Chương 135: Trang bị và tập luyện - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2022

Chương 135: Trang bị và tập luyện

 
Akira đứng trước tòa nhà khổng lồ được xây liền vào tường của thành phố Kugamayama. Tòa nhà cao và bức tường thành vững chắc thể hiện sức mạnh kinh tế của thành phố đã duy trì chúng.
 
Có các cửa hàng chi nhánh của đủ loại công ty đang kinh doanh trong thành phố cũng như các cơ sở của Văn phòng Thợ săn ở đây. Một số người bên trong tòa nhà đó là những người từ khu thượng lưu. Tòa nhà đó là mục tiêu của những người muốn vươn tới thành công trong thành phố, là đối tượng ngưỡng mộ của những người muốn giàu có, cũng như là tượng đài nhắc nhở mọi người về ảnh hưởng và sức mạnh to lớn của thành phố.
 
Akira nhìn lên tòa nhà đó. Nhưng trong mắt cậu, không có ánh sáng lấp lánh như những người muốn vươn tới thành công nhìn, cũng không có ý chí mạnh mẽ muốn vươn tới, cũng không có sự ngưỡng mộ đối với nơi đó.
 
Alpha cảnh báo Akira.
 
[Akira, đừng cười nữa. Trông cậu thật đáng xấu hổ.]
 
[Xin lỗi mà!]
 
Akira cố gắng định thần lại. Nhưng dù vậy, cậu vẫn không thể che giấu hoàn toàn tâm trạng vui vẻ của mình. Cậu nở một nụ cười thật tươi trông thật buồn cười.
 
Akira nhận được một lời mời đi ăn khác từ Shiori. Đó là một lời mời để cảm ơn sau khi cứu Reina trong Tàn tích Mihazono.
 
Khi nhớ lại những gì đã xảy ra lần trước, Akira hoàn toàn mất cảnh giác và ngay lập tức nhận lời.
 
Alpha thấy Akira không thay đổi nhiều liền thở dài.
 
[Nếu cậu thích bữa ăn ở nhà hàng này đến mức đấy thì cậu có thể thỉnh thoảng đến đây bằng tiền của mình mà.]
 
Akira không trả lời ngay lập tức, nhưng sau một hồi suy nghĩ, cậu trả lời lại với một giọng điệu khá nặng nề.
 
[… Vẫn như cũ, câu trả lời vẫn sẽ là không. Tôi không cảm thấy muốn đến đó nếu tôi phải trả bằng tiền của mình cho dù thế nào đi nữa…]
 
Khi nghĩ về những bữa ăn đó sẽ tốn bao nhiêu tiền, với nhận thức hiện tại về tiền bạc, Akira không thể cho phép mình tiêu nhiều tiền như vậy. Lần này cũng vậy, cậu ấy chỉ chấp nhận lời mời của Shiori sau khi chắc chắn rằng Shiori sẽ thanh toán. Ngay cả đối với Akira, người thích đồ ăn hơn phụ nữ, thì cậu không muốn chi nhiều tiền như vậy cho đồ ăn.
 
Trên thực tế, Akira hiện tại sẽ có thể dễ dàng trả nhiều tiền như vậy nếu cậu giảm chi tiêu cho các vật dụng và trang bị cần thiết của mình. Nhưng những chi phí đó là vì sự an toàn của cậu, về cơ bản chúng là cứu cánh của Akira. Akira liên tục nhắc nhở bản thân về điều đó trong khi chống lại sự cám dỗ.
 
Alpha cười nhạt nói.
 
[Chà, trong trường hợp đó, hãy nhanh lên trước khi quá muộn để mà tận hưởng cơ hội này.]
 
[Cô nói đúng.]
 
Akira vui vẻ bước vào tòa nhà khổng lồ đó.
 
Cũng như lần trước, Akira để súng trường ở quầy lễ tân. Nội thất của nhà hàng đó vẫn sang trọng như trước, bộ đồ tăng cường của Akira trông rất lạc lõng ở nơi này. Nhưng vì một nửa số khách hàng cũng là Thợ săn, nên Akira chẳng bị chú ý nhiều. Điều này cũng do vị trí của nhà hàng và loại khách hàng mà nhà hàng thường phục vụ.
 
Người phục vụ hướng dẫn Akira đến bàn của Shiori, nhưng khi cậu đến, cậu đã rất ngạc nhiên. Akira nghĩ rằng Shiori sẽ ở một mình giống như lần trước. Nhưng lần này, Kanae và Reina cũng có mặt.
 

Kanae vẫy nhẹ Akira và nói.
 
“Đằng ấy!! Chúng ta lại gặp nhau rồi!!"
 
Akira nhìn Kanae và cau mày. Shiori và Reina mặc những bộ vest cao cấp phù hợp để đến nhà hàng sang trọng này. Nhưng Kanae đang mặc trang phục hầu gái thường ngày của cô, sẽ không lạ gì nếu ai đó nhầm cô là một người phục vụ khác của nhà hàng này.
 
…Cái này có… bình thường không nhỉ? Hay là giống mình đang vào nhà hàng trong bộ đồ tăng cường không? Không, khoan đã, nhưng Shiori đang mặc một bộ đồ khác và dường như chẳng thấy phiền bởi bộ đồ hầu gái đó… Mình đoán là chỉ có mình thôi nhỉ?
 
