Chương 50: Thăm dò dưới lòng đất - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Chủ Nhật, 24 tháng 10, 2021

Chương 50: Thăm dò dưới lòng đất

Đội của Elena tiến sâu hơn vào thành phố ngầm với Akira dẫn đầu.

Với việc Akira dẫn đầu đội, họ di chuyển ít nhiều với tốc độ như khi Shikarabe dẫn đầu. Di chuyển với tốc độ đó hoàn toàn vượt quá khả năng của Akira, vì vậy cậu hoàn toàn phụ thuộc với Alpha để xem có quái vật nào không.

Mặc dù Akira không bị hạn chế tầm nhìn trong bóng tối nhờ tầm nhìn được nâng cao, nhưng không phải cậu dùng ó để phát hiện quái vật. Chính Alpha đang sử dụng thông tin từ tầm nhìn được nâng cao đó để phát hiện quái vật.

Từ góc nhìn của người khác, có vẻ như Akira đang tiến về phía trước mà không hề kiểm tra xung quanh. Lý do duy nhất khiến các thợ săn khác không nói gì về điều đó là bởi vì Elena cũng đang quét khu vực và Akira đã có thể trả lời chính xác khi Shikarabe hỏi cậu ta.

Và ngay cả khi Akira bỏ lỡ điều gì đó, các thợ săn khác nghĩ rằng nó sẽ không gây ra tình huống chết người, đó là lý do tại sao các thợ săn khác để cậu ta dẫn đầu.

Alpha đột nhiên nói với Akira.

“Akira, có 3 con bọ cạp phía trước. Hãy tiêu diệt chúng trước khi chúng chú ý đến cậu.”

Tầm nhìn của Akira đã được nâng cao bởi Alpha. Nhờ đó, cậu có thể nhìn rõ những con bọ cạp phía trước giữa không gian hoàn toàn tối. Nó cũng cho phép cậu phát hiện ra những đống đổ nát và mảnh vỡ có thể cản trở mục tiêu của cậu.

Khoảng cách của cậu với những con bọ cạp được coi là hơi xa. Akira không tự tin để có thể bắn chính xác từ khoảng các xa như vậy, nhưng đó không phải là vấn đề với sự hỗ trợ của Alpha. chưa kể vì Alpha đã bảo cậu bắn vào những con bọ cạp đó từ khoảng cách xa như vậy, cậu nghĩ rằng đó phải là lựa chọn tốt nhất để làm điều đó từ đây.

“Đã rõ.”

Akira chuẩn bị sẵn khẩu súng trường AAH của mình và nhắm vào những con bọ cạp đó. Cậu đặt TPL được Alpha thêm vào tầm nhìn của mình vào đầu của một trong những con bọ cạp đó và bình tĩnh bóp cò.

Nhờ sự hỗ trợ của Alpha, viên đạn xuyên giáp từ họng súng đã bắn trúng con bọ cạp ngay nơi Akira đang nhắm tới và làm nổ tung đầu con bọ cạp thành từng mảnh.

Những con bọ cạp khác lao vào tấn công  khi đồng bọn của chúng bị giết ngay lập tức. Chúng bắt đầu tìm kiếm kẻ thù xung quanh, nhưng Akira nhanh chóng tung ra loạt đạn xuyên giáp  tiếp theo vào chúng. Những viên đạn xuyên qua lớp vỏ của bọ cạp và làm chậm chuyển động của chúng.

Khi chuyển động của những con bọ cạp giảm đi đáng kể, Akira tung ra phát bắn kết liễu chúng. Những con bọ cạp sau đó ngã xuống và co giật trước khi chúng hoàn toàn ngừng cử động.

Akira hạ súng xuống và thở dài.

“Bọn chúng bị tiêu diệt ngay lập tức à, vậy đây là sức mạnh của đạn xuyên giáp cao cấp. Nó đúng là một đẳng cấp khác so với đạn thông thường.” 

Akira nhớ lại lần cậu phải chiến đấu với với một bầy bọ cạp Yarata và chỉ sử dụng đạn thông thường. Lúc đầu, cậu khá nghi ngờ liệu mình có thể chiến đấu với bọ cạp Yarata mà không có súng trường chống vật liệu CWH hay không. Nhưng sau khi thấy sức mạnh của đạn xuyên giáp, cậu hiểu rằng nó không phải là vấn đề.

Alpha mỉm cười với cậu và nói.

“Có vẻ như đạn xuyên giáp hoạt động tốt khi chống lại bọ cạp. Chúng ta hãy tiếp tục sử dụng nó trong thời điểm hiện tại.”

