Chương 134: Công việc của Yanagisawa - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2022

Chương 134: Công việc của Yanagisawa

 

Tầng một tòa nhà Seranthal chật kín Thợ săn do thành phố Kugamayama cử đến, nói chính xác hơn, họ là một nhóm Thợ săn đã chấp nhận yêu cầu từ thành phố Kugamayama. Cả lối đi lên các tầng trên và tầng hầm cũng nhiều Thợ săn như vậy.

 

Vẫn có thứ gì đó đang ngăn các Thợ săn kết nối từ bên trong tòa nhà. Do đó, họ đã lắp đặt một thiết bị chuyển tiếp khổng lồ gần lối vào để kết nối với một thiết bị khác bên ngoài.

 

Tầng đầu tiên của tòa nhà Seranthal được gia cố đến mức trông giống như một căn cứ.

 

Đó là nơi Yanagisawa và người của anh xuất hiện. Tâm trạng ở lầu một lập tức thay đổi, hiển nhiên là do có người địa vị cao đến. Yanagisawa phớt lờ bầu tâm trạng đó và đi qua trung tâm tầng một để đến một bàn tiếp tân. Do trận chiến từ lúc nãy nên bàn của lễ tân đã bị phá hủy hoàn toàn đến mức không thể nhận ra được.

 

Yanagisawa đối mặt với khoảng không và nói.

 

"Tôi muốn xin phép vào cơ sở."

 

Không có chuyện gì xảy ra cả. Người của Yanagisawa nghiêng đầu thắc mắc và thử nhìn biểu hiện của Yanagisawa. Sau đó, Yanagisawa một lần nữa nói.

 

“Tôi muốn xin phép vào cơ sở. Quy tắc nói rằng ngay cả khi không hoạt động, tôi vẫn có thể xin giấy phép cho du khách. Nếu bạn không làm theo, thì tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện một giải pháp thay thế khác. Thế nên, ít nhất bạn sẽ biết rằng tôi đã cố gắng làm theo đúng trình tự phải không? ”

 

Khi anh nói vậy, Seranthal đột nhiên xuất hiện trước mặt Yanagisawa. Seranthal sau đó giới thiệu rất trang trọng trước khi trả lời câu hỏi của Yanagisawa.

 

“Thưa quý khách, hiện tại tòa nhà không mở cửa, bất kỳ ai không có phận sự trong tòa nhà này thì không được phép vào. Vì thế, xin vui lòng rời khỏi tòa nhà”.

 

Yanagisawa mỉm cười.

 

“Tôi là Yanagisawa. Tôi không thể liên lạc một cách thích hợp vì một số lý do, nhưng tôi là người đã đăng ký tham quan tầng 60. Cô có thể kiểm tra nó không? ”

 

"Xin thứ lỗi, nhưng không có đơn xin tham quan như vậy đến tòa nhà này."

 

Nụ cười của Yanagisawa hơi mờ đi.

 

"…Vậy sao? Tôi đã được xác nhận rằng đơn đã được nhận rồi mà. "

 

“Không có đơn xin tham quan nào như vậy trong thời gian tòa nhà này đóng cửa trong hồ sơ của chúng tôi. Chúng tôi thực sự xin lỗi, vui lòng thử gửi lại đơn đăng ký”.

 

Yanagisawa đặt tay lên cằm.

 

… Mình có sai sót gì khi gửi đơn đăng ký không nhỉ? Hay là mình không thể gửi đơn khi mình kết nối đúng cách? Không thể khác được, mình đoán là mình sẽ thử sử dụng cái đó.

 

Yanagisawa rút trong túi ra một tấm thẻ đen và đưa cho Seranthal xem.

 

“Tôi có một vài công chuyện ở tầng 60. Xin để tôi qua”.

 

Khi Seranthal nhìn thấy tấm thẻ đó, cô ấy mỉm cười và nhẹ cúi đầu.

 

"Đã hiểu, tôi sẽ hướng dẫn anh, vui lòng đi hướng này."

 

Seranthal đi bộ, hướng dẫn Yanagisawa và người của anh đến một thang máy.

 

Lối đi qua thang máy được phong tỏa bằng rào chắn chắc chắn. Seranthal, người không có thân thể thực bước qua chướng ngại vật đó.

 

Yanagisawa mỉm cười với một người lính gác gần chướng ngại vật đó.

 

"Thứ lỗi, nhưng anh có thể mở chướng ngại vật ra được không."

 

Người bảo vệ đó lo lắng trả lời.

 

“Tôi thực sự xin lỗi, đó là loại mà một khi đã thiết lập thì không thể mở hay di chuyển được. Tôi thực sự xin lỗi. ”

 

“À, tôi hiểu rồi. Chà, không thể nào khác được. Nelia, cắt nó đi. ”

 

Một cô gái với cơ thể cyborg bước ra từ đám người của Yanagisawa. Cô mặc một bộ bodysuit khá hở hang. Mặc dù cô ấy có một hình thể đẹp và khuôn mặt xinh xắn, nhưng bộ bodysuit từ cổ trở xuống nhìn như được làm từ sự kết hợp giữa kim loại và cao su. Rõ ràng đó không phải là một cơ thể xác thịt. Cô là một trong những tên trộm di vật mà Akira đã chiến đấu ở tàn tích Kuzusuhara, Nelia.