Akira nghĩ rằng suy nghĩ thông thường của mình có thể đã sai, nhưng sau đó cậu nghĩ rằng mình không thể làm được gì với nó, vì vậy cậu vứt nó sang bên và ngồi lên chiếc ghế mà người phục vụ đã hướng dẫn cho cậu.
 
Shiori và Reina nhìn thấy phản ứng của Akira và thở dài. Reina sau đó nói với Kanae.
 
"Kanae, cô có thể làm gì đó với bộ trang phục đó không?"
 
Kanae mỉm cười.
 
"Không. Quan trọng là tôi phải tiếp tục sử dụng trang phục hầu gái này vì mục đích bảo vệ co chủ, và Akira vẫn đang mặc bộ đồ tăng cường nữa mà, có khác gì đâu.”
 
Thành thật mà nói, Akira không muốn bị đối xử như Kanae, nhưng vì cậu ấy đang ở tại nơi này vì tiền của họ nên cậu ngăn mình phản đối lại.
 
Sau đó Shiori cố gắng thay đổi tâm trạng bằng cách nói với Akira.
 
“Akira-sama, cảm ơn cậu đã cứu cô chủ hôm trước. Như tôi đã hứa, tôi sẽ trả tiền cho bữa ăn hôm nay, vì vậy không cần phải kiềm chế đâu.”
 
Akira vui vẻ đáp lại.
 
“Cảm ơn vì điều đó, vậy thì, không đợi nữa-“
 
Khi Akira xem qua menu, cậu nhớ ra điều gì đó và hỏi Shiori.
 
“… Nhưng nếu đây là để cảm ơn cho những gì đã xảy ra trong tòa nhà Seranthal thì cô không phải cũng nên mời Elena-san và các Thợ săn khác sao?”
 
“Đối với trường hợp của họ, chúng tôi đã trao cho nhóm của họ, bao gồm cả cậu phần thưởng thêm như lời cảm ơn của chúng tôi. Vì nó cũng bao gồm tiền từ Drankam, nên phần thưởng sẽ mất một khoảng thời gian để xử lý, nhưng tôi hy vọng rằng cậu sẽ thấy hài lòng với số tiền đó. Còn về bữa ăn hôm nay, đây là lời cảm ơn của tôi vì đã chấp nhận yêu cầu cá nhân của tôi hồi đó”.
 
"Chờ đã, tôi có chấp nhận gì à?"
 
"Cậu đã thực hiện yêu cầu của tôi để câu giờ giúp tôi thêm 5 giây."
 
“Ồ, vụ đó. Tôi hiểu rồi. Nếu bữa ăn này là phần thưởng cho điều đó thì tôi rất mừng vì tôi đã thực hiện nhiệm vụ lúc đó. Vậy thì nếu đã như vậy, tôi sẽ không kiềm chế nữa ”.
 
Akira khẽ cúi đầu, Shiori mỉm cười đáp lại.
 
Akira sau đó bắt đầu quyết định gọi món từ thực đơn. Cũng giống như lần trước, cậu không thể hình dung ra loại món ăn gì từ tên ghi trên thực đơn. Sau một thời gian cố gắng hết sức, cũng như lần trước, cậu ấy quyết định chọn một suất đặc biệt của ngày hôm nay.
 
Vì Akira không thể quyết định, khi Alpha nhìn thấy cậu chọn lựa chọn 'mặc định', cô đã chỉ vào thực đơn và nói chuyện với cậu.
 
[Cô ấy đã nói không cần kiềm chế, vậy còn việc chọn vài món khác ngẫu nhiên thì sao?]
 
[Không, cám ơn. Món ăn mà cô đang chỉ có cái tên lạ nghe như một lời nguyền của quận miền Tây vậy. Chẳng biết chính xác điều gì sẽ xảy ra nếu tôi gọi món này?]
 
Alpha giễu cợt đáp.
 
[Hừm, nếu cậu hô vang cái tên này ở khu phía tây, có cảm giác như nó có thể triệu hồi ra lửa hay gì đó. Nên tôi chắc chắn rằng nó sẽ là một món gì đó có màu đỏ và cay.]
 
[Không quan trọng, tôi sẽ chọn suất ăn được đề xuất của ​​nhà hàng, tôi chắc chắn rằng ta sẽ chẳng chọn nhầm món đâu. Không cần thiết phải thử nghiệm với cơ hội quý giá này, xét cho cùng, nó sẽ tăng thêm rủi ro làm tôi sẽ hối tiếc sau này mà thôi.]
 
[Ôi trời, đó không phải là điều tôi mong đợi từ một Thợ săn, người luôn mạo hiểm tính mạng trong công việc của họ nói ra đâu.]
 
[Tôi đã sẵn sàng chấp nhận rủi ro chỉ cho công việc Thợ săn của mình rồi.]
 
Alpha cười tinh quái.
 
[Chà, đó là sự thật. Cẩn thận là tốt. Nếu có thể, tôi muốn cậu luôn thận trọng như thế này.]
 
Akira cố tình phớt lờ Alpha và đóng menu lại.
 