“Tôi hiểu.”

Nhìn cách Akira hành động, Alpha nghĩ rằng nỗi lo lắng của cậu đã được giải tỏa. Đó là một điều tốt vì lo lắng sẽ chỉ gây ra sự mệt mỏi không cần thiết.

Sara chủ yếu dựa vào Elena khi phát hiện ra quái vật. Rốt cuộc, so với thiết bị thu thập thông tin mà cô ấy đang sử dụng, thiết bị thu thập thông tin của Elena tốt hơn nhiều. Trong trường hợp nếu Elena nhận thấy điều gì đó, cô ấy sẽ gửi dữ liệu đó cho Sara, và sau đó Sara sẽ có thể phát hiện chính xác bất kỳ quái vật nào xung quanh cô ấy.

Nhưng Sara không nhận được bất kỳ thông tin nào về con bọ cạp mà Akira vừa kéo ra, vì vậ cô ấy quay sang Elena và hỏi cô ấy.

“Elena, cậu có thể gửi cho tớ dữ liệu về những con bọ cạp đó không?”

“Được rồi.”

Elena sau đó gửi dữ liệu về khu vực phía trước họ cho Sara. Dữ liệu mới mà Sara nhận được hiển thị trên kính trước mặt cô ấy.

“Cảm ơn… Yep, tớ hiểu rồi, 3 con bọ cạp Yarata… Chúng chết rồi… Cậu ấy làm khá tốt.”

Sara nhìn những con bọ cạp đã chết và lẩm bẩm với vẻ kinh ngạc.

Shikarabe đã sử dụng thiết bị thu thập thông tin của riêng mình để xác nhận những con bọ cạp mà Akira vừa tiêu diệt.

“Có cần phải bắn chúng từ khoảng cách xa như vậy không? Nếu là tôi, tôi sẽ tiến lại gần trước…”

Elena trả lời câu hỏi của Shikarabe.

“Chúng ta đang ở trong một hành lang hẹp. Có những đống đổ nát cản đường chúng ta. Những con quái vật đó về cơ bản cũng đang cản đường chúng ta. Anh có thể di chuyển đến gần chúng hơn bằng cách sử dụng những đống đổ nát để ấn nấp và tiêu diệt chúng khi có cơ hội, hoặc anh cũng có thể dụ chúng lại gần trước khi giết chúng. Anh muốn chọn lựa chọn nào tùy thích.”

“Chà, đúng là mỗi người đều có cảm giác khác nhau về khoảng cách. Dù sao thì cậu ấy cũng không bắn hụt, vì vậy tôi đoán nó không thành vấn đề.”

Shikarabe nghĩ rằng hành động của Akira không phải là gây ra một cuộc chiến mà lẽ ra có thể tránh được, và đúng là sau này họ có thể phải chiến đấu với những con quái vật đó nên tốt hơn hết là nên hạ gục chúng khi có cơ hội.

Elena cũng đồng ý với ý kiến của Shikarabe. Nhưng có một điều khiến cô bận tâm, đó là làm cách nào Akira có thể phát hiện ra những con bọ cạp đó.

Thiết bị thu thập thông tin mà Akira đang sử dụng ban đầu là thiết bị mà cô đã bán cho cậu. Vì vậy, cô biết rõ khả năng của thiết bị thu thập thông tin đó.

Nếu Elena tự hỏi bản thân liệu cô ấy có thể làm điều tương tự với thiết bị thu thập thông tin đó hay không, cô có thể trả lời ngay lập tức bằng một từ 'không'.

Sẽ rất khó để phát hiện ra những con bọ cạp đó từ khoảng cách này bằng cách sử dụng thiết bị mà mình đã bán cho cậu ấy. Thiết bị thu thập thông tin đó không quá mạnh. Nó có thể khả thi nếu để làm điều đó trên  mặt đất, nhưng trong thành phố ngầm tăm tối này, hiệu quả của các thiết bị thu thập thông tin bị giảm đi đáng kể, gần như không thể làm được điều đó. Vậy làm thế nào …

Elena thực sự đã đoán được cách Akira phát hiện ra những con bọ cạp đó.

Có một khả năng là Akira có thể kết nối với miền thế giới cũ. Đó có thể là lý do tại sao cậu ấy có thể làm được điều này. Điều đó khiến mình hứng thú, nhưng nếu đó là sự thật thì mình không thể bất cẩn hỏi cậu ấy được.

