Chương 150: Tai họa của Shijima - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2022

Chương 150: Tai họa của Shijima

Sau khi tập xong một hiệp, Akira và những đứa trẻ khác họp nhóm. Chúng xếp hàng trước Akira, trông có vẻ hơi chán nản khi nói rằng.

“Vì vậy, về cơ bản đó là ý chính, ai có câu hỏi nào không? Nếu không chúng ta bắt đầu một hiệp khác."

Erio và những người bạn của cậu đã hỏi rất nhiều, Akira trả lời từng câu một trong khi nhờ Alpha trợ giúp.

"Bọn tôi nhìn thấu được mọi thứ, này là sao vậy?"

“Hệ thống sẽ trợ giúp tất cả những ai đeo kính. Nó chủ yếu tập trung vào việc điều chỉnh chuyển động của các cậu với tư cách là một nhóm, nhưng nó cũng đưa ra các mệnh lệnh riêng lẻ thông qua kính bảo hộ của cậu. Nếu các cậu làm theo những mệnh lệnh đó một cách chính xác thì có thể học cách chiến đấu. Tiếp!"

“Làm sao cậu lại biết được vị trí của chúng tôi? Và làm cách nào hệ thống biết được tụi tôi bị bắn trúng?”

“Hệ thống được kết nối với thiết bị thu thập thông tin trong xe của tôi và nó thực hiện các thuật toán dựa trên dữ liệu từ kính bảo hộ và thiết bị ngắm của súng trường của các cậu. Tiếp!"

“Lâu lâu thì đường quỹ đạo khẩu súng (kiểu như tia laze từ súng tới hướng súng đang chỉ tới, giống như lúc mấy ông chơi bida online đếy =))) của tôi bị biến mất. Vậy tôi phải làm sao?”

“Nạp một băng đạn mới. Hệ thống sẽ tính toán số đạn trong băng, nếu hết thì tia laze sẽ biến mất. Nhờ đó, các cậu có thể học cách cover nhau khi phải thay băng đạn. Hiện tại, hệ thống có thể vẫn hiện tia laze trong một khoảng ngắn ngay cả khi cậu hết đạn, nhưng tôi sẽ sớm thiết lập lại. Tiếp!"

“Chúng tôi nhìn được mọi thứ thông qua kính bảo hộ, này có được tính là luyện tập không?”

“Nó chỉ dành cho các cậu, chứ tôi không cần. Tôi không thấy được tia laze cũng như hack map. Về cơ bản, tôi đang chiến đấu với các cậu trong khi các cậu luôn biết vị trí chính xác của tôi. Vì vậy, hãy sử dụng lợi thế đó để ép sát, hoặc để đánh lén tôi. Về cơ bản, hãy làm theo các mệnh lệnh được hiển thị bởi hệ thống huấn luyện và học cách chiến đấu từ đó. Mặc dù không thể biết vị trí của đối thủ mọi lúc trong một cuộc chiến thực sự, nhưng cậu có thể đặt ra một tình huống mà các cậu có thể làm điều gì đó tương tự như vậy. Ví dụ, nếu các cậu llắp đặt các thiết bị thu thập thông tin đắt tiền ở tất cả mọi nơi bên trong căn cứ và cài đặt hệ thống an ninh để hỗ trợ nó, cậu sẽ có thể gặp phải tình huống tương tự. Tiếp!"

Không còn thắc mắc gì nữa, nên Akira quyết định dừng buổi Q&A (question and answer).

“Không còn câu hỏi nào nữa đúng không? Vậy chúng ta hãy bắt đầu một hiệp khác."

Nhưng Erio bối rối ngăn Akira lại.

“Chờ một chút! Vậy là, về cơ bản chúng tôi là những người duy nhất biết vị trí của cậu thôi à. Chứ cậu không phải giốn thế ư??” (ngây thơ quá em trai à =))

Không ai đặt câu hỏi vì chúng đã rất sốc khi nghe điều đó từ Akira. Akira sau đó thản nhiên trả lời.

"Đúng vậy, tôi không có mấy thứ như các cậu” (trans: điêu -.-, chỉ do chúng bây quá gà để t cheat thôi)

"T-thật ư?"

“Đây sẽ không phải là một bài huấn luyện nếu tôi không có nhiều hạn chế như vậy. Chưa kể, chúng ta cũng có các thiết bị khác nhau. Không giống như các các cậu, tôi có bộ đồ tăng cường và thiết bị thu thập thông tin. Vì vậy, nếu không có những hạn chế đó, đây sẽ là cuộc chiến một chiều và chẳng giúp ích được gì cho ai cả”.

