Chú thích tiêu đề:
Tiêu đề bản tiếng Anh là: A Foolish Small Fry (con cá nhỏ ngu
ngốc)
Tiêu đề bản tiếng Nhật là: チンピラで考えなし (tên bạo lực không thèm suy nghĩ)
Cả hai tiêu
đề đều chỉ hành động ngu ngốc của Akira lao vào vòng chiến chỉ để giết một đứa
móc túi, thế nên mình tin rằng tiêu đề ‘con thiêu thân ngu ngốc’ sẽ phù hợp với
2 tiêu đề trên. Và dĩ nhiên, nếu bạn đọc nào có bất kỳ tiêu đề nào phù hợp hơn,
đừng ngần ngại bình luận phía dưới góp ý cho bọn mình nha!
Chú thích đầu chương: Trong chương này sẽ có một từ 'bộ đồ trợ lực' được dịch từ ''powered suit', dù dịch là 'bộ đồ' cho đúng nghĩa nhưng mà từ này dùng để chỉ con robot có người điều khiển bên trong. Ai cần hình dung cụ thể hơn thì xem minh họa của Light novel Volume V nhé!
Rogelt sử dụng chiếc cưa máy được trang bị trên bộ đồ trợ lực
màu đen của mình để cắt đứt chiếc xe của Katsuya và nâng nó lên. Lưỡi quay
của chiếc cưa máy phun ra những tia lửa xuyên qua xe của Katsuya.
Sau khi Katsuya đuổi theo Akira bằng xe thì nó đã chịu
một lượng sát thương đáng kể từ vụ xả súng rồi. Vì vậy, cậu quyết định rút
lui. Katsuya chạy khỏi khu vực giao chiến, sau đó di chuyển chiếc xe đang
bị hư hỏng nặng và tự thân chạy bộ để đi tìm Alna. Nhưng thật không may,
Rogelt đã tìm thấy cậu trước sau khi hắn đánh bại bộ đồ trợ lực của kẻ thù.
Bộ giáp trợ lực của Rogelt có thể phá hủy xe của Katsuya
trong thời gian ngắn. Hắn đi thẳng tới xe của Katsuya và chém xuyên qua
trần xe.
Katsuya đã có thể kịp chạy ra khỏi xe. Mặc dù bị mất
phương tiện nhưng cậu vẫn còn mang đầy
đủ trang bị khi đang lăn quay trên mặt đất, trừng mắt nhìn bộ đồ hỗ trợ màu
đen.
Bộ đồ màu đen đó vẫy vẫy cái tay với chiếc xe của Katsuya vẫn
mắc kẹt trên lưỡi cưa máy của nó. Sau đó, nó xé toạc chiếc xe ra làm hai
và ném chúng đi như một màn phô trương sức mạnh. Những mảnh xe rơi xuống cùng
tiếng nổ lớn và lăn trên mặt đất.
Rogelt dùng loa ngoài để Katsuya nghe thấy hắn ta.
“Thằng nhóc chết tiệt!! Mày nghĩ rằng mày có thể đạt
được mục đích khi hợp tác với Haurias thật à? Hay mày nghĩ rằng đến trong
một chiếc xe Drankam thì tụi tao sẽ sợ mày?! Hừ, không may cho mày rồi.”
Mặc dù Katsuya hoàn toàn ở thế bất lợi, nhưng cậu vẫn cố gắng
sủa nói.
“Alna đang ở đâu hả?!”
Rogelt đáp lại một cách chế giễu.
“Nói cho mày thì có ích gì chứ? Đây là mồ chôn của mày
rồi. Vì khó bắt sống được nên tao sẽ tiêu diệt mày bằng bộ đồ trợ lực này.”
Rogelt khoe vũ khí cận chiến của mình. Nó có đủ sức mạnh
để dễ dàng xé toạc chiếc xe của Katsuya ra làm đôi. Nếu Katsuya trúng nó,
chắc chắn cậu sẽ bị nghiền nát.
Katsuya tưởng tượng ra cảnh đó, cậu cau mày và hét lên.
“Tôi hỏi là Alna đang ở đâu hả?!!”