Sau khi gọi món, họ bắt đầu nói chuyện với nhau trong khi đợi món ăn được dọn lên. Akira đang chăm chú lắng nghe lời giải thích của Shiori về tình trạng hiện tại của tòa nhà Seranthal.
 
“Tôi hiểu rồi, vậy đó là những gì đang xảy ra trong tòa nhà Seranthal bây giờ à? Nhưng ngay cả khi họ bảo vệ được tầng đầu tiên, các tầng trên vẫn chứa đầy quái vật mà phải không? Tôi thắc mắc họ có ổn không.”
 
“Theo những gì tôi nghe được, có vẻ như ai đó từ Ban quản lý thành phố đã thỏa thuận với người quản lý tòa nhà Seranthal và họ đang sử dụng một vài cơ sở của tòa nhà để củng cố phòng thủ của mình”.
 
Akira có vẻ hơi ngạc nhiên vì điều đó.
 
“Thỏa thuận với người quản lý tòa nhà Seranthal? Ý cô là AI Seranthal? Thật đáng kinh ngạc. Nếu thành phố có một ai đó tuyệt vời như vậy thì họ có thể gửi người đó đến sớm hơn và chúng ta sẽ không phải trải qua tất cả những điều đó chứ”.
 
"Tôi đồng ý."
 
Shiori gật đầu và tỏ ra hoàn toàn đồng ý với Akira.
 
Không lâu sau đó, món ăn được dọn lên bàn của họ. Akira thích thú nhìn khay thức ăn trước mặt, sau đó cậu vui vẻ bắt đầu ăn.
 
Giữa lúc đó, Kanae đột nhiên hỏi Akira.
 
“Nhân tiện, tôi nghe nói rằng cậu đã chiến đấu với Ane-san rất ngang sức, chuyện này có đúng không thế?”
 
Có thể là do Akira đang tập trung hoàn toàn vào việc thưởng thức món ăn của mình nên cậu ấy không thể nhớ ra những điều như thế, nên cậu ấy nghiêng đầu và hỏi.
 
"Có à?"
 
"Hở? Nhưng cậu đã chiến đấu với Ane-san trước đây mà phải không? ”
 
Trận chiến của Akira chống lại bọn trộm di tích trong tàn tích Kuzusuhara là một bí mật giữa Akira và Ban quản lý thành phố.

Vì vậy Kanae nghĩ rằng Akira đang đã giả ngu vì điều đó, nhưng nhìn vào biểu hiện của cậu ấy, cô nhận ra rằng cậu đang rất nghiêm túc. Nên cô đã hỏi một cách vòng vo để không xâm phạm bí mật đó.

 

"Tôi đang nói về chuyện đó ở nơi đó đó, cậu biết không?"

 

"Không không không, tôi nhớ rằng tôi đã chiến đấu với Shiori, nhưng tôi không nghĩ rằng mình đã chiến đấu ngang sức đâu."

 

"Là vậy sao? Nhưng Ane-san đã nói vậy mà.”

 

“Tôi cá là đó chỉ là sự khác biệt trong quan điểm của cả hai. Nếu cô hỏi tôi thì tôi là người cơ dưới. Vào thời điểm đó, Shiori phải chiến đấu với tôi, đồng thời, cô ấy không đủ sức giết tôi được. Nếu không có giới hạn đó, tôi chắc rằng cô ấy đã giết tôi rồi. Vậy nên theo tôi, tôi không nghĩ rằng tôi đã đấu với cô ấy một cách ngang cơ đâu”.

 

"Là vậy sao? Tôi hiểu rồi."

 

Kanae kiểm tra biểu hiện của Akira. Có vẻ như cậu ấy đang thành thật. Trên thực tế, Akira đã thực sự trung thực.

 

Nếu cậu ta đang cố giả ngốc thì tuyệt vời. Nếu cậu ta thực sự là một người mạnh mẽ, thông thường, những người mạnh mẽ sẽ toát ra vẻ tự tin, nhưng mình không cảm thấy điều gì như vậy từ cậu ta. Vậy là bởi vì cậu ta không mạnh mẽ thật sự đúng không?

 

Akira không tỏa ra khí chất mà Shiori và những người mạnh mẽ như cô ấy thường tỏa ra. Và bản thân cậu cũng nói rằng mình không mạnh mẽ đến vậy. 

 

Kanae sau đó liếc nhìn Shiori đang dùng bữa với vẻ mặt điềm đạm. Có vẻ như cô ấy không mấy bận tâm về những gì Akira vừa nói. Đánh giá cách cô ấy phản ứng, có vẻ như Shiori đồng ý với cậu.

 

Kanae sau đó nghĩ rằng Akira có thể thực sự là một người không mạnh mẽ và mất hứng thú với cậu. Nếu cậu ta chỉ là một Thợ săn trẻ tuổi mạnh mẽ khác thì cũng có rất nhiều Thợ săn trẻ tuổi giống như cậu ở quận đông, nên Kanae không quan tâm thêm chút nào nữa.

 

Sau đó Kanae nhẹ nhàng nói với Akira với giọng điệu mà cô thường dùng khi nói chuyện với những người mạnh hơn mức trung bình, nhưng không nhiều.