Erio và những đứa trẻ khác chết lặng. Họ nghĩ rằng Akira cũng có thể nhìn xuyên qua đống đổ nát, họ nghĩ rằng Akira cũng đang nhận được chỉ dẫn từ hệ thống giống như họ. Nhưng không phải vậy, họ có nhiều lợi thế như vậy, nhưng dù vậy, họ cũng chỉ có thể thắng suýt soát vài lần trong giao tranh 8 vs 1.

Nếu Akira không có nhiều hạn chế như vậy, chúng sẽ không thể đem đến cho Akira bất kỳ cuộc chiến có ý nghĩa nào. Sự khác biệt về sức mạnh khiến những đứa trẻ đó bị sốc.

Thấy không ai hỏi gì thêm, Akira giục họ đi tiếp.

“Vậy, không còn câu hỏi nào nữa đúng không? Vậy chúng ta hãy bắt đầu lại thôi. ”

Cuối cùng họ cũng quay trở lại thực tại, rồi một trong những đứa trẻ ngượng ngùng hỏi Akira.

“… Uhmm, tôi không thể đọc hướng dẫn, vậy tôi nên làm gì đây?”

“… Cứ theo dõi các chỉ số trong bản đồ và thử đoán từ đó đi.”

Akira hoàn toàn quên mất khả năng một số người họ không thể đọc. Nó khiến cậu cảm thấy hơi mâu thuẫn khi nhớ rằng cậu cũng không thể đọc cho đến gần đây.

Sau đó họ thực hiện thêm một vài hiệp nữa, cả hai bên đều chiến đấu hết mình.

Tỷ lệ chiến thắng của Akira là 50%. Hầu hết các hiệp đấu đều kết thúc với việc Akira bắn hạ tất cả đối thủ của mình hoặc phe của Erio sử dụng một cậu nhóc llàm mồi nhử để bắn Akira. Alpha đã điều chỉnh việc huấn luyện để nó diễn ra như vậy. Akira đột nhiên hỏi Alpha một câu khi trốn sau một tấm chắn.

[Tuy nhiên, tôi không ngờ rằng họ sẽ trở nên mạnh mẽ như vậy chỉ bằng cách làm theo hướng dẫn của cô. Mặc dù, không giống như trường hợp của tôi, tôi cá rằng không phải lúc nào họ cũng di chuyển theo lệnh của cô]

[Cậu đúng đấy. Rốt cuộc, nhớ tàn tích Kuzusuhara không, đã có lúc cậu cũng làm trái với chỉ dẫn của tôi mà phải không?]

Akira nhớ lại sai lầm đó trong di tích Kuzusuhara và cười nhạt.

[Tôi thực sự xin lỗi về điều đó.]

Alpha cười khúc khích.

[Chà, tôi thực hiện tất cả các loại điều chỉnh để dự đoán cả việc họ không theo kịp. Ví dụ: khi tôi đưa cho họ một hướng dẫn để đi đúng, họ sẽ cần đọc hướng dẫn đó, hiểu hướng dẫn và kiểm tra xem nó có an toàn hay không trước khi thực sự làm theo hướng dẫn đó. Vì vậy, nếu họ mất 10 giây để thực hiện quy trình này, tôi sẽ điều chỉnh để hiển thị hướng dẫn đó sớm hơn 10 giây trước khi thực hiện. Bằng cách đó, họ sẽ di chuyển hiệu quả hơn nhiều. ]

[… Cô thậm chí có thể làm như vậy ư. Làm thế nào cô biết chính xác là 10 giây vậy?]

[Thông qua rất nhiều phương pháp khác nhau. Ví dụ: tôi đo độ trễ từ khi tôi gửi một lệnh vào kính bảo hộ của họ cho đến khi họ thực sự thực hiện lệnh đó. Tôi cũng thực hiện các điều chỉnh khác tùy thuộc vào trạng thái tâm lý của người nhận, mức độ lo lắng hoặc mệt mỏi của họ, hoặc liệu họ có đang ở trong tình huống nguy hiểm hay mức độ khó khăn của chỉ dẫn ]

Akira ngạc nhiên.

[Tôi hiểu rồi, đó thực sự là rất nhiều thứ cần phải xem xét và điều chỉnh… Chà, sự hỗ trợ của cô đã giúp một đứa trẻ ở thành phố ổ chuột liều lĩnh đến tàn tích Kuzusuhara để tìm kiếm di vật để sống sót trở về, và đứa trẻ đó đó hiện đang làm khá tốt với vai trò là một Thợ săn. Nên cô làm được như vậy là điều hiển nhiên thôi mà]

[Đúng vậy, đó là sự thật. Cậu không vui vì được gặp tôi sao?]