“Chết tiệt, câm cái mồm lại! Tao sẽ không tha cho mày
ngay cả khi có quỳ xuống cầu xin đi chăng nữa, hay mày đang nghĩ là được chết
lúc đang nhớ về người yêu sẽ tuyệt hơn hả? Ngay từ đầu con nhãi đó chỉ là
cái cớ để mày tấn công tao thôi phải không? Tao không biết là mày đã thỏa
thuận cái gì với Haurias, nhưng khi mày đến và can dự vào trận chiến này thì
nghĩa là mày quá ngu rồi. Mày cứ
hối hận về sự đần độn của bản thân khi tao nghiền nát mày thành thịt băm đi.”
Bộ đồ trợ lực vung vũ khí cận chiến lên. Chiếc cưa máy
đang chạy phát ra những tiếng lanh canh đinh tai nhức óc. Nếu Rogelt vung
nó xuống thì chắc chắn Katsuya sẽ bị băm thành từng mảnh.
Thay vì lo sợ cho cái chết của chính mình, Katsuya cảm thấy
bối rối hơn khi bị chế nhạo. Cậu để cảm xúc lấn át khi hét lớn.
“Haurias là tên chết tiệt nào vậy!! Chẳng liên quan gì
đến Drankam hết!! Lý do tôi ở đây là để cứu Alna!!”
Rogelt dừng chiếc cưa máy mà hắn ta đang vung xuống. Hắn
ngạc nhiên hỏi.
“…Mày đang nói là mày không biết hắn hả? Không phải mày
đến đây với Akira sau khi Viola giới thiệu mày với Haurias sao?
“Tôi thậm chí còn chẳng biết Viola mà anh đang nói đến là
ai?! Anh đang cố giết Alna và thế là đủ lý do để tôi đến đây rồi!!”
Rogelt quay lại. Là thủ lĩnh của băng đảng, hắn ta đã
quen với việc đọc vị. Hắn tự tin rằng mình có thể nhìn thấu những lời nói
dối. Tất nhiên, cũng có những trường hợp ngoại lệ như Viola, nhưng cậu bé
trước mặt hắn không nằm trong số đó.
…Thằng nhãi này thực sự
không biết sao? Nó không quen Viola hay Haurias, điều đó có nghĩa là nó
cũng không đi cùng Akira sao? Và có vẻ như thằng nhãi này không nói dối…
Rogelt sau đó tiếp tục, rõ ràng là hắn hơi bối rối và lúng
túng.
“Để tao hỏi thẳng. Vậy là, về cơ bản, mày không liên
quan gì đến Haurias, mày không liên quan gì đến thằng nhãi Akira đó, và mày tự
quyết định đến đây, đúng không? Mặc dù mày đến đây để cứu Alna, nhưng mày
thậm chí không cố lẻn vào thử. Mày nghĩ rằng mày có thể cứu con nhãi như thế này thật hả? Đầu mày ổn không thế?
“Đ-đó là do…”
Katsuya do dự. Rogelt có thể nhìn thấy điều đó rõ ràng
qua camera trên bộ bộ đồ trợ lực của mình và xác nhận rằng đó không phải là
phản ứng giả và rằng cậu không cố che giấu điều gì cả.
Tiếng cười của Rogelt có thể được nghe thấy qua loa của bộ đồ
trợ lực.
“Mày ngu thật đấy. Vậy là, mày đến đây mà không suy nghĩ
cho kỹ càng hảh! Mấy thằng ngu học như mày thường chết sớm do đâm đầu vào
lửa sớm lắm. Thế là trước giờ mày sống là do may mắn thôi sao!”
Sự tức giận của Rogelt gần như lắng xuống sau khi hắn ta cười
ngặt nghẽo như thế. Hắn lấy lại chút bình tĩnh và giải tỏa tâm trí. Hắn
ta không định chiến đấu với Katsuya nếu có thể. Nếu hắn có một lựa chọn khác, vì lợi ích của băng, hắn
chắc chắn sẽ chọn lựa chọn đó. Thế rồi, hắn đổi đường dây liên lạc để gọi cho người
của mình.
"Tao đây. Alna thế nào rồi? Con nhãi còn sống
không?"
Những kẻ mà hắn ta bảo giữ Alna làm con tin trả lời.
“Nó giờ đang ở với em và vẫn còn sống. Lúc đầu, chúng em
định đưa con nhãi đến gần Katsuya và dùng nó để đe dọa thằng nhóc, nhưng vì
chúng em không liên lạc được với thằng đó nên chúng em không biết hiện giờ nó
đang ở đâu. Hiện tại, chúng em đang chiến đấu với Haurias trong khi tìm
kiếm Katsuya đây.”