 

Nelia đứng trước lớp phong tỏa đó và cau mày, sau đó cô nhanh chóng dùng lưỡi kiếm cắt bỏ lớp phong tỏa đó. Bức tường phong tỏa dù đủ vững chắc để chống lại đầu đạn xe tăng cũng bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ trong nháy mắt và vỡ vụn xuống đất.

 

Yanagisawa mỉm cười.

 

"Tốt lắm. Lần sau có muốn đi ăn cùng nhau không? ”

 

"Không, cám ơn."

 

“Lạnh lùng quá. Tôi sẽ mời cô đến một nhà hàng tốt. Đó là một nhà hàng được đánh giá cao và có đồ ăn ngon lắm đấy, cô có biết không? ”

 

Nelia nhìn Yanagisawa với ánh mắt rất lạnh lùng. Cơ thể người máy của cô không được trang bị các bộ phận để tiêu hóa thức ăn.

 


Yanagisawa chỉ cười và ra lệnh cho người của mình.

 

"Nelia sẽ đi cùng tôi, những người còn lại ở đây cho đến khi chúng tôi trở về."

 

Nelia có vẻ ngạc nhiên.

 

"Tại sao anh không đưa mọi người đi?"

 

"Hả? Cô muốn biết sao?"

 

Nelia nhìn thấy nụ cười của anh, quyết định không hỏi thêm.

 

"Không, không hẳn."

 

“Lý do lớn nhất là vì tôi biết tôi có thể thổi bay đầu cô chỉ bằng một lần nhấn nút.”

 

Một quả bom được gài vào đầu Nelia. Chừng nào cô còn chưa đóng góp đủ để gánh một bản án tử hình hoặc chừng nào cô ấy không thể thoát khỏi vị trí này của cô, thì quả bom đó sẽ còn đó. (trans: cụm ‘thoát khỏi vị trí này của cô’ nghĩa hơi mập mờ mình cũng không hiểu lắm. Có thể là đang nói về tầm có thể kích hoạt quả bom)

 

Sau đó Yanagisawa vượt qua lớp phong tỏa đã cắt đó và đi trước. Nelia nhẹ nhàng thở dài và đi theo sau anh.

 

"À, nhân tiện, yêu cầu thêm chướng ngại vật thay thế nữa !!"

 

Yanagisawa nói với những người còn lại của mình trước khi rời khỏi nơi đó.

 

- * - * - * -

 

Elena và Sara đang nghỉ ngơi trong nhà. Cả hai người đều hoàn toàn ở trong trạng thái thoải mái. Vì cả hai đều rất mệt sau khi trở về từ Tàn tích Mihazono, nên họ không phàn nàn gì về ngoại hình (trang phục) của nhau lúc này.

 

Sau khi Akira rời đi, Elena phải xử lý một cuộc thương lượng vô cùng rắc rối. Nhờ sự giúp đỡ từ Carol, cả hai người họ đã có thể giành được một số tiền thưởng xứng đáng.

 

Elena không có gì phải phàn nàn về Carol, người giỏi chiến đấu cũng như đàm phán. Thông thường, cô sẽ sử dụng cơ hội này để tạo mối quan hệ với Carol. Nhưng vẫn còn một điều khiến cô bận tâm, đó là điều mà Shikarabe đã nói với cô về Carol.

 

“Nói xem, Sara. Cậu nghĩ gì về những gì Shikarabe nói lúc đó? Cậu biết đấy, những lời mà khi anh ta nói rằng Carol là một cô gái hư hỏng đấy!"

 

Sara suy nghĩ một chút trước khi trả lời.

 

“Hừm, ừm, rốt cuộc cô ấy là người sẽ sử dụng bộ đồ tăng cường đó có chủ đích, nếu nó vẫn làm cậu phiền não, vậy hỏi Shikarabe thì sao? Anh ta đã nói rằng hãy hỏi anh ta sau yêu cầu đó nếu nó vẫn còn làm chúng ta lo lắng, nhớ không? Nên tớ  chắc chắn rằng sẽ bây giờ hỏi anh ta sẽ ổn thôi!”.

 

Elena suy nghĩ một chút. Không phải là cô muốn dò ra những mặt xấu của Carol. Cô chỉ muốn kiểm tra xem Carol có phải là một người có vấn đề hay không và liệu cô có nên ngừng cố gắng kết giao với Carol hay không. Nhưng, Carol có mối liên hệ với Akira. Việc một cô gái được coi là 'hư hỏng' ở cạnh Akira, Elena không thể không thắc mắc.

 

"Cậu nói đúng. Tớ đoán là tớ sẽ làm điều đó thôi”.

 

Elena lấy thiết bị đầu cuối thông tin của mình và gọi cho Shikarabe. Nó cũng đa được thiết lập sẵn để Sara có thể nghe cuộc gọi của họ sau khi đường truyền được kết nối.

 

“Shikarabe đây. Elena à. Có chuyện gì đã xảy ra với yêu cầu không? ”

 

“Không, không phải về yêu cầu. Tôi chỉ nhớ rằng có điều tôi muốn hỏi anh. Đó là về những gì anh đã nói về Carol lúc đó. Anh đã nói rằng anh sẽ cho tôi biết chi tiết sau phải không? Carol thực sự đã giúp tôi trong quá trình đàm phán, thế nên tôi đang nghĩ liệu có nên kết thân với cô ấy hay không, nhưng rồi tôi nhớ lại những gì anh đã nói khi đó.”

 

"À, về điều đó à?"

 

Shikarabe ngừng lại như thể đang suy nghĩ xem nên nói gì.

 

“Chà, ừ thì, chính cô cũng đã thấy rằng cô ấy đang sử dụng trang phục đó. Nên là,  tôi chắc rằng cô có thể tự mình phỏng đoán. Nếu cô không muốn bị nhìn bởi những  ánh nhìn như cô ấy, cô có thể muốn hạn chế kết giao với cô ấy đấy. Tôi đoán đó là ý chính với thông tin miễn phí. Nếu cô muốn biết thêm chi tiết… Chà, tôi đoán tôi sẽ cần cô trả cho tôi 500.000 Aurum. ”

 

Vẻ mặt của Elena không thay đổi chút nào khi cô vận hành thiết bị đầu cuối thông tin của mình.

 

"Xong, anh có thể kiểm tra nó không?"

 

Shikarabe ngạc nhiên khi hỏi.

 

"…Cái quái gì vậy? Cô thực sự đã trả tiền đấy à? ”

 

Thành thật mà nói, Shikarabe chỉ nói như thế để Elena và Sara biết rằng anh thực sự không muốn nói nhiều về Carol. Xét cho cùng, Carol là một người phụ nữ khét tiếng, người đã gây ra rất nhiều rắc rối, đến mức ta thường phải trả tiền để biết thêm chi tiết về cô ấy. Anh không nghĩ rằng Elena sẽ thực sự trả tiền cho anh.

 

Elena sẽ không trả tiền nếu người đưa Carol về đội không phải là Akira.

 

Mặc dù Shikarabe chỉ nói nửa đùa nửa thật, nhưng giờ anh đã được trả tiền, nên anh phải nói cho Elena và Sara biết chi tiết ngay bây giờ. Elena và Sara có thể nghe thấy tiếng thở dài của Shikarabe, sau đó anh tiếp tục với giọng nghiêm túc.

 

"Tôi có thể cho cô biết chi tiết, vậy, có thể nói thông qua cuộc gọi này không?"

 

"Chắc chắn rồi."

 

“Công việc chính của Carol là một Thợ săn, nhưng cô ấy cũng bán mình cho các Thợ săn khác như một công việc phụ của mình. Mặc dù cô ấy sẽ phục vụ hầu hết mọi người, nhưng khách hàng thì chủ yếu dựa trên sở thích của cô ấy. Cô ấy cũng không có giá cố định. Đôi khi cô ấy sẵn sàng lấy ít nhất là 100 Aurum. Nhưng, tôi cá rằng cô ấy chỉ làm vậy để khách hàng được nếm thử cơ thể mình và đòi nhiều tiền hơn vào lần sau. Về cơ bản, nó giống như một cái giá ban đầu cho một loại ma tuý. Cô ấy sẽ tăng giá mỗi khi cùng một người hỏi mua cô ấy, cuối cùng, đôi khi cô ấy đòi vài tỷ Aurum chỉ trong một đêm. Hơn nữa, tôi nghe nói rằng mục tiêu của cô ấy không chỉ đơn giản là tiền, mà đó phải là tiền mà các Thợ săn kiếm được từ việc mạo hiểm mạng sống của họ. Tôi nghe nói đó là lý do chính xác tại sao cô ấy chỉ chấp nhận Thợ săn. Dù gì thì mạo hiểm tính mạng là một mối nguy hiểm nghề nghiệp khi trở thành một Thợ săn.

 

Elena hỏi một câu.

 

“Chà, ít nhất thì tôi hiểu rằng cô ấy là một người có vấn đề, nhưng tôi có cần phải trả 500.000 Aurum cho thông tin đó không?”

 

“Tùy từng trường hợp, nhưng về cơ bản cô ấy đã gây ra quá nhiều rắc rối nên việc yêu cầu chi tiết hơn về đó sẽ khiến cô mất nhiều tiền như vậy. Nói chính xác hơn, 12 người đã chết vì cô ấy."

 

Vẻ mặt của Elena trở nên nghiêm nghị. Sau đó Shikarabe tiếp tục.

 

“Số lượng Thợ săn chết vì cô ấy đơn giản là quá nhiều, khó có thể bỏ qua. Mỗi Thợ săn có một lý do khác nhau đằng sau cái chết của họ. Một số người chiến đấu  với bạn bè để có đủ tiền trả cho Carol, một số người bị giết khi chiến đấu với những khách hàng khác vì Carol, một số người bị giết khi cố gắng cưỡng bức Carol vì họ không có đủ tiền. Vấn đề thực sự bắt đầu từ đây. Một số Thợ săn đó là cựu chiến binh từ Drankam. "

 

Vẻ mặt của Elena thậm chí còn căng hơn, cô hiểu mức độ nghiêm trọng của chủ đề này.

 

“Trước đây, Drankam đã nhận được yêu cầu đặc biệt từ Ban quản lý thành phố. Vào thời điểm đó, họ đã được cung cấp thông tin mật về các di tích thế giới cũ cho yêu cầu, nhưng thông tin đó đã bị lộ ra ngoài. Và sau một cuộc điều tra, người ta phát hiện ra rằng có kẻ đã tiết lộ thông tin đó cho Carol ”.

 

"Và người đã tiết lộ thông tin đó là một Thợ săn từ Drankam à?"

 

“Nói chính xác hơn, rất có thể là trường hợp đó. Theo những gì tôi nghe được, Thợ săn đó đã trả tiền cho Carol bằng thông tin đó thay vì tiền. Người Thợ săn đó lẽ ra phải biết điều gì sẽ xảy ra với anh ta nếu anh ta làm rò rỉ thông tin mật từ Ban quản lý thành phố, nhưng ngay cả như vậy, có vẻ như tâm trí anh ta rối tung đến mức anh ta không quan tâm đến hậu quả. Vẫn chưa rõ liệu Carol có bán thông tin đó cho người khác hay không. Thợ săn đó nói với Carol trong một quán trọ rẻ tiền, nơi mà cô ấy có thể đã cài máy ghi âm hoặc thứ gì đó tương tự”.

 

"Vậy thì, điều gì đã xảy ra với Thợ săn đó?"

 

“Anh ta rất tức giận và đi giết Carol, nhưng cuối cùng anh ta lại bị giết. Nhân tiện, tôi là người đã giết anh ta. Khi đó, tôi đã nhận lời làm vệ sĩ của Carol. Tôi không biết Carol có biết là Thợ săn đó sẽ đến để giết cô ấy từ trước hay không. Nhưng có một điều chắc chắn là Drankam không hề rò rỉ thông tin đó ra công chúng. Tuy nhiên, Drankam vẫn nhận trách nhiệm về vụ rò rỉ thông tin ”.

 

Elena và Sara đang lắng nghe Shikarabe với vẻ mặt nghiêm trọng. Từ những gì họ nghe được, có vẻ như Carol có nhiều vấn đề hơn cả hai người họ đã nghĩ.

 

“12 người chết cũng là con số được đưa ra sau một cuộc điều tra. Trên thực tế, có thể có nhiều người hơn. Về cơ bản, rất nhiều người bị giết chỉ vì có mối liên hệ với cô ấy. Vì vậy, với tất cả những thông tin này, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc xem cô ấy là một người phụ nữ có vấn đề. Nhưng không nói về điều đó thì, thực sự Carol là một Thợ săn lành nghề. Tôi nghe nói rằng cô ấy đang kiếm lợi từ thông tin mà cô ấy nhận được từ các Thợ săn khác thay vì tiền. Tùy thuộc vào đối tượng, cô ấy cũng có thể thu thập thông tin về những tàn tích của thế giới cũ thông qua các cuộc đàm phán. Vì vậy, tùy thuộc vào cách cô hòa hợp với cô ấy, có thể nó thực sự mang lại lợi nhuận. Nhưng nếu cô sẩy chân, cô có thể gặp rắc rối lớn”.

 

Sau đó Shikarabe thay đổi giọng điệu nghiêm túc của mình sang một giọng thoải mái hơn.

 

“Đó là ý chính. Tôi tin rằng tôi đã cung cấp cho cô đủ thông tin xứng với số tiền cô trả. Không phàn nàn gì cả, được chứ? ”

 

Elena trả lời với một giọng nghiêm túc.

 

“… Đừng lo lắng, vậy là đủ rồi.”

 

"Hiểu rồi. Hãy mời tôi lần nữa nếu cô nhận được bất kỳ yêu cầu có lợi nào nhé? Vậy thì gặp sau.”

 

Sau đó Shikarabe kết thúc cuộc gọi. Elena và Sara nhìn nhau, cả hai đều có biểu hiện rằng họ đang lo lắng cho một người.

 

- * - * - * -

 

Shikarabe đang uống rượu cùng Kurosawa trong một quán rượu. Bàn trước mặt họ là một chiếc bàn lớn được thiết kế để có chỗ cho các cô gái phục vụ. Nhưng những người ngồi trên bàn đó chỉ có Shikarabe và Kurosawa. Chính điều đó đã là một cách sử dụng chiếc bàn khá là xa hoa.

 

Shikarabe và Kurosawa đang thưởng thức đồ uống đắt tiền trong khi nói về các chủ đề phổ biến hiện nay giữa các Thợ săn, bao gồm cả những gì vừa xảy ra ở khu tàn tích Mihazono.

 

Kurosawa hỏi Shikarabe với tâm trạng vui vẻ.

 

"Nhân tiện, chuyện gì đã xảy ra với Thợ săn mà cậu đã giải cứu ở đó vậy?"

 

Shikarabe hoàn toàn không hứng thú khi trả lời.

 

"Không biết nữa. Tôi cá là giờ họ đang đàm phán với các cấp trên của Drankam.”

 

"Tôi nghe nói rằng một trong những người giúp việc mà cậu đã giải cứu thậm chí còn đe dọa Drankam nữa."

 

Shikarabe hơi ngạc nhiên. Anh hơi khó chịu khi nói.

 

“Cả cậu cũng nghe được nó à…”

 

"Ừ đúng thế."

 

Thông điệp bí mật dành cho các sĩ quan Drankam mà Shikarabe giải mã được bên trong tòa nhà Seranthal về cơ bản là một yêu cầu giải cứu từ Shiori nghe gần giống với một thông điệp đe dọa.

 

Về cơ bản, đó là một yêu cầu gửi một đội cứu hộ càng sớm càng tốt với giả định rằng Reina vẫn còn sống. Và nếu Drankam bỏ qua nó hoặc thất bại trong việc giải cứu Reina, trong đó được viết chi tiết những gì sẽ xảy ra với Drankam. Trên thực tế, Shiori đã sắp xếp trước với bên liên quan xử lý hậu quả và việc bảo lưu đó không thể rút lại được trừ khi Reina còn sống trở về.

 

Theo thông tin mà Shikarabe nhận được từ Arabe, một sĩ quan Drankam mà anh kết thân, có vẻ như Shiori không nói dối và sẽ không thể nào có chuyện chơi khăm liên quan đến điều đó được.

 

Shikarabe không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra yêu cầu đó với Elena ở đó và cuối cùng đã hội nhóm với Elena để giải cứu Reina.

 

Shikarabe thực sự khó chịu khi nói.

 

“Tin đồn đó là sự thật. Chính xác là vì nó mà tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc giải cứu họ. Thật sự trớ trêu vì ngay từ đầu Drankam là người đã đưa họ đến tòa nhà Seranthal. ”

 

Hơn nữa, Reina là một trong những Thợ săn trẻ, và người xử lý đống lộn xộn  của cô là Shikarabe, một Thợ săn kỳ cựu trong Drankam. Không có gì nhầm lẫn là mọi người trong Drankam đang cố đổ lỗi cho nhau trong cuộc họp và về cơ bản Shikarabe đã bỏ trốn khỏi cuộc họp đó. Mặc dù điều đó khiến Arabe đau đầu, nhưng Shikarabe không có ý định giúp anh ta.

 

Gương mặt của Shikarabe trở nên nghiêm nghị mà nói.

 

“Tôi biết rằng phải có một lý do đặc biệt khiến họ gia nhập Drankam. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng họ lại rắc rối đến thế này. Cho đến tận bây giờ thì tôi luôn nghĩ về bọn họ như một cô gái giàu có mơ ước trở thành Thợ săn cùng vệ sĩ của cô ấy … ”

 

Kurosawa cười nhẹ.

 

“Họ thậm chí còn mang theo một vệ sĩ trong công việc Thợ săn. Vậy không phải ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thấy rõ họ là những người phiền phức rồi sao?”

 

“Tôi cũng nghĩ rằng phải có một lý do đặc biệt gì đó. Chỉ là tôi chưa bao giờ nghĩ rằng họ có đủ sức để đe dọa Drankam, cậu biết đấy. Cậu có nghĩ rằng những người có nhiều ảnh hưởng như vậy sẽ thường xuyên đến đất hoang không?”

 

"Không."

 

"Chính xác."

 

Kurosawa nhớ lại khi Shikarabe trốn khỏi tòa nhà Seranthal cùng với các Thợ săn khác.

 

"Chà, nếu họ chỉ là những cô hầu gái xinh đẹp giản dị, thì tôi không có gì phải phàn nàn cả."

 

Shikarabe cười như thể đang chọc Kurosawa.

 

"Nếu cậu thực sự quan tâm đến điều đó thì cậu có thể lên tầng ba và yêu cầu một cô gái mặc trang phục đó mà."

 

Có thể vì rượu mà Kurosawa đáp lại bằng một điều bất ngờ.

 

“Không không không, cậu không hiểu đâu. Điều quan trọng là có không khí xung quanh họ nói rằng đó là công việc thực sự của họ. Chỉ một bộ trang phục đơn giản thôi sẽ không đủ ”.

 

“Cậu đang mong đợi cái quái gì ở họ vậy? Họ thậm chí còn đủ mạnh để đánh và hạ gục những con quái vật cơ khí đấy. ”

 

"Cái quái gì vậy?"

 

“Về cơ bản, khi tụi tôi ở bên trong tòa nhà Seranthal…”

 

Shikarabe và Kurosawa tiếp tục tận hưởng khoảng thời gian ở quán rượu đó trong khi say.

 

Sau đó, Kurosawa vẫn còn khá tỉnh táo, kiểm tra xem Shikarabe đã say như thế nào. Và khi đúng thời điểm, anh hỏi Shikarabe một câu.

 

“Nhân tiện, về cậu nhóc mà cậu đã nói với tôi, Katsuya ấy…”

 

Shikarabe ngay lập tức cau mày.

 

“Cậu có thể ngưng lại được không? Cậu đang làm hỏng tâm trạng đấy."

 

“Thôi nào, đừng nói vậy. Tôi đã nhìn thấy cậu ấy hồi đó, cậu ấy thực sự là một Thợ săn mạnh mẽ. Không có gì ngạc nhiên khi cậu ấy được bổ nhiệm làm trưởng nhóm và tôi có thể hiểu tại sao cậu nói với tôi rằng cậu ấy ít nhất cũng có tài năng. Nhưng kỹ năng chỉ huy của cậu ấy khá đáng ngờ. Tôi sẽ không nói rằng cậu ấy không có tài năng, nhưng ít nhất, cậu ấy không giỏi như cậu đã nói. "

 

Nhưng rồi Shikarabe nói một cách chế giễu.

 

“Tôi không nhớ đã bao giờ thừa nhận ra kỹ năng chỉ huy của thằng nhóc, mặc dù, tôi thừa nhận rằng nó là một Thợ săn tài năng. Tất nhiên, một Thợ săn cũng cần có khả năng làm việc theo nhóm. Nhưng cuối cùng, đó thường chỉ là một nhóm nhỏ gồm một vài Thợ săn. Tôi không coi khả năng chỉ huy một nhóm Thợ săn như vậy là một kỹ năng cần thiết ”.

 

“Chà, tôi biết tôi nói điều này thật kỳ lạ vì tôi là người đưa ra điều này, nhưng đó là sự thật.”

 

"Thật à? Đúng là Katsuya là một Thợ săn tài năng, tôi thừa nhận điều đó. Nhưng đó là kỹ năng cá nhân của nó với tư cách là một Thợ săn. Ngay cả khi nó có thể là một Thợ săn mạnh mẽ, điều đó không có nghĩa là nó có thể chỉ huy một nhóm Thợ săn. ”

 

Kurosawa khẽ cau mày.

 

"Vậy thì, tại sao cậu ấy lại là thủ lĩnh của nhóm Drankam đó?"

 

Shikarabe thở dài, cứ như thể anh đang cố gắng truyền tải cảm xúc của mình về chủ đề đó bằng cách làm vậy. Sau đó, anh làm một khuôn mặt mâu thuẫn khi nói.

 

“Về cơ bản đó là kết quả của những chuyện xảy ra trong Drankam.”

 

Shikarabe bắt đầu nói về những gì đang diễn ra trong Drankam cũng như những suy đoán của chính mình khi uống rượu.

 

Ban đầu, Drankam chỉ giải quyết những việc liên quan đến hoạt động của các thành viên với tư cách là Thợ săn. Nhưng khi ngày càng lớn mạnh, nó bắt đầu biến thành một tổ chức tìm kiếm lợi nhuận, thậm chí đến mức thu lợi nhuận là một trong những mục tiêu chính của cả tổ chức vào lúc này.

 

Tổ chức bắt đầu trả lương cho Thợ săn thuộc mình. Để đổi lấy lợi nhuận cho tổ chức bằng các hoạt động Thợ săn của họ, các Thợ săn được trả lại bằng tiền. Bản thân điều này không phải là một điều xấu, nhưng một số cựu binh trong Drankam không thích sự thay đổi đó.

 

Các hoạt động Thợ săn mà Thợ săn Drankam có thể thực hiện bị giới hạn vì mục tiêu tăng trưởng và lợi nhuận cho cả tổ chức. Các sĩ quan bắt đầu tích lũy nhiều quyền lực đến mức có thể coi yêu cầu của họ như một mệnh lệnh bắt buộc. Do đó, ngày càng nhiều Thợ săn bắt đầu gặp vấn đề với những thay đổi. Tổ chức cũng bắt đầu cắt giảm phần thưởng mà các thành viên nhận được vì đủ loại lý do, số tiền cắt giảm đó sau đó sẽ được sử dụng vì lợi ích của cả băng. Cuối cùng, một số người bắt đầu cảm thấy rằng họ không nhận được đủ phần thưởng từ tổ chức so với số tiền mà họ đã kiếm cho tổ chức.

 

Lợi thế lớn nhất của Drankam là các thành viên có thể sở hữu những vũ khí mạnh mẽ với số tiền tương đối nhỏ, nhưng đồng thời, nó cũng buộc họ phải phụ thuộc vào tổ chức. Nếu họ đi ngược lại mệnh lệnh của các sĩ quan Drankam và bị đuổi khỏi tổ chức, họ có thể không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi đến vùng đất hoang không vũ trang. Vì vậy, họ sẽ phải tuân theo mệnh lệnh của các sĩ quan cấp trên ngay cả khi họ không muốn.

 

Các phe đối địch bên trong Drankam khác với trận đấu 2 phe giữa các Thợ săn kỳ cựu và các Thợ săn trẻ, là cuộc đấu đá nội bộ giữa những người biết Drankam cũ và những người mới gia nhập không biết gì.

 

Một trong những lý do khiến Katsuya được giao chỉ huy nhóm Drankam là để kéo cậu về phe quản lý. Đối với những sĩ quan ban đầu không phải là Thợ săn như Mizuha, đây là cơ hội hoàn hảo để chú ý đến Katsuya, là một trong những ví dụ về sự thành công của kế hoạch mới được đề xuất của họ, và họ gần như chắc chắn có thể sử dụng cơ hội này để thúc đẩy chiến lược của mình hơn nữa.

 

Và hiện tại, phe mới đang vượt trội hơn trong Drankam. Kế hoạch gia hạn của Mizuha với Katsuya là mũi nhọn của họ đã nhận được phản ứng tích cực từ những người ở bức tường trong, do đó họ đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ phía Ban quản lý thành phố.

 

Shikarabe giải thích đủ thứ liên quan đến chủ đề đó trong khi phàn nàn với Kurosawa.

 

Kurosawa cười khổ.

 

"Vậy đó là giai đoạn biến đổi trong Drankam hả?"

 

Shikarabe khó chịu nói.

 

"Nếu cậu che giấu mấy thứ chẳng tốt đẹp và nói rằng đó là bởi vì tổ chức đang trong quá trình biến đổi, thì nó sẽ không bao giờ kết thúc đâu."

 

Kurosawa chỉ cười khổ với Shikarabe đang thở dài. Shikarabe sau đó làm một bộ mặt nghiêm túc khi nói với Kurosawa.

 

"Vậy, mục đích của cậu lần này là gì?"

 

"Mục đích của tôi?"

 

“Tôi nghĩ rằng cậu mời tôi đến đây để thu thập thông tin về những gì đang xảy ra bên trong Drankam. Và vì cậu sẵn sàng lắng nghe tôi phàn nàn, nên thay vì trả bằng tiền, tôi đã cung cấp cho cậu nhiều thông tin hơn bình thường. Nhưng có vẻ như đó không phải là mục đích của cậu, vậy, cậu muốn biết chính xác điều gì đây?”

 

Kurosawa cười nhạt, có vẻ như Shikarabe đã hoàn toàn đọc được ý định của anh. Sau đó anh cũng nghiêm mặt và nói.

 

“Có một điều đang làm tôi phiền não, cậu thấy đấy. Thế nên tôi muốn biết ý kiến ​​của cậu”.

 

"Ồ, Vậy đó là gì?"

 

“Lúc đó, khi cậu vẫn đang chiến đấu bên trong tòa nhà Seranthal, à, tôi sẽ bỏ qua phần đầu, nhưng về cơ bản, tôi đã thấy Katsuya chiến đấu chống lại lũ quái vật. Lúc đó, tôi cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Tôi không thể giải thích được nó, nhưng về cơ bản đó là cảm giác khác biệt mà cậu cảm nhận được khi cậu nghe một mô tả đơn giản về một thứ so với khi nghe một mô tả bằng một cảm xúc mãnh liệt về chính thứ đó vậy (trans: tôi thề là đọc thấy tối nghĩa vcl nên tôi thay cả câu bằng raw nha, có thể hiểu đại ý là cảm giác khi mà thấy sự việc rõ ràng trước mắt mình khác với những gì mình đã biết chính xác từ trước. Giống như 2 khái niệm trực giác và lý trí trong truyện này vậy). Tôi cảm thấy khi đó những Thợ săn khác cũng phấn khích một chút, khiến tôi lo là những Thợ săn đó sẽ nhảy ra ngoài và theo dõi Katsuya. Rất may, không ai làm thế, nhưng nó vẫn còn làm tôi phải suy nghĩ tới tận bây giờ. Nên là, cậu có suy đoán gì về việc đó không? ”

 

"Không, tôi không có suy đoán nào cả, tại sao cậu lại hỏi tôi?"

 

“Cậu là người đã giám sát của cậu ấy, đúng không? Có khi nào cậu cũng có cảm giác như vậy không?”

 

Shikarabe cố gắng lục lại ký ức. Nhưng anh không thể nhớ bất cứ điều gì giống với những gì Kurosawa đang nói. Nên anh nhẹ lắc đầu và nói.

 

"Xin lỗi, nhưng không có."

 

"…Tôi hiểu rồi."

 

Kurosawa có vẻ hơi thất vọng, điều đó khiến Shikarabe càng thêm tò mò.

 

"Nó làm cậu lo lắng à?"

 

"Ừ. Tôi cảm thấy phấn khích khi nhìn thấy điều đó. Để thực hiện mệnh lệnh, tôi luôn rèn luyện cho mình cách bình tĩnh và lý trí. Giống như cách cậu rèn luyện trực giác của mình vậy. Thành thật mà nói, tôi khá tự tin vào kỹ năng giữ bình tĩnh của mình, nhưng sự tự tin đó đang lung lay từ những gì đã xảy ra hôm nay. Thế nên tôi nghĩ có lẽ một người có trực giác tốt như cậu có thể đoán được tại sao điều đó lại xảy ra”.

 

Lần này, Shikarabe là người có vẻ chán nản.

 

“Trực giác à…”

 

"Có chuyện gì à?"

 

“Thành thật mà nói, gần đây niềm tin vào trực giác của tôi cũng đang dao động.”

 

Shikarabe sau đó tiếp tục nói chuyện với Kurosawa trong khi nhấm nháp đồ uống.

 

- * - * - * -

 

Toàn bộ tầng 60 của tòa nhà Seranthal là một căn phòng duy nhất. Tường, sàn và trần của căn phòng đó đều màu trắng. Yanagisawa đứng giữa căn phòng đó.

 

Nelia đang đứng gần cửa thang máy bên trong căn phòng đó trong khi nhìn Yanagisawa. Cô được lệnh ở yên đó và không được cử động bất cứ bộ phận gì từ cổ trở xuống. Yanagisawa giữ quyền chỉ huy cao nhất đối với cơ thể người máy của cô, vì vậy nếu không có lệnh của anh, cô sẽ không thể nhấc nổi một ngón tay của mình.

 

Nelia thỉnh thoảng nhìn quanh căn phòng màu trắng trong khi liếc nhìn Yanagisawa, cô đang đoán xem đó là loại phòng nào trong khi giết thời gian.

 

Căn phòng này có thể là một căn phòng đặc biệt được sử dụng cho thực tế tăng cường. Mình cá rằng những người có thể kết nối với miền thế giới cũ có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong căn phòng này. Lý do tại sao anh ta mang mình theo là để bảo vệ anh ta trong trận chiến tầm gần, nên về cơ bản, anh ta không biết mình sẽ tìm thấy thứ gì trong căn phòng này. Nơi này là một cơ sở cựu thế giới và anh ta có một vài công chuyện cần phải xử lý ở đây. Anh ta cũng chính là lý do tại sao Ban quản lý thành phố cử người đến bảo vệ tòa nhà này… Ahhh, mình chẳng biết chuyện gì đang xảy ra ở đây cả, nhưng mình thực sự muốn biết quá đi!

 

Nelia tiếp tục nghĩ về tình huống mà cô đang gặp phải đồng thời than thở về nó.

 

Yanagisawa mang theo một thiết bị giúp anh kết nối với miền thế giới cũ. Anh có thể nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt anh. Tất nhiên, cô gái đó không có cơ thể và cô ấy đang sử dụng trang phục tương tự như Alpha khi Akira gặp cô ấy lần đầu tiên.

 

Yanagisawa cau mày.

 

"Tại sao cô lại khỏa thân?"

 

Cô gái đó đáp lại một cách hối lỗi.

 

“Không thể xác nhận kết nối. Kết nối rất quan trọng để xác minh danh tính cá nhân. Vui lòng kiểm tra lại cài đặt kết nối của bạn trước khi thử lại. ”

 

Yanagisawa đưa thẻ đen của mình một lần nữa và nói với cô ấy.

 

“Tôi không thể kết nối với miền thế giới cũ vào lúc này vì một số lý do. Tôi không thể sử dụng thiết bị này để thay thế sao? Quyền từ tấm thẻ này là không đủ tốt à?”

 

Yanagisawa đã thử đủ mọi cách để tiếp xúc với cô gái đó. Nhưng cô gái đó luôn trả lời như cũ.

 

“… Chết tiệt.”

 

Yanagisawa từ bỏ và tháo thiết bị kết nối khỏi cơ thể mình. Cô gái đó ngay lập tức biến mất khỏi tầm nhìn của anh.

 

…Làm gì bây giờ? Mình có nên tập trung nhiều hơn vào việc sửa chữa cơ thể của mình trước không? Hay mình nên đưa người khác có thể kết nối với miền thế giới cũ đến nơi này? Giá như mình có thể kết nối lại với miền thế giới cũ, họ sẽ có thể nhận ra mình. Nhưng nếu mình mang theo người khác, người đó có thể sẽ phản bội mình.

 

Yanagisawa có vẻ mặt nghiêm nghị khi trở về Nelia.

 

Đơn đăng ký tham quan của mình bị xóa từ phía Seranthal. Nó được gửi đúng cách từ phía nhà phát hành mà, tại sao lại như vậy đuóc? Seranthal có được thiết lặp lại khi chuyện bất thường đó xảy ra trong Tàn tích Mihazono không? Nhưng nếu đúng là như vậy thì tại sao họ cũng không xóa luôn hồ sơ khỏi đơn vị phát hành? Có phải vì đó không phải là nguyên nhân không?

 

Yanagisawa vẫn giữ vẻ mặt nghiêm trọng khi bước vào thang máy. Nelia đã có được quyền tự do đi lại, đang bước cùng anh. Sau đó, cửa thang máy đóng lại và họ quay trở lại tầng một.

 

Ngay từ đầu, tại sao mức độ an ninh trong tàn tích Mihazono lại đột ngột thay đổi? Có phải vì mình đã điều động một lượng binh lính hình người và xe tăng để đảm bảo an toàn cho mình không? Điều đó đẫ kích hoạt mức độ bảo mật trong Tàn tích Mihazono sao? Nếu thực sự là như vậy, tại sao nó không xảy ra sớm hơn? Có phải vì họ biết về mình và ai đó đã buộc mức độ bảo mật phải thay đổi so với bên ngoài?

 

Nelia mỉm cười và đột nhiên hỏi Yanagisawa.

 

"Anh đã ngừng cười đấy anh biết không?"

 

Yanagisawa nhìn Nelia với khuôn mặt vô cảm rồi trở lại nụ cười thường ngày.

 

Có rất nhiều lý do khiến tình hình ở khu tàn tích Mihazono đột ngột thay đổi, và một trong những lý do đó chính là Akira.

 

Vào ngày đầu tiên Akira đến Tàn tích Mihazono, mọi thứ diễn ra bên trong và bên ngoài tòa nhà Seranthal đều được Seranthal ghi nhận đàng hoàng. Trong thời gian đó, Akira đã đánh lại lũ quái vật vô cùng hiệu quả nhờ sự hỗ trợ của Alpha. Thông tin này cũng được gửi đi khi Seranthal gửi đơn xin tăng cường thêm.

 

An ninh của đống đổ nát đó sau đó đã phân tích thông tin đó và thay đổi mức độ đe dọa bên trong Tàn tích. Nó đã thay đổi kẻ địch từ những tên côn đồ đơn giản có vũ trang thành những người lính được huấn luyện có tổ chức. Và khi nó vẫn còn ở trạng thái đó, một vài nhóm Thợ săn đã đến tàn tích Mihazono.

 

Phần còn lại chỉ là hiệu ứng domino. Nhóm Thợ săn đến tàn tích Mihazono được cho là đang xâm chiếm tàn tích, vì vậy lực lượng an ninh của khu tàn tích đã cử máy bay không người lái đến để đuổi họ. Nhưng để trả đũa lại điều đó, các Thợ săn đã gửi xe tăng và những lính hình người (như mình nói từ các chap trước, sau này sẽ có giải thích kỹ hơn và ảnh minh họa nên mình sẽ không nói rõ về cụm ‘lính hình người’ ở đây). Vì vậy, an ninh đã gửi các máy bay không người lái mạnh hơn để chống lại chúng, sau đó chu kỳ này tiếp tục và gây ra một sự thay đổi quy mô lớn bên trong tàn tích Mihazono.

 

Vì vậy, về cơ bản, đó là một chuỗi các sự kiện mang lại một kết quả bất ngờ. Đó là tất cả.

*****

Trans & Edit: promote

***********

 

Chương trước   Danh sách chương   Chương sau

2 nhận xét:

002 nói...

Ad có muốn nhận donate hơm ;))
Hóng chap mới..

Nặc danh nói...

chuỗi các sự kiện ngẫu nhiên nhưng tèo mấy con bánh bèo =]]