 

“Chà, nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn có thể chiến đấu chống lại Ane-san và điều đó khá ấn tượng đối với một người ở độ tuổi của cậu. Nên tôi nghĩ cậu nên tự tin hơn đấy? Đúng thế, cậu khá mạnh mà.”

 

Kanae, người đã mất hứng thú với Akira và sắp kết thúc cuộc trò chuyện, nhưng Reina tiếp tục cuộc trò chuyện.

 

“… Tôi nên làm gì để trở nên mạnh mẽ như vậy đây?”

 

Reina đang hỏi với một giọng nghiêm túc, có vẻ như cô ấy đang tuyệt vọng lắm rồi.

 

Ba người còn lại hướng sự chú ý về phía Reina. Akira dường như không biết phải nói gì, Kanae hơi ngạc nhiên, còn Shiori thì trông khá lo lắng, không hiểu sao cô lại có linh cảm không tốt về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

 

Shiori sau đó cố tỏ ra ân cần và nói với Reina.

 

“Thưa cô chủ. Như tôi đã nói, những điều như vậy chỉ có thể đạt được khi làm việc chăm chỉ và-“

 

“Tôi xin lỗi, Shiori. Tôi không hỏi cô, tôi đang hỏi Akira.”

 

"…Tôi rất xin lỗi."

 

Có vẻ như Reina sẽ không nghe cô dù cô có nói gì đi nữa, vì vậy Shiori xin lỗi vì đã xen vào một cách thô lỗ và không nói thêm gì nữa.

 

Reina, Shiori và Kanae chuyển sự chú ý sang Akira đang khá bối rối trước tâm trạng nặng nề toát ra từ Reina và Shiori. Nhưng dường như cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trả lời câu hỏi đó, cậu cố gắng nghĩ ra câu trả lời cho riêng mình.

 

“… Chà, nếu cô không hỏi về ý nghĩa của sức mạnh hay sức mạnh bên trong là gì hay bất cứ thứ gì triết học như vậy, và nếu cô đang đề cập đến sức mạnh chiến đấu đơn thuần, tôi sẽ nói đó là trang bị và tập luyện. Và nếu tôi phải chọn một, đó sẽ là trang bị.”

 

Kanae có vẻ không đồng ý với câu trả lời của Akira.

 

“Whoah, khoan đã, vậy là cậu đang theo phe đó? Cậu có phải là một trong những người ngu ngốc tin rằng họ có thể mạnh miễn là có trang bị mạnh mẽ không? ”

 

Akira hơi nao núng, có vẻ như Kanae đã nói trúng hồng tâm. Theo ý kiến ​​riêng của cậu, người được Alpha hỗ trợ thì về cơ bản đó là giấc mơ của những kẻ ngu ngốc chú trọng trang bị.

 

Trên thực tế, Akira đã trải qua rất nhiều khóa huấn luyện và trải qua nhiều lần cận kề cái chết, điều này thực ra đã nâng cao kỹ năng của cậu.

 

Nhưng xét về sự khác biệt giữa khi có Alpha hỗ trợ và khi không có Alpha, cộng với việc Akira tự đánh giá bản thân thấp kém, Akira không thể phủ nhận những gì Kanae vừa nói với cậu. Vì vậy, thay vào đó, cậu cố gắng bào chữa.

 

“Tôi sẽ không đi xa đến vậy, nhưng nếu tôi phải chọn giữa tập luyện và trang bị, tôi nghĩ rằng trang bị quan trọng hơn. Tôi biết rằng đây là một sự so sánh khá khắc nghiệt, nhưng tôi chỉ nói rằng nếu cô mua một khẩu súng trường để chiến đấu với quái vật thì sẽ nhanh hơn là luyện tập trong 100 năm để giết quái vật bằng tay không”.

 

Nét mặt của Kanae chuyển sang một nụ cười.

 

“Không không không Akira-boy, cậu không thể tin tưởng quá nhiều vào súng trường. Thực tế là, ngay cả bây giờ khi chúng ta đã có súng trường và xe tăng, người ta vẫn đang đánh bóng võ thuật phải không? Nếu cậu có cho mình một bộ đồ tăng cường được thiết kế để cận chiến, cậu vẫn có thể chiến đấu với quái vật ổn. Thực tế thì có nhiều Thợ săn ngoài kia không sử dụng súng trường để chiến đấu với quái vật hơn cậu nghĩ, hoặc ít nhất, số lượng đủ lớn để các tập đoàn chế tạo trang bị kiểu vậy."

 

“Theo tôi thì tôi thà bắn chúng từ xa bằng súng trường còn hơn đến gần để chống lại chúng. Ngay từ đầu, khi cô nói về bộ quần áo tăng cường được thiết kế cho cận chiến, điều đó có nghĩa là trang bị quan trọng hơn, phải không? ”

 

“Akira-boy, trang bị thôi là không đủ. Điều quan trọng là cậu phải tự tập luyện và làm quen với những thiết bị đó. ”

 

“Đó chính xác là lý do tại sao tôi nói tập luyện và trang bị phải không? Thợ săn có thể chết bất cứ lúc nào, vì vậy chúng ta không thể dành quá nhiều thời gian cho việc tập luyện. Tôi chỉ nói rằng tốt hơn hết là cô nên có những thiết bị tốt nhất mà cô có thể mua được để bù đắp cho điều đó. Vậy tại sao điều đó lại khiến tôi trở thành một người ngu ngốc chứ? ”

 

Nhưng sau đó Kanae kiên quyết đáp lại.