Elena đã hứa với Akira sẽ không hỏi cậu bất kỳ câu hỏi nào không cần thiết. Mặc dù cô quan tâm đến cậu vì cậu có khả năng phát hiện tốt hơn cô, người trinh sát chính của đội, nó không đủ lý do để phá vỡ lời hứa của cô với người đã cứu mạng cô.

Trên hết, nếu cô thực sự hỏi cậu ấy liệu cậu có thể kết nối tới miền thế giới cũ hay không, nó có thể gây ra một cuộc chiến mà họ buộc phải giết lẫn nhau.

Nếu cậu thực sự có thể kết nối với miền thế giới cũ, Akira có thể từ từ nhưng chắc chắn nhận ra sự thật ra cô và Sara đang nghi ngờ cậu. Vì vậy, nếu cô hỏi cậu ấy để xác nhận suy đoán của mình, điều đó có thể khiến mối quan hệ của họ trở nên tồi tệ ngay lập tức.

Sara không am hiểu nhiều về các thiết bị thu thập thông tin so với Elena, trong khi Shikarabe tin rằng Akira hẳn đang sử dụng một thiết bị thu thập thông tin đắt tiền. Vì vậy, Elena nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì nếu cô không nói bất cứ điều gì khi cô che đậy sự tò mò của mình.

Họ tiếp tục khám phá với Akira vẫn đang ở vị trí phía trước.

Họ đã gặp phải quái vật một vài lần, nhưng Akira có thể xử lý chúng tốt. Ít nhất thì cậu cũng có thể tránh được việc trở thành gánh nặng với các thợ săn khác. Do cách bố trí của thành phố ngầm và số lượng đống đổ nát nằm rải rác trong hành lang của nó, họ buộc phải chiến đấu với quái vật trong phạm vi gần một vài lần, nhưng một lần nữa, Akira có thể xử lý những trận chiến đó mà không gặp bất kỳ vấn đề gì.

Họ tiến sâu hơn qua bóng tối của thành phố dưới lòng đất. Dấu vết của các nền văn minh tiên tiến có thể được tìm thấy xung quanh chúng cùng với các công nghệ tiên tiến không hoạt động đang chờ được khởi động lại. Chúng âm thầm tiết lộ những vinh quang từng xuất hiện trong quá khứ khi mà chúng giờ đây đã chìm trong trong bóng tối. Akira và những người khác sử dụng đèn của họ để quét khu vực và nhìn thoáng qua những tàn tích đó từ thời kỳ huy hoàng hoàng của nền văn minh thế giới cũ, họ có thể thấy vô số di tích của thế giới cũ còn sót lại ở đó.

Akira sau đó tìm thấy một thứ giống như đống đổ nát của một cửa hàng. Khi kiểm tra bên trong để tìm quái vật, cậu đã bị choáng váng khi tìm thấy một lượng lớn di tích.

“Ồ!! Tôi phát hiện cái gì này!! Có rất nhiều di tích nằm ở đây!!”

Akira không thể không tưởng tượng rằng cậu có thể nhận được bao nhiêu tiền nếu cậu mang về tất cả những di tích này. Thấy vậy, Sara cười khổ và cảnh báo Akira.

“Tôi có thể hiểu cảm giác của cậu khi muốn mang chúng về, nhưng hãy nhớ rằng hợp đồng của chúng ta nói rằng tất cả những di tích mà chúng ta tìm thấy trong lần yêu cầu này đều thuộc sở hữu hoàn toàn của thành phố Kugamayama. Tôi thực sự hiểu cảm xúc của cậu, thực sự hiểu, nhưng cậu không thể mang theo chúng bên mình, được chứ?”

Vẻ mặt của Sara lộ rõ vẻ thất vọng khi nói rằng sẽ thật tuyệt nếu họ tìm thấy những di tích đó trong khi yêu cầu này không được như ý muốn, Cô đang chịu đựng những lời thì thầm ác độc thức giục cô phải lấy những di tích đó. Bằng cách nào đó, cô đã phớt lờ chúng để ngăn cản Akira và bản thân mình làm điều gì đó ngu ngốc.

“Đừng nghĩ đến việc chỉ mang theo một lượng nhỏ những di tích đó hoặc trộn chúng với đạn của cậu vì nghĩ rằng họ sẽ không nhận ra. Đó là một ý tưởng tồi, vì vậy đừng làm thế, được chứ?”

Elena tham gia.