“Nếu là Katsuya thì, nó ở ngay đây với tao đây. Nói với con
nhãi là cuộc gọi này được kết nối với Katsuya và khiến nó hét lên kêu cứu và
đảm bảo rằng thằng nhãi có thể được nghe thấy từ cuộc gọi này.”
Có thể nghe thấy giọng nói của Alna phát ra từ loa của bộ đồ
trợ lực.
“K-Katsuya? Anh có ở đó không?"
Katsuya ngay lập tức phản ứng với giọng nói của Alna.
“Alna! Em có sao không?!”
“Anh… đến để cứu em thật ư… Cảm ơn anh… em… em…”
Giọng của Alna bị Rogelt cắt ngang.
“Mày nghe rồi đấy, con nhãi vẫn còn sống. Mày đến đây để
cứu nó đúng không? Không vui sao hả? Nghe đây, hãy thỏa thuận đi. Mày
làm theo mệnh lệnh của tao từ đây trở đi, và tao sẽ đảm bảo an toàn cho con
nhãi này. Và tao cũng sẽ không giết mày tại đây. Cuối cùng là mày và con
nhãi đó sẽ được sống, điều đó không phải rất tuyệt sao?”
"…Ông muốn tôi làm gì?"
“Đầu tiên, tao lệnh mày đi giết lũ Haurias.”
“…Tôi có thể biết chúng là ai quái đâu!”
“Cài đặt lại thiết bị đầu cuối thông tin của mày để bắt tín
hiệu từ tần số phát sóng của tụi tao đi. Tụi tao sẽ cho mày biết đích đến
và kẻ địch là ai.”
Katsuya cau mày và có nhìn đau khổ.
“…Nếu tôi giết họ, ông sẽ trả lại Alna cho tôi phải không?”
“Không, chưa hết đâu. Tao sẽ yêu cầu mày làm những việc
khác nữa. Từ những gì tao nghe về mày, mày đang kiếm được rất nhiều tiền phải
không? Nên tao cũng sẽ yêu cầu mày trả cho tao rất nhiều tiền nữa.”
"Gì hả!?"
Rogelt thêm phần đe dọa vào câu nói khi thấy Katsuya lùi lại.
“Mày nghĩ mày đã giết bao nhiêu người của tao rồi hả? Tao sẽ không bỏ qua trừ khi mày giết 100 thằng cho mỗi người của tao mà mày đã
giết! Và tiền nữa!! Mày nghĩ bọn tao đã chi bao nhiêu tiền cho trận
chiến này hả?! Nên đừng nghĩ rằng tao chỉ đòi một số tiền nhỏ!! Và
nếu mày từ chối, tụi tao sẽ giết con nhãi đó!! Con nhãi đó cũng đáng giá
vì đã khiến mày phải tuân theo tụi tao mà! Nếu mày không tuân theo, thì con
nhãi đã chết với tụi tao lâu rồi!! Nhượng bộ lắm rồi đấy! Tụi tao có
thể giết mày bất cứ lúc nào mà!! Và đừng bao giờ nghĩ rằng mày an toàn chỉ
bằng cách quay lại Drankam nhé? Không nói đến những Thợ săn ở tiền tuyến,
những Thợ săn thông thường xung quanh khu vực này không phải là mối đe dọa đối
với loại bộ đồ trợ lực này đâu.”
Hầu hết những gì hắn ta nói đều là bịp bợm, nhưng dọa nạt như
thế mới là điều quan trọng để đe dọa thành công. Đặt kết quả sang một bên,
đưa ra khả năng gây thiệt hại thực tế là quá đủ để trở thành một mối đe dọa rồi. Để
không cho Katsuya thời gian suy nghĩ, Rogelt đâm chiếc cưa máy trên bộ giáp máy
vào Katsuya. Lưỡi dao quay lớn lướt qua ngay trước mặt Katsuya.
“Hoặc là mày nghe lời tao, hoặc là chết ở đây! Mày có 5
giây! Nếu mày không cho tao câu trả lời, tao sẽ giết mày ngay và luôn! 5…
4… 3… 2…”
"…Được rồi!"
Vẻ mặt Katsuya vô cùng đau khổ, Rogelt rút cưa máy ra khỏi
Katsuya.
“Chọn đúng rồi đấy. Quay trở lại dinh thự và giết lũ
Haurias đi. Đừng quên mở nguồn thu cho các tín hiệu của tụi tao. Bây
giờ đi đi, đảm bảo làm việc chăm chỉ ha. Nếu không, coi như con nhãi đó đã
chết là vừa luôn.”
Katsuya cùng vẻ mặt đau khổ quay trở lại biệt thự. Cậu
cũng đang nghĩ đến việc cứu Alna nếu cậu có thể phát hiện ra cô ấy ở đâu đó,
hay đúng hơn, cậu lấy đó làm cái cớ để để quay trở lại khu vực tử chiến.
Sau đó Rogelt nói với người của mình.
“Là tao đây, mày vừa nghe rồi đó, đừng giết con nhãi. Hoặc
ít nhất, đảm bảo rằng con nhãi còn sống chừng nào Katsuya chưa chết. Đừng
có làm gì lố, nếu mày lỡ giết nó thì biết thế nào. Đối xử với nó như một
vị khách đi. Và cử vài đứa đi cùng Katsuya để đảm bảo rằng nó sẽ chiến đấu
với Haurias.”
“Rõ!”
Khi Rogelt chuẩn bị ngắt kết nối, hắn nhớ ra điều gì đó và hỏi.
“…Nhân tiện, không biết Sheryl thế nào rồi?”
“Cuộc gọi của em bị ngắt giữa chừng. Chúng em có cần tìm nó không?”
“Chỉ khi mày có đủ thời gian để làm như vậy thôi. Loại
bỏ Haurias là ưu tiên hàng đầu. Mày không cần phải mất công đi tìm nó làm
gì. Tao sẽ tiếp tục giết Haurias bên ngoài. Nếu mày không thể xử lý đứa nào được, cứ dụ chúng đến
sân trong hoặc bất kỳ nơi nào khác mà bộ đồ trợ lực tao có thể tiếp cận như
bên ngoài biệt thự hoặc ngay bên ngoài nhà chứa máy bay. Hãy chuyển lệnh
của tao cho những đứa khác bên ngoài căn cứ nữa.”
Rogelt ngắt cuộc gọi và quay trở lại sân để tiếp tục giết
Haurias. Có thể là do Haurias đang ưu tiên cho trận chiến bên ngoài căn cứ
nên có vẻ như chúng đang rút quân khỏi dinh thự. Tất nhiên, người của
Rogelt không để vuột mất cơ hội đó và nhắm vào những kẻ đang rút lui.
Bộ đồ trợ lực màu đen một lần nữa lao vào trong đêm tối quay
trở lại sân trong. Không lâu sau đó, một tiếng hét có thể được nghe thấy
từ một kẻ thù.
“K-Không ai nói với tao là chúng ta sẽ phải đối mặt với cái
quỷ này hết vậy!?”
Gã đó bắn vào bộ đồ trợ lực màu đen, nhưng tất cả các viên
đạn của gã đều bật ra khỏi áo giáp của nó.
Bộ đồ trợ lực màu đen vung cưa máy và biến gã đó thành một
cục thịt chỉ trong một lần chém.
“Bọn ngu. Mình không biết có phải chúng tới đây vì
Haurias trả tiền hay gì đó, nhưng chúng nghĩ rằng chúng có thể chiến đấu với
chất lượng chỉ bằng số lượng thật sao? Hay mấy thằng này giống như thằng
nhãi ngu học đó nhỉ, đến đây mà không suy nghĩ gì trước à?”
Rogelt tiếp tục giết kẻ thù của mình trong khi nghĩ liệu
Akira có phải là một trong số những kẻ ngu ngốc như thế không.
—*—*—*
Akira đang chạy qua dinh thự thì Alpha đột nhiên nói với cậu.
[Akira, đôi khi cậu hành động như một con thiêu thân ngu ngốc
vậy nhỉ?]
(trans: foolish small fry mình không dịch
được sát nghĩa nên mình sẽ dùng hình ảnh thiêu
thân cho đúng ngữ cảnh nha)
Cậu giật mình và hơi ngạc nhiên vì cậu không thấy như vậy.
[Sao bất ngờ nói thế vậy.]
[Mới nghĩ ra thôi, chính cậu cũng không nhận ra sao?]
[Thiêu thân thường ám chỉ những kẻ yếu đuối thích gây sự đúng
không? Thành thật mà nói, tôi thiên về bên bị ép chiến đấu hơn. Rốt
cuộc thì đâu phải tôi chủ động gây sự với người khác đâu. Đó là lý do tại
sao tôi không nghĩ từ đó là phù hợp với tôi.]
[Vậy còn phần ngu ngốc thì sao?]
Akira lảng đi chỗ khác. Cậu biết rằng Alpha đã
đúng. Bản thân cậu cũng hiểu rằng gọi cậu là kẻ ngu ngốc là không quá lời
khi mà tự mình đột kích vào căn cứ của Nhà Ezont như thế này.
Nhưng mặt khác của cậu đang thúc giục cậu không chấp nhận điều
đó. Nếu bây giờ cậu rút lui, cậu có cảm giác như mình sẽ quay lại trở
thành thằng nhóc thảm hải lúc sống trong con hẻm ổ chuột. Nỗi sợ hãi và
cảm giác bất an đó đã đẩy cậu đến nơi này.
Alpha im lặng nhìn Akira trước khi nói.
[Chà, tôi nghĩ là lúc nói vậy thì đã quá muộn rồi nhỉ? Bỏ
chuyện đó sang một bên đi, tôi tìm thấy Alna rồi. Tiến lên và xong việc cho
nhanh nào.]
[Ồ, cô tìm thấy nó rồi à? Được rồi, đi thôi.]
[Lối này.]
Akira nghĩ có điều gì hơi lạ lúc cậu làm theo hướng dẫn của
Alpha.
[Alpha, không biết vì sao mà, tôi cảm thấy cô đột nhiên nhiệt
tình hơn đấy, hay là do tôi tưởng tượng?]
[Cậu sẽ không trở về nhà trừ khi đã giết Alna phải
không? Nên tôi đoán tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc khiến cậu xử
lý xong cô nhóc và rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt… Tất nhiên, nếu cậu quyết
định rút lui thì càng tốt nữa.]
Alpha đang mỉm cười với Akira như thể cô đang gây áp lực cho cậu. Akira
cau mày.
[Tôi hiểu rồi, tôi cũng sẽ nhanh lên thôi.]
Cũng giống như Alpha, Akira cũng muốn hoàn thành công chuyện
càng nhanh càng tốt. Vì cậu cảm
thấy rằng nếu cậu nói thêm điều gì nữa thì sẽ chỉ khiến cậu gặp rắc rối hơn
thôi, nên Akira cứ im lặng và bắt đầu chạy.
—*—*—*—
Alna bị giam giữ tại một trong những nhà chứa máy bay của Nhà
Ezont. Nhà chứa máy bay được xây dựng đủ lớn để chứa nhiều bộ bộ đồ trợ
lực, bên trong nhà chứa máy bay cũng có thiết bị bảo trì những bộ bộ đồ trợ lực
đó. Alna bị đẩy ra đằng sau những thiết bị đó và có vài gã đàn ông vây xung
quanh cô ấy, đang canh gác khu vực.
Một gã đàn ông bảo vệ nhà chứa máy bay nhìn Alna đang gục đầu
xuống, và nói.
“Nhưng tao vẫn không ngờ con nhãi này có thể bị dùng làm con
tin đấy. Thằng Katsuya đó là một Thợ săn nổi tiếng từ Drankam phải
không? Tao nghe nói là Ban quản lý thành phố cũng công nhận đóng góp của nó
cho thành phố và thậm chí nó còn được mời đến những bữa tiệc ở bức tường bên
trong nữa. Tao biết là Drankam đang sử dụng nó để quảng cáo tổ chức, nhưng
về cơ bản là nó không phải là Thợ săn bình thường đúng không? Vậy tại sao
một Thợ săn như vậy lại đến nơi này chỉ để giải cứu một con nhóc khu ổ chuột
này chứ?”
“Tao biết quái đâu, có lẽ đã có chuyện gì đó xảy ra giữa bọn
chúng rồi.”
“Tao có thể hiểu được trường hợp của Sheryl. Trang phục và
vẻ bề ngoài của con nhóc đó không cùng đẳng cấp với những con nhãi mà ta có thể
tìm thấy ở thành phố ổ chuột. Chiếc váy đó, mặc dù nó có thể đã được tặng
từ một Thợ săn, nhưng với vẻ ngoài như vậy thì có nhiều kẻ đầu tư vào con nhóc
đó như vậy sẽ không có gì lạ. Nhưng đứa tao nói chỉ là một con nhãi khu ổ
chuột. Nếu là tao thì tao đã bỏ rơi nó luôn rồi, chả cần do dự.”
“Chà, mỗi người gu mỗi khác mà. Có thể thằng Katsuya là