 

"Đó là bởi vì cậu đã dùng một phép loại suy không chính xác thôi."

 

“… V-vậy à? Tôi hiểu rồi."

 

Akira chỉ chấp nhận câu trả lời đó mặc dù cậu không bị thuyết phục 100%. Bất kể chủ đề là gì, nó ở mức thuyết phục nào đó thôi khi ta nói một cách chắc chắn. Thậm chí còn hơn thế nữa khi nói đến một người như Akira, người không tự tin vào kiến ​​thức thường thức của mình.

 

Reina nghiêm túc lắng nghe cuộc trò chuyện và suy nghĩ về nó, nó thực sự khiến cô ngạc nhiên và không chắc chắn. Do dự một chút, cô nói với Akira.

 

“… Uhh, nhưng ngay cả khi cậu nói đến trang bị tốt nhất mà ta có thể mua được, tôi nghe nói rằng điều đó có thể khiến tôi nhầm sức mạnh của trang bị với kỹ năng của chính mình, làm ta quá khích mà xông xáo lên phía trước và cuối cùng là đẩy mình vào chỗ chết… ”

 

Akira thản nhiên đáp.

 

“Nếu xông xáo lên phía trước chỉ khiến cô bị giết, thì cô không cần phải làm thế. Ít nhất nó sẽ làm giảm khả năng cô có thể bị giết bởi thứ khác ngoài việc đó. Vì vậy, nếu tôi phải lựa chọn, thay vì hạ thấp trang bị của mình để không bị quá khích, tôi thà có được những trang bị đủ tốt để có thể tiến vào những chiến như thế nhưng phải cẩn thận để cảm giác đó đi quá xa.”

 

Đó là điều nói thì dễ nhưng làm thì lại rất khó. Trong trường hợp của Akira, mặc dù cậu ấy có sự hỗ trợ của Alpha, một 'trang bị' tuyệt vời, thì cậu đã suýt bị giết vài lần, đó là lý do tại sao cậu ấy rất dễ kiềm chế nó.

 

Reina sau đó hỏi một câu hỏi khác.

 

“… Có rất nhiều người ngu ngốc như những gì Kanae đã nói, họ lao đầu chỉ vì họ có trang bị mạnh mẽ, vậy thì ý kiến ​​của cậu về họ như thế nào?”

 

“… Hmmm, ngay cả khi cô có hỏi tôi thế…”

 

“Giả sử rằng cậu có một thiết bị mạnh mẽ trên tay và ai đó nhìn thấy cậu sử dụng nó, cậu có thấy phiền lòng về cách mọi người nghĩ về cậu không? Hay ý kiến ​​của riêng cậu về bản thân trong tình huống đó là gì? Kiểu thế đấy!."

 

Reina hỏi với vẻ mặt nghiêm túc, cô trông khá tuyệt vọng khi đang chờ đợi câu trả lời của Akira.

 

Akira hơi bối rối vì không hiểu câu hỏi của Reina dính dáng với biểu hiện của cô ấy như thế nào, nhưng vì họ đang trả tiền cho bữa ăn của cậu nên Akira nghiêm túc suy nghĩ về nó trước khi trả lời.

 

“… Tôi sẽ hết sức cẩn thận để không ai có thể lờ đi và cố gắng tấn công tôi, nhỉ?”

 

Nghe câu trả lời đó, Reina hoàn toàn chết lặng, Shiori hơi ngạc nhiên, trong khi Kanae chỉ cười khổ. Akira nhận ra rằng cậu vừa đưa ra một câu trả lời khá kỳ lạ, vì vậy cậu cố gắng lảng đi và tập trung trở lại bữa ăn của mình.

 

Điều mà Reina muốn hỏi là ý kiến ​​của Akira về những người đó, liệu Akira có cảm thấy ghê tởm, căm ghét, đố kỵ, ghen tị hay bất cứ điều gì tương tự hay không. Nhưng câu trả lời của cậu thậm chí không hề đụng chạm đến chủ đề đó một chút nào.

 

Vì vậy, nói cách khác, Akira chỉ đơn giản nói rằng những điều đó không liên quan. Câu trả lời của cậu thực sự đánh Reina một cú khá đau, có cảm giác như cậu vừa gián tiếp đưa ra một lời chỉ trích gay gắt cho cô, người luôn bận tâm vì điều đó.

 

Trong khi lắng nghe cuộc trò chuyện đó, Shiori kiểm tra Reina sau khi Akira đưa ra câu trả lời của mình trong khi suy nghĩ về những gì cần điều chỉnh trong trang bị của Reina. Sau đó cô ấy nói với Akira.

 

“Trong trường hợp đó, Akira-sama. Giả sử rằng có ai đó phản đối việc sử dụng thiết bị cấp cao không phù hợp với kỹ năng thực sự của người đó và giả sử rằng cậu phải thuyết phục người đó làm như vậy thì sẽ nói gì? ”

 

Reina ngay lập tức nhìn Shiori, ánh mắt cô ấy nhìn về phía Shiori có một tia trách móc. Nhưng Shiori không quay lại mà cứ nhìn chằm chằm vào Akira.

 

Trước đây Shiori đã đề nghị Reina đổi mới trang bị của mình vài lần, nhưng Reina luôn từ chối.

 

Trong Drankam, Thợ săn được phép mượn trang bị từ tổ chức tùy thuộc vào Xếp hạng Thợ săn của họ. Xếp hạng Thợ săn của họ càng cao, họ có thể mượn trang bị càng tốt. Đó là một trong những lý do tại sao các Thợ săn trẻ tuổi ở Drankam ưu tiên việc nâng Xếp hạng Thợ săn của họ.

 

Hầu hết các trang bị mà các Thợ săn trẻ tuổi sử dụng trong Drankam đều là trang bị đi mượn. Chỉ có một số là đang sử dụng thiết bị của riêng họ. Reina cũng không ngoại lệ.

 

Trái ngược với điều đó, hầu hết các trang bị mà các Thợ săn kỳ cựu sử dụng đều là trang bị của riêng. Tất nhiên, họ cũng có thể mượn trang bị từ Drankam, nhưng những trang bị sẵn có để họ mượn trong Bảng xếp hạng Thợ săn đều yếu hơn những gì họ đã sẵn có.

 

Điều này cơ bản xuất phát từ chương trình ưu đãi dành cho các Thợ săn trẻ. Vì họ nâng cao chất lượng của các trang bị có sẵn để mượn cho các Thợ săn cấp thấp, nên các trang bị cấp cao không được chú ý nhiều và chỉ còn lại là những trang bị có chất lượng khá thấp. Do đó, chất lượng của các trang bị sẵn có nghiêng về phía những Thợ săn trẻ tuổi có thứ hạng thấp. Nó cũng nhằm tăng tỷ lệ sống sót của các Thợ săn trẻ tuổi vì chính sách này đã tạo ra kết quả.

 

Về lâu dài, nó sẽ cho phép nhiều Thợ săn thu thập thêm kinh nghiệm. Đó là một điều tốt cho tổ chức. Nhưng điều đó cũng đủ gom góp được một lượng ác cảm từ các Thợ săn kỳ cựu khi họ chế nhạo những Thợ săn trẻ tuổi đó là những kẻ ngu ngốc, những người đã nhầm sức mạnh của trang bị là kỹ năng của riêng mình.

 

Reina thấy phiền vì chuyện đó. Đó là bởi vì cô ấy đang ở một vị trí mà cô ấy có thể có được những thiết bị tốt hơn nếu cô ấy muốn.

 

Nhưng dù vậy, Shiori vẫn đề nghị Reina có trang bị tốt hơn. Không có vấn đề gì với việc tự mình có được trang bị tốt hơn. Và bằng cách kiếm được trang bị tốt hơn bằng tiền riêng, cô sẽ bị coi như một kẻ ngốc không chỉ từ các Thợ săn kỳ cựu mà còn cả các Thợ săn trẻ tuổi khác và phe của Katsuya.

 

Mặc dù Shiori hỏi câu hỏi đó một cách thản nhiên, nhưng có một cảm giác nghiêm túc ẩn chứa đằng sau nó, và nó khiến Akira hơi bối rối. Nhưng vẫn còn, vì cậu ấy ở đó bằng tiền của họ, Akira nghiêm túc suy nghĩ về điều đó trước khi đưa ra câu trả lời của mình.

 

Cậu thản nhiên nói.

 

"Tôi thậm chí sẽ không cố làm điều đó."

 

Shiori ngạc nhiên.

 

“Không phải là cậu có thử hay không, mà câu hỏi là cậu sẽ nói gì với người đó nếu cậu phải cố thuyết phục người đó…”

 

“Đây chỉ là suy đoán của tôi, nhưng tôi chắc chắn rằng người đó có lý do của riêng mình để không làm điều đó. Ví dụ, người đó có thể không mua thiết bị tốt hơn vì tiền. Có lẽ cậu ta có thể mua thiết bị tốt hơn bất cứ lúc nào cậu ta muốn. Nhưng cậu ta không được làm như vậy vì một lý do cá nhân nào đó, đó có thể là vì một loại giá trị nào đó mà cậu ta gắn bó, hoặc nếu cậu ta làm vậy, thì đó hoàn toàn là do sự ích kỷ của cậu ta. Tôi chắc rằng cậu ta không muốn mua những thiết bị tốt hơn vì những lý do như thế, phải không? Rốt cuộc, mặc dù cậu ta có thể làm việc một cách an toàn hơn nhiều bằng cách có được trang bị tốt hơn, nhưng cậu ta không làm điều đó vì ý chí của mình phải không? Vì vậy nói một cách đơn giản, cậu ta phải liều mạng vì lòng kiêu hãnh của mình hay sao đó, cậu ta đã sẵn sàng chết khi cưỡng bức lòng kiêu hãnh của mình như vậy. Ngay cả khi đối với những người khác, lý do đó chỉ đơn giản là vô lý hoặc quá ngu ngốc, nhưng đối với cậu ta, lý do đó phải đủ quan trọng để cậu ta bỏ qua sự thật đó và tiến lên bằng sự ích kỷ và kiêu hãnh của riêng mình. Vì vậy, đối với một người đã trải qua nhiều như vậy, tôi chắc chắn rằng nó sẽ vô ích cho dù một người lạ như tôi có cố gắng trách móc cậu ta thế nào đi chăng nữa. Vì vậy, tôi không nghĩ rằng mình có bất kỳ cơ hội nào để thuyết phục người đó. Tôi cũng có thể hiểu được sức mạnh của những người đã tự quyết tâm, đó là lý do tại sao, nên tôi đã bỏ cuộc ngay từ đầu vì dù cố gắng cũng vô nghĩa. ” 