“Đúng vậy, Akira. Họ sẽ không khám xét toàn bộ cơ thể cậu, nhưng vẫn có khả năng, nếu cậu lấy một số trong số chúng, nó sẽ ảnh hưởng đến hành vi của cậu. Vì vậy, hãy đảm bảo họ sẽ không nhận thấy điều đó. Và khi họ làm vậy, họ sẽ tịch thu những di tích đó từ cậu và bắt cậu phải trả một khoản tiền phạt khổng lồ mà nó sẽ phá hủy hoàn toàn cuộc sống của cậu. Vì vậy, đừng làm thế dù có chuyện gì đi nữa, được chứ?”

Elena nghe nhưng đang cảnh báo cho một cậu bé.

Akira cũng không muốn trở thành một cậu bé hư nên ngoan ngoãn đáp lại.

“Okay.”

Đánh giá về cách Akira đáp lại mà không có chút gì không hài lòng hay bất mãn, Elena và Sara tin rằng không cần phải lo lắng về cậu ấy.

Shikarabe cũng tham gia vào cuộc trò chuyện của họ.

“Tôi không biết chính xác những di tích từ khu vực này trị giá bao nhiêu, nhưng tôi tin thành phố nghĩ chúng đủ đáng giá thậm chí khiến họ bỏ rất nhiều tiền để xây một tiền đồn ở đây, dọn sạch các đống đổ nát để làm một con đường, và trả rất nhiều cho thợ săn để tiêu diệt quái vật. Sau cùng, họ thu thập những di tích đó để trả cho phần thưởng của chúng ta. Vì vậy, nếu cậu có bất kỳ phàn nàn nào, cậu nên hướng điều đó đến chính mình vì đã chấp nhận yêu cầu này cho số lượng phần thưởng mà họ trao. Chà, nếu cậu không muốn làm điều đó, cậu cũng có cơ hội để đến đây một mình. Tôi không biết liệu nó có đáng với chi phí hay không, nhưng nếu ai đó có thể làm điều đó, thì người đó phải là một thợ săn hạng nhất.”

Akira không cần đắn đo quá nhiều để đi đến kết luận rằng không thể nào tự mình đến đây được.

“Điều đó là không thể đối với tôi, những di tích này không phải thứ mà tôi có thể lấy được.”

Alpha cười khiêu khích.

“Cậu có thể làm điều đó vào một ngày nào đó. Nhưng đừng lo lắng, tôi sẽ hỗ trợ hết mình cho cậu, vì vậy đó không phải là điều gì đó quá xa vời trong tương lai.”

“Vậy sao? Trong trường hợp đó, tôi phải sống sót trước yêu cầu mà tôi đang thực hiện bây giờ để tôi vẫn có thể quay lại trong tương lai. Tôi sẽ dựa vào sự hỗ trợ của cô để tôi có thể sống sót cho đến khi ngày đó tới.”

“Cứ để cho tôi!”

Akira lắng nghe lời trấn an của Alpha, cậu gạt tất cả mối lo lắng về sự gian nan trước mắt cho đến khi ngày đó đến và tập trung vào việc sống sót ngày hôm nay. Rốt cuộc, ngày đó sẽ không đến nếu cậu chết.

Shikarabe nhìn những di tích đầy bụi đó khiến anh nhớ lại điều gì đó.

“...À, tôi hiểu rồi. Điều đó có thể đúng, tôi đoán đó cũng là một lựa chọn, huh.”

Shikarabe đang nói chuyện một mình như thế anh ấy vừa nghĩ ra điều gì đó, nhưng anh ấy ngay lập tức nhận ra rằng những người khác đang nhìn mình. Vì sẽ thật tệ nếu họ hiểu lầm rằng anh ấy đang nghĩ cách để mang đi những di tích kia, Shikarabe hơi bối rối khi giải thích.

“... À, nó không phải những những gì mọi người nghĩ. Nó chỉ làm tôi nhớ đến tin tức về một cậu bé đã đổi một di tích đắt giá trong trung tâm trao đổi cách đây không lâu. Vì vậy, có một tin đồn về một khu vực chưa được khám phá ở ngoại ô Kuzusuhara và rất nhiều thợ săn đã ra ngoài tìm kiếm khu vực đó, nhớ không?”

3 thợ săn còn lại làm vẻ mặt kỳ quái khi Shikarabe nói về điều đó, sau tất cả, nó gợi cho họ những ký ức tồi tệ.

Sara và Elena đã đi đến đống đổ nát sau khi nghe tin đồn đó, bị một số tên côn đồ tấn công, và suýt bị giết. Về phần Akira, cậu đã bị theo dõi trong nửa cuối của cuộc tìm kiếm và cũng suýt bị giết. Đó là lý do tại sao cả 3 người họ làm ra những vẻ mặt khó hiểu.