[Rồi rồi, tôi thực sự biết ơn cô. Tôi sẽ trả ơn bằng cách hoàn thành yêu cầu của cô, vì vậy hãy kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi tôi có thể làm được điều đó, được chứ? ]

Mặc dù Akira có vẻ như đang do dự, nhưng cậu không nói dối. Cậu thực sự cảm thấy biết ơn Alpha và cậu chắc chắn sẽ hoàn thành yêu cầu dù mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa.

Alpha có thể nhìn thấu điều đó và mỉm cười. ( ui ui ship ship đâuuuu)

[Ừ, tôi sẽ chờ cậu](Ỏooo)

[Nhân tiện, bây giờ chúng mạnh đến mức nào khi có cô giúp?]

[Nhớ hồi đó khi cậu cứu Elena và Sara trong tàn tích Kuzusuhara không? Về cơ bản, họ yếu hơn cậu một chút so với thời điểm đó. Mặc dù, điều đó chỉ đúng trong quá trình đào tạo này.]

[… Toàn bộ họ gộp lại ư??]

[Không, từng người một.]

[… Quả thật khó khăn khi phải chiến đấu như vậy.]

Rốt cuộc, cậu đã chiến đấu với những kẻ thù mạnh như cậu từ thời điểm đó, và chưa kể, đây là một cuộc chiến 8 chọi 1. Mặc dù Akira mỉm cười cay đắng, cậu cũng cảm thấy hơi hạnh phúc vì việc cậu có thể chiến đấu tốt với chúng đồng nghĩa với việc cậu đã trở nên khá mạnh mẽ.

Erio và những đứa trẻ khác giữ khoảng cách với Akira khi chúng cố gắng bao vây cậu. Cuộc chiến vẫn chưa bắt đầu. Trước đó, ngay sau khi cuộc chiến bắt đầu, Akira sẽ lập tức tập trung vào những kẻ chưa di chuyển nhiều và hạ gục họ trước trước khi hạ gục những kẻ địch còn lại. Vì điều đó đã xảy ra vài lần, họ quyết định chỉ bắt đầu cuộc chiến sau khi Erio và những đứa trẻ khác đã hoàn thành việc định vị lại bản thân.

Các chỉ dẫn đã được gửi đến kính bảo hộ, Erio đọc các chỉ dẫn được hiển thị trong kính bảo hộ của mình.

“‘Bắt đầu từ trận đấu này, nếu bạn bắn từ một tư thế xấu, chúng tôi sẽ vô hiệu tia quỹ đạo của bạn hả??? Vậy thì mình nên cầm khẩu súng trường này như nào đây?”

Erio nhìn khẩu súng trường của mình. Đường quỹ đạo của nó đã biến mất. Ngay khi cậu ta đang bối rối không biết phải làm gì, chiếc kính bảo hộ hiện lên hình ảnh một người đang cầm một khẩu súng trường. Vì vậy, cậu đã bắt chước hình ảnh đó.

"…Như thế này hả?"

Erio dùng cả hai tay để nắm chặt khẩu súng trường của mình, ngay khoảnh khắc tiếp theo, tia quỹ đạo xuất hiện. Sau đó cậuta lại cầm khẩu súng trường của mình bằng một tay, và giống như lần trước, tia quỹ đạo lại biến mất.

Vậy là, về cơ bản mình cần phải cầm nó bằng cả hai tay đúng cách phải không? Nhưng mình nhớ Akira chỉ bắn bằng một tay và trong một tư thế rất xấu mà… Ahh, mình hiểu rồi. Đó là bởi vì cậu ấy có bộ đồ tăng cường để có thể ổn định chính xác phản lực lại chỉ bằng một tay phải không? ” (định luật 3 newton nhé : )))

Sau đó, kính bảo hộ cũng hiển thị đủ các loại tư thế bắn khác mà Erio đã thử. Vì đường quỹ đạo chỉ xuất hiện khi cậu đứng đúng tư thế, nên nó giúp cậu học cách cầm súng trường một cách chính xác.

Erio nhìn những đứa trẻ khác, có vẻ như chúng cũng đang cố gắng bắt chước những tư thế được hiển thị trong kính bảo hộ. Nhìn vậy, cậu nghĩ rằng họ trông hoàn toàn giống một nhóm gà mờ. Những đứa trẻ khác chắc cũng nghĩ như vậy khi chúng nhìn nhau.

