Từ chương này trở đi, khi nói đến Erio và đám nhóc thì mình sẽ để là 'họ' thay vì 'chúng' nữa. Vì theo hình minh họa từ vol 6 trở đi thì Akira 'có vẻ' đã bước vào tuổi thành niên và bằng lứa với đám nhóc nên từ 'chúng' không còn thích hợp nữa. Cộng với việc Erio là đám nhóc đang dần trưởng thành hơn, không còn là đám nhóc ổ chuột thuần túy mà đang trên con đường trở thành thợ săn (xin phép spoil) nên mình nghĩ thay đổi lúc này là hợp lý.
Nếu có bất kỳ bạn đọc nào thấy 'cấn' xin hãy cmt cho mình biết ngay lập tức để phòng sau này quay xe không kịp. Xin cảm ơn
*****
Kadol đang so sánh Alna
đang đứng cạnh Katsuya với bức ảnh được hiển thị trên thiết bị đầu cuối thông
tin của hắn.
“Không nhầm đâu. Là nó.
Cái đứa đang khoác áo đấy. "
Những người đàn ông
khác nhìn Alna căng thẳng.
“Là nó à… Vậy những đứa
khác là ai? Bạn bè của nó ư?"
"Không biết. Và thực
lòng cũng không quan tâm. Mục tiêu của chúng ta là con nhãi đó. Nếu có thể,
chúng ta cần phải bắt sống nó, còn nếu không, chúng ta được phép giết. Đi
nào."
Nhìn thấy Kadol và người
của hắn đang tiến lại gần, nhóm của Katsuya bắt đầu cảm thấy lo lắng. Kadol và
người của hắn có một cái nhìn rất đáng sợ, ít nhất, đó không phải là một bộ mặt
mà người ta sẽ thể hiện với những đứa trẻ từ khu ổ chuột. Những người xung
quanh khu vực có thể cảm thấy rằng một cuộc chiến có thương vong sắp nổ ra, nên
họ đã di chuyển khỏi khu vực đó.
Kadol đến đủ gần để bắt
chuyện với Katsuya, sau đó anh ta dừng lại và chỉ vào Alna.
"Đưa tụi tao con
nhãi đó!"
Katsuya tiến đến trước
mặt Alna và đứng đối mặt với Kadol.
"Anh là ai? Và có
đúng là anh là người đã bảo cậu bé đó đi theo chúng tôi không?”
(trans: chúng ta vẫn
không biết tuổi của Kadol nên giả định Kadol cùng thế hệ với với Shikarabe, và thế hệ của Akira sẽ xưng
tôi – anh với những người này)
"Im mồm và đưa tụi
tao con nhãi."
Katsuya có thể cảm thấy
Alna đang run rẩy phía sau mình, sau đó cậu hét lại với Kadol như thể chống lại
sự đe dọa của họ.
Những người bình thường
sẽ lùi bước trước áp lực đó, nhưng đó không phải là trường hợp của Kadol và người
của hắn. Thay vào đó, biểu cảm của chúng căng thẳng, với lấy khẩu súng trường
và sẵn sàng chiến đấu. Những khẩu súng trường vẫn đang chĩa xuống, rõ ràng là họ
sẵn sàng chiến đấu nếu đàm phán không thành công.
Katsuya, Airi và Yumina
cũng đã với lấy khẩu súng trường sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Thực ra, họ
cũng muốn tránh phải chiến đấu nếu có thể. Và xem xét mức độ thiệt hại sẽ gây
ra nếu họ thực sự chiến đấu với nhau ở đây, nhờ đó họ có thể ngăn mình nổ súng
ngay lập tức.
Kadol vẻ mặt dữ tợn, giọng
nói đầy sát khí.
“Tao sẽ nói một
lần nữa. Đưa tụi tao con nhãi đó. Tụi tao có công chuyện với nó, không phải với
tụi bây. Tụi tao đang rất nghiêm túc. Nếu mày không muốn chết thì để nó lại và biến
đi”.
Katsuya lặp lại một lần
nữa với vẻ mặt nói rằng cậu đã quyết tâm.
"…Tôi từ chối!"
Kadol và người của hắn
quay cuồng trước sức ép đến từ Katsuya, rõ ràng cậu ta không phải là một thằng nhóc bình thường.
“… Kadol, vậy làm gì
đây? Giết chúng à? Chúng không phải là những đứa nhóc bình thường đâu
mày biết không? ”
Kadol trừng mắt nhìn
người đàn ông đó.
"Tao biết, chết tiệt!"
Cách đây không lâu,
Kadol đã gây rắc rối vì tính nóng nảy của mình với một cậu nhóc tên là Akira.
Và kết quả của việc đó là tình trạng hiện tại của hắn. Hắn ta không chỉ mắc một
khoản nợ khổng lồ, một khoản đủ lớn đến mức không có gì lạ nếu hắn bị bán bất cứ
lúc nào, mà còn cảm thấy rằng hắn luôn bị săn đuổi bởi một Thợ săn có thể giết hắn
bất cứ khi nào nữa.
Vì thế, hắn sẽ không
bao giờ coi thường đối thủ của mình nữa dù họ là một đứa nhóc. Kadol nhớ lại ký
ức tồi tệ đó và quan sát Katsuya cùng với nhóm của cậu. Nhìn bề ngoài, chúng
trông mạnh mẽ hơn Akira và xét theo phản ứng vừa rồi, có thể thực sự là như vậy.
Hoặc ít nhất, hắn không có bất kỳ bằng chứng nào để phủ nhận khả năng đó.
Hắn không muốn chiến đấu
với một người mạnh như Akira. Kadol và tất cả đồng bọn của hắn đều đồng ý về điểm
đó. Nhưng họ cũng có những lý do tại sao họ đã hết đường lui rồi.
Kadol và những người của
hắn được Viola và Shijima bảo hãy mang Alna đến cho họ, và nếu không thể, họ thậm
chí còn được phép giết cô ấy.
Sau đó Viola nói với hắn
rằng nếu hắn ta có thể làm điều đó, cô sẽ giúp thuyết phục Akira không tiếp tục
săn lùng hắn nữa và cô ta sẽ coi như phần lớn khoản nợ của hắn đã được trả. Đồng
thời, cô cũng đưa ra một số ‘gợi ý’ về những gì sẽ xảy ra với hắn nếu hắn không
thể làm điều đó: Hoặc là hắn sẽ bị bán ở đâu đó hoặc bị giao cho Akira, tùy trường
hợp, sẽ không có gì tốt đẹp xảy ra với hắn nếu hắn ta thất bại.
Người của Shijima cũng
vậy. Chúng bị phát hiện là ăn cắp tiền từ băng và bán thông tin nội bộ cho người
ngoài. Shijima nói với chúng rằng hắn ta sẽ tha thứ cho chúng nếu họ có thể bắt
được Alna, Shijima cũng cho chúng biết những gì hắn sẽ làm với chúng nếu chúng
thất bại.
Kadol và người của hắn
đều đang tuyệt vọng. Đó là lý do tại sao, ngay cả khi đối đầu với những đối thủ
mạnh, họ vẫn không thể lùi bước.
Nhưng nếu có thể, họ không muốn chiến đấu, và suy nghĩ ngây thơ đó đã được phản
ánh trong các hành vi của họ.
Airi thấy đó là một cơ
hội tốt nên đã xen vào.
“Một vài kẻ cho rằng
thành phố ổ chuột không khác mấy so với khu đất hoang, nhưng điều đó là không
đúng. Nếu mấy người giết người giữa đường, nó sẽ gây ra một vụ náo loạn. Băng đảng
cai quản lãnh thổ sẽ để mắt đến mấy người và họ có thể đòi tiền hòa bình vì đã gây rắc rối trong lãnh thổ của họ… Tốt hơn hết
là mấy người quên 100.000 Aurum và cút về đi. ”
Kadol vẫn cảnh giác đáp
lại.
“Tao không biết hiện giờ
trong đầu mày đang có hiểu lầm gì, nhưng có vẻ như mày đang không hiểu chuyện
gì đang xảy ra ở đây đấy.”
Airi tin rằng Kadol và
người của hắn chắc hẳn nghĩ rằng cô là người có mối liên hệ với băng đảng ở
thành phố ổ chuột. Và nếu đúng như vậy, thì đó sẽ là một lý do nữa để họ không
chiến đấu với nhóm Katsuya. Sau đó, cô lên tiếng và cố gắng cảnh báo Kadol và
người của hắn rằng việc đó không đáng để gặp rắc rối.
“Chính mấy người là người
không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây đấy. Tôi có vài mối quen với nhiều băng
nhóm ổ chuột. Điều này sẽ không kết thúc yên ổn đâu, trong trường hợp xấu nhất,
họ có thể săn lùng mấy người. Tôi không biết mấy người mạnh đến mức nào, nhưng có
thiệt hại trong khu vực này nếu chúng ta chiến đấu ở đây là điều không thể nhầm
lẫn. Phần chúng tôi thì chúng tôi có thể tránh đến đây một lần nữa, nên tùy vào
mấy người. Mấy người sẽ là kẻ gặp rắc rối nếu chúng ta chiến đấu. Nên mấy người
tốt hơn hết là rút lui hết đi ”.
Kadol lắc đầu nhẹ.
“Đó không phải là điều tao
đang nói. Ít nhất tụi tao đã biết nhiều điều đó. Những gì mày vừa nói không làm
tao lo lắng chút nào cả. Thật không may cho mày, chúng tao đã nói chuyện với
băng đảng sở hữu khu vực này từ trước rồi. ”
Ngay cả Airi, người gần
như vô cảm cũng nhướng mày. Điều đó khá bất ngờ đối với cô.
“… Nói dối. Sẽ không có
chuyện mấy người làm vậy chỉ vì 100.000 Aurum. "
Kadol cau mày.
“100.000 Aurum mà mày
đang nói là cái quái gì?”
Airi trông cũng bối rối
không kém.
“Alna đã đánh cắp
100.000 Aurum từ một Thợ săn nào đó… Không, ý tôi là, đó là một sự hiểu lầm. Và
về cơ bản mấy người ở đây bởi vì Thợ săn đó đang muốn giết cô ấy và đó là lý do
tại sao mấy người yêu cầu chúng tôi giao cô ấy ra phải không?”
Kadol ngay lập tức lên
tiếng.
“Rồi biết luôn, mày nhầm
chắc rồi. 100.000 Aurum? Bị ngu hả? Mày thực sự nghĩ rằng tụi tao làm thế này
chỉ vì số tiền ít ỏi đó không hả?"
Alna đã rất sốc khi
nghe điều đó.
"V-vậy, tại sao mấy
người lại tìm tôi?"
“Biết đéo đâu. Tao chỉ
được yêu cầu đem mày về thôi. ”
Một thông báo đột nhiên
đến thiết bị đầu cuối thông tin của Kadol. Khi kiểm tra, hắn vừa bối rối vừa ngạc
nhiên. Hắn ta bối rối cau mày và nói với Katsuya, rõ ràng trên khuôn mặt hắn cũng
bối rối không kém nhóm Katsuya.
“20.000.000 Aurum. Nếu mày
đưa cho tao con nhãi đó, tao sẽ cho mày 20.000.000 Aurum. Thế nào?"
Katsuya không thể không
thở hổn hển.
“… Hả?”
“Không nghe gì à?
20.000.000 Aurum. Nếu mày giao nó ra, tao sẽ cho chúng mày 20.000.000 Aurum. Tao nghĩ là cũng chẳng cần
nghĩ ngợi gì nữa, giao nó ra đây liền đi.”
Kadol chìa một tay về
phía nhóm Katsuya vẫn đang sững sờ. Alna nhanh chóng hoàn hồn và nắm lấy lưng
Katsuya một cách mạnh mẽ trong khi run rẩy. Rốt cuộc thì đó là một số tiền khá ổn
so với việc giao cô ra.
Katsuya có thể cảm nhận
được Alna đang bám lấy mình, cậu cất giọng theo bản năng.
"Anh thực sự nghĩ
rằng tôi sẽ cần nó à!?"
“Tao đang nghiêm túc đấy.
Mày nghi ngờ à? Chà, cũng dễ hiểu.”
Kadol hiểu cảm xúc của
Katsuya. Rốt cuộc, ngay cả bản thân hắn cũng không thể tin được những gì mình vừa
nói. Nhưng đó là những gì thực sự được viết trong tin nhắn từ Viola. Hắn không
đặt câu hỏi vì hắn chỉ làm theo những gì được yêu cầu.
“Tao sẽ đưa cho mày một
khoản đặt cọc trước. Cho tao biết tài khoản ngân hàng của mày đi, tao sẽ chuyển
tiền ngay lập tức. Hay là mày thích tiền mặt hơn? "
Kadol vẫy tay, thúc giục
Katsuya giao Alna, điều đó đủ khiến Alna run rẩy hơn nữa.
Katsuya có thể cảm thấy
Alna đang rùng mình sau lưng mình trong khi Kadol và người của hắn thúc giục cậu
giao cô ấy cho họ trước mặt cậu. Katsuya, người đang bị mắc kẹt giữa người mà cậu
phải bảo vệ và kẻ thù, hét lên.
"Tôi từ chối! Tôi
sẽ không đưa Alna cho anh đâu !! ”
Biểu hiện của Kadol đầy
kinh ngạc và bối rối.
“H-hả? Đầu mày bị chập
mạch à !? 20.000.000 Aurum đấy biết không !? Mày đang ném 20.000.000 Aurum vì
con nhãi đó sao!? ”
“Không phải là do số tiền!!
Tôi đã hứa là tôi sẽ bảo vệ cô ấy !! ”
Kadol và người của hắn
đã thả lỏng, nghĩ rằng không cần phải chiến đấu, liền tập trung lại với áp lực
từ tuyên bố của Katsuya. Katsuya sau đó tạo thêm áp lực bằng cách hét lên.
"Cút đi chỗ khác
ngay!!"
Kadol và người của hắn
vô tình lùi lại một bước. Dù không tự nguyện nhưng một khi họ đã ra tay thì rất
khó để thay đổi dòng chảy đối thoại lúc này. Họ không thể không lùi lại một bước
mặc dù hơi do dự.
Mọi chuyện sẽ kết thúc
nếu Kadol và người của hắn rời khỏi nơi này. Khi mọi người nghĩ vậy, một tiếng
súng đột nhiên vang lên.
Khi nhóm của Katsuya
đang nói chuyện với nhóm của Kadol, Tiol từ từ chuồn khỏi nơi đó và trốn vào một
con hẻm. Mặc dù cậu không thể nghe thấy họ đang nói gì, nhưng cậu vẫn có thể
nhìn thấy họ. Vì vậy, cậu vẫn để mắt đến họ trong khi ẩn nấp.
“M-mình phải làm gì
đây? Mình có nên tìm cơ hội chạy trốn không? Không, nó sẽ không hiệu quả đâu!”
Có vẻ như họ vẫn đang
thương lượng gì đó. Nếu một cuộc chiến nổ ra ở đó, cậu có thể bị cuốn vào. Đó
là lý do tại sao Tiol giữ khoảng cách hết mức có thể. Cậu không rời đi vì cậu
nghĩ rằng sẽ lãng phí một cơ hội tốt khi mà cậu đã tìm ra Alna. Cậu không muốn
đánh mất cơ hội xóa đi lỗi lầm trong quá khứ.
Một cuộc gọi đến bất ngờ
Tiol vẫn chưa biết phải làm gì. Cậu có thể nghe thấy giọng nói của một người phụ
nữ phát ra từ thiết bị đầu cuối thông tin.
“Tình hình ở đó như thế
nào? Cậu có thể cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?”
Tiol nói với người phụ
nữ những gì đang xảy ra ở đó, sau đó người phụ nữ đó đáp lại với một giọng nói
lạnh lùng.
"Tôi hiểu rồi, tôi
đoán đây sẽ là dấu chấm hết cho mối quan hệ của chúng ta."
“C-cái gì ?! Tại
sao!?"
“Chà, cậu không thể bù
đắp cho những sai lầm của mình đúng không? Vì vậy, về cơ bản, cậu sẽ không thể ở
lại băng của Sheryl nữa, điều đó có nghĩa là cậu sẽ không thể cung cấp cho tôi
bất kỳ thông tin nội bộ nào nữa phải không? Vậy thì chẳng ích lợi gì khi giữ mối
quan hệ này cả ”.
"Đ-đợi một chút
!!"
“Không, không đợi gì cả.
Cậu đã không thể mang Alna còn sống trở về cũng như không thể giết cô nhóc phải
không? Tôi không biết Sheryl sẽ đuổi cậu khỏi băng hay Akira sẽ giết bạn, dù thế
nào đi nữa, bây giờ cậu coi như là đã chết rồi. À, nếu trong cái rủi có cái may,
cứ gọi lại cho tôi. Vậy mong có thể gặp lại lần sau. ”
Cuộc gọi kết thúc. Với
điều này, Tiol cũng mất đi sự hỗ trợ. Cậu cực kỳ sốc và tức giận. Trong tâm trạng
rối bời đó, cậu nhớ ra một câu trong cuộc gọi đó.
"Trong cái rủi có
cái may." Những từ đó lặp đi lặp lại trong tâm trí cậu khi cậu nhìn thấy
những gì đang ở trước mặt mình.
Katsuya và Kadol đang
tranh cãi về Alna. Tiol không có sức mạnh chống lại bất kỳ ai trong số họ.
Không quan trọng ai thắng, kể cả khi Kadol thắng và mang Alna đi, cậu cũng khó
có thể tìm lại được Alna và cậu sẽ mất cơ hội bù đắp lỗi lầm trong việc đưa
Alna đến gặp Akira. Nhưng ngay cả khi cậu không thể mang Alna về, thì việc giết
cô ấy vẫn có thể giúp ích cho cậu bằng cách nào đó. Tất nhiên, điều đó bình thường
là không thể, nhưng hiện tại, Kadol và Katsuya đang chú tâm vào nhau. Đó là cơ
hội duy nhất của cậu, và sẽ không có lần sau. Vì Tiol nghĩ vậy, cậu tin rằng cơ hội tốt nhất của mình là giết Alna
ở đây, ngay bây giờ.
Tiol lo lắng, im lặng
và tuyệt vọng nhắm súng vào Alna và bóp cò.
Phát súng đầu tiên của cậu
không trúng ai. Nhưng nó đã đủ để châm ngòi cuộc chiến.
Airi nhanh chóng nhắm
khẩu súng trường vào nguồn phát ra tiếng súng đó và tung ra một loạt đạn. Cùng
lúc đó, Katsuya và Yumina di chuyển đến chỗ Alna và chuẩn bị súng trường. Kadol
và người của hắn phản ứng bằng cách nổ súng vào nhóm Katsuya, Katsuya và nhóm của
cậu cũng đang chống lại nhóm Kadol. Trong một khoảnh khắc, khu vực này tràn ngập
đạn bay.
- * - * - * -
Akira tiếp tục chiến đấu
với Erio và những đứa nhóc khác. Nhưng Alpha đột nhiên bảo cậu dừng khóa huấn
luyện lại.
"Chuyện gì vậy?"
"Radar đã bắt được
thứ gì đó."
"Quái vật à?"
“Không, là một phương
tiện. Có vẻ như nó đã chú ý đến chúng ta và bây giờ đang đi về hướng này. Ít nhất
hãy chuẩn bị sẵn súng đi ”.
"Rõ rồi."
Akira và những đứa khác
quay trở lại xe của Akira. Khi Akira tháo khẩu tiểu liên DVTS ra khỏi xe, Erio và những đứa nhóc khác
hơi hoảng sợ. Erio, người tương đối bình tĩnh so với những đứa khác, hỏi Akira
dường như đang chuẩn bị cho một cuộc chiến.
"Uhmmm, có chuyện
gì à?"
“Cho an toàn thôi, vì
có vẻ như một chiếc xe đang đi về hướng này. Nếu lo lắng, các cậu có thể trốn ở
đâu đó đi”.
“T-Trốn? Nó có nguy hiểm
gì không? ”
“Chỉ là tôi không thực
sự tin tưởng những người mà tôi vô tình gặp ở vùng đất hoang như thế này. Cậu vẫn
còn nhớ những rắc rối mà chúng ta đã gặp phải khi chúng ta ở trong Tàn tích Khu
dân cư Higaraka phải không? Đó chính xác là lý do đấy.”
"Tôi hiểu rồi!"
Sau khi Erio nói với những
đứa khác chuyện gì đang xảy ra, họ di chuyển đến đống đổ nát gần đó để ẩn
náu. Akira đã chuẩn bị xong vũ khí đứng một mình gần chiếc xe.
Akira kiểm tra chiếc xe
đang đến gần hơn. Rõ ràng là họ đang tiến thẳng đến cậu không phải do ngẫu nhiên. Khi Akira tập trung
tầm nhìn vào chiếc xe đó, Alpha đã nâng cao tầm nhìn cho phép cậu nhìn rõ người
bên trong.
Một trong những người
ngồi trên đó nhận ra Akira và nhẹ vẫy tay với cậu. Mặc dù chiếc xe vẫn còn cách
cậu một chút, nhưng cô gái đó rõ ràng đang nhìn Akira.
Akira hạ thấp cảnh giác
và có vẻ hơi khó chịu. Nhóm của Reina đang ở trong chiếc xe đó, và cô gái đang
vẫy tay chào cậu là Kanae.
Chiếc xe dừng không quá
xa trước mặt Akira, Reina và những người giúp việc của cô sau đó bước xuống xe.
Shiori và Kanae đang mặc trang phục hầu gái như thường lệ, nhưng Reina đang mặc
một bộ đồ tăng cường mới.
Kanae vui vẻ mỉm cười với
Akira và nói với cậu.
"Heyyyy boy!! Lâu
rồi không gặp!!"
"…Cô nói
đúng."
Trái ngược với giọng
nói tràn đầy năng lượng của Kanae, Akira đáp lại một cách thờ ơ. Kanae hơi thất
vọng tiếp tục.
“Cậu không vui à. Thế
là không đủ tốt rồi, không tốt không tốt không tốt.”
"Tôi quan tâm làm
quái gì!"
Akira chuyển mắt từ
Kanae sang Shiori.
"Vậy có chuyện gì
không?"
Shiori mở lời với lời hỏi
thăm.
“Đã khá lâu kể từ lần
cuối chúng ta gặp nhau, tôi rất vui vì cậu vẫn ổn. Chúng tôi nhận ra cậu khi
trên đường trở về thành phố, vì vậy chúng tôi nghĩ rằng ít nhất chúng tôi nên
chào một tiếng”.
"…Vậy sao?"
“Vâng, chúng tôi không
có bất kỳ công chuyện gì cả. Nếu phải nói thêm thì, đó là vì có người thực sự
muốn gặp cậu và chúng tôi không có bất kỳ lý do gì để từ chối điều đó cả”.
Akira liếc Kanae, cậu trông
hoàn toàn bị thuyết phục với một chút đồng cảm, cậu nói.
“Ahhh… tôi hiểu rồi.”
"Cảm ơn cậu đã thông
cảm."
Shiori khẽ cúi đầu và
xác nhận suy đoán của Akira.
Akira đoán rằng Reina
và Shiori chỉ đơn giản là bị Kanae kéo theo. Nhưng điều đó không hoàn toàn
đúng, đúng là Kanae đã phát hiện ra xe của Akira và đề nghị đến thăm cậu, nhưng
lý do lớn nhất khiến họ làm vậy là vì Reina đã cho phép cô. Nếu Reina có vẻ phản
đối điều đó dù chỉ là một chút, hoặc nếu cô ấy không thực sự quan tâm, thì
Shiori sẽ không trả lời một cách ngắn gọn như vậy.
Reina có vẻ hơi lo lắng
khi đứng trước Akira.
“Uhmmm… Đã lâu không gặp,
cậu làm gì ở nơi này vậy?”
“Chỉ là một khóa tập
luyện với một vài người mà tôi biết…”
Akira sau đó giải thích
những gì cậu đang làm với Reina và Shiori trong khi Erio và những đứa trẻ khác
đang quan sát họ từ xa.
Erio và những đứa khác
nghĩ rằng không có nguy hiểm gì cả và đi ra từ chỗ ẩn nấp. Nhưng họ không đủ
can đảm để tiến lại gần hơn khi thấy hai người trong số đó đang mặc trang phục
hầu gái và người còn lại, được cho là chủ nhân của những người hầu gái đó, là một
cô gái xinh đẹp với trang thiết bị đắt tiền. Rõ ràng là họ đang sống ở hai thế
giới hoàn toàn khác nhau, sự thật đó đã khiến họ sợ hãi và họ không đủ can đảm
để đến gần hơn nữa.
Nhưng ngay cả như vậy,
họ vẫn tò mò về những gì Akira và những người khác đang nói. Erio và những đứa
trẻ khác đang nói với nhau về ấn tượng của chúng đối với Reina, Shiori và
Kanae.
“Họ có phải là người
quen của Akira-san không? Có thể nói gì đây… Khá là này nọ nhỉ.”
“Đó là những người được
gọi là hầu gái phải không? Tao thắc mắc liệu họ có phải từ bức tường trong hay
không. Nếu vậy thì tại sao Akira lại biết họ nhỉ? ”
“Có thể là từ một công
việc vệ sĩ hoặc gì đó vì cậu ta là một Thợ săn mà. Tuy nhiên, trông họ không giống
những người bình thường. Họ có luồng aura xung quanh, không giống như những đứa
con gái trong băng gì cả.”
“Vì vậy, về cơ bản, những
Thợ săn lành nghề là sẽ có thể quen biết những kiểu người như này à? Tao cá là
nếu chúng ta có thể kiếm được nhiều tiền như Akira-san thì chúng ta cũng sẽ quen
biết được những người như họ vậy”.
Tất cả đều đồng ý rằng
Thợ săn hỗ trợ băng họ thực sự là một Thợ săn tuyệt vời, nhưng trước đó, tất cả
đều có ấn tượng khác nhau về Akira. Một số thì cảm thấy tuyệt vọng sau khi biết
khoảng cách giữa họ lớn như thế nào. Một số thì có động lực hơn một chút khi
nghĩ rằng nếu họ tiếp tục tập luyện, một ngày nào đó họ có thể trở nên mạnh mẽ
như Akira. Một số thì đã không còn quan tâm chuyện này nữa ngay khi biết rằng về
cơ bản họ đang sống trong hai thế giới khác nhau. Mọi người đều có quan điểm,
hy vọng và ấn tượng khác ngay cả khi họ nhìn vào cùng một thứ. Và cảm giác tiến
về phía trước của họ càng mạnh mẽ, họ càng nhanh chóng đạt được vị trí mà họ
ngưỡng mộ.
Kanae hiểu ra tình hình
sau khi nghe Akira giải thích, sau đó cô mỉm cười tinh quái khi một câu hỏi nảy
ra trong đầu cô.
“Ồ, vậy là cậu đang luyện
tập kiểu đó hả? Nhưng với kỹ năng hiện tại của cậu, tôi không nghĩ rằng khóa huấn
luyện này có ích gì cho cậu nhỉ? Cho dù có bao nhiêu người đi nữa thì, nếu họ
chỉ là những kẻ nghiệp dư cầm súng thì tôi không nghĩ nó có thể gây ra bất kỳ rắc
rối nào cho cậu đâu nhỉ”.
Tùy thuộc vào cách
Akira tiếp nhận câu hỏi đó, nó có thể giống như cô đang khiêu khích cậu, nhưng cậu
không hề cảm thấy phiền và chỉ thản nhiên đáp lại.
"Chà, về điều đó, cô
thấy đấy, tôi đã điều chỉnh một vài thứ để bù cho điều đó, thế nên không sao cả."
Từ những gì Akira nói,
Kanae cố gắng đánh giá xem liệu cậu có khiêm tốn hay không, hay đơn giản là cậu
ấy quá khù khờ, hay đó thật sự đúng là sự thật. Nếu đó là sự thật, điều đó có
nghĩa là cậu thật sự không quá mạnh mẽ, hoặc mấy thứ cậu điều chỉnh mà cậu đề cập thực sự có hiệu quả,
hoặc thậm chí có thể là cả hai. Kanae đã từng đoán được lý do đằng sau sức mạnh
thực sự của Akira và mất hứng thú với cậu. Nhưng sau khi có một tin đồn đến tai
cô, cô lại quan tâm đến cậu lần nữa.
"Tôi hiểu rồi.
Trong trường hợp đó, để cô chủ thử tham gia khóa huấn luyện này vài vòng thì thế
nào? ”
Reina hoàn toàn không ngờ
được.
“H-hả? Tôi ư?"
"Chuẩn rồi. Akira
nói rằng nó đủ tốt cho việc tập luyện của cậu ấy luôn mà. Thế nên đây có thể là
một cơ hội tốt để xem cô chủ mạnh lên như thế nào sau khi cô có trang bị mới và
trải qua khóa đào tạo với chúng tôi nữa. Chưa kể, nếu Cô chủ chỉ tập luyện với
chúng tôi thì cô sẽ quen với việc di chuyển của chúng tôi và có thể sẽ cảm thấy
nhàm chán đấy. Nên là, vì chúng ta đã ở đây rồi, cô hãy thử xem sao ha?"
Reina bối rối nhìn
Akira và Shiori. Ít nhất, vào lúc này, không ai trong hai người phản đối.
Akira sau đó nhẹ nhàng
cảnh báo cô.
"Tôi thì không phiền
đâu, nhưng chỉ để cho cô biết trước, tôi không thể đảm bảo an toàn cho cô đâu đấy."
Shiori lập tức hỏi một
câu với vẻ mặt nghiêm túc.
“Nó có gì nguy hiểm
không? Theo những gì tôi có thể hiểu, cậu đang sử dụng các băng đạn rỗng không
có đạn và các phát bắn chỉ được quyết định dựa trên tính toán đường quỹ đạo phải
không?”
“Tôi không nghĩ rằng điều
đó có gì nguy hiểm. Nhưng không phải là tôi đã kiểm tra tất cả các băng đạn.
Hơn nữa, chúng ta đang ở giữa vùng đất hoang, quái vật có thể xuất hiện giữa buổi
huấn luyện. Vì vậy tôi sẽ không chịu bất kỳ trách nhiệm nào về sự an toàn. Xét
cho cùng, không phải tôi đang thực hiện yêu cầu của các cô hay gì cả, vì vậy tôi không muốn bị đổ lỗi nếu
sau này có chuyện gì xảy ra”.
Trước khi Shiori kịp
nói gì, Reina ngay lập tức xen vào.
"Tôi sẽ thử!"
Shiori có vẻ phản đối
điều đó, vì vậy Reina cầu xin cô ấy.
"Shiori, làm ơn đi,
tôi muốn thử."
Shiori mỉm cười như thể
cô đã bỏ cuộc.
"…Được thôi."
"Vậy, thế là quyết
rồi nhé."
Kanae cười thích thú vì
mọi thứ diễn ra đúng như kế hoạch của cô.
Akira nói với Erio và
những đứa khác chuyện gì đang xảy ra, vì vậy họ ngay lập tức bắt tay vào chuẩn
bị. Mặc dù họ bị bất ngờ trước trận chiến, nhưng họ có vẻ rất mong đợi nó. Để
an toàn, Shiori đã kiểm tra tất cả các thiết bị tập luyện và kiểm tra toàn thân
họ, một vài đứa đã để Shiori làm điều đó mặc dù họ rất xấu hổ và đỏ mặt.
Sau khi chuẩn bị xong,
họ vào vị trí của mình. Ngoài Reina thế chỗ Akira, không có thay đổi nào khác.
Nhưng để an toàn, việc cận chiến đã bị cấm. Rốt cuộc, nếu Reina đấm hoặc ném
Erio hoặc những đứa khác, điều đó chắc chắn sẽ giết chúng.
Reina tập trung và chờ
tín hiệu bắt đầu.
“… Tỉ lệ chiến thắng của
Akira trong trận chiến giả này là khoảng 50%. Không biết là phần mình sẽ thế
nào đây. Nếu mình có thể có được tỷ lệ chiến thắng tốt hơn cậu ta, thì ngay cả
khi là nhờ trang bị của mình, thế cũng đủ lý do để biết được mình đã trở nên mạnh
hơn rồi. Rồi! Bắt đầu thôi nào!!"
Reina ra sức tìm cơ hội
kiểm tra sức mạnh của mình. Nhưng một khi trận chiến bắt đầu, cô ngay lập tức
nhận ra điều gì đó kỳ lạ. Reina tiếp tục chiến thắng. Xét tài năng của cô như một
Thợ săn và trang bị mới mà Shiori đã đặc biệt chuẩn bị cho cô, kết quả này là
điều hoàn toàn không bất ngờ lắm. Nhưng ngay cả như vậy, thế này là quá dễ rồi,
không thể để cô tự vấn sức mạnh của mình được nữa.
Chỉ
nhiêu đó thôi à? Hay là do trang bị mới của mình quá tốt? Không, ngay cả khi đúng
là thế thì mình cũng không nên quá tự hào được. Đó là điều mình đã quyết …
Nhưng, có thật là Akira gặp khó khăn trong trận chiến cấp độ này không vậy?
Mặc dù Reina cảm thấy
điều đó thật kỳ lạ, nhưng cô không hề hạ thấp cảnh giác và nghiêm túc luyện tập.
Akira, Shiori và Kanae
đang theo dõi trận chiến cách đó không xa. Họ có thể nhìn tận mắt trận chiến từ
trên một tòa nhà đã hư hại. Họ đang xem xét các vị trí riêng lẻ được hiển thị
trong thiết bị đầu cuối thông tin của Akira và thông qua camera được lắp trên
kính bảo hộ.
Nhìn thấy Reina liên tục
giành được những chiến thắng áp đảo, Kanae phàn nàn với Akira.
“… Nghiêm túc à, đó là
tất cả những gì chúng có sao? Nếu chỉ với chừng ấy thì chúng có giúp được gì
cho cậu tập luyện đâu chứ. ”
“Như tôi đã nói, tôi đã
đặt một vài điều chỉnh bổ sung để giải quyết vấn đề đó.”
“Nếu đúng như vậy, cậu
có thể bật cái điều chỉnh cậu đang nói không?”
"Được thôi."
Akira vận hành thiết bị
đầu cuối thông tin, trong lúc đó cậu nói với Alpha.
[Alpha, cô có thể hỗ trợ
cho Erio và những khác một chút không?]
[Chắc chắn rồi. Tôi
cũng không thích gì khi Kanae nói là cậu đang gặp khó khăn khi chiến đấu với những
đối thủ ở cấp độ đó mà, tôi đặt mức hỗ trợ của mình cao một chút được không?]
[Tôi để cô quyết định đấy,
nhưng đừng làm cho họ mạnh quá đến nỗi tôi sẽ không thể thắng họ được nhé.]
[Vậy thì trong trường hợp
đó, cậu sẵn sàng đi bao xa để đánh bại họ khi họ được tôi hỗ trợ đây?]
Mặt Akira nhăn mặt
nhưng ngay lập tức trở lại bình thường.
[… Đây là một cuộc huấn
luyện mà, nên tôi sẽ không làm bất cứ điều gì liều lĩnh đâu.]
[Rất tốt.]
Alpha mỉm cười, cô hiểu
Akira về cơ bản đang nói rằng cậu không sử dụng thuốc và gây hại cho cơ thể của
chính mình trừ khi đó là một cuộc chiến thực sự. Sau đó, cô đã thực hiện một vài
điều chỉnh mà Akira yêu cầu.
Reina cau mày, cô nhận
thấy rằng Erio và những đứa khác giờ đang di chuyển hơi khác một chút.
…
Mình cảm thấy họ đột ngột chuyển động khác đi phải không nhỉ, hay là do mình tưởng tượng thôi vậy?
Reina tiếp tục cẩn thận
định vị lại bản thân, kiểm tra thiết bị đầu cuối thông tin và lập kế hoạch phục
kích. Những người bình thường sẽ không thể phản ứng kịp trước kế hoạch phục
kích của Reina. Nhưng Erio và những đứa nhóc khác thì càng lúc càng ít ngạc
nhiên hơn. Rồi cuối cùng, trong một hiệp, một đứa nhóc đột nhiên nhảy ra từ
phía sau một đống đổ nát như thể cậu ta đang phục kích lại Reina vậy.
Không
phải, đây là vì họ biết vị trí của mình!!
Một thông báo xuất hiện
trên kính bảo hộ mà Reina đang đeo, cô đã mượn nó từ Akira. Sau khi cô đọc tin
nhắn trong chiếc kính bảo hộ đó, cô cười nhạt vì cô đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy
ra. Tin nhắn nói rằng vị trí của cô được phát cho mọi người sau mỗi 10 giây.
Mình
hiểu rồi, đây là cái điều chỉnh mà Akira đã nói à. Nhưng thế này không là gì cả!!
Reina thậm chí còn bị nhiều
nữa xuyên suốt buổi tập. Sau đó cô tiếp tục đáu thêm một hiệp, giành chiến thắng
ở hiệp đó và vui vẻ chiến tiếp hiệp tiếp theo.
Nhưng điều đó xảy ra tiếp,
mỗi khi Reina chiến thắng, một thông báo mới xuất hiện trên kính bảo hộ của cô.
Sự điều chỉnh gây khó khăn cho cô ngày một lớn hơn.
Vị trí của cô ban đầu
được phát trong một khoảng thời gian cố định đã thay đổi thành phát liên tục.
Trước đó, đối thủ của cô phải nhắm đúng mục tiêu mới có thể bắn trúng cô, nhưng
giờ đây, họ chỉ cần có thể dùng một tay giữ súng trường để bắn là được. Cho đến
giờ, một phát trúng là đủ giết một mạng, nhưng bây giờ cô cần bắn trúng nhiều
phát hơn mới được và con số đó tiếp tục tăng lên. Đối thủ của cô bắt đầu lắp được
nhiều đạn hơn trên mỗi băng đạn đến mức gần như không giới hạn. Hơn nữa, những
viên đạn của đối thủ của cô bắt đầu xuyên qua các đống đổ nát và gạch vụn.
Reina sử dụng những trang
bị tiên tiến và đắt tiền của mình đến mức tối ưu khi cô chiến đấu một cách liều
lĩnh, do vậy đây một cuộc chiến cân kèo với những trang bị đó. Nhưng đúng như dự
đoán, cô bị bắn và thua. Sau khi tỷ lệ chiến thắng của cô giảm xuống thấp hơn
50%, một số điều chỉnh gây khó khăn đã bị loại bỏ và cuối cùng cô đã có thể chiến
thắng sau một chuỗi thua. Sau đó, lại được điều chỉnh lại mỗi khi cô thua hoặc
thắng cho đến khi tỷ lệ thắng của cô ổn định khoảng 50%.
Reina cười khổ và lầm bầm.
“Vậy cậu ấy nói chỉ có
50% cơ hội chiến thắng là thế này à?”
Nhưng sau đó cô mỉm cười
như thể cô quyết định quăng nó sang một bên và nói.
“Được rồi, mình vẫn có
thể chiến đấu ổn với tất cả những điều chỉnh thế này, mình nghĩ vậy là đủ để chứng minh mình đã trở nên mạnh
mẽ hơn rồi. Tất cả có thể là nhờ trang bị mới của mình. Nếu mình mang những
trang bị này trở lại tòa nhà Seranthal thì mình sẽ có thể chiến đấu tốt hơn… Giờ
mình hiểu rất rõ điều đó rồi, tất cả là do lòng kiêu hãnh ngu ngốc của mình thật.
”
Reina nhận ra rằng quyết
tâm trở nên mạnh mẽ hơn từ lúc đó của cô là một quyết định chính xác và mỉm cười.
Tới thời điểm thích hợp
để kết thúc buổi huấn luyện. Vì Akira không bảo cô nghỉ ngơi nên cô vẫn tiếp tục
đánh trận giả, nhưng đúng như dự đoán, cô đã quá liều. Khi Reina nghĩ vậy, cô
quyết định quay trở lại với Akira và Shiori.
Khi trở lại chỗ Shiori,
Reina chết lặng khi thấy Akira đang chiến đấu với Kanae.
*****
Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!
*******
Trans &
*****
Chương trước Danh sách chương Chương sau
1 nhận xét:
hóng
Đăng nhận xét