Shikarabe nhìn vào mặt họ và thấy kỳ lạ.

“Chuyện gì vậy?”

Nhưng Elena đã nhắc anh ta tiếp tục.

“Đừng lo lắng, không có gì đâu. Vậy thì, anh muốn nói gì về tin đồn đó?”

“À, đúng rồi, về cậu bé đó, cô thấy đấy. Tôi cá là cậu ta đã tìm thấy một con đường dưới lòng đất, nói này vẫn còn ở ngoại ô của tàn tích Kuzusuhara, phải không? Vì vậy, tôi chỉ nghĩ rằng cậu ta chắc hẳn đã tìm thấy một lối vào ở đâu đó và tìm thấy di tích từ thành phố dưới lòng đất. Lúc đó vẫn chưa có nhiều bọ cạp Yarata nên hầu như không có con bọ cạp nào trên mặt đất, điều đó sẽ giải thích tại sao cậu bé đó có thể sống sót. Nghe có vẻ là một lời giải thích hợp lý, cô có nghĩ vậy không?”

Akira, người biết chính xác chuyện gì đã xảy ra, giả vờ như không biết gì. Cậu không muốn nói bất cứ điều gì vì nó có thể tiết lộ bí mật của cậu.

Elena suy nghĩ một lát trước khi trả lời.

“Chà, nghe có vẻ hợp lý… Anh không nghĩ đến việc tìm kiếm một lối vào khác để lấy những di tích đó, phải không? Anh biết đó, tôi sẽ không giúp đâu.”

Elena kiên quyết nói với Shikarabe rằng cô sẽ không giúp. Cô đang thu thập thông tin về bố cục và cấu trúc liên kết của khu vực và tạo một bản đồ thô bằng cách sử dụng thông tin đó, vì vậy cô có thể tìm thấy một lối vào khác nếu cô sử dụng bản đồ thô đó

“Tôi biết. Tôi cũng không có kế hoạch chiến đấu với thành phố. Tôi chỉ nói điều đó vì tôi nghĩ rằng đó có thể là một lời giải thích tốt cho tin đồn đó. Bình tĩnh đi, tôi không định gây chuyện đâu.”

Elena sau đó nói với Shikarabe tại sao cô lại có tâm trạng tồi tệ.

“Thật tốt khi anh dự định bất cứ điều gì nguy hiểm. Bây giờ anh đưa tin đồn đó lên, nó nhắc chúng tôi về quá khứ. Chúng tôi đã nghe theo tin đồn đó và điều tồi tệ đã xảy ra vì điều đó.”

Cuối cùng Shikarabe cũng hiểu vì sao Elena lại có tâm trạng tồi tệ.

“À, hiểu rồi, xin lỗi vì điều đó. Cậu cũng vậy à Akira?”

“Ừ, một điều gì đó tương tự.”

Trên thực tế, Akira thực sự là nguồn gốc của tin đồn đó. Cậu đã bị một số thợ săn tấn công khi cậu mới bắt đầu mà không có bất kỳ trang bị thực sự nào, sau đó cậu bị tấn công một lần nữa bởi các thợ săn cũ đang tìm cách cướp di tích của cậu khi cậu trở lại. Tin đồn đó chỉ mang lại rắc rối cho cậu.

Shikarabe biết Sara và Elena có sức mạnh như thế nào, ngay cả khi họ đi đến vùng ngoại ô Kuzusuhara, nơi mà tin đồn đang đề cập đến, nó sẽ không gây rắc rối cho họ. Đó là lý do tại sao anh khá tò mà tại sao Elena và Sara lại có tâm trạng tồi tệ như vậy.

“Nhưng tôi vẫn chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ làm phiền các cô nhiều như vậy. Chính xác thì chuyện gì đã xảy ra? Các cô đã bỏ lỡ một yêu cầu tốt chỉ để theo đuổi tin đồn đó?”

Sara im lặng vài giây trước khi trả lời.

“Chà, rất nhiều chuyện đã xảy ra, nhưng cuối cùng, chúng tôi đã trở lại với nhiều tiền hơn vì vậy tôi đoán cuối cùng đó là một điểm cộng. Chưa kể đến việc chúng ta được gặp một người tốt và có được kinh nghiệm quý giá, đó là một động lực tốt để đánh giá lại bản thân. Kết quả, nó đã kết thúc tốt đẹp, tôi nghĩ nó đủ tốt. Nhưng tất nhiên, tôi chỉ có thể nói bây giờ sau khi tất cả đã được giải quyết. Cậu thì sao, Elena?”

Elena cười và đáp lại.

“... Cậu nói đúng. Tớ đoán nó đã kết thúc tốt đẹp. Tớ đoán mình sẽ giải quyết với điều đó nếu không nó sẽ chỉ làm phiền mình. Vì vậy, tớ nghĩ rằng tớ rất vui vì đã đứng sau tin đồn đó.”

Sara bật cười.

“Yep, đúng vậy. Chưa kể rằng vận may của chúng ta đã tốt hơn kể từ đó, hay nói cách khác, chúng ta đang làm khá tốt kể từ đó.”

“... Bây giờ cậu để cập đến nó, đó là sự thật. Tớ đoán chúng ta thực sự bắt đầu làm tốt kể từ khi điều đó xảy ra.”

Elena và Sara nhớ về khoảng thời gian đó. Đó là khi họ đang gặp vấn đề về tiền bạc và rất nhiều thứ khác phải lo lắng. Giờ nghĩ lại, họ nhận ra rằng mình đã bắt đầu làm tốt hơn kể từ thời điểm Akira cứu họ.

Vào thời điểm đó, vận may của họ đang ở mức thấp nhất trong cuộc đời. Nhưng sau đó Akira đã cứu họ và họ đã có thể vượt qua hoàn cảnh của mình. Sau đó, mọi thứ luôn diễn ra suôn sẻ đối với họ.

Nhìn cách Elena và Sara nhanh chóng vui lên, Shikarabe thấy điều đó hơi kỳ lạ. Nhưng sau đó anh ấy quay sang Akira và hỏi cậu.

“... Còn cậu thì sao, Akira?”

“Tốt. Bất chấp tất cả những gì đã xảy ra, tôi đoán nó cũng kết thúc tốt đẹp.”

Nếu Akira không giúp Sara và Elena vào thời điểm đó, cậu có thể đã bị giết khi một bầy quái vật tấn công khi đang đi cùng Katsuragi. Bỏ động cơ sang một bên, những gì cậu làm hồi đó cho phép cậu sống sót ở một ngày khác.

Elena và Sara vui lên trong khi Akira trở lại tâm trạng bình thường của mình, nhưng ngược lại, tâm trạng của Shirakabe trở nên tệ hơn.

“Ồ tuyệt, vậy cuối cùng, tôi là người duy nhất chịu lỗ lớn, huh. Vào lúc đó, tôi được Drakam cử đi tìm kiếm các di tích, việc này cũng làm tăng gấp đôi quá trình huấn luyện các thợ săn trẻ trong băng nhóm. Tôi được cử đi cùng những … kẻ ngốc… Họ không chịu nghe lời tôi và việc hỗ trợ họ khiến tôi khá là bực mình… Chết tiệt, nhớ lại điều đó khiến tôi lại tức điên. Hãy kết thúc chủ đề này và tiếp tục khám phá. Tôi sẽ trút sự bực tức này lên bất kỳ con quái vật nào tôi có thể tìm thấy. Akira, đổi vị trí, tôi sẽ đi trước.”

Shikarabe đi phía trước và họ tiếp tục khám phá thành phố dưới lòng đất. Họ gặp phải một số quái vật như Shikarabe hi vọng, có như vậy, anh mới có thể trút bỏ cơn tức giận đang bị dồn nén của mình.

Trong quá trình thám hiểm, họ thường chạm trán với bọ cạp Yarata.

Akira bắn vào đầu một con bọ cạp Yarata ở phía trước cậu 5m và ngay lập tức giết chết nó. Sau đó cậu tiếp tục “tắm" cho những con bọ cạp khác bằng đạn xuyên giáp của mình, khiến chúng bị thương nặng và không thể chiến đấu.

Bầy mà họ gặp phải bị tiêu diệt ngay cả khi không có cơ hội rút lui. Họ có thể dễ dạng hạ gục một bầy 30 con bọ cạp mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Dù không bị thương nhưng khuôn mặt họ rất dữ tợn.

Shikarabe nhìn xác bọ cạp ngổn ngang xung quanh, anh đá vào một trong những xác chết đó và nói.

“Số lượng của chúng không ngừng tăng lên. Nó dường nhưng không giảm chút nào ngay cả sau khi chúng ta giết rất nhiều. Không biết có một cái tổ lớn ở đâu đó quanh đây không nhỉ.”

Elena đánh giá tình hình của họ. Nếu thực sự có một tổ lớn xung quanh họ, họ nên để lại tổ đó cho đội tiêu diệt. Họ đã di chuyển khá xa so với trạm chuyển tiếp gần nhất. Do đó, sẽ không thể liên lạc với trạm trong trường hợp có điều gì xấu xảy ra.

Elena quyết định ra lệnh cho cả đội quay trở lại.

“Bây giờ chúng ta hãy quay trở lại. Chúng ta đã có khá nhiều thông tin và chúng ta sắp hoàn thành ca làm việc, đây là vị trí tốt để kết thúc chuyến thăm dò.”

Và như vậy, cả đội tiến đến nơi an toàn gần nhất, đó là điểm phòng thủ 19. Elena dựa vào bản đồ sơ sài mà cô lập để di chuyển trong bóng tối.

Akira nghĩ cứ thế này thì chuyến khám phá của họ sẽ kết thúc mà không gặp rắc rối gì, nhưng Elena đột nhiên dừng lại và nghiêng đầu.

“...Lạ nhỉ.”

Lời nói của Elena có phần giống điềm xấu. Akira, người nhận ra điều đó hỏi cô.

“Có chuyện gì sao?”

“Con đường bị chặn bởi những đống đổ nát, nhưng những đống đổ nát này không ở đó khi chúng ta đi qua đó.”

Elena quét lại toàn bộ khu vực bằng thiết bị thu thập thông tin của mình trước khi tiếp tục. Bán kính quét khá rộng cho phép cô kiểm tra các khu vực xung quanh mình để tìm quái vật.

Khi nhìn vào kết quả quét lại, cô nhận thấy có những mảnh vỡ và đống đổ nát chắn ngang đường quay trở lại.

Shikarabe sau đó suy đoán.

“Các đội thăm dò khác có thể đã chạm trán một số quái vật và sử dụng chất nổ ở những điểm yếu của thành phố ngầm. Tàn tích này ban đầu không yếu như vậy nhưng với việc bọ cạp đào hố khắp nơi, không có gì lạ khi một số khu vực trở nên yếu đi.”

Sara bối rối hỏi Elena.

“Elena, có con đường vòng nào chúng ta có thể đi không?”

Con đường trở lại điểm phòng thủ 19 của họ đã bị chặn. Cô hi vọng mình không phải lang thang khắp thành phố dưới lòng đất để tìm kiếm một lối vào khác. Elena đã đưa ra một câu trả lời tích cực, nhưng câu trả lời không khiến Sara thấy an toàn hơn chút nào.

“Đừng lo, có nhiều tuyến đường khác nhau mà chúng ta có thể đi, nhưng… chúng ta thực sự đã thay đổi tuyến đường ba lần, cậu thấy đấy.”

Lời nói của Elena khiến 3 thợ săn còn lại căng thẳng. Nó đã xảy ra 3 lần, vì vậy không thể loại trừ nó chỉ là một sự trùng hợp.

Shikarabe sau đó bình tĩnh nói.

“Co thể có những trận chiến xảy ra ở tầng trên của thành phố ngầm hoặc thậm chí có thể trên mặt đất, đó có thể là lý do tại sao một số điểm yếu của hành lang bị vỡ. Tôi không muốn bị chôn sống ở đây. Đó là một quyết định đúng đắn để quay trở lại. Sau tất cả, ngày cả khi quyết định tìm một đường khác, chúng ta cần bảo toàn sức chịu đựng và đạn dược.”

Tất cả đều hiểu việc hoảng loạn ở đó, ngay cả khi đó là một người bất tỉnh, sẽ rất nguy hiểm với tình hình của họ. Elena cố gắng bình tĩnh nói.

“Anh nói đúng, đi thôi. Con đường tiếp theo chúng ta sẽ đi là một đường dài hơn, nhưng hãy bình tĩnh khi chúng ta tiến về phía trước.”

Elena, Sara và Shirakabe đã sẵn sàng để bắt đầu đi chuyển trở lại. Khi Akira định theo họ, Alpha đột nhiên ngăn cậu lại.

“Akira, bảo Elena dừng lại và thay vào đó hay đi đường ngắn nhất.”

“Tôi chắc rằng chúng ta đã làm điều đó ngay cả khi cô không nói với chúng tôi.”

“Ý tôi không phải như vậy.”

Akira trông có vẻ hơi bối rối, vì vậy Alpha đã giải thích mọi thứ cho cậu. Mặc dù lời giải thích của cô bao gồm rất nhiều giả thiết, nhưng nếu những giả thiết đó là đúng thì sẽ thực sự tệ trừ khi họ sớm đưa ra giải pháp. Mặc cậu lập tức trở nên dữ tợn.

Akira sợ hãi gọi Elena.

“Elena-san, chị có thể dừng lại một chút được không?”

Khi Elena nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Akira, cô lập tức căng thẳng. Không phải vì cô đề cao Akira, mà là vì hoàn cảnh của họ.

“Akira, có chuyện gì vậy?”

“Tôi muốn kiểm tra những đống đổ nát chắn ngang đường quay lại điểm phòng thủ 19. Chúng không có ở đó khi chúng ta đến đây. Nếu có thể, tôi muốn đến đó càng sớm càng tốt. Như vậy có ổn không?”

Tất nhiên, Akira không thể nói với Elena rằng đó là vì Alpha bảo cậu làm như vậy. Cậu thực sự lo lắng liệu Elena có yêu cầu lý do vì cậu đã hỏi cô mà không giải thích gì cả.

Elena nhìn Akira chằm chằm, cô nhìn sâu vào mắt cậu cố gắng hiểu ẩn ý đằng sau những lời cậu nói. Sau đó cô đưa ra quyết định của mình.

“Tốt lắm, đi thôi. Cậu đang vội, phải không? Tôi cá là cậu đang vội đến mức không có thời gian để giải thích lý do của mình.”

“Đúng vậy.”

“Hướng này.”

Elena chỉ nói vậy trước khi nhanh chóng bắt đầu chạy. Akira và Sara lập tức theo sau cô. Shikarabe cũng làm theo dù hơi muộn.

Cả đội chạy nhanh qua thành phố dưới lòng đất với Elena dẫn đầu họ. Do đó, họ không có thời gian để kiểm tra xung quanh, họ có thể bị phục kích bất cứ lúc nào. Trong trường hợp xấu nhất, tình huống có thể trở nên nguy hiểm. Mặc dù Elena biết vậy, cô vẫn bắt cả đội nhanh hơn.

Shikarabe không hiểu tại sao Akira lại đưa ra đề nghị đó và anh rất ngạc nhiên khi Elena đồng ý đề nghị của Akira ngay cả khi không hỏi lý do của cậu. Sau đó anh ấy hét lên từ phía sau trong khi quan sát bên sườn.

“Này!! Ít nhất cô có thể cho tôi biết lý do tại sao chúng ta làm điều này không?!!”

Hoàn toàn có thể hiểu Shirakabe sẽ hỏi điều đó, nhưng Elena ngay lập tức bắn hạ câu hỏi của anh ta.

“Hỏi sau đi, anh đã hứa sẽ tuân lệnh đội trưởng, đúng không? Nếu anh không muốn anh có thể ở lại sau.”

“... Tôi chắc chắn sẽ hỏi cô sau, được chứ?!!”

Nói xong, Shikarabe tặc lưỡi và tiếp tục chạy.

Vì họ không dành thời gian quan sát xung quanh nên họ có thể đến đích nhanh hơn. Akira đến nơi đầu tiên vì cậu đã vượt qua Elena. Cậu đột ngột dừng lại không xa những đống đổ nát đang cản đường họ. Elena và những thợ săn khác thấy cậu cũng dừng lại sau lưng.

Alpha có vẻ lo lắng khi cô nói với Akira.

“Akira, lấy súng trường chống vật liệu CWH của cậu ra. Cậu có thể cảm ơn người yêu cầu đã thanh toán chi phí đạn của cậu ngày hôm nay.”

Mặt Akira trở nên dữ tợn.

“Lại là nó à?”

“Chuẩn.”

Akira thay khẩu súng trường của mình từ súng trường tấn công AAH thành súng trường chống vật liệu CWH, sau đó anh chuẩn bị súng và nhắm vào đống đổ nát trước mặt.

Elena, người thấy điều đó, rất ngạc nhiên.

“Akira, cậu đang làm gì vậy?”

“Những thứ đó không phải đống đổ nát!!”

Akira chỉ nói điều đó trước khi bóp cò khẩu súng trường của mình.

Đạn đặc biệt của CWH rời khỏi họng súng và xuyên qua thứ chắn ngang hành lang. Viên đạn đó đã xuyên qua và xé toạc vỏ của con bọ cạp làm nổ tung nó thành những mảnh nhỏ...

************************

Translator: Khánh Huyền

************************


Chương 49 Danh sách chương Chương 51





2 nhận xét:

Unknown nói...

Hay lắm ad, thanks nhiều

Unknown nói...

Cảm ơn nhóm nhiều 🤣