“… Có vẻ như chúng ta vẫn còn một chặng đường dài phía trước nhỉ.”

Erio đã quyết định rèn luyện bản thân có thể đủ mạnh mẽ để bảo vệ người yêu của mình, Alicia. Hồi đó khi lần đầu tiên chiến thắng Akira, cậu nghĩ rằng nó có thể sẽ không khó như cậu nghĩ, nhưng ngay sau đó Akira đã thắng 4 lần liên tiếp.

Erio hoàn toàn nhận ra điểm yếu của mình và thừa nhận rằng cậu còn một chặng đường dài phía trước. Cậu thở dài khi cảm thấy mình thật thảm hại, sau đó cậu nhớ về người yêu của mình và quyết tâm một lần nữa.Cậu đã có quyết định của mình rồi, những chuyện như thế này sẽ không làm cậu chùn bước. (husbando material :V tiếc là anh không phải main)

Trận chiến bắt đầu, Erio chạy nhanh nhất có thể.

*

Đúng vào khoảng thời gian Akira và những đứa nhóc khác đang luyện tập ở bãi đất hoang. Ở một nơi nào đó trong quận ở thành phố Kugamayama, Shijima bực bội hai tay ôm đầu.

Shijima là trùm của một trong nhiều băng nhóm ở thành phố ổ chuột và băng nhóm của hắn ta đã từng có chút mâu thuẫn với Akira. Một gã trong băng nhóm của hắn tên là Wataba đã từng đến căn cứ của Sheryl và đe dọa Akira từ bỏ căn cứ của Sheryl.

Wataba đã bị giết trong căn cứ của Sheryl bởi Akira. Sau đó, Akira kéo xác của hắn ta trở lại căn cứ của băng đảng. Họ đang ở trong một tình huống mà họ chỉ còn cách một bước nữa là có thể bóp cò.

Vào thời điểm đó, nhìn vào Akira mà nói, với sức mạnh hiện tại của mình, Shijima và người của hắn có thể giết được cậu, nhưng bản thân Shijima cũng sẽ chết. Vì vậy, cuối cùng, họ đã có thể đạt được một thỏa thuận mà Shijima vẫn có thể giữ vững danh tiếng của mình bằng cách bắt Akira trả cho hắn ta một số tiền.

Sau đó, không có vấn đề gì nữa. Ban đầu Shijima định tiếp quản băng đảng của Sheryl nếu Akira chết do tính chất nguy hiểm của công việc Thợ săn, nhưng Akira đã có thể sống sót và ổn vcl. Vì vậy, Shijima đã không có bất kỳ động thái lớn nào. Điều mà hắn ta có thể làm là chỉ thỉnh thoảng đến thăm căn cứ của Sheryl để kiểm tra xem Akira có còn sống hay không.

Rồi một ngày nọ, một Thợ săn nào đó đã gây ra rắc rối bên trong lãnh địa của băng đảng. Thợ săn đó đang gây náo loạn vì hắn ta đang đuổi theo ai đó.

Các băng đảng ở thành phố ổ chuột như Shijima cũng hoạt động như những người bảo vệ trong khu vực. Vì vậy, nếu ai đó có vũ trang gây ra rắc rối trong lãnh thổ của họ, điều quan trọng là họ phải đối phó với người đó bằng vũ lực. Nếu họ bỏ qua những điều như vậy, nó không chỉ gây thiệt hại cho việc thu nhập tiền bảo kê mà họ đang nhận được, trong trường hợp xấu nhất, nó có thể khiến các băng nhóm khác coi thường và tấn công họ.

Thông thường, Shijima sẽ đòi tiền bồi thường từ những kẻ gây rối này và để họ đi. Hắn ta sẵn sàng thương lượng nếu điều đó là cần thiết. Điều quan trọng là phải cho mọi người biết rằng họ có khả năng xử lý những kẻ gây rắc rối này. Vì vậy, nếu những Thợ săn đó trả cho hắn bằng tiền, vậy là đủ rồi.

Shijima thường kiểm tra danh tính của Thợ săn trước khi giao dịch với Thợ săn đó. Đó là lúc vấn đề thực sự nảy sinh, Thợ săn đó chính là Akira.

Shijima đang cẩn thận với Akira. Đó không phải là do sức mạnh của Akira, mà là do tính cách không ổn định của cậu ấy. Rốt cuộc, cậu ấy đã từng đến căn cứ của Shijima với ý định châm gòi cuộc chiến. Đối với những người không muốn chết, một người không ngần ngại thách thức bất cứ ai ngay cả khi mình yếu hơn, như Akira, là người mà họ cần phải cẩn thận.