 

Sau khi Akira nói vậy, cậu ấy liếc nhìn Shiori để kiểm tra xem cậu ấy có nói gì lạ nữa hay không. Kanae chỉ cười tinh quái. Shiori cũng đang mỉm cười, gần như không thể đọc được cô ấy đang nghĩ gì đằng sau nụ cười đó. Trong khi Reina cúi mặt xuống với vẻ mặt nghiêm nghị.

 

Akira cảm thấy tình thế khó xử nghĩ rằng có thể mình lại nói điều gì đó kỳ lạ.

 

"…Mà. Nếu ít nhất tôi phải cố gắng mặc dù tôi biết rằng điều đó sẽ hoàn toàn vô ích, để tôi có thể nói rằng tôi đã cố gắng, thì ít nhất tôi cũng sẽ lên tiếng về điều đó… ”

 

Shiori nhẹ gật đầu trong khi mỉm cười.

 

"Cảm ơn ý kiến ​​quý giá của cậu rất nhiều."

 

Akira hơi bối rối.

 

“… Uhh, tôi xin lỗi vì tôi chỉ cho cô một câu trả lời có thể không hữu ích chút nào…”

 

"Xin đừng nói như vậy, đó là một ý kiến ​​rất có giá trị."

 

Shiori đang mỉm cười thật lòng ngay từ tận đáy lòng.

 

Akira vẫn cảm thấy hơi lúng túng khi quay trở lại bữa ăn của mình. Shiori và Kanae cũng bắt đầu ăn lại, nhưng Reina vẫn nhìn xuống một lúc trước khi cô cũng bắt đầu ăn.

 

Sau đó, họ tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình trong khi trò chuyện với nhau. Mặc dù hơi phiền vì phản ứng của Reina, nhưng Kanae và Shiori đều không nói gì nên Akira cũng quyết định không nói gì cả.

 

Khi họ tiếp tục thưởng thức bữa ăn của mình và dần dần kết thúc, Reina bắt đầu có một số thay đổi. Cô ngẩng đầu lên và có vẻ như đang nghiêm túc suy nghĩ về điều gì đó khi sự do dự từ từ bị xóa khỏi biểu hiện của cô ấy.

 

Khi Akira kết thúc bữa ăn và uống cà phê, biểu hiện của Reina đã chuyển sang một vẻ trầm ổn hơn.

 

Sau khi làm xong, Akira cúi đầu chào Shiori.

 

“Cảm ơn rất nhiều về bữa ăn. Đó là một bữa ăn tuyệt vời, cảm ơn cô một lần nữa.”

 

Shiori mỉm cười với Akira và đáp lại.

 

“Cảm ơn cậu rất nhiều. Nếu có cơ hội, tôi hy vọng rằng cậu sẽ chấp nhận lời mời của tôi một lần nữa.”

 

Akira cười khổ.

 

“Tất nhiên rồi… Nhưng nếu có thể, tôi hy vọng lần sau sẽ không phải làm điều gì mạo hiểm như lần này nữa.”

 

"Thật không thể đồng ý hơn."

 

Shiori mỉm cười hạnh phúc khi cô nói thế.

 

Sau đó Akira rời khỏi tòa nhà và duỗi người.

 

Chà, tuyệt, thực sự tuyệt vời. Chắc chắn là mình muốn đến nhà hàng đó một lần nữa, mình tự hỏi lần sau sẽ là bao lâu đây nhỉ.

 

Thấy Akira có vẻ hơi buồn, Alpha mỉm cười với cậu và nói.

 

[Cậu có thể đến nhà hàng đó bằng tiền của mình vào lần sau mà biết không?]

 

[Thôi, đừng dụ dỗ tôi. Tôi có thể sẽ đến đó bằng tiền của chính mình nếu cô cứ nói thế mất.]

 

[Thật là rắc rối cho tôi nếu cậu không tiến bộ trở thành một Thợ săn mạnh mẽ và nghĩ rằng số tiền đó chỉ là tiền lẻ, cậu biết đấy. Mặc dù tôi nghĩ sẽ mất một thời gian cho đến khi cậu có thể làm được điều đó, nhưng chúng ta hãy kiên nhẫn và tiếp tục nỗ lực hết sức mình, được không?]

 

[Tôi biết, thế nên hãy kiên nhẫn đợi đến lúc tôi có thể mạnh mẽ như vậy nhé.]

 

Akira trả lời với một giọng điệu vui vẻ, sau đó cậu đi bộ trở về nhà trong khi trò chuyện với Alpha.

 

Mặt khác, Reina, Shiori và Kanae vẫn đang ở trong nhà hàng. Họ đang ngồi ở bàn của mình, đĩa và tách cà phê đã được dọn sạch. Họ chỉ ngồi và chờ đợi.

 

Kanae trông khá buồn chán. Shiori im lặng chờ đợi mà không nói gì. Cả hai người đều đang đợi Reina sắp xếp lại cảm xúc của mình.

 

Sau khi nghe câu trả lời của Akira, cô tự hỏi mình một số câu hỏi và đưa ra kết luận.

 

Akira đã nói rằng mình đang liều mạng chỉ vì sự ích kỷ của bản thân, là mình phải có lý do mà mình nghĩ là đủ quan trọng để làm như vậy, và cậu ấy thậm chí sẽ không cố thuyết phục mình vì mình hẳn đã tự giải quyết nó rồi… Nhưng điều đó lại không đúng, mình chẳng có quyết tâm gì như thế cả. Vậy lý do tại sao, là chỉ là do sự ích kỷ của mình thôi, không hơn. Đó là vì niềm kiêu hãnh viễn vông của mình, mình đã tự gây nguy hiểm cho bản thân cũng như Shiori và Kanae vì một thứ như thế. Mình sẽ có thể làm tốt hơn nếu bản thân có được trang bị tốt hơn. Mình thậm chí còn không nhận thấy nó mặc dù nó là một điều quá đơn giản mà những Thợ săn ngu ngốc đó luôn nói.

 

Reina sau đó nhìn Kanae và Shiori, cô hạ quyết tâm và nói.

 

"Shiori, Kanae, tôi thực sự xin lỗi về mọi thứ từ trước đến giờ."

 

Reina sau đó hỏi Shiori với vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Shiori, tôi biết rằng tôi đã luôn từ chối, nhưng cô có thể giúp tôi đổi mới trang bị được không? Nếu có thể, tôi muốn có được những thiết bị tốt nhất. Tôi không bận tâm những gì người khác nói về tôi”.

 

Shiori mỉm cười hạnh phúc.

 

“Tất nhiên rồi, cô có thể tin tưởng vào tôi, cô chủ.”

 

Với vẻ nghiêm túc vẫn còn trên khuôn mặt, Reina quay sang Kanae và nói.

 

“Kanae, tôi sẽ trông cậy vào cô bảo vệ tôi.”

 

Kanae vẫn mỉm cười như thường lệ.

 

“Chắc chắn rồi, ngay từ đầu đó là công việc của tôi mà.”

 

Reina sau đó tiếp tục.

 

“Và ngoài ra, nếu có thể, tôi muốn cả hai người huấn luyện tôi để tôi trở nên đủ kỹ năng để sử dụng những trang bị mà tôi sẽ sử dụng kể từ đây và để những người khác sẽ không nghĩ rằng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào trang bị nữa.”

 

Kanae nở một nụ cười đầy thách thức.

 

“Cô chủ, cô có chắc chắn muốn làm điều đó không? Đây sẽ là một cuộc huấn luyện cực kỳ gian nan đấy cô biết không? ”

 

"Tôi đã quyết rồi."

 

Quyết tâm của Reina rõ ràng từ giọng điệu của cô ấy.

 

Vì vậy Kanae cười đáp lại và nói.

 

“Ồ, vậy thì tuyệt quá !! Có vẻ như cô chủ cuối cùng sẽ tốt nghiệp để trở thành một kẻ nghiệp dư hoàn toàn! Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều đó khi cô chủ quyết định thử thách ở một nơi nguy hiểm mà không có kỹ năng và trang bị phù hợp mà còn hoàn toàn dựa vào vệ sĩ. Nhưng lần này, cô chủ cuối cùng sẽ có thể bắt đầu như một người mới rồi.”

 

Sau đó Shiori cũng tham gia, cô nghiêm túc nói.

 

“Vậy thì, trong trường hợp đó, trước tiên tôi sẽ hủy tất cả các khóa huấn luyện đã lên lịch ở Drankam. Từ đây, cô sẽ tập luyện với cả hai chúng tôi. Vì đây không phải là một khóa huấn luyện dễ dàng nên tôi hy vọng rằng cô đã sẵn sàng… Và cả Kanae!! Cẩn thận mồm miệng đấy!!"

 

Shiori lườm Kanae, nhưng Kanae chỉ liếc cô và phớt lờ.

 

Reina nghĩ về những gì đã nói dối trước mặt mình và lặp đi lặp lại những câu hỏi và câu trả lời trong đầu.

 

Mình nên làm gì để trở nên mạnh mẽ hơn đây? Thật đơn giản, mình chỉ cần quyết định trở nên mạnh mẽ và nỗ lực thực sự để thực hiện nó thôi. Thậm chí mình đã không làm điều đó cho đến bây giờ, nhưng lần này, mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn!!

 

Reina quyết tâm đạt được sức mạnh bằng chính nỗ lực của mình.

******

Trans & Edit: promote

*************

Chương trước  Danh sách chương   Chương sau

 


1 nhận xét:

KaitoKen nói...

Wait.. vậy là ông akira ông nói bừa mà reina lại bằng cách nào đó thay đổi được suy nghĩ và quyết tâm mạnh lên hả? Đoạn này mình chưa hiểu lắm tại akira nói nhiều mà khó hiểu quá😂