rối.
“N-này!! Quay lại đây!!
Chúng ta sẽ tạm rút lui một chút!!”
Tên đó bảo Katsuya trở
lại làm lá chắn cho hắn. Thấy Katsuya vội vã quay lại với mình, suy nghĩ duy nhất
của hắn là hắn sẽ an toàn vì có một kẻ cực mạnh mẽ bên cạnh và trở nên bất cảnh
giác với Katsuya.
Nhưng Katsuya bất ngờ
nhắm súng vào đầu hắn. Tất nhiên, hắn chết lặng, nhưng viên đạn găm vào mặt hắn
ngay giây sau đó đã biến khuôn mặt hắn thành một mớ thịt băm không thể nhận ra
ngay lập tức.
Rồi Katsuya bắn vài
phát đạn để trấn áp những kẻ địch mà cậu đang phải vất vả chống lại lúc nãy rồi
vội vã rời khỏi nơi này.
Có
gián đoạn trong thiết bị thu thập thông tin của mình sau khi đầu đạn đó phát nổ,
hẳn phải có một loại khói gây nhiễu nào đó bên trong nó rồi! Vậy là, không có
tín hiệu nào có thể đến được nơi này! Mình có thể tận dụng cơ hội này để khiến chúng
nghĩ rằng tên này đã bị giết bởi kẻ
thù!! Hoặc ít nhất, nó sẽ câu chút giờ cho mình trước khi chúng nhận ra!
Sau khi rời khỏi,
Katsuya chạy nhanh nhất có thể về phía nhà chứa máy bay.
Từ
cuộc trò chuyện hồi nãy của hắn, chỉ là phỏng đoán của mình thôi, nhưng Alna chắc
chắn đang ở trong nhà chứa máy bay! Và em ấy chắc hẳn cũng đang bị tấn công! Nếu
mình không đi giải cứu cô ấy ngay lập tức thì có thể sẽ muộn mất!!
Katsuya lúc nãy cứ nghe
theo lời người của Rogelt vì nghĩ rằng làm như vậy thì cậu sẽ tìm thấy một sơ hở
mà cậu có thể lợi dụng để giải cứu Alna. Và cậu tin rằng đây là cơ hội duy nhất
của mình.
Katsuya đã biết nhà chứa
máy bay ở đâu. Hồi nãy, khi cậu hỏi những kẻ khác đi cùng về bộ bộ đồ trợ lực của
Rogelt, chúng vui vẻ kể cho cậu đủ loại thông tin về bộ bộ đồ trợ lực đó bao gồm
cả nhà chứa máy bay nơi chứa nó. Ban đầu cậu hỏi thế để tìm ra điểm yếu của bộ
đồ trợ lực đó, nhưng hóa ra nó cũng hữu ích cho một chuyện khác.
Hãy
chờ anh! Anh chắc chắn sẽ cứu được em!!
Katsuya sử dụng toàn bộ
sức mạnh của bộ đồ tăng cường để chạy nhanh nhất có thể. Khi đoán được kẻ có thể
tấn công Alna, cậu không khỏi lo lắng.
—*—*—*—
Akira cũng đang chạy về
phía nhà chứa máy bay, nhưng lúc này cậu vẫn đang ở bên ngoài biệt thự. Cậu cau
có vì mệt mỏi. Alpha đang lơ lửng bên cạnh cậu, nhận thấy điều đó và hỏi.
[Akira, nhà chứa máy
bay ở ngay phía trước, nhưng cậu có ổn không?]
[Cả hai cánh tay của
tôi vẫn cảm thấy hơi lạ, ngoài ra, tôi cũng hơi đau đầu.]
[Không nói tới cánh tay
thì, cơn đau đầu đó chắc là do cậu lạm dụng nén thời gian. Cố gắng đừng ngất
nhé được không?]
Akira cười cay đắng.
[Tôi biết. Nếu tôi ngất
đi, thì cô cũng không hỗ trợ tôi được phải không? Nhưng tay tôi vẫn ổn chứ? Tôi
nghĩ rằng tôi không cảm thấy đau vì thuốc giảm đau và thực ra chúng vẫn còn bị
thương trong khi thuốc tôi uống đang chữa lành, đó có phải là lý do tại sao tôi
cảm thấy cảm giác kỳ lạ này không nhỉ?]
Alpha cười nhẹ.
[Đối với cánh tay của cậu,
chà, ngay cả khi chúng bị đứt rời, tôi vẫn có thể di chuyển chúng bằng cách điều
khiển bộ đồ tăng cường, nên sẽ ổn thôi. Đó là lý do tại sao nó không phải chuyện
quan trọng lúc này.]
[Này, nghe chẳng ổn
chút nào. Chúng ta có thể, cô biết đấy, nghỉ ngơi một chút không?]
Akira nói đùa, nhưng
Alpha chỉ mỉm cười và nhìn chằm chằm vào cậu mà không nói gì. Thế nên cậu nói
trong khi mỉm cười cay đắng.
[Tôi hiểu rồi mà, cô muốn
nói với tôi là nếu như tôi phàn nàn thì ta nên rút khỏi nơi này đúng không?
Nhưng tất cả những gì tôi đã phải đối mặt cho đến bây giờ, và vì cô có thể kiểm
soát bộ đồ tăng cường của tôi ở một mức độ nào đó, thì rời đi bây giờ sẽ đáng
tiếc lắm. Nên là, giúp tôi nhé, tôi sẽ cố gắng hết sức xong việc này càng sớm
càng tốt và tôi sẽ rút ngay thôi.]
[Vậy thì chúng ta phải
nhanh lên thôi. Nhưng mà, nó sẽ khiến cơ thể cậu bị áp lực tột độ đấy, hãy chịu
đựng nó một chút nhé?]
[Được thôi.]
Alpha điều khiển bộ đồ
tăng cường của Akira để buộc cậu phải chạy nhanh hơn. Akira có thể cảm thấy cơn
đau nhẹ từ cả hai cánh tay của mình. Với áp lực hiện tại, cánh tay của cậu bị mắc
kẹt trong chu kỳ chữa lành vết thương do thuốc và tổn thương do áp lực khi băng
qua vùng đất hoang (?).
Cô không bảo Akira dừng
lại hay nghỉ ngơi gì cả, tất cả chỉ vì mục đích khuyến khích cậu rút lui khỏi
nơi đó thay vì đuổi theo Alna.
Mặc dù động lực khác
nhau nhưng cả Akira và Alpha đều có chung một mục tiêu là giết Alna càng nhanh
càng tốt.
—*—*—*—
Những kẻ bảo vệ nhà chứa
máy bay nhanh chóng nhận ra Akira nhừo sự trợ giúp của các thiết bị thu thập
thông tin.
“Ô, nó đến rồi! Tín hiệu
này phải là của thằng nhãi đó!”
“Vào vị trí! Đừng lo lắng
về đạn! Chúng ta cần cầm cự cho đến khi ông chủ tới đây!”
Những kẻ bảo vệ bên
trong nhà chứa máy bay bắt đầu dựng những bức tường di động. Chúng trú sau các
bức tường di động và tường của nhà chứa máy bay đề phòng sự tấn công của kẻ
thù. Kẻ mặc bộ đồ tăng cường hạng nặng đứng canh bên ngoài tường, trong khi những
kẻ còn lại đang ẩn nấp bên trong tường, tất cả đều sẵn sàng vũ khí theo hướng
phát ra tín hiệu.
Chúng chỉ có thể dò được
vị trí sơ bộ của Akira. Thiết bị thu thập thông tin mini mà chúng sử dụng có phạm
vi hoạt động nhỏ, chưa kể họ còn rải chúng ra xung quanh để tránh bị tấn công bất
ngờ.
“Còn bao lâu nữa thì
ông chủ đến?”
“Ổng nói là ổng sẽ đến
sau khi xử lý xong xe tăng và mấy bộ bộ đồ trợ lực khác nữa!”
“Cái quái gì mà cả
Haurias cũng ở đây chứ hả!? Chúng luôn dư dả để tiêu như thế này hả trời?”
“Sao tao biết được!”
Cuộc trò chuyện của chúng
đột nhiên bị cắt ngang bởi một vụ nổ, để lại một cái lỗ lớn trên bức tường của
nhà chứa máy bay. Nó bị thổi bay bởi vô số lựu đạn đến từ bên ngoài.
Tất cả những kẻ bảo vệ
bên trong nhà chứa máy bay ngay lập tức quay về hướng của vụ nổ đó. Tên có bộ đồ
tăng cường hạng nặng không tốn một giây nào, nhanh chóng xả một loạt đạn về hướng
đó bằng khẩu minigun của mình. Trong khi những kẻ khác đang nấp sau những bức
tường liên tiếp bắn những quả lựu đạn bay tới qua những khoảng trống giữa những
bức tường. Tiếng nổ và tiếng súng ngay lập tức tràn ngập nhà chứa máy bay. Vụ xả
súng điên cuồng đó diễn ra trong khoảng 10 giây. Những viên đạn và vụ nổ còn mở
lớn cái lỗ trên tường cho đến khi dừng lại.
Bây giờ chúng đã bình
tĩnh lại, những kẻ bảo vệ bên trong nhà chứa máy bay bắt đầu lo lắng dò vị trí
của kẻ thù. Nhưng chúng không tìm thấy bất kỳ cái xác nào xung quanh cái lỗ
cũng như hướng của nó.
Ngay khoảnh khắc tiếp
theo, một tiếng nổ lớn vang khắp nhà chứa máy bay. Tên mặc bộ đồ tăng cường hạng
nặng thấy khẩu minigun của mình bị thổi bay thành từng mảnh, hắn rùng mình và
không thể không mất cảnh giác trong một giây.
Nhưng Akira đã không để
cơ hội đó vuột tay, cậu đã sử dụng sơ hở đó để nhảy qua lỗ. Cậu sử dụng khẩu chống
vật liệu CWH trên tay phải để bắn tên mặc bộ đồ tăng cường hạng nặng và minigun
DVTS trên tay trái để trấn áp những kẻ phía sau bức tường di động khi xông vào
phòng. Bộ đồ tăng cường của cậu không gặp khó khăn gì trong việc cản lại những cú
giật ngược từ cả hai khẩu súng. Sau đó, cậu tiếp tục bắn xuyên qua những khoảng
trống của những trang bị lớn nằm rải rác bên trong nhà chứa máy bay.
Tên với bộ đồ tăng cường
hạng nặng vứt khẩu minigun đã bị phá hủy của mình và hét lên giận dữ.
“Chết tiệt!! Đưa cho tao
một khẩu khác nhanh!"
Khi hắn lấy được một vũ
khí hạng nặng khác từ một tên phía sau bức tường, hắn ngay lập tức bắt đầu bắn
lại. Mặc dù làm như vậy thì hắn sẽ phá hủy các trang bị bên trong nhà chứa máy
bay, nhưng hắn không hề tỏ ra do dự chút nào.
Akira tiếp tục di chuyển
bên trong nhà chứa máy bay trong lúc bắn vào những kẻ phía sau bức tường di động.
Cậu sử dụng khẩu minigun DVTS để xả đạn hoặc súng phóng lựu tự động A4WM để dội
lựu đạn vào chúng. Nhưng có vẻ như những bức tường di động sẽ không đổ nhanh
chóng được, khuôn mặt Akira trở nên nghiêm trọng.
[Cái đó khá trâu đấy!
Tôi đã bắn nó khá nhiều rồi mà?!]
Alpha cau mày và trả lời.
[Rốt cuộc thì nơi này
là nhà chứa máy bay cho những bộ đồ trợ lực mà, nên có thể chúng đang sử dụng
những bức tường di động được thiết kế để có thể chống lại các đòn tấn công từ bộ
đồ trợ lực đấy.]
Akira nhớ lại sức mạnh
của vũ khí cận chiến và súng của bộ đồ hỗ trợ màu đen đó. Nếu những bức tường
di động đó được thiết kế để có thể chống lại mức hỏa lực đó, thì chẳng trách tại
sao chúng vẫn đứng vững. Nhưng điều đó cũng không khiến tình hình hiện tại của cậu
tốt hơn chút nào, vì vậy cậu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm trọng.
[Ngay cả khi là như vậy,
điều đó không có nghĩa là tôi không gây ra thiệt hại phải không?]
[Tất nhiên, chúng không
còn bền nữa đâu. Nên hãy tiếp tục bắn đi.]
[Rõ!]
Như Alpha vừa nói, các
bức tường di động sẽ sớm đến giới hạn. Thời điểm lớp giáp trường lực của chúng hết,
chúng chỉ còn là những bức tường kim loại đơn giản hầu như không có giá trị
phòng thủ trước đạn. Mặc dù phần lớn đạn từ Akira chỉ bắn trúng phần giáp của tên
mặc bộ đồ tăng cường hạng nặng vì hắn đã rút lui sau bức tường di động, khẩu
súng trường chống vật chất CWH của Akira không gặp bất kỳ lực cản nào khi cày
xuyên qua chúng.
Cuối cùng, tên mặc bộ đồ
tăng cường hạng nặng không thể chịu đựng được nữa, một viên đạn xé toạc lớp
giáp và găm thẳng vào thân hắn. Ngay cả sau khi tiêm 3 mũi thuốc kích thích chiến
đấu và thuốc hồi phục thì hắn cũng không thể cứu được nữa rồi.
Những kẻ khác nhận ra rằng
chúng đã mất đi một người đồng đội của mình thì đã điên cuồng quay lại tấn công
Akira, nhưng tất nhiên, điều đó còn không đủ để cầm chân Akira nữa vì giờ đây cậu
đang được Alpha hỗ trợ. Những bức tường di động đã đạt đến giới hạn và nhanh
chóng bị xé thành từng mảnh vì lựu đạn trong thời gian ngắn. Vụ nổ cũng thổi
bay vài tên nấp sau bức tường và khiến chúng bất tỉnh, nhưng những kẻ dính đạn
chết chìm trong máu của chính mình và ngã tại chỗ.
Những kẻ còn sống bắt đầu
nghĩ đến việc chạy trốn, chúng tóm lấy Alna và cược vào cơ hội nhỏ nhoi rằng chúng
có thể lẻn khỏi Akira đang bắn chúng từ phía bên kia bức tường di động đã bị
phá hủy gần hết.
Thật không may, chúng
đã thua canh bạc đó. Nhưng đó là vì một điều mà cả Akira và chúng đều không ngờ
tới.
Khi Akira bước ra phía
sau những bức tường di động đã bị phá hủy, đuổi theo những kẻ đó, cậu không khỏi
cau mày khi nhìn thấy điều trước mặt mình. Những kẻ chạy trốn khỏi cậu đã nằm
chết trên mặt đất. Hơn nữa, cách chúng không xa, là Katsuya đang ôm Alna.
Katsuya đến nhà chứa
máy bay sau Akira một chút. Cậu nhận thấy Akira đang chiến đấu với lính của Nhà
Ezont bên trong nhà chứa máy bay, vì vậy cậu quyết định đi đường vòng để tránh và
lẻn vào nhà chứa máy bay. Sau đó, cậu lẩn trốn chờ thời cơ thích hợp ra tay.
Adrenaline trào dâng từ
cuộc chiến vừa rồi và sự bất ngờ từ thay đổi đột ngột đó khiến cả hai không kịp
phản ứng với những gì vừa xảy ra. Akira và Katsuya cứ đứng đó, nhìn nhau. Cả
hai người đều không nhìn nhau bằng ánh mắt thân thiện. Nhưng không giống như
Katsuya đang nhìn Akira với vẻ thù địch rõ ràng, biểu hiện của Akira có phần bực
tức hơn.
Akira thở dài.
"Lại là mày nữa hả?
Hay mày có sở thích cản đường tao khi tao sắp xong hả… Haizzz, tao đoán tao
sẽ thử nói câu này với mày một lần nữa.”
Akira nhìn Katsuya một
cách sắc bén.
“Giao nó cho tao.”
"Tao từ chối!!"
Katsuya từ chối mà
không hề tỏ ra sợ hãi và ôm chặt lấy Alna.
Thấy vậy, biểu cảm của
Akira chuyển từ bực tức sang thắc mắc như thể cậu không thể hiểu được người trước
mặt mình.
“…Tao thực sự không thể
hiểu nổi. Tại sao mày cứ cố bảo vệ nó vậy? Tao có thể hiểu tại sao mày làm như
thế lúc đó. Vào lúc đó, tao không mặc bộ đồ tăng cường và tao không mang theo bất
kỳ vũ khí mạnh nào. Hoàn toàn có thể hiểu được rằng mày đã có thể dọa được tao.
Tao chắc hồi đó tao chỉ có bấy nhiêu trong mắt mày thôi. Nhưng bây giờ đâu có
giống vậy nữa đâu phai không?”
Akira khẽ di chuyển cả
hai khẩu súng trường của mình như thể để khoe với Katsuya.
“Kể từ đó, tao đã gom đủ
tiền để mua vũ khí mới và một bộ đồ tăng cường mới. Những thứ này tiêu tốn của tao
khoảng 400 triệu Aurum. Tao không biết trang bị của mày đáng bao nhiêu tiền, và
chúng có thể tốt hơn của tao nữa, nhưng ít nhất khoảng cách giữa trang bị chúng
ta đã giảm đi đáng kể. Chưa kể, mày giờ có cục tạ kia và đang không có đồng bọn.
Hay là mày vẫn nghĩ rằng mày có thể dễ dàng chiến thắng tao ngay cả trong tình
huống này hử?”
Katsuya hơi đề cao cảnh
giác mà không nói gì đáp lại, Akira bối rối nhìn Katsuya.
“Ngay cả khi mày có thể
dễ dàng đánh bại tao thì chính xác thì mày sẽ nhận được gì từ việc cứu con đó để
mà khiến mày đến căn cứ khổng lồ này một mình chứ? Con nhãi đó là một tiểu thư
giàu có từ một gia đình lớn nào đó hay gì hả, và mày được trả một số tiền khổng
lồ để giải cứu nó sao?”
Katsuya nhìn Akira với
vẻ khinh bỉ và mắng cậu.
“Không phải vì tiền!! Tao
chắc chắn rằng một người như mày sẽ không bao giờ hiểu được điều đó đâu!!”
“Vậy chẳng lẽ ngươi thật
sự biết nó từ trước, mắc nợ nó, hôm trước nó gặp ngươi ở quận dưới không phải
là trùng hợp à? Mà là ngươi bảo nó gặp khó khăn thì tới tìm ngươi hả? Hay gì đó
giống vậy?”
“Đó là lần đầu tiên tao
gặp em ấy!! Mày đoán sai hết rồi!!”
Akira không tin rằng
Katsuya đã nói dối. Vì vậy, cậu không thể hiểu được Katsuya và khá bối rối, sau
đó cậu nói với một giọng khá nghiêm túc.
“Vậy thì tại sao? Không
phải vì tiền, không phải vì mày mắc nợ nó, và nó không phải bạn của mày. Tao
không thể hiểu tại sao mày lại đi xa đến thế này vì một người hoàn toàn xa lạ
thế chứ.”
Ánh mắt của Akira sắc
bén, như thể cậu đang cố nhìn thấu điều mà cậu không thể hiểu được.
Katsuya cảm thấy hơi áp
lực dưới ánh mắt đó, nhưng khi cảm thấy Alna đang run rẩy dưới cánh tay mình, cậu
hạ quyết tâm và hét vào mặt Akira như để rũ bỏ nỗi sợ hãi.
“Đó là bởi vì tao đã hứa
với em ấy rằng tao sẽ cứu em ấy! Tao không cần bất kỳ lý do nào khác cả!!”
Akira hơi ngạc nhiên.
Sau đó, biểu cảm của cậu thay đổi như thể cuối cùng cậu cũng hiểu chuyện gì
đang xảy ra mặc dù cậu vẫn thấy ngạc nhiên.
“Mày đúng là một người
tốt.”
Một người có niềm kiêu
hãnh luôn giữ lời dù chỉ là một lời hứa miệng, không phải vì tiền bạc hay nợ nần.
Đối với Akira, đó là điều có thể hiểu được, trên thực tế, đó là điều mà cậu có
thể tôn trọng. Thậm chí còn hơn thế nữa khi đó là một lời hứa thiện chí để cứu một
người. Nguồn cơn thù địch biến mất khỏi ánh mắt của Akira trong vài giây.
Katsuya ngạc nhiên trước
những gì Akira đột ngột nói. Câu nói ngắn gọn của Akira không gì khác hơn là một
lời khen và cậu cũng cảm thấy như vậy. Quyết tâm của cậu hơi dao động vì điều
đó.
Nhưng câu tiếp theo của
Akira đã đảo ngược hoàn toàn điều đó.
“THẬT KHÔNG MAY, MÀY SẼ KHÔNG THỂ GIỮ ĐƯỢC LỜI HỨA ĐÓ.”
Akira tới đây để giết
Alna. Sự tôn trọng là không đủ để thay đổi suy nghĩ của cậu. Không có ác ý hay
hận thù trong mắt cậu. Nhưng cậu đang nhìn Katsuya với thái độ thù địch đơn giản
chỉ vì Katsuya đang ngăn cậu giết Alna.
Hai người đứng đó, xác
nhận ý định của nhau. Một người đến để giết Alna, trong khi người kia đến để giải
cứu Alna. Và cả hai chỉ còn một bước nữa là hoàn thành mục tiêu của mình.
Ngay cả một chút do dự
cũng sẽ dẫn đến cái chết. Nếu bất kỳ ai di chuyển, họ sẽ có thể giết chết đối
thủ của mình, nhưng nếu bất kỳ ai di chuyển một chút, điều đó sẽ khiến họ bị giết.
Do đó, cả hai người chỉ đứng đó mà không có bất kỳ động thái nào khi sự căng thẳng
dần tăng lên.
Nhưng một bên thứ ba bất
ngờ xuất hiện trong tình huống đó.
Một bộ đồ trợ lực màu
đen xuyên qua cửa chớp và xông vào nhà chứa máy bay. Trực giác của Akira mách bảo
cậu hãy rời khỏi nơi này ngay, nhưng do căng thẳng vừa rồi, cậu không thể cử động
chân nhanh như vậy, và điều tương tự cũng xảy ra với Katsuya. Khoảng trễ nhỏ đó
đủ để bộ đồ trợ lực màu đen thu hẹp phạm vi của nó lên cả hai người.
Rogelt nhìn thấy Akira
và Katsuya qua camera bên ngoài của bộ đồ trợ lực và ngay lập tức hét lên giận
dữ.
“Lũ nhãi chết tiệt!! Tao
biết mà, cả hai chúng mày là cùng phe!! Làm tao cứ như một thằng ngu như thế, tao
sẽ giết cả hai bọn màyyy!!”
Trong đầu, Rogelt nghĩ
rằng Katsuya chỉ chấp nhận lời đề nghị của mình để câu giờ trong khi Akira đi cứu
Alna trước khi tập hợp lại.
Vì thế nên giờ không còn
cơ hội để giải quyết hiểu lầm nữa, ít nhất Akira cũng hiểu được điều đó.
Katsuya cũng nghĩ như vậy, nhưng dòng suy nghĩ của cậu khác với Akira, vì vậy cậu
đã đưa ra một đề nghị với Akira mặc dù điều đó trái với ý muốn của cậu.
“…Này, chúng ta hãy hợp
tác đi. Hãy ngừng bắn nhau cho đến khi chúng ta có thể làm gì đó với bộ đồ trợ
lực đó và rời khỏi nơi này, sao hả?”
Akira trả lời lại ngay
lập tức mà không chút do dự.
"Không, cám
ơn."
Katsuya chết lặng, anh
không ngờ Akira lại từ chối trong hoàn cảnh đó.
“Mày… Mày có nghiêm túc
không đấy?!”
“Tao ở đây để giết con
nhãi đó. Những thứ như thế này là không đủ để tao thay đổi ưu tiên và giúp mày
cứu nó. Nếu mày thực sự muốn tao giúp dù thế nào đi nữa thì, đó sẽ là sau khi con
nhãi đó đã chết.
Akira thản nhiên trả lời.
Nhưng nếu Katsuya chấp nhận lời đề nghị đó, thì ngay từ đầu cậu đã không ở nơi
này rồi. Vì vậy, Katsuya vô tình hét lại.
"Mày đang đùa tao
đấy à?!"
Cuộc trao đổi vô nghĩa
đó bị chen ngang khi bộ đồ hỗ trợ màu đen giơ tay lên. Thứ vũ khí giống cưa máy
phát ra âm thanh lớn khi răng của nó quay nhanh. Akira và Katsuya vô tình nhìn
vào chiếc cưa máy đó, rồi chiếc cưa trông mạnh mẽ đó lao xuống họ.
Mục tiêu đầu tiên của
nó là Akira. Akira điều chỉnh chuyển động bằng bộ đồ tăng cường do Alpha điều
khiển để tránh chiếc cưa máy và nhảy khỏi nơi đó. Chỉ tích tắc sau khi cậu nhảy khỏi, chiếc cưa máy đã đập xuống mặt đất
nơi Akira đang đứng cách đó vài phần nghìn giây. Nó để lại một miệng hố lớn
trên mặt đất và làm văng các mảnh sàn xung quanh khu vực. Một vài mảnh lớn va
vào trang bị bên trong nhà chứa máy bay và tạo ra những tiếng va đập lớn cho thấy
chúng bị văng mạnh đến mức nào.
Nếu Akira bị trúng đòn
đó, không nghi ngờ gì nữa là cậu sẽ biến thành thịt băm. Cậu có thể cảm thấy
cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng khi khuôn mặt cậu trở nên nghiêm trọng và tránh
những mảnh sàn đang lao tới trong lúc nén nhận thức thời gian.
[Tại sao hắn lại nhắm tới
tôi chứ?! Không phải hắn ta nên ưu tiên với tên đó vì hắn có tạ sao?!]
Nhưng Alpha bình tĩnh
đáp lại.
[Tôi chắc chắn là hắn
ta định giết cả hai cậu, vì thế hắn quyết định đi tìm cậu trước vì cậu không có tạ đấy.]
[Không phải là nên chọn
kẻ chắc chắn có thể giết được trước thì tốt hơn sao?]
[Tùy người mà. Mà, tôi
cũng chẳng làm được gì dù cậu có phàn nàn với tôi đâu.”
Đối với Akira, việc một
kẻ khác nhắm đến cậu trước là điều bình thường khi được lựa chọn. Nên cậu không
thực sự ngạc nhiên lắm, cậu chỉ chạy nhanh nhất có thể về phía cái lỗ trên tường
của nhà chứa máy bay.
[Chúng ta hãy chạy vào
dinh thự trước. Tôi chắc chắn rằng bộ đồ trợ lực màu đen đó sẽ không đuổi theo cậu
suốt quãng đường vào dinh thự đâu.]
[Thế còn tên đó thì
sao?]
[Tôi chắc rằng cậu ta
cũng sẽ chạy vào biệt thự, chúng ta sẽ giết cô nhóc móc túi ở đó.]
[Và nếu cậu ta không
vào thì sao?]
[Nếu cậu ta quyết định
chạy ra ngoài dinh thự, tôi chắc chắn rằng bộ đồ trợ lực màu đen đó sẽ đuổi kịp
và giết chết cả hai. Nếu điều đó xảy ra, có nghĩa là công việc của cậu sẽ nhàn
hơn đúng không?]
Akira nhảy qua lỗ và ra
khỏi nhà chứa máy bay. Ngay sau đó, bộ đồ trợ lực màu đen lao qua cái lỗ tương
tự, đuổi theo cậu. Không cần Akira nhìn lại để hiểu chuyện gì đã xảy ra, cậu cứ
tiếp tục chạy về phía biệt thự. Sau đó, cậu nhảy và lao vào chiếc cửa sổ kính của
dinh thự vốn đã bị nứt sau những các trận giao tranh vừa rồi.
Akira thấy mình đang ở
trong một cái sảnh lớn. Khi cậu đi thẳng, vào trong biệt thự sâu hơn, cậu có thể
thấy Katsuya và Alna cũng nhảy vào sảnh từ phía bên kia. Akira nhận ra điều đó
ngay lập tức bắn vào cả hai người họ theo phản ứng đơn thuần.
Nhưng cậu bắn trượt bởi
Alpha. Do đó, phát bắn của cậu lệch khỏi Alna dính ngay bức tường bên cạnh cô ấy.
Ngay khoảnh khắc tiếp
theo, một lưỡi kiếm khổng lồ bất ngờ sượt qua không trung ngay trước mặt Akira.
Bộ đồ hỗ trợ màu đen cắt biệt thự từ
bên ngoài bằng lưỡi kiếm khổng lồ của nó. Nhưng cú đó không chỉ cắt xuyên qua bức
tường, mà phá hủy toàn bộ bức tường luôn. Akira không khỏi cau mày.
[Nếu cậu muốn giết đứa
móc túi, hãy làm điều đó khi chúng ta vào sâu hơn trong biệt thự.]
[Hiểu rồi!!]
Alpha đã điều khiển bộ
đồ tăng cường của Akira để giúp cậu đứng dậy và Akira ngay lập tức lao vào dinh
thự, tránh xa phạm vi cận chiến của bộ đồ trợ lực màu đen. Đằng sau cậu, bộ đồ
trợ lực màu đen đổi vũ khí cận chiến bằng một khẩu súng trường hạng nặng.
Akira vẫn đang chạy khi
buộc phải dùng tay bắn súng phóng lựu tự động A4WM về phía sau mà không hề nhìn
lại. Tất nhiên, những quả lựu đạn không đủ hỏa lực để phá hủy bộ đồ trợ lực.
Nhưng các vụ nổ đã đủ để làm nó không thể nhắm bắn chính xác.
Bộ đồ trợ lực màu đen
tung ra một phát bắn có hỏa lực cực mạnh bằng khẩu súng khổng lồ. Nó lướt qua
Akira và lao vào bức tường trước mặt cậu, biến nó thành một đống gạch vụn.
Akira sử dụng cái lỗ được tạo ra từ phát bắn đó và biến mất vào biệt thự. Cậu
không khỏi cau mày sau khi chứng kiến sức mạnh của phát bắn đó.
[Cái quái gì vậy? Đó
không phải là thứ sử dụng để đánh với người bình thường?!]
[Đó là một đầu đạn được
thiết kế để chiến với những con quái vật khổng lồ và những bộ giáp máy. Vì vậy,
đánh giá từ đó, nó không phải là thứ dùng để đánh với người bình thường thật. Mà cậu có thời gian để ngạc nhiên thì cậu nên nhanh lên đi. Nếu cậu bị bắn bởi thứ đó
thì bao nhiêu thuốc cũng không đủ để cứu cậu biết không?]
Akira chạy nhanh nhất
có thể vào biệt thự để tránh xa làn đạn của kẻ thù.
Rogelt vô cùng tức giận
bên trong bộ bộ đồ trợ lực. Ngay cả khi hắn sử dụng bộ đồ trợ lực đáng tự hào của
mình, cả Katsuya và Akira đều có thể thoát khỏi hắn. Thực tế điều đó thực sự đánh
hắn một cú mạnh. Hắn liên lạc cho tất cả người của mình và hét lên ra lệnh cho chúng.
“Tao sẽ gửi cho chúng
mày vị trí của lũ nhãi đó!! Tìm và giết chúng ngay!! Nếu bất kỳ đứa nào gặp phải
chúng thì hãy lập tức gửi vị trí cho tao!! Tao sẽ bắn tỉa chúng từ bên ngoài biệt
thự! Còn nếu mày không thể xử chúng, hãy đuổi chúng ra khỏi biệt thự và tao sẽ
lo phần còn lại!! Chúng mày hiểu chưa?!”
Bộ đồ trợ lực màu đen tạo
ra một âm thanh lớn khi nó di chuyển ra xa. Nó tuần tra xung quanh dinh thự
trong khi sử dụng thiết bị thu thập thông tin để quét bên trong dinh thự. Và
khi hắn tìm thấy một vài tên Haurias bên trong dinh thự, điều đó càng khiến hắn
tức giận hơn nên hắn đã đục tường dinh thự. Lưỡi kiếm mạnh mẽ của hắn biến đồ đạc
cùng với những tên Haurias, thậm chí cả những kẻ đang sử dụng một bộ đồ tăng cường
mạnh mẽ, thành thịt băm ngay lập tức.
*****
*******
Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!
Trans & Edit: promote
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét