Chương 75: Kết quả của lần thám hiểm thứ hai - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

Chương 75: Kết quả của lần thám hiểm thứ hai

Sau khi đưa ra lời cảnh báo với Akira, Elena đổi sang khuôn mặt đàm phán đầy nghiêm túc và nói với cậu.

“Tôi thực sự rất vui khi biết em sẵn lòng chia sẻ thông tin giá trị đến vậy về địa điểm của tàn tích chưa khai phá cho bọn tôi. Nhưng chúng tôi cũng là Thợ săn, và nhận thông tin ấy một cách miễn phí thì không hay lắm. Chưa kể chắc chắn Shizuka sẽ cằn nhằn nếu bọn tôi làm thế. Vậy nên tôi có một đề nghị thế này.”

“Đề nghị?”

“Ừ. Hay là để bọn tôi cùng em thám hiểm tàn tích đấy thì sao? Bọn tôi cũng sẽ giúp em thu thập tàn tích, bán chúng và chúng ta có thể chia tiền sau khi trừ đi chi phí đạn dược. Nếu có bất kì tàn tích nào mà ta muốn có, ta có thể mua lại và thêm số tiền đó vào phần chia đều của người kia. Vậy, em thấy sao?”

Akira suy nghĩ một lúc rồi trả lời:

“Tôi không phiền đâu, nhưng chẳng phải tôi sẽ làm vướng chân Elena-san và Sara-san hay sao?”

Sara mỉm cười

“Đừng lo, ta không hề gặp rắc rối hồi ở tàn tích ngầm tại thành phố Kuzusuhara, nên tôi không nghĩ cậu cần lo về việc đó đâu."

Elena cũng cười và nói thêm:

“Tôi khá chắc là cậu sẽ giúp bọn này nhẹ việc chứ không làm cả nhóm chậm lại đâu, mà kể cả nếu cậu có thực sự làm chúng ta chậm lại, tôi chắc chắn ta có thể xử lí ổn thỏa mà. Nên đừng lo gì cả.”

Akira biết Elena và Sara có thể nói vậy dựa trên đánh giá của họ về năng lực của cậu trong chuyến thám hiểm dưới lòng thành phố Kuzusuhara. Nhưng trên thực tế cậu có thể thể hiện tốt đến vậy là nhờ có sự hỗ trợ từ Alpha, trong khi đó tàn tích mà họ định thám hiểm lại là một nơi cậu có thể mất đi sự trợ giúp đó.

Nếu điều đấy thực sự xảy ra, tất nhiên, khả năng chiến đấu của Akira chắc chắn sẽ tụt giảm nặng nề. Vì vậy cậu đang lo rằng liệu cậu có trở thành một gánh nặng lớn cho Sara và Elena.

“Alpha, cô có nghĩ mọi chuyện sẽ ổn không?”

“Từ góc độ của tôi, nếu cậu đi cùng một người có thể giúp trong trường hợp cậu mất đi sự hỗ trợ của tôi thì nó là một việc tốt. Thế nên tôi sẽ không cản cậu, đây cũng có thể là một cách huấn luyện tốt cho cậu nữa.”

Có vẻ như Alpha không định cản cậu lại. Về cơ bản thì việc có khả năng Akira cản chân Sara và Elena lại không đủ để cô ngăn cản cậu. Cô còn đánh giá rằng đó có thể là một bài huẩn luyện thực tế  chuẩn bị cho trường hợp tệ nhất có tể xảy ra, khi cậu mất đi sự hỗ trợ của cô trong khi đang thám hiểm.

Akira gật đầu với Sara và Elena.

“Tôi hiểu rồi. Xin nhờ hai người chăm sóc vậy.”

Sara mỉm cười hạnh phúc và nói.

“Ta cứ thỏa thuận vậy nhé. Cũng đã được một thời gian kể từ lần cuối bọn tôi thám hiểm một tàn tích, chưa kể đây còn là một tàn tích chưa từng được khám phá nữa. Tôi không thể đợi được tới lúc khởi hành.”

Elena có vẻ cũng khá phấn khởi khi hỏi Akira.

“Bọn tôi sẽ theo lịch trình của em để sắp xếp thời điểm khởi hành. Vậy, em thấy khi nào thì ổn?”

“Tôi có thể đi bất cứ lúc nào.”

“Thật vậy sao? Thế thì, ngay ngày mai luôn đi. Rốt cục thì, bọn tôi cũng cần phải chuẩn bị nữa. Ta hãy chuẩn bị xong xuôi trong tối nay. Ngoài ra, ta hãy nói thêm về tàn tích đấy đi, chưa kể tôi còn phải nói cho cậu biết về những điều cơ bản trong việc bán di vật nữa.”

Sau đó, Akira trò chuyện với Sara và Elena để chia sẻ thêm thông tin về tàn tích đó cũng như để xác nhận lại kế hoạch ngày hôm sau, và Elena còn dạy Akira về những kiến thức cơ bản khi bán cổ vật.

Khi cậu đã dần quen với dáng vẻ khêu gợi của Sara, Akira chuyển sự chú ý sang Elena.

Sara đang mặc một chiếc áo phông trắng trong khi Elena lại đang mặc một cái áo phông màu đen. Khi họ ngồi cạnh nhau trên sô pha, nó như làm nổi bật sự tương phản giữa hai người họ.

Elena mặc đồ nhẹ nhàng nhưng cũng khá bóng bẩy, khiến cô như thể một cô gái trí thức. Nó thậm chí còn làm cô trông như một công chúa ở tầng lớp thượng lưu. Chân váy của cô dài đến tận mắt cá chân. Bởi cô đang ngồi cạnh Sara, người thậm chí còn không thèm mặc quần dài hay mặc váy, chân váy của Elena trông có vẻ dài quá mức cần thiết. Và không như chiếc áo phông thậm chí không che nổi vùng đồi núi trên ngực như Sara, áo phông của Elena kín lên tới tận cổ của cô.
Akira vô tình so sánh vẻ ngoài của Sara và Elena. Bọn họ cũng nhận ra điều đó. Nhưng với cả hai người họ, đó không phải vấn đề phiền phức gì bởi ít nhất họ cũng đang không mặc những trang phục có thể khiến họ xấu hổ khi bị nhìn bởi Akira.

Nhưng dù vậy, cả hai người họ đều có hứng thú với điều mà Akira sẽ nói sau khi so sánh trang phục của họ, đồng thời, nó cũng khá ngượng khi trực tiếp hỏi cậu điều đó. Cả hai người họ liếc sang trang phục của người còn lại trước khi nhìn lại quần áo của bản thân.

Nếu họ dùng ngoại hình của Elena làm mốc, thì phục trang của Sara đang quá mức khêu gợi. Dù không hẳn là Akira đang cố ý nhìn chằm chằm vào cô ấy, nhưng đôi lúc ánh mắt cậu vẫn dán chặt vào thung lung giữa ngực Sara. Sara biết rõ rằng đấy là bởi trang phục mà cô đang mặc.

Đây cũng không phải vấn đề lớn nếu Akira có thể tỏ ra hoàn toàn bình thường. Nhưng có thể thấy khá rõ cả việc cậu đang nỗ lực đảo ánh mắt ra chỗ khác mỗi khi đụng phải bộ phận đó của Sara lẫn việc cậu không giỏi lảng tránh ánh mắt lắm. Mỗi khi ánh nhìn của cậu vô tình hướng vào đấy, Sara cũng dần bắt đầu cảm thấy xấu hổ theo. Nhưng mọi chuyện chắc chắn sẽ còn trở nên kì quặc hơn nếu cô bịa ra lí do gì đó để thay quần áo, chưa kể, Elena chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này.

Nhưng nếu coi Sara như điểm mốc, thì quần áo của Elena lại có vẻ kín đáo quá mức. Thực ra Elena đã chọn bộ đồ đó bởi họ có khách. Nếu không có khách, cô thường mặc những bộ đồ thậm chí còn tệ hơn Sara bây giờ. Có nhiều lúc cô còn không mặc gì ngoài chiếc khăn tắm quấn trên người khi khởi động thiết bị đầu cuối đặt trên vai cô. Bản thân Elena cũng hoàn toàn nhận thức được điều đó, đó là lí do tại sao cô lại cố tình chọn một bộ đồ vô cùng kín đáo để che đi dáng vẻ không vừa mắt hàng ngày dù rằng nó có thể để lại ấn tượng sai lệch về hình tượng của cô.

Nhưng khi so sánh với vẻ vẻ ngoài của Sara, có thể nói Elena đã quá để tâm vào ngoại hình của cô. Thực sự Elena hoàn toàn không vui vẻ gì khi Akira liên tục liếc mắt sang Sara. Dù cô hiểu rằng đó là vì cơ thể dâm dục của Sara được tôn lên thêm nhờ trang phục của cô ấy, Elena, với tư cách là một người luôn tự tin về ngoại hình của bản thân, thấy khá bất bình.

Vậy nhưng có vẻ cô không thể bịa ra lí do để khoe ra đôi chân hay kéo thấp áo phông xuống được. Rốt cục, chắc chắn Sara sẽ không bỏ qua điều đó.

Cả Elena lẫn Sara đều quyết định sẽ chọn quần áo cẩn thận hơn vào hôm sau. Mặc dù họ đang ở hai tình huống hoàn toàn đối lập, họ đều đi đến cùng một kết luận. Họ sau đó đã phải chọn từ ngữ kĩ càng để nói nhằm tránh cho Akira nhận ra cảm xúc thực của họ.

Thật không may, Akira đã nhận ra họ đang hành động khá kì quặc. Nhưng tất nhiên, cậu chẳng thể hiểu nổi nguyên do tại sao.

_*_*_*_

Ngày tiếp theo, Akira mang theo xe của cậu tới điểm gặp mặt đã được định sẵn. Điểm gặp mặt của họ là một khu vực nằm giữa thành phố Kugamayama và vùng đất hoang.

Dù Akira không phiền gặp mặt trong thành phố hay gần khu vực tàn tích, cậu quyết định nghe theo quyết định của Elena. Theo lời Elena, bởi có khả năng cao đây là một tàn tích chưa khai phá, cô muốn thám hiểm thật cẩn thận để chắc chắn thông tin này sẽ không tới tai các Thợ săn khác.

Akira đến sớm hơn so với thời gian hẹn, nên Elena và Sara vẫn chưa tới.

Alpha đang ngồi trên ghế lái phụ, và như thường lệ, cô đang mặc một cái váy không hề phù hợp với vùng đất hoang tí nào cả. Cô sau đó nói với Akira bằng một biểu cảm nghiêm túc.

[Akira, tôi sẽ xác nhận lại lần cuối, cậu hoàn toàn ổn với việc này đúng không?]

[Ừm, về việc tôi sẽ không nhận được sự trợ giúp lần này phải không? Tôi thấy hoàn toàn ổn.]

Gần đây, Akira nhận ra rằng cậu đã hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của Alpha. Việc đó khiến Alpha lo lắng liệu cậu có thể hành động bình tĩnh và hợp lí nếu cậu mất đi sự trợ giúp từ cô.

Sẽ là một điều tốt nếu Akira có thể học được cách chiến đấu với quái vật khi thám hiểm tàn tích với các Thợ săn mà cậu tin tưởng. Và dù là cậu đã từng đến tàn tích đó một lần, bởi nó vẫn chưa được khám phá hoàn toàn, nên vẫn có khả năng cậu sẽ đụng độ vài con quái vật. Nên đây là một cơ hội hoàn hảo để cậu tập luyện.

Có vẻ bản thân Akira không hẳn là hoàn toàn không có chút lo lắng nào cả. Nhưng cậu hiểu rằng giải quyết nó là trách nhiệm của cậu, nên cậu đáp lại đầy chắc chắn với Alpha khi cố che đậy sự lo lắng.

[Đây là một cơ hội tốt để tôi thấy được năng lực thật sự của bản thân. Nên cứ để tôi làm vậy đi.]

[Vậy được rồi. Khởi hành thôi, chúc may mắn.]

Alpha mỉm cười nhẹ nhàng với Akira. Sau đó, ngay tại khoảnh khắc tiếp theo, hình ảnh của cô hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của Akira. Đồng thời, bộ đồ tăng cường của cậu đột nhiên trở nên nặng nề và chậm chạp hơn. Đó là vì cậu đã hoàn toàn mất đi sự hỗ trợ của Alpha.

Akira kéo cặp mắt kính trên trán xuống và đeo lên mặt. Cặp mắt kính này ở cùng một bộ với thiết bị thu thập thông tin ERPS tích hợp trong bộ đồ tăng cường của cậu, PWD Silence. Vậy nên cặp kính này đang hiển thị thông tin thu thập được từ thiết bị thu thập thông tin của cậu. Nó cũng được trang bị chức năng nhìn xa đơn giản. Nếu Akira tập trung nhìn vào một điểm, cậu có thể dùng chức năng đó để cải thiện tầm nhìn và phóng to điểm đó để có thêm thông tin rõ ràng hơn.

Mặc dù nó là một cặp mắt kính đặc biệt, nó chẳng là gì so với sự hỗ trợ của Alpha. Không tốn nhiều thời gian để cậu thêm công nhận sự hỗ trợ từ Alpha.

Khi Akira đang tinh chỉnh tầm nhìn của cậu thông qua thiết bị đầu cuối, cậu đột nhiên nhận thấy một tín hiệu đang di chuyển về hướng này. Khi cậu tập trung thiết bị thu thập thông tin về hướng đó, cậu có thể nhìn thấy đó là một phương tiện đang hướng về phía cậu. Đó là Elena và Sara.

Akira vậy tay với Elena và Sara. Sara, người đang ngồi ở ghế lái phụ, vẫy lại cậu.

[Họ đến vừa đúng giờ. Không lạ gì nếu họ có đến muộn một chút nếu họ đụng độ vài con quái vật trên đường, nên việc họ đến được đúng giờ khá là ấn tượng. Tôi đoán là vì họ đều là những Thợ săn có kĩ năng nhỉ. Cô nghĩ sao, Alpha?]

Alpha không hề đáp lại, Akira nhanh chóng nhận ra cậu vẫn đang trong đợt huấn luyện.

“…Ahhhh, đúng rồi nhỉ… Khốn thật”

Akira thốt lên để che đậy cảm giác cô đơn mà cậu đang đột nhiên cảm thấy.

Sau khi tập hợp với  Elena và Sara, Akira dẫn hai người họ tới tàn tích mà cậu đã tới không lâu trước đó.

Nhưng không hẳn là Akira đang hướng thẳng tới đó. Cậu đi đường vòng bằng cách hướng tới một điểm hoàn toàn khác tại vùng đất hoang rồi sau đó lại quay về hướng thành phố Kugumayama và hướng tới tàn tích. Như vậy thì các Thợ săn khác sẽ không thể dễ dàng lần theo dấu vết của cậu. Có thể nói việc cậu trực tiếp hướng tới tàn tích đó từ thành phố Kugumayama ngày hôm trước là hoàn toàn sai lầm.

Sara nhìn chằm chằm vào Elena, người đang ngồi trên ghế lái.

“Nói đi, Elena”

“Sao cơ?”

“Nếu tớ không nhầm, cậu không thích cái giáp đó mà, phải không?”

Bộ giáp mà Elena đang dùng là loại giáp bó toán thân có thể phô ra nhiều đường cong trên cơ thể cô hơn hẳn so với bộ giáp bình thường của cô. Hơn nữa, phần cơ thể thu hút ánh nhìn của người khác giới thậm chí còn được tôn lên bởi một cái đai. Dù của cô không to như Sara, nó ít nhất vẫn phải lớn hơn kích cỡ trung bình.

Elena từ tốn trả lời.

“… Không hẳn là tớ ghét nó hay gì. Chỉ là do sự thiếu linh hoạt của chất hiệu, nên việc di chuyển khi mặc nó khá là khó khắn. Thế nên nó thường tiêu hao sức lực của tôi khá nhanh khi mặc bộ giáp này. Bởi vấn đề đó đã được giải quyết bằng cách mặc thêm một bộ đồ tăng cường bên dưới, tớ quyết định sử dụng lại nó. Sau cùng thì, bộ giáp này mạnh và bền hơn nhiều so với bộ giáp thường ngày của tớ. Và vì chúng ta sắp thám hiểm một tàn tích chưa từng được khai phá, tớ nghĩ đó là ý hay khi dùng bộ giáp này.

“Thật vậy sao?”

“Ừ”

Có một khoảng im lặng giữa hai người.

Lần này, tới lượt Elena quay sang nhìn Sara.

“Sara”

“Hửm”

“Cái áo bên dưới giáp của cậu, tôi tưởng cậu không dùng nó bởi nó không tương thích tốt với bộ giáp mà cậu đang dùng?”

Sara đang mặc một chiếc áo bên dưới bộ giáp của cô. Dù nó không phải cổ vật từ thế giới cũ, nó vẫn chắc chắn hơn áo Thợ săn thường mặc, nên nó cũng đắt hơn áo bình thường. Nhưng bởi nó tương thích không tốt với giáp của cô, nó có thể bị rách rất nhanh. Vì vậy, gần đâu cô đã ngừng mặc chiếc áo đó, hoặc kể cả có mặc, cô cũng sẽ nới lỏng dây đeo trên ngực để tránh làm căng cái áo. Nhưng kể cả vậy, lần này, cô lại hoàn toàn đóng chặt dây. Elena cá rằng cái áo đó sẽ nhanh chóng bị xé toạc thành từng mảnh.

“… Tớ chỉ nghĩ là sẽ thật phí phạm nếu cứ để nó bám bụi chỉ vì nó không tương thích tốt với bộ giáp. Chưa kể, ta đã quay lại với việc săn tìm cổ vật, nên tớ có thể sẽ tìm thấy vài bộ đồ lót bền hơn.

“Thật vậy sao?”

“Ừ”

Một lần nữa, cả hai người họ lại đột ngột trở nên im lặng.

Sara, người mặc một bộ đồ kín đáo hơn ngày hôm nay, và Elena người đang mặc một bộ đồ khiêu gợi hơn hôm qua, cả hai người họ đều im lặng và đi theo Akira tới địa điểm họ cần.

Akira, Sara và Elena cuối cùng cũng đến nơi, họ đỗ xe dưới bóng của một đống đổ nát gần đó. Nhằm chắc chắn không có con quái vật nào có thể tìm ra, họ còn phủ một tấm bạt ngụy trang lên trên phương tiện của họ. Sau đó họ sẵn sàng trang bị rồi đi xuống dưới cầu thang.

Elena và Sara trông khá hào hứng khi đi sâu vào trong tàn tích. Bản thân Sara trông hi vọng tới mức có vẻ hơi bị phấn khích quá mức, trong khi đó, Elena di chuyển cẩn thận trong khi kiểm tra.

Elena nhớ lại chuyện của Akira ngày hôm qua và nghĩ.

Chính xác thì Akira tìm ra chỗ này thế nào vậy? Chẳng nhẽ thực sự chỉ hoàn toàn là tình cờ?

Dù đúng thật là lối vào đã được giấu đi ở một nơi khá kín đáo, nếu chỉ có vậy thì những Thợ săn khác hẳn đã tìm ra nơi này sớm hơn nhiều so với Akira.

Hơn thế nữa, nếu đây là do lũ quái vật mới bắt đầu mở lối vào và tràn ra từ những bậc thang này gần đây, thì đáng ra phải có nhiều quái vật mai phục ở gần lối vào hơn.

Nhưng theo lời Akira, ở đây không có nhiều quái vật lắm khi cậu dò tìm quanh khu vực này. Elena cũng có thể tự mình xác nhận điều đó sau khi quét khu vực này. Không có tín hiệu của quái vật từ cả khu vực xung quanh lẫn bên trong tàn tích.

Elena sau đó đi đến kết luận cuối cùng. Lối vào tàn tích ban đầu được giấu ở một nơi cực kì kín đáo, nó hẳn đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát và không có dấu hiệu nào để nhận biết vị trí của nó. Nhưng kể cả vậy, Akira đã có thể tìm ra chính xác vị trí của nơi này và bằng cách nào đó xác định nó, đây là thông tin mà thậm chí các Thợ săn lão luyện cũng như các công ti lớn không hề có, điều này rõ ràng là không bình thường. Nhưng Elena có chút dự đoán về lí do mà Akira có thể làm vậy.

Akira hẳn là một người có thể kết nối với miền thế giới cũ. Có lẽ đó là một tín hiệu mà cậu ấy nhận được từ miền thế giới cũ.

Nếu giả thiết này chính xác, thì Akira có thể có hàng đống thông tin giá trị vào thời điểm hiện tại. Đó chính xác là lí do tại sao các công ti lớn luôn cố gắng có được những người có thể kết nối với miền thế giới cũ, tới mức đôi khi họ bất chấp ý nguyện của những người đó. Sự thật xoay quanh tàn tích này bằng cách nào đó đang dần khẳng định thêm dự đoán của Elena.

Sẽ thế nào, nếu chúng ta…

Giọng nói bên trong Elena gào thét để ngăn dòng suy nghĩ của cô tại đó. Nhưng sự bình tĩnh và phần logic trong cô đang thúc đẩy cô tiếp tục.

Theo như giả thuyết trên, nếu cô có thể quyến rũ Akira, cô sẽ có được sức mạnh của một người có thể kết nối với miền thế giới cũ cũng như tất cả những lợi ích đi kèm. Chỉ riêng thông tin về vị trí chính xác của tất cả những tàn tích chưa được khai phá ở quận phía đông cũng sẽ mang về cho cô một số tiền kếch xù nếu cô bán nó cho các công ti lớn. Chưa kể các ngôi nhà hoang từ thế giới cũ chứa đầy các cổ vật, hoặc thậm chí các phòng thí nghiệm hay các nhà máy từ thế giới cũ mà có thể tạo ra các cổ vật ấy. Nếu cô có thể nắm bắt được và bán chúng, cô sẽ có đủ tiền để dễ dàng mua một hoặc hai thành phố trong quận đông.

May thay, có vẻ như Akira tin tưởng cô và Sara. Nhìn vào cách cậu ấy phản ứng khi nhìn thấy trang phục gợi cảm của Sara ngày hôm qua, cô nghĩ có hàng đống lựa chọn để có thể quyến rũ Akira. Akira vẫn còn rất trẻ và không có kinh nghiệm với tư cách là một Thợ săn, nếu cô tiếp tục cung cấp thêm cho cậu những thông tin mà cậu cần rồi thêm một chút quyến rũ, hẳn là cô sẽ có thể dễ dàng điều khiển cậu. Và thế là những suy nghĩ của cô tiếp tục bay cao bay xa.

Elena không phải một vị thánh nhân, cô chỉ là một cô gái bình thường với lòng tham bình thường của một con người. Và sự tham lam ấy thúc đẩy cô tiếp tục suy nghĩ về khả năng ấy.

“Elena, có vấn đề gì à?”

Elena nhanh chóng bừng tỉnh từ dòng suy nghĩ khi Sara gọi. Akira và Sara đều nhìn cô đầy lo lắng.

“Không có gì đâu. Chỉ là tớ vừa mới để tâm hồn treo ngược cành cây một chút thôi. Cũng lâu rồi ta chưa đi săn tìm cổ vật, chưa kể, ta còn đang ở trong một tàn tích chưa từng khai phá. Tớ có lẽ hơi bị lo lắng quá, nhưng không sao đâu.”

Akira không chỉ cứu mạng mình, cậu ấy thậm chí còn chia sẻ những thông tin quý giá với mình. Mình không thể nào phản bội sự tin tưởng của cậu ấy được. Chưa kể nếu mình dám nhìn Akira với ánh mắt như vậy, Sara sẽ đập mình ra bã mất.

Elena phản bác lại những suy nghĩ nãy giờ và loại bỏ suy nghĩ ngu ngốc vừa xong.

Akira, Elena và Sara đã tới chân cầu thang và tiếp tục đi sâu hơn vào tàn tích. Sara đi đầu và Akira lo phía sau, còn Elena đứng giữa để đảm bảo luôn cảnh giới khu vực xung quanh.

Elena và Sara dùng đèn pin để chiếu sang khu vực đằng trước họ. Dù dùng ánh sang mạnh trong tàn tích tăm tối như thế này có thể khiến lũ quái vật nhanh chóng tìm ra vị trí của họ, Elena và Sara đều quyết định dùng một cái đèn pin mạnh bởi lũ quái vật sống trong nơi tăm tối như thế này thường ưu tiên phụ thuộc và cảm quan hơn là tầm nhìn.

Một trong những lí do tại sao Elena và Sara quyết định dùng đèn pin mạnh còn là để báo cho những Thợ săn khác về vị trí của họ. Cơ bản thì là để những Thợ săn khác không nhầm họ với những con quái vật đang ẩn nấp trong bóng tối. Nó cũng là để dễ dàng xác định các Thợ săn đối địch nếu lỡ gặp phải. Nếu họ chiếu vào những Thợ săn khác bằng ánh sáng mà bên kia không làm lại như vậy, thì những Thợ săn đó có lẽ đang lên kế hoạch phục kích họ.

Nhưng rốt cục thì, đấy cũng là một vấn đề vô cùng chủ quan. Có những Thợ săn chỉ đơn giản là không muốn bị phát hiện bởi những Thợ săn khác tại một nơi vô pháp luật và nguy hiểm như trong vùng đất hoang. Vậy nên về cơ bản đây là vấn đề may rủi trong việc quyết định có nên bật đèn hay không, bởi lẽ họ không muốn bị các Thợ săn khác tấn công hay nghĩ tới việc phục kích các Thợ săn khác.

Akira, Elena và Sara thám hiểm tàn tích khá nhanh chóng. Đơn giản là vì không có nhiều nơi để kiểm tra trong khu vực hành lang và họ cũng không đụng độ bất kì con quái vật nào.

Akira đang đi không xa lắm phía sau Elena.

Elena được trang bị vài thiết bị thu thập thông tin. Cô đang dùng một cái thắt lưng để gắn các thiết bị thu thập thông tin ấy lên xung quanh người cô. Dựa theo vị trí mà cô đeo các thiết bị thu thập thông tin, cũng như bởi chất liệu bộ giáp của cô, chúng bằng cách nào đó như tôn lên các đường nét vốn đã quyến rũ của cô.

Nhưng tất nhiên, Akira không có thời gian ngưỡng mộ hính dáng quyến rũ nhìn từ phía sau của cô. Bởi không có sự hỗ trợ của Alpha lần này, cậu buộc phải căng mắt chú ý từng thay đổi nhỏ nhất nhất ở xung quanh.

Tới giữa chuyến thám hiểm, Akira đã kiểm tra hiển thị thông tin quét kẻ địch qua cặp kính của cậu kha khá lần. Cậu quay lại kiểm tra sau lưng rất thường xuyên, và cậu không quên kiểm tra thông tin phân tích được từ thiết bị ngắm bắn lắp trên khẩu súng trường của cậu.
Nhận thấy Akira căng thẳng tới nhường nào, Elena mỉm cười nhẹ nhàng và nói.

“Akira, em không thể trụ được lâu nếu cứ lo lắng thế đâu, em biết chứ? Bình tĩnh lại đi. Tôi cũng đang để mắt tới xung quanh, nên em không cần căng thẳng thế đâu.”

“Đ-được rồi, tôi xin lỗi.”

Akira hít thật sâu để bình tâm lại trước khi tiếp tục theo sau Elena.

Nhận thấy Akira căng thẳng tới mức nào ở phía sau, Elena nghĩ.

Cậu ấy quá căng thẳng so với hồi chúng ta ở trong tàn tích dưới thành phố Kuzusuhara. Chà, dù sao thì chúng ta cũng đang thám hiểm một tàn tích chưa từng được biết tới, nhưng thực ra quá mức lo lắng cũng không tốt…

Nhưng kể cả vậy, dựa trên khả năng chiến đấu mà cô thấy ở cậu trong quá khứ, đúng là bây giờ cậu không lo lắng một cách thái quá.

…Chà, dựa trên độ tuổi và kinh nghiệm làm thợ săn của em ấy, mình nghĩ điều này có thể hiểu được, nhỉ. Hồi đó, bọn mình còn có Shikarabe đi cùng, chưa kể ta còn có thể gặp được những thợ săn khác nếu như quay lại. Nên chắc là không có gì lạ nếu em ấy lo lắng hơn hồi đó. Nhưng chắc sẽ ổn thôi, mình và Sara chỉ cần che chắn cho em ấy là được.

Nghĩ vậy, Elena ngừng lo lắng và tiếp tục thám hiểm.

Akira, Elena và Sara đã tới được hành lang rộng mở nơi Akira dừng chân vào lần trước mà không gặp rắc rối gì. Khi Sara lẻn vào trong những cửa hàng trong hành lang lớn ấy, ánh mắt cô tỏa sang lấp lánh.

“Ohh, có vẻ như những cửa hàng này chất đầy đồ đạc. Ta mà có thể tìm thấy thật nhiều di vật ở đây còn tuyệt hảo hơn nữa.’’

Akira do dự trong một thoáng.

“À, tôi đã dọn dẹp hết khu vực này vào lần trước rồi. Nên chắc chẳng còn lại tí di vật nào đâu.”

Nhưng Sara không thay đổi thái độ mà nói.

“Thật vậy sao? Chà, không sao. Elena, để việc canh chừng lại cho cậu. Akira, ra giúp tôi chút.”

Sara đi vào trong cửa hàng. Elena đứng trước lối vào cửa hàng trong khi quét khu vực xung quanh xem có tín hiệu đáng ngờ nào không. Akira theo sau Sara và đi vào trong cửa hàng đó.

Sara và Akira kiểm tra đồ đạc trong cửa hàng. Bởi Akira đã từng đến đây một lần, chẳng còn lại thứ gì có vẻ có giá trị trên giá cả. Ít nhất, đó là những gì Akira nghĩ.

Sau khi cậu và Sara lướt qua cửa hàng một lần, Akira liền nói.

“Chẳng có vẻ gì là còn lại thứ gì có giá trị cả. Ta quay lại thôi.”

“Em đang nói gì vậy? Chúng ta sẽ mang về tất cả những thứ có vẻ có giá trị, hiểu chứ.”

Sara cười và nói trong khi Akira nghiêng đầu.

“Vậy chính xác thì ta sẽ mang thứ gì về vậy?”

“Thứ kia kìa.”

Sara chỉ tay, Akira quay đầu theo hướng đó. Sara đang chỉ về một kệ trưng bày đang chứa những đồ ăn có vẻ đã quá hạn tới mức chúng gần như đều đã chuyển thành những cục đất. Akira có vẻ còn bối rối hơn ban nãy.

Bộ ba quay lại mang theo một chiếc xe đẩy. Trên chiếc xe đẩy di động này là một cái kệ trưng bày và chỗ thức ăn đã biền thành đất từ bao giờ. Sara và Akira đã mang theo chiếc kệ từ cửa hàng ban nãy.

Tiếng lạch cạch của xe đẩy vang vọng xuyên suốt hành lang.

Akira nhìn vào cái kệ trên xe đẩy trong khi đang đẩy nó.

“…Chà, tôi đoán cái kệ này cũng là một di vật từ thế giới cũ nhỉ.”

Sara nghe thấy lời lầm bầm đó.

“Cơ bản thì, tất cả mọi thứ em tìm thấy trong một tàn tích thế giới cũ đều là di vật, em hiểu chứ. Điều đó cũng bao gồm cả đống đổ nát lẫn mấy bức tường. Điểm khác biệt duy nhất với những cổ vật bình thường là liệu chúng có đáng tiền để mang theo không thôi.”

“Vậy là cái giá này có thể kiếm cho chúng ta rất nhiều tiền phải không?”

Sara trả lời câu hỏi đó một cách đầy tự mãn.

“Khả năng cao là vậy, ít nhất thì cũng đáng công sức mang nó về.”

Không phải Akira không tin tưởng Sara, nhưng cậu vẫn chưa hoàn toàn thấy thuyết phục và điều đó hiện rõ trên mặt cậu. Elena có thể đoán được Akira đang nghĩ gì khi nhìn biểu cảm của cậu. Nên cô đã bổ sung cho lời giải thích của Sara.

“Các kệ đồ từ thế giới cũ, đặc biệt là kệ đồ ăn, đôi khi có vài loại chức năng bảo quản. Và nếu em tìm thấy một cái có chức năng ấy, nó có thể mang về cả đống tiền.”

“Chức năng bảo quản, nhỉ. Nhưng đồ ăn bên trong về cơ bản đã hoàn toàn biến thành một đống đất, nên là kiểu, chẳng phải nó đã bị hỏng rồi sao?”

“Đơn giản là vì nó không có nguồn năng lượng. Bản thân cái máy không có vẻ là bị hư hại. Và kể cả nếu có có bị hỏng hoàn toàn đi nữa, nó sẽ được sửa bởi một TLC đơn giản. Và dù nó có bị hỏng hoàn toàn, các nhà nghiên cứu vẫn rất sẵn lòng mua nó.”

“Ồ, tôi hiểu rồi.”

“Vấn đề thực sự là làm sao để nhận biết liệu cái giá có chức năng đó không. Trong trường hợp này, ta không có lựa chọn nào khác ngoài dựa vào trực giác của Thợ săn. Có những trường hợp trong quá khứ khi một Thợ săn tìm thấy một cái hộp trông có vẻ nhàm chán nhưng thực ra lại có chức năng bảo quản tiên tiến. Nên về cơ bản, nếu em tìm thấy di vật trong một cái hộp, mang theo cả cái hộp sẽ là một ý hay.”

Akira đã bị thuyết phục bởi lời giải thích của Elena. Nó cũng được chiếu trên khuôn mặt cậu. Elena, nhận thấy điều đó, mỉm cười thỏa mãn.

Sau đó, bộ ba hoàn tất chuyến thám hiểm mà không dính vào chút rắc rối nào. Họ quay trở về và đi ra nơi nằm giữa điểm đỗ xe và tàn tích để mang các cổ vật ra. Họ lấy ra một chiếc xe đẩy di động từ trong xe của Elena và Sara, đó là một chiếc xe đẩy di động có thể gắn vào sau xe. Sau khi chất chỗ cổ vật mà họ mang theo lên, họ gắn cái xe đẩy vào phía sau xe của Elena và Sara và rời tàn tích về thành phố.

Mà cũng hệt như lúc gặp, ở giữa đường về thành phố Kugamayama, họ tách ra và đi về theo những tuyến đường khác nhau.

Akira đang nói chuyện với Elena và Sara thông qua thiết bị đầu cuối thông tin của cậu về cách bán các cổ vật. Elena cố xác nhận lại với cậu thông qua thiết bị đầu cuối.

“Em có chắc là sẽ ổn khi em để vụ bán di vật cho bọn tôi không? Nó có thể tốn tới cả tháng đấy, em biết chứ?”

“Ừm, hiện tại tôi cũng không gặp gánh nặng nào về tiền bạc, và nếu nó tốn lâu vậy, thì cũng có nghĩa là di vật sẽ được bán với giá rất cao nữa.”

“Fufufu, vậy được rồi. Tôi cần phải giữ vững danh dự với tư cách là người dạy cậu bán di vật nhỉ. Cậu có thể mong chờ nó đấy.”

Akira có thể nghe thấy tiếng cười của Elena từ đầu kia của thiết bị đầu cuối thông tin. Sara sau đó xem vào.

“Bọn tôi có một tàn tích ổn và cũng không đụng độ bất kì con quái vật nào cả, đây đúng là một khu tàn tích tuyệt vời. Nếu em thấy ổn, có muốn cùng bọn tôi khám phá tàn tích này vào lần tới không?”

“Tất nhiên, vậy khi nào ta sẽ đi tiếp?”

“Xem nào. Chà, bọn tôi cũng có khá nhiều cần phải lo nữa, nên chắc ít nhất cũng phải tuần sau hoặc muộn hơn. Tôi sẽ gọi lại cho em khi nào bọn tôi chọn được ngày. Gặp lại sau nhé.”

Sara và Elena sau đó cúp máy. Akira thở dài và quay sang ghế lái phụ.

[Alpha]

[Gì vậy?]

Vào thời điểm Alpha cất tiếng trả lời, hình ảnh của cô đột ngột xuất hiện ngồi cạnh cậu. Mặt Akira giật và cứng đờ lại khi cậu nhìn thấy cô. Đây là bởi dù biết cô chắc chắn sẽ xuất hiện, cậu vẫn phải rất cố gắng để không thay đổi biểu cảm của cậu.

Có vẻ cậu định nói gì đó với Alpha nhưng cuối cùng lại quyết định thôi.

Alpha, nhận thấy khoảng chững nhẽ trong cảm xúc của Akira, mỉm cười trêu chọc và hỏi.

“Cậu cô đơn à?”

“…Ừm, tôi cô đơn!!”

Bởi cậu không muốn nói dối Alpha, Akira đã cố giấu đi cảm xúc của cậu bằng cách đột ngột đáp trả cô. Alpha chỉ biết cười lại.

Akira nhìn Alpha và thấy cô đang cười như thể tận hưởng phản ứng của cậu. Nhưng nó khiến cậu bĩu môi rồi đạp ga và phóng xe nhanh hơn về thành phố.

Khi Akira đi ngang qua vùng đất hoang trên đường về thành phố, có vài kẻ đang theo dõi cậu từ xa.

“Nó đi chưa?”

“Rồi, giờ chắc ổn rồi.”

“Được rồi, lần theo dấu vết của nó nào.”

Tên đang theo dõi Akira từ đằng xa cầm cái kính viễn vọng của hắn lên. Đó là một cái kính viễn vọng khá lớn.

“Có nhất thiết phải giữ khoảng cách tới mức dùng một cái kính viễn vọng lớn đến vậy không?”

“Mày bị ngu à? Nó cũng là Thợ săn. Nếu nó phát hiện ra chúng ta biết nó đang khám phá một tàn tích chưa từng khám phá, chắc chắn nó sẽ cố giết chúng ta!! Cẩn thận là cần thiết trong trường hợp này.”

“Chà, bởi vậy, ta đang phải mệt mỏi theo dấu nó trong vài ngày qua rồi. Nhưng trước đó, có thật là nó đã tìm thấy một tàn tích chưa khám phá không? Chẳng qua chỉ là linh cảm của mày thôi phải không?

Thấy tên kia hỏi hắn đầy nghi ngờ như vậy, hắn tức giận.

“Tao đã nói lí do rồi, nhớ không? Khi chúng ta vô tình đi ngang qua nhau trong vùng đất hoang ngày hôm trước, nó đang đi ngược về thành phố. Nhưng chẳng có tàn tích nào xung quanh chỗ nó đang đến, nên có khả năng cao là nó đang trên đường trở về từ một tàn tích chưa khám phá.”

Chúng là những Thợ săn đi ngược đường với Akira khi cậu đang trên đường về từ thành phố Kugamayama ngày hôm trước. Xét từ nơi mà Akira đang đi ra, về cách cậu giữ khoảng cách với họ nhiều hơn thông thường, và từ cách cậu cẩn thận, họ đoán là Akira đã trên đường về từ một tàn tích vừa mới được khám phá.

Tất nhiên, họ không có bằng chứng rõ ràng nào cho dự đoán ấy, nên cũng không quá khi nói đây hoàn toàn chỉ là linh cảm. May mắn thay, trực giác của tên đó rất sắc bén, trong khi đó, Akira lại thực sự quá xui xẻo khi bị phát hiện chỉ bởi chút bằng chứng thưa thớt ấy.

“Con đường nó đi lần này hoàn toàn khác so với lần trước, mày biết chứ?”

“Nếu nó cố tình làm vậy, nghĩa là nó không muốn các Thợ săn khác biết nó đã đi đâu, phải không?”

“Không phải vậy cũng có nghĩa hắn chỉ đơn giản là đi tới tàn tích khác cái hôm trước hay sao?

“Trời ạ, thôi im đi!! Rồi rồi, tao biết đây chỉ là linh cảm của tao!! Nếu mày còn phàn nàn thêm lời nào nữa!! Thì mày nên phắn đi!!”

Hắn ta đột ngột đáp trả và hét vào tên kia.

“Trời, không cần phải bật lại như vậy đâu. Không phải vì tao tin trực giác của mày nên giờ mới ở đây sao? Xin lỗi, được chưa?”

Tên đó cố đùa cho qua chuyện rồi theo sau tên kìa, trông có vẻ vẫn còn đang giận trong khi im lặng bước tới phương tiện họ đỗ cách đó không xa.”

“Rốt cục thì, nếu nó thực sự là một tàn tích chưa khám phá, ta sẽ trúng mánh trong một nốt nhạc. Không những có thể sống cuộc đời chúng ta muốn, ta thậm chí còn có thể mua một căn nhà bên trong tường thành. Tao chỉ muốn chắc chắn liệu tao có thể thực sự hi vọng vào lần này không thôi, mày hiểu chứ. Vui lên đi, không cần phải giận thế đâu.”

“Hừm, đi thôi.”

Sau đó, chúng nhập hội với đồng bọn đang đóng quân tại một điểm khác. Rồi chúng dùng thiết bị thu thập thông tin để tìm ra dấu vết mà Akira bỏ lại trong khi vẫn tập trung tìm kiếm tất cả những điểm khả thi trông giống với một tàn tích thế giới cũ. Họ cuối cùng cũng tới được đống đổ nát chỗ tàn tích mà Akira đã tìm thấy.

Elena đã rất cẩn thận để chắc chắn không ai có thể lần theo dấu vết của cô. Lí do tại sao những Thợ săn kia có thể tìm được chính xác khu vực này phụ thuộc nhiều vào may mắn thuần túy hơn là kĩ năng. Xét về xác suất, tỉ lệ là chúng không thể lần theo toàn bộ quãng đường đó là khá cao.

Mặc dù thế, ta vẫn không biết việc chúng tìm ra nơi đó là may mắn hay xui xẻo nữa.


*****


Translator: Nguyễn Toàn.



Chương 74    Danh sách chương   Chương 76








3 nhận xét:

boytjeuquy nói...

12/10 điểm dịch =))

Unknown nói...

Cho mình xin lịch đăng chương được không,đọc cuống quá tr

Lucius 21 nói...

Dòng đầu tiên đâu phải Shiori nói?? ad xem lại kìa, ad cuồng Shiori quá gòy