Nhưng vì danh tiếng của băng đảng, hắn không thể để Akira đi được. Mặt khác, không đáng để chọc tức cậu vì gần như chắc chắn rằng cậu sẽ đánh trả. Shijima không biết phải làm gì với Thợ săn này.

Đó là khi một thông tin khác đến với Shijima; Akira là một người bất cẩn để ví của mình bị đánh cắp và cậu ấy là một kẻ hèn nhát đã bỏ chạy khi một Thợ săn trẻ tuổi khác đe dọa cậu. Đó là một thông tin đã phá hủy hình ảnh của Shijima về Akira.

Sau khi nghe điều đó, Shijima càng bối rối hơn trước. Đó là lỗi của hắn khi không cẩn thận với Akira, hoặc là do hành vi của Akira đã thay đổi sau khi cậu sắp bị giết ở một nơi nào đó trong vùng đất hoang, hoặc có thể thông tin mà hắn nhận được chỉ đơn giản là thông tin sai. Shijima không thể quyết định được lựa chọn nào.

Vì vậy, cuối cùng, Shijima đã yêu cầu Viola điều tra thêm về Akira. Hắn biết rõ Viola tệ như thế nào, nhưng hắn cũng đã nghe về cô rằng cô ta chuyên nghiệp ra sao. Hắn cũng nghe nói rằng hắn sẽ không gặp rắc rối gì với cô miễn là hắn không làm trái ý cô. Viola đã có thể hoàn thành yêu cầu đó trong một thời gian ngắn.

Vậy thì, ngay lúc này, lý do khiến Shijima vô cùng thất vọng là vì cậu đang lắng nghe kết quả của yêu cầu đó từ chính Viola.

Shijima hét vào mặt Viola, người mà hắn đang nói chuyện qua thiết bị đầu cuối thông tin của mình.

“Chết tiệt!! Cô đang đùa tôi sao!? Cái quái gì đang xảy ra thế? Giải thích mọi thứ cho tôi!! Tất cả những gì tôi yêu cầu là kiếm một vài tên móc túi nhằm mục đích chọc cho phản ứng của tên nhóc đó mà!! Làm thế quái nào mà nó lại biến thành việc gửi một nhóm vũ trang đến căn cứ của Shery hảl!?”

Trái ngược với Shijima, Viola bình tĩnh trả lời.

“Trời ạ, bình tĩnh một chút được không? Mặc dù tình hình vượt quá tầm kiểm soát, nhưng cũng đủ để mang lại kết quả tốt cho mục tiêu chính của chúng ta là kiểm tra phản ứng của cậu ấy phải không? Chưa kể, anh đã muốn làm nhiều hơn thế mà phải không? Nên là, chúng ta cứ xem như đó là may mắn đi.”

Công việc của Viola là truyền bá thông tin cho các nhà môi giới thông tin trên khắp thành phố ổ chuột rằng Akira là mục tiêu dễ dàng cho những kẻ móc túi. Yêu cầu ban đầu cho điều đó đến từ Shijima, hắn làm vậy để kiểm tra xem Akira phản ứng như thế nào với những kẻ móc túi.

Nhưng câu trả lời bình tĩnh của Viola chỉ khiến Shijima tức giận hơn.

“May mắn hả????! Vậy thì làm thế nào mà cuộc tấn công đó lại liên quan tới tôi!? Cô là người đã khiêu khích Akira, phải không, tôi không liên quan gì hết!!”

“Hừ, anh có thể ngừng buộc tội tôi không? Tôi cũng không liên quan gì đến những tên cướp đó. Tôi chỉ lan truyền thông tin đó giống như anh đã yêu cầu tôi. Sau đó, những tên cướp đó đã chọn tấn công căn cứ của Sheryl bằng cách sử dụng thông tin sai đó làm cơ sở cho quyết định của chúng. Tôi lan truyền thông tin đó bởi vì anh đã yêu cầu tôi. Chỉ cần nghĩ về những gì sẽ xảy ra nếu Akira phát hiện ra điều đó. Akira có thể hiểu lầm và nghĩ rằng những tên cướp đó tấn công căn cứ của Sheryl tại anh. Tôi chỉ nhắc anh về khả năng đó. Đúng là anh đang nhắm đến căn cứ của Sheryl, phải không? Và đúng là anh cũng muốn Akira chết mà đúng không? Anh không có mối liên hệ nào với bọn cướp và anh cũng không phải trả tiền cho chúng để tấn công căn cứ của Sheryl. Tôi chỉ nói với anh ở đây rằng tôi không thể nói chắc liệu Akira có tin điều đó không nữa biết không? “

Khuôn mặt của Shijima trở nên dữ tợn, đó là bởi vì hắn hiểu quan điểm của Viola. Hơn thế nữa, hắn cũng biết rằng rất có thể Viola đã làm điều gì đó khiến Akira hiểu nhầm tình hình. Vì vậy, tóm lại, nếu Viola muốn, cô ta có thể đã điều khiển Akira và Shijima để chiến đấu với nhau.

Shijima đã biết sức mạnh của Akira kể từ khi hắn nghe điều đó từ chính Viola.

Akira đã từng hoàn thành một yêu cầu ở khu tàn tích Kuzusuhara đã kiếm được cho anh ta hơn 10 triệu Aurum. Cậu cũng đã săn thành công một con quái vật tiền thưởng. Sau đó, cậu đến tòa nhà Seranthal của tàn tích Mihazono mà ngay cả Ban Quản lý Thành phố cũng đánh giá là một nơi nguy hiểm và quay trở lại với 50 triệu Aurum (edit: hình như bản eng nhầm, là 500tr nếu mình không sai). Và cách đây không lâu, cậu đã tự tay giết chết 8 Thợ săn có vũ trang. Viola đã thu thập tất cả những bằng chứng về sức mạnh của Akira trước khi gửi chúng đến Shijima.

Akira đã quá mạnh để Shijima có thể xử lý. Akira hiện tại đã đủ mạnh để tiêu diệt cả băng Shijima mà chỉ cần tốn chút mồ hôi. Gây sự với Akira hiện tại sẽ rất rủi ro.

Biểu hiện của Shijima là tuyệt vọng hơn là tức giận, giọng nói của hắn cũng phản ánh điều tương tự.

“… V-vậy, cô muốn gì?”

Nhưng Viola chỉ cười và thản nhiên đáp lại.

“Ôi trời, tôi không đòi hỏi gì ở anh cả? Tôi chỉ nói ở đây vì tôi muốn cung cấp cho anh báo cáo của tôi về yêu cầu cuối cùng với một số dịch vụ bổ sung dựa trên chính sách của tôi để giữ chân khách hàng thân yêu của tôi. Nó có thông tin hữu ích hơn đấy? Thông thường, anh sẽ cần phải trả tiền để có được thông tin như vậy biết không? Hay là anh không muốn biết gì thêm à? Đó có phải là điều mà tôi không nên làm? Tôi xin lỗi nếu đúng như vậy, tôi sẽ đảm bảo không tái phạm vào lần sau ”.

Shijima định phản bác lại, nhưng hắn đã ngậm miệng lại và nghiến răng cố gắng kìm chế cơn tức giận của mình. Sau đó hắn cố gắng bình tĩnh lại như đã nói.

"…Cảm ơn vì thông tin. Để bày tỏ lòng biết ơn, chúng tôi có thể làm gì để giúp cô không? ”

“Ôi trời, sẽ thật lãng phí nếu từ chối lòng thành của anh. Thế, tôi nhờ anh chút được không?”

Shijima có thể nghe thấy giọng nói hạnh phúc của Viola phát ra từ thiết bị đầu cuối thông tin của mình khi gái hư (bad girl) đó giải thích kế hoạch xấu xa của mình. Mặc dù nếu chỉ từ giọng nói của cô ta, Viola có một giọng nói rất lôi cuốn. Nhưng điều đó không giúp ích được gì trong trường hợp này, Shijima chỉ chấp nhận yêu cầu của cô vì hắn không có nhiều lựa chọn.

"Vậy thì, hẹn gặp lại”

“… Ừ, tôi sẽ tin tưởng vào cô.”

Shijima kết thúc cuộc gọi và ngay lập tức hét lên hết sức có thể.

"Chết tiệt !!"

Giọng của Shijima vang vọng khắp căn cứ.

*

Akira không lên kế hoạch chính xác về thời gian tập luyện, nhưng có vẻ như Erio và những đứa trẻ khác đã mệt mỏi nên cậu quyết định dừng buổi tập.

Erio và những đứa trẻ khác nhận được thông báo trên kính bảo hộ của chúng và nghe thấy giọng nói của Akira nói với chúng rằng hãy dừng buổi huấn luyện bây giờ. Tất cả đều thực sự mệt mỏi khi thở phào nhẹ nhõm trước tín hiệu nói rằng cuối cùng chúng cũng có thể thư giãn. Chúng sử dụng khẩu súng trường của mình như một cây gậy đi bộ để giúp chúng lê chân trở lại nơi Akira đậu xe của mình.

Trước khi quay lại xe, Akira nhìn quanh và nói với vẻ thất vọng.

[… Lần này tôi đã chết khá nhiều nhỉ.]

Akira có thể nhìn thấy vô số xác chết giả lập của mình nằm rải rác trên mặt đất. Chỉ có cậu và Alpha mới có thể nhìn thấy những xác chết đó, chúng là kết quả của những sai lầm cậu mắc phải trong quá trình huấn luyện. Cậu sẽ trở thành một trong những xác chết đó nếu đây không chỉ là một cuộc huấn luyện.

Khuôn mặt của Akira trông khá chán nản bởi sự thật thảm hại, vì vậy Alpha đã cố gắng làm cậu vui lên.

[Chà, chính là như vậy. Xét rằng bên kia đã có sự hỗ trợ của tôi, tôi nghĩ kết quả này không tệ chút nào].

[… Tôi hiểu rồi… Chờ đã, gì cơ?]

[Ừa, cậu không nghe nhầm đâu!]

Mặc dù Akira có vẻ hơi hoài nghi, nhưng Alpha đáp lại bằng một sự chấp nhận. Cô trả lời một cách chắc chắn đến thế cơ mà.

Sau đó Alpha cười tự mãn và nói.

[Hay là cậu sợ vì sự trợ giúp của tôi quá kinh khủng =)) )] (đỉnk cao của khịa)

Akira nhanh chóng đáp lại

[Không, không dám.]

[Hehe dĩ nhiên]

Alpha mỉm cười hài lòng.

Akira sau đó quyết định đi tiếp.

[Cô nói đúng, sự hỗ trợ của cô luôn giúp ích. Cảm ơn nhiều, giờ thì quay về thôi.]

Trên đường trở lại xe, Akira bỗng hỏi Alpha

[… Nhân tiện, tôi nghĩ tôi cũng tiến bộ khi huấn luyện như này. Nhưng còn với những đứa khác thì nó có hiệu quả không??]

[Chà, mặc dù mọi việc diễn ra không hoàn hảo nhưng chúng cũng được chỉ dẫn bởi tôi. Vì vậy, ít nhất chúng mạnh hơn ngày hôm qua. Về mặt đào tạo, tôi nghĩ nó hiệu quả hơn việc chúng tự tập luyện. Hãy tiếp tục thực hiện khóa huấn luyện này để băng của Sheryl để có thêm sức mạnh. Theo cách đó, chúng sẽ không làm phiền cậu nhiều nữa.]

Akira sau đó nhớ đến Erio và những đứa trẻ khác, những người đã quá mệt mỏi sau trận chiến đến nỗi chúng trông như có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào.

[… Thành thật mà nói, tôi không chắc liệu họ có tham gia một khóa đào tạo khác nữa hay không.]

[Khi điều đó xảy ra, chúng ta có thể yêu cầu sự giúp đỡ của Sheryl. Tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ không nói không đâu.]

[… Chà, đó là sự thật, nhưng…]

Đó không phải là một ý kiến ​​tồi đối với băng của Sheryl, vì vậy rất có thể Sheryl sẽ đồng ý với điều đó. Hơn nữa, Erio và những đứa nhóc khác không thể nói không nếu đó là lệnh của Sheryl. Rốt cuộc, nếu họ làm vậy, Sheryl sẽ đuổi họ ra khỏi băng.

Akira cảm thấy hơi có lỗi cho Erio và những đứa trẻ khác.

Sau khi kết thúc khóa huấn luyện, tất cả đều trở về căn cứ của Sheryl. Trái ngược với Akira, người vẫn còn tràn đầy sức sống, Erio và những đứa khác trông rất mệt mỏi như thể chúng bị bóc lột. Chứng kiến ​​điều đó, những đứa còn lại run rẩy.

Sheryl bảo họ hãy nghỉ ngơi trước khi cô vào phòng riêng cùng với Akira.

Akira giải thích cho Sheryl về khóa huấn luyện và nói.

“… Chà, đó là ý chính. Tôi đang nghĩ đến việc thực hiện khóa huấn luyện này thường xuyên. Thiết bị mà chúng tôi sử dụng cho khóa huấn luyện được trả bằng tiền từ hồi chúng ta có thỏa thuận với Katsuragi. Tôi nghĩ em nên sử dụng số tiền đó cho những việc như thế này. Nếu em hỏi tôi rằng nó có ích như thế nào đối với tôi, thì nó cũng rèn luyện tôi khá ổn đấy.”

Sheryl mỉm cười hạnh phúc và nói với Akira.

“Cảm ơn rất nhiều, em chắc chắn rằng Erio và những đứa trẻ khác cũng sẽ rất vui.”

Akira trong một giây thắc mắc rằng Sheryl nói vậy bởi vì cô biết chắc chắn điều đó là đúng, hay vì cô chỉ đoán thôi, hay bởi vì cô chỉ nói vậy để không làm tâm trạng của cậu xấu đi, hay vì cô biết điều đó có lợi cho mình và băng.

Akira nhìn Sheryl chăm chú hơn bình thường. Cô đang mỉm cười với cậu, đối với Akira, dường như không phải cô ấy chỉ đang đóng kịch, và ngay cả khi có, cậu cũng không có đủ kỹ năng để nhận ra điều đó.

Sheryl nhận ra Akira đang cố gắng làm gì đó, vì vậy cô bối rối hỏi.

"Chuyện gì vậy?"

"Không. Chẳng có gì”

Akira quyết định không để điều đó làm phiền mình quá nhiều. Việc tiếp tục huấn luyện hay không là tùy thuộc vào Sheryl và băng nhóm của cô, đó không phải là điều để cậu lo lắng.

Sheryl quan sát phản ứng của Akira một cách cẩn thận. Cô hiểu rằng cậu có điều gì đó trong đầu nhưng cậu đã quyết định ngừng nghĩ về điều đó.

Để an toàn, cô đánh giá lại những gì cô vừa làm.

… Mình chắc chắn rằng đã không nói bất cứ điều gì có thể xúc phạm Akira. Sẽ ổn thôi… Mình hỏi anh ấy là anh ấy đang nghĩ về điều gì sẽ tốt hơn không? Không, Akira nói rằng không có gì, nên là tốt nhất là không hỏi gì cả ..

Sheryl vẫn nở nụ cười thường ngày trên khuôn mặt khi cô nghĩ trong đầu rất nhiều điều về cách đảm bảo không làm mất lòng Akira, khiến cậu thích cô hơn và khiến cậu tiếp tục ủng hộ băng nhóm.

Sheryl sau đó nói với Akira.

“Còn có chuyện khác mà em muốn nói, em nhận được một cuộc gọi từ Shijima. Hắn ta nói rằng hắn muốn gặp em và Akira. Chúng ta nên làm gì đây?"

“Shijima? Ai vậy?"

“Hắn ta là thủ lĩnh của một băng khác. Băng mà anh đã từng ghé thăm đấy.”

“Ồ, là đó à? Nếu đó là về công chuyện của băng, một mình em là đủ, phải không? "

"Không, hắn ta đặc biệt yêu cầu được gặp anh khi rảnh."

"Tại sao?"

“Đó chỉ là suy đoán của em thôi, hắn có thể muốn kiểm tra xem chúng ta có ổn không sau vụ nổ súng ở căn cứ. Em tin rằng hắn ta  muốn xác nhận rằng chúng ta không che giấu nếu anh hoặc em bị thương hoặc bị giết."

Akira đồng ý với suy đoán của Sheryl.

"Ahh, chuyện đó hả?”

Nếu từ chối mà không có lý do chính đáng, Shijima có thể nghĩ rằng băng của Sheryl đã mất đi chống lưng của Akira và điều đó chắc chắn sẽ gây ra nhiều rắc rối hơn sau này. Nếu có thể, Akira muốn tránh mọi rắc rối cho đến khi trang bị mới của cậu đến. Không giống như lần trước, Shijima sẽ không coi thường Akira và không nghĩ rằng Akira chỉ là một Thợ săn trẻ bình thường, vì vậy lần này chắc chắn hắn ta sẽ cẩn thận “tiếp đón” cậu. Khi Akira kết luận như vậy và nghĩ đến việc phải chiến đấu với lực lượng Shijima đã chuẩn bị trước. Akira nói.

“… Hôm nay tôi mệt, vậy ngày mai thì sao?”

"Được ạ, em sẽ nói với hắn ta như vậy."

Sheryl nghĩ rằng Akira nói như vậy đơn giản là vì cậu đang mệt. Cô không nghĩ rằng Akira cũng nghĩ đến khả năng chiến đấu với băng đảng của Shijima. Có vẻ như vẫn còn một khoảng cách giữa cách suy nghĩ của cậu và Sheryl.

******

Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!

****

Trans: Pawn

Edit: promote

****

Chương trước Danh sách chương Chương sau


Không có nhận xét nào: