Sau khi tranh cãi với Reina và
Shiori về đánh giá đối với Reina, Akira tiếp tục khám phá thành phố dưới lòng đất. Cậu
nghĩ rằng Shiori và Reina sẽ để cậu yên sau chuyện này, nhưng không, cả hai quyết
định đi theo cậu thay vì quay lại điểm phòng thủ số 14.
Reina vô cùng chán nản nhưng cô
không để cảm xúc của mình ảnh hưởng đến nhiệm vụ. .
Akira có thể cảm nhận được điều
đó ở phía đằng sau và cảm thấy khá khó chịu.
[Tôi biết lúc này nói thì hơi muộn, nhưng tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu tôi nói
nói tốt cho cô ấy như là nghĩa vụ trong yêu cầu mà tôi đã chấp nhận phải
không?]
Thành thật mà nói, diễn biến này là kết quả của việc Akira nhận nhiệm vụ hỗ trợ
Reina, nhưng tình hình hiện tại nghiêm trọng đến mức có thể gây ra một cuộc chiến. Vì
vậy, nhìn vào kết quả, Akira tự hỏi liệu có phải do cậu mà tình hình tồi tệ thế
này hay không.
Alpha cười khổ.
[Nếu ưu tiên là tránh một cuộc chiến ngay từ lúc đầu, thì hành động của cậu là sai. Hoặc
ít nhất, cậu nên nói với họ ý kiến của mình bằng những từ ngữ nhẹ nhàng
hơn. Tóm lại, sự căng thẳng này xuất hiện hoàn toàn là do cậu thiếu kỹ
năng.]
[Chà, đúng vậy thật…]
[Nhưng bỏ điều đó sang một bên đi, tôi nghĩ quan trọng hơn là cậu đang thực hiện
yêu cầu của mình một cách nghiêm túc. Thành thật mà nói, tôi rất vui vì biết
rằng cậu là người rất quan trọng các yêu cầu vì tôi cũng là người đã đưa ra yêu
cầu cho cậu.]
Cư dân thành phố ổ chuột phải làm bất cứ điều gì có thể nếu không muốn chết. Dù
không còn như thế, nhưng trong quá khứ Akira đã sống ở đó trong nhiều
năm.
Lý do tại sao cậu trở thành một Thợ săn là để có được sức mạnh để có thể thoát
khỏi đó.
Và sau đó Akira trở thành một Thợ săn, có một chút sức mạnh đã có thể cải thiện
môi trường mà mình đang sống.
Đó chính là lý do tại sao cậu từ chối làm những gì khiến cậu phải đối mặt với
tình huống tương tự.
Bản thân Akira không nhận ra điều đó, đó là lý do tại sao cậu gặp rắc rối với
cách hành động của mình. Và để tận dụng điều đó đó, Alpha đã mỉm cười nhẹ
nhàng và động viên cậu.
Có những cái xác của Bọ cạp Yarata nằm rải rác trong hành lang dưới lòng đất. Có
những lỗ đạn trên cái xác và một số chân của nó bị phá nát thành từng mảnh. Máu
chảy ra từ vết thương đã để lại dấu vết tạo thành một đường thẳng dẫn đường.
Akira kiểm tra vị trí của nó trên bản đồ.
[Nhìn theo hướng dấu vết mà cái xác này để lại, có vẻ như đây là một trong những
con bọ cạp Yarata đã tấn công điểm phòng thủ số 15. Giả như nó chết trên
đường trở về tổ, ta có thể tìm thấy nhiều con cái xác hơn tương tự xung quanh
đây. Nếu chúng ta lần theo dấu vết của chúng, ta có thể tìm thấy tổ của
chúng, nhưng… Alpha, cô có thấy bất kỳ con Bọ cạp Yarata nào khác xung quanh
khu vực này không?]
[Tôi tìm thấy bất kỳ con bọ cạp Yarata nào còn sống hay đã chết xung quanh
khu vực này cả.]
[Hiểu rồi…Haaaaa… Mình không thể hoàn thành cuộc dò tìm chỉ vì tìm thấy một con
Bọ cạp Yarata đã chết. Tôi đoán tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài tiếp
tục tìm kiếm]
[Tất nhiên tôi có thể giúp cậu tìm ra những dấu vết mà bình thường rất khó phát
hiện ra, nhưng nó sẽ rất mất tự nhiên đấy. Nếu họ hỏi cậu làm thế nào mà cậu
có thể tìm ra, cậu sẽ phải đưa ra một lý do hợp lý. Vậy cậu có muốn tôi
tìm kiếm gì không?]
Akira suy nghĩ một chút trước khi trả lời lại.
[… Xem nào… Hãy làm đi. Sau tất cả, tôi muốn kết thúc việc tìm kiếm này
càng sớm càng tốt. Nếu họ hỏi tôi làm thế, tôi sẽ nói với họ rằng tôi gặp
may thôi.]
[Một cái cớ hơi khập khiẽng đấy.]
[Sẽ ổn thôi. Chưa kể là Bộ chỉ huy bảo tôi làm thực hiện nhiệm vụ vì
họ đã đánh giá kỹ năng của tôi khi tôi có sự hỗ trợ của cô. Nếu họ yêu cầu
tôi giải thích tất cả những thành tích trước đây, tôi không thể nói gì hơn
ngoài lý do là may mắn. Nên đã quá muộn để phàn nàn rồi.]
Akira hạ quyết tâm,
Alpha mỉm cười.
[Được rồi, tôi tìm thấy rồi.]
[Nhanh vậy!]
[Chỉ là tôi quá tân tiến thôi.]
Khi Akira có vẻ ngạc nhiên và nhìn sang Alpha, cô đáp lại bằng cách mỉm cười
tinh quái và chỉ tay về một hướng khác điểm phòng thủ số 15. Đồng thời cô
nâng cao tầm nhìn của Akira để cậu có thể nhìn thấy những dấu vết mờ nhạt mà
bình thường cậu đã bỏ qua. Cậu thậm chí có thể nhìn thấy các báo cáo trên
bản đồ ảo về con đường mà cậu đi.
Akira bắt đầu đi theo hướng cậu thấy trên bản đồ của Alpha. Reina và
Shiori thấy lạ khi cậu ấy đột ngột thay đổi lộ trình mặc dù cả ba đang tiến về
điểm phòng thủ số 15. Nhưng vì Reina vẫn chưa hoàn hồn sau lúc đó, họ chỉ
đi theo Akira mà không cần lý do.
Mặc dù hành lang trông giống hệt nhau cậu có thể thấy những dấu vết nhỏ đã bắt
đầu xuất hiện trong tầm nhìn được nâng cao của cậu khi đi theo con đường mà
Alpha chỉ ra.
Các vết xước nhỏ trên sàn nhà. Dấu vết của đống đổ nát được đẩy sang một
bên để mở đường. Những vết máu li ti dính khắp nơi.
Rõ ràng là một lượng lớn Bọ cạp Yarata đã đi qua nơi này.
Khi Akira có thể nhìn thấy những dấu vết nhỏ đó nhờ sự hỗ trợ của Alpha, cậu bắt
đầu di chuyển một cách vô thức.
Shiori để ý đến điều đó và bắt đầu cảm thấy việc Akira di chuyển rất lạ. Cậu
đang di chuyển như thể cậu biết chính xác đích đến hoặc là cậu đang di chuyển
như thể có một người dẫn đường.
Akira đột nhiên dừng lại.
Cậu đang đứng trước một cái hố lớn ở giữa một hành lang.
Cái lỗ đủ lớn để nhiều người có thể đi qua cùng một lúc. Phía bên trong
cái lỗ tối om.
Và vấn đề lớn nhất là cái lỗ đó không có trong bản đồ.
Akira rọi đèn vào, cậu thấy nó sâu khoảng 20 mét. Rõ ràng là nó đã thông
thành phố ngầm với một khu vực khác.
Akira nhanh chóng lấy thiết bị đầu cuối ra và liên lạc với HQ.
"Đây là số 27. HQ, hãy trả lời?"
“Đây là HQ. Chuyện gì vậy?"
“Tôi tìm thấy một cái lỗ không có trên bản đồ. Có vẻ như nó thông với khu
vực ngầm khác. Nó có thể là nơi xuất phát của những con bọ cạp Yarata tấn
công điểm phòng thủ số 15”.
“Chờ một chút… Cậu có thể xoay thiết bị đầu cuối về phía cái lỗ đó không?”
Akira quay máy ảnh của thiết bị đầu cuối về phía cái hố, sau đó gửi hình ảnh và
dữ liệu khác đến HQ.
“… Đã xác nhận, cái lỗ đó dẫn đến một khu vực chưa được thăm dò. Tôi cá là
có Bọ cạp Yarata ở trong đó.”
.
"Nghĩa là có nhiều hơn một tổ của Bọ cạp Yarata ở dưới đây?"
"Đúng. Có vô số nơi sinh sản của bọ cạp Yarata nằm trong thành phố
này. Hiện tại, chúng ta đã xử lí 17 tổ. Tôi chắc rằng vẫn còn khá nhiều
những tổ khác nữa. Tôi nghĩ không ngoa khi nói bản thân cả thành phố ngầm
là tổ của chúng”.
Akira nhớ lại tòa nhà cậu đang ở khi bị phục kích bởi một bầy Bọ cạp Yarata
"…Tôi hiểu rồi. Vậy nhiệm vụ của tôi để thăm dò khu vực đã hoàn
thành. Tôi sẽ quay trở lại điểm phòng thủ số 14”.
"Không. Chúng tôi phải xây dựng một điểm phòng thủ khác ở đó. Đứng
ở đó và chờ quân tiếp viện đến. Tiêu diệt bất kỳ con quái vật nào chui ra
từ cái lỗ đó."
“Chờ một chút. Chỉ với ba người thôi sao? Nó không phải chỉ cần nói
khả thi là xong đâu…?”
“Ohh, cậu lúc nãy đã quyết định ra ngoài một mình thì có nghĩa là cậu tự tin
vào khả năng của mình mà? Đó là chưa kể trong số 2 người đi cùng cậu, một
người là một Thợ săn lành nghề trong số những Thợ săn ở điểm phòng thủ 14. Tôi
nghĩ cậu có đủ hỏa lực ở đó đấy. Đảm bảo sự an toàn của khu vực cũng là
công việc của Đội phòng thủ. Nên hãy tuân theo lệnh thực hiện
đi.”
“… Số 27, rõ.”
Tất nhiên là Akira không thể nói với Bộ chỉ huy là cậu ta đã suýt giết 2 Thợ
săn khác đang đi cùng mình, nên cậu ngoan ngoãn chấp nhận lệnh từ Bộ chỉ huy.
Họ bắt đầu lắp đặt hệ thống chiếu sáng tạm thời xung quanh hành lang, mặc dù nó
không sáng lắm nhưng vẫn tốt hơn so với lúc đầu tối om.
Cái lỗ lớn trên hành lang vẫn vậy. Ánh sáng chiếu sáng mập mờ khu vực xung
quanh nó như thể nó đang cho những người nhìn vào biết có những mối nguy hiểm ẩn
chứa trong đó.
Ở giữa khung cảnh cảnh ấy, Akira đang ngồi trước cái lỗ và nhìn chằm chằm vào
bóng tối trong đó.
Nhờ sự hỗ trợ của Alpha, cậu có thể nhìn thấy rõ dù hình ảnh chỉ là đơn sắc.
[Cái này hữu ích thật. Cô cài đặt cái này khi chúng ta cũng đang ở trong
tàn tích Higaraka phải không?]
[Đúng thế. Tốt hơn là phải nhìn trong bóng tối phải không? ]
[Um, đúng vậy. Với tầm nhìn này, tôi có thể nhận ra một con Bọ cạp
Yarata từ xa nếu chúng bò ra từ cái lỗ này]
[Khi điều đó xảy ra, tôi sẽ cho cậu biết trước khi cậu có thể nhìn thấy
chúng.]
[Vậy nhờ cô.]
Akira nói chuyện với Alpha trong khi chờ đợi sự xuất hiện của những người khác.
Reina và Shiori đang quan sát bên cạnh Akira, họ nhìn về hướng đối diện trong
khi quan sát hành lang. Không có gì đảm bảo quái vật sẽ chỉ tấn công từ cái
hố đó.
Trong khi Akira đang quan sát cái hố, Shiori và Reina đang cảnh giác những nơi
khác.
Trong khi canh chừng phần mình, Shiori thỉnh thoảng liếc nhìn Akira. Lúc
này cô đã bình tĩnh lại, cô cố gắng đánh giá lại con người mà cô sắp sửa chiến
đấu cách đây không lâu.
Shiori đã mài giũa khả năng của mình để đánh giá khả năng thực sự của người
khác nhằm bảo vệ Reina.
Dựa vào đó, cô chỉ có thể coi Akira là một Thợ săn trẻ bình thường, giống như
những Thợ săn trẻ khác mà cô đã gặp.
Nhưng Shiori vẫn đang nghi ngờ phán đoán của chính mình và cố gắng quan sát
Akira kỹ hơn. Ít nhất là bây giờ, cô thừa nhận rằng quyết tâm của cậu ta
không đáng để che cười.
Nhưng cô không ngờ rằng cậu ta thậm chí sẽ đi xa đến mức chiến đấu với người
khác mà có nguy cơ cậu có thể bị giết. Mặt khác, cô cũng có cảm giác rằng
đó không chỉ là một hành động dại dột của một kẻ nghiệp dư không biết thực lực
của đối thủ.
Liệu Akira có thực sự là một Thợ săn lành nghề với thành tích chiến đấu của
mình? Có phải cậu ấy chỉ đang che giấu khả năng thực sự?
Cậu làm vậy vì cậu ta biết chắc chắn rằng cậu sẽ thắng nếu cả hai bên sẽ lao
vào giết nhau? Có quá nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu Shiori khi cô ấy
nhìn cậu. Nhưng cô ấy ngay lập tức bác bỏ những khả năng đó và giải tỏa
tâm trí của mình.
Sau khi đi một vòng, cô rút ra một kết luận. Vẫn chưa rõ cậu ta là một Thợ
săn mạnh hay yếu.
Nhưng có một điều chắc chắn rằng cậu sẽ không lùi bước khi bị đe dọa
Thật là một sai lầm lớn khi mình vô thức coi thường cậu ta và đe dọa cậu ta vì nghĩ rằng cậu ta sẽ lùi bước. Mình cá mọi chuyện sẽ cực tồi tệ nếu cô
chủ không ngăn mình lại, mình phải cẩn thận hơn mới được.
**
Reina vô cùng chán nản, nhưng lúc này khi Shiori trấn an cô, cô bắt đầu bình
tĩnh lại.
Cô ấy đang ở một nơi ít có nguy cơ bị phục kích vì có 2 Thợ săn giỏi đi cùng,
khu vực xung quanh rất yên tĩnh, có một số đèn chiếu sáng được đã được lắp, một
nơi hoàn hảo để bản thân bình tĩnh lại.
… Mình không thể trả lời được rằng mình đã không suy nghĩ về hậu quả trước khi
bắt đầu một trận đấu súng, thật thảm hại…
Cô ấy vừa nhìn thấy một trong những hậu quả có thể xảy ra cách đây không lâu
khi Shiori và Akira đang cố giết nhau. Nếu nhóm của Mimata không cười xòa
bỏ qua nếu cô chọc tức họ, thì điều tương tự hoặc thậm chí có thể tồi tệ hơn đã
xảy ra.
Cậu ta sẽ không muốn thuê một người như mình ngay cả khi miễn phí à…
Reina bình tĩnh nhìn nhận lại những gì cô đã làm cho đến bây giờ. Đây
không phải là lần đầu tiên cô xung đột với người khác. Chắc hẳn đã nhiều lần
cô băng qua bãi mìn một cách an toàn mà không nhận ra.
Cho đến giờ vẫn chưa có gì tồi tệ xảy ra, nhưng không có nghĩa là mọi chuyện
cũng suôn sẻ. Có những trường hợp cô ấy đã vượt qua giới hạn khi tranh cãi
với người khác, mặc dù không ai muốn điều đó xảy ra.
Reina nghĩ rằng Shiori chắc chắn đã giải quyết tất cả để đảm bảo cô không giẫm
vào bất cứ quả mìn nào.
Nhưng hôm nay, chính Shiori suýt chút nữa đã giẫm lên một cái. Mặc dù điều
đó là không thể tránh được, Reina tưởng tượng, điều gì sẽ xảy ra nếu Shiori
hoàn toàn giẫm phải quả mìn đó. Chỉ nghĩ đến khả năng đó thôi đã khiến cô
lại chán nản.
Shiori nhận ra và nhẹ nhàng nói với cô.
“…Thưa cô chủ, xin đừng để điều đó trong đầu. Điều quan trọng là hãy để
nó qua và tiếp tục đi tiếp. Hơn nữa, đó là lỗi của tôi khi chọc giận
Akira-sama. Hãy sử dụng kinh nghiệm mà chúng ta có được ngày hôm nay để cẩn
thận hơn vào lần sau.”
Reina nghĩ rằng Shiori đã chọc giận Akira vì cô tức giận thay cho Reina, cô cảm
thấy vừa biết ơn vừa có lỗi vì điều đó.
“… Nghĩ lại thì, gần đây tôi đã không nói lời cảm ơn với cô. Tôi xin lỗi
vì đã luôn khiến cô gặp rắc rối và cảm ơn cô nhiều vì đã luôn giúp đỡ
tôi. Tôi chắc chắn rằng tôi sẽ mang nhiều rắc rối hơn trong tương lai, vì
thế, liệu có ổn không nếu tôi tiếp tục dựa vào cô? ”
“… Tất nhiên rồi! Xin hãy giao cho tôi!"
Shiori đã rất xúc động và ngạc nhiên khi Reina nói vậy, nhưng cô ấy nhanh chóng
cố gắng gượng lại và kìm được nước mắt. Cô hiểu rõ rằng cô đang ở giữa một
chiến trường nên không thể có một biểu hiện như vậy.
“Cảm ơn, Shiori. Mong cô giúp đỡ."
Nhìn Reina đang vui lên, Shiori cố gắng hết sức nở một nụ cười để Reina cảm thấy
thoải mái.
*****
Akira quan sát xung quanh bằng thiết bị thu thập thông tin của mình. Trong
khi đó, cậu cũng quan sát Reina và Shiori đang ở phía sau cậu. Cậu biết rằng
cậu suýt nữa sẽ chiến đấu với họ cách đây không lâu, nên cậu đã theo dõi họ đề
phòng họ bất ngờ bắn cậu từ phía sau.
[…Họ đang làm gì vậy?]
Khi Akira lầm bầm câu hỏi đó với vẻ mặt khó hiểu, Alpha chỉ cười và trả lời.
[Tôi nghĩ họ đang làm hâm nóng tình cảm thôi.]
[Tôi không hỏi cái đó… Thôi, đừng bận tâm…]
Akira mất hứng thú với những gì đang diễn ra sau lưng, nghĩ rằng việc họ đang
làm không có vấn đề gì miễn là nó không gây ra cho cậu bất kỳ rắc rối
nào.
Alpha vẫn giữ nụ cười của cô ấy như mọi khi khi quan sát Akira. Cô luôn
quan sát, theo dõi và cố gắng hiểu những nguyên tắc đằng sau hành động của cậu.
Thân hình xinh đẹp lý tưởng và cả nụ cười của cô ấy được tạo ra bởi các thuật
toán, nhưng nụ cười của, nhưng nó cũng khá vô hồn.
Cái lỗ lớn đó nhìn từ bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh, nhưng Akira đột nhiên bật dậy. Cậu nhanh chóng thả chiếc ba lô xuống bên cạnh, làm văng băng đạn
bên trong xuống đất. Sau đó cậu chĩa khẩu súng trường chống vật liệu CWH của
mình vào cái lỗ.
Reina và Shiori, những người nhận ra điều đó đã nhanh chóng đề phòng và đến gần
Akira. Sau đó, họ liếc nhìn về phía cái lỗ với hy vọng tìm thấy quái vật,
nhưng họ không nhìn thấy bất kỳ con nào.
Reina bối rối kiểm tra thiết bị thu thập thông tin của mình và không tìm thấy bất
kỳ tín hiệu nào cho thấy sự hiện diện của quái vật. Vì vậy, cô ấy quay
sang Akira và hỏi cậu.
“… Thiết bị của cậu có tìm thấy thứ gì đó không?”
"Bên này tôi sẽ lo, các cô xử lý bên kia."
Akira đã chuẩn bị xong để bắt đầu khai hỏa, cậu ấy đã đặt sẵn ngón tay lên cò
súng.
[Alpha, bao nhiêu?]
[Tôi đã phát hiện được 124 tín hiệu trong phạm vi quét và vẫn đang tiếp tục
tăng lên. Có thể bầy tấn công vào cứ điểm phòng thủ số 15 chỉ là bầy do
thám]
[… Ughh, tôi có thể nói gì đây… Tôi không xử lý nổi hàng loạt các vấn đề cứ
liên tiêp ập tới thế này.]
Akira bực tức trong khi Alpha cười.
[Chà, do mức độ xui xẻo của cậu quá cao thôi. Mọi chuyện vẫn diễn ra như mọi
khi, vì vậy chúng ta hãy bình tĩnh và giải quyết như mọi lần chứ.]
Akira cười khổ.
[Cô nói đúng. tôi trông cậy vào cô để chiến thắng vận rủi ngày hôm
nay nhé. Vì tôi đã dành cả may mắn của cả cuộc đời chỉ đẻ gặp được cô, tôi
hy vọng sẽ nhận được sự trợ giúp hiệu quả từ cô, được không??]
[Cứ để đó cho tôi.]
Alpha đứng bên cạnh Akira mỉm cười tự tin.
……
Thay vì quan sát xung quanh, Shiori lại nhìn vào Akira đang nhắm họng súng vào
cái lỗ như thể cậu có mục tiêu rõ ràng.
Cô chuẩn bị sẵn khẩu súng trường của mình, nạp vào súng những viên đạn pháo
sáng được sử dụng để tăng độ chính xác của thiết bị thu thập thông tin, rối
chĩa súng vào miệng hố.
Sau đó cô ấy bắn một vài quả pháo sáng với khoảng thời gian như nhau mỗi lần bắn
vào lỗ. Đạn pháo sáng lóe lên, phá tan bóng tối bao trùm cái lỗ và để lộ ra đường
hầm bằng đất và nền nhà do con người tạo ra bên dưới.
Nhưng không hề có dấu hiệu của kẻ địch. Ngay cả khi cô đã kiểm tra lại thiết
bị thu thập thông tin của mình, cô vẫn không thể tìm thấy bất kỳ tín hiệu nào.
“… Akira-sama, có thể cậu nhầm lẫn gì đó.”
Akira phớt lờ câu hỏi của Shiori. Shiori và Reina bắt đầu nghi ngờ cậu.
Nhưng đột nhiên, bóng tối lại len lỏi trong cái hố đã được chiếu sáng, khiến
người bên ngoài không thể nhìn thấy gì bên trong.
Quả pháo ở xa nhất đột nhiên mờ đi và ngừng sáng. Đạn pháo sáng được chế tạo
sáng ít nhất trong khoảng 15 phút, nên rõ ràng là quá nhanh khi nó vụt tắt như
vậy.
Reina và Shiori cũng nhận ra sự bất thường đó.
Những quả pháo sáng bên trong cái lỗ đột ngột tắt cho đến khi cái lỗ lại chìm
vào bóng tối trở lại.
Reina và Shiori nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng cho một cuộc chiến. Âm thanh
vọng lại từ sâu bên trong cái lỗ như thể có rất nhiều sinh vật to lớn đang tiến
lại.
Tiếng ầm ầm càng lúc càng lớn. Nhiều vật thể lao về phía Akira. Thậm
chí bây giờ không cần phải kiểm tra thiết bị thu thập thông tin để biết.
Alpha cười và đếm ngược.
[Chúng đang đến… 5… 4… 3… 2… 1.]
Vào cùng lúc đó, ánh sáng từ phần còn lại của pháo sáng đột ngột tắt.
[…0.]
Akira bóp cò khẩu súng trường chống vật liệu CWH của mình. Tia lửa lóe lên
từ khẩu súng trường của cậu, ánh sáng từ đó tạm thời chiếu sáng và cho thấy những
gì bên trong cái lỗ.
Akira và những người khác thoáng thấy một bầy bọ cạp Yarata đang lao ra từ cái
lỗ.
Viên đạn đầu tiên bay ra từ khẩu súng trường của Akira đã trúng con bọ cạp đang
dẫn đầu, nổ tung con bọ cạp đó thành từng mảnh bởi sức công phá khủng khiếp của
viên đạn.
Nó thậm chí còn đâm xuyên qua con bọ cạp đó và biến những con bọ cạp gần đó
thành thịt băm. Akira có thể tiêu diệt hàng chục con chỉ với một phát bắn.
Đó là bởi vì Akira đang sử dụng loại đạn được chỉ định đặc biệt cho súng trường
chống vật liệu CWH.
Thông thường, người ta sẽ không sử dụng loại đạn đó để săn bọ cạp Yarata vì nó
quá mạnh và quá đắt. Nhưng Akira không ngần ngại sử dụng loại đạn
này.
Tất nhiên, đó cũng là bởi vì người yêu cầu nhiệm vụ sẽ trả tiền cho số đạn của
cậu, nhưng hơn nữa, cậu không ở trong tình huống có thể chần chừ được.
[Chà, tuyệt thật !! Đúng như mong đợi! Không ngạc nhiên khi chúng đắt
như vậy!!]
[Thật tuyệt khi nó có tầm bắn xa hiệu quả. Hãy hạ gục càng nhiều bọ cạp
càng tốt trước khi chúng có thể đến gần.]
[Nghe rõ.]
Cơ thể Akira giật về phía sau mỗi khi cậu bóp cò. Hậu quả từ loại đạn được
chỉ định tương đối nhỏ so với hỏa lực của nó, là nhờ vào thiết kế phức tạp được
thực hiện bằng các công nghệ tiên tiến.
Nhưng ngay cả như vậy, nó có đủ lực để thổi bay cơ thể của người bắn vào tường. Akira
có thể duy trì tư thế bắn của mình là nhờ bộ đồ tăng cường và sự hỗ trợ của
Alpha.
Tất cả những con bọ cạp bị nổ tung bởi cú bắn đó nhìn giống như những tờ giấy bị
gió phân tán. Akira ngạc nhiên trước cảnh đó, cậu ấy không nghĩ rằng đó là
do kỹ năng của mình.
Bọ cạp Yarata bỏ qua những mảnh xác của đồng loại của chúng đang rơi xuống và
tiếp tục hành quân về phía Akira. Chúng giẫm lên những cái xác và cả
những con bị thương nặng không thể di chuyển. Không có dấu hiệu nào cho
thấy chúng chậm lại.
[… Có vẻ như chúng sẽ không rút lui, chúng không thấy sợ à? Chúng là những
con quái vật sinh học phải không?]
[Có thể không phải.]
[Nhưng những con bọ cạp tấn công điểm phòng thủ 15 đã rút lui mà?]
[Đó … có thể chúng quay trở lại để báo cáo vị trí và hỏa lực của kẻ thù cho bầy. Tôi
không nghĩ chúng rút lui vì sợ đâu! Vì chúng có thể chỉ là những con do
thám thôi.]
[… Vậy đây là bầy chính à?]
[Khả năng của nó không phải bằng “0”.]
[Nếu đây thực sự là bầy chính, thì nên có một giới hạn về mức độ xui xẻo của
tôi đi mà!!]
[Dừng cuộc nói chuyện ngớ ngẩn lại và quay trở lại với việc tiêu diệt đi, chúng
vẫn đang đến đấy.]
[Chết tiệt!!!]
Akira tiếp tục bắn vào bầy bọ cạp một cách tuyệt vọng. Nhờ mặt đất cao và
loại đạn đặc biệt, cậu rãi xác chúng xung quanh cái hố.
Khi cậu hết đạn và đang nạp lại một băng đạn mới, bầy bọ cạp sẽ nhanh chóng thu
hẹp khoảng cách, vì vậy cậu ngay lập tức bắt đầu nổ súng tiếp trong hoảng sợ và
đẩy lùi chúng cho đến khi cậu ta hết đạn. Chu kỳ này tiếp tục nhiều lần.
Reina và Shiori đã chuẩn bị sẵn súng và đang quan sát các góc độ khác như Akira
đã nói, họ đã sẵn sàng đối mặt với kẻ địch trong trường hợp bị phục kích bởi
quái vật từ hành lang.
Dĩ nhiên họ sẽ giúp một tay nếu Akira yêu cầu. Nhưng nhưng có vẻ cậu sẽ
không làm thế. Mặc dù trông có vẻ hơi tuyệt vọng, nhưng cậu có thể tự mình
cầm chân lũ bọ cạp một cách hợp lý.
Reina và Shiori sửng sốt trước Akira đang tự mình giữ chân đàn bọ cạp.
Cảnh tượng này chính là bằng chứng cho thấy kỹ năng và chiến tích của cậu là
hoàn toàn thật.
**********
Mọi người đọc thì để lại bình luận nhận xét để tui có đọc lực dịch nữa nha
5 nhận xét:
😗 ông ad đi học rồi nên ra hơi lâu
Hay lắm bạn, cố gắng tiếp tục nhé
Cảm ơn nhóm dịch nhiều ạ
Đam mê bộ này lắm mà ít ai dịch :(
Mong ra sớm
Dịch rất hay cảm ơn nhóm dịch vì đã tận tâm
Cảm ơn trans rất nhiều khi đã thầu bộ này
Đăng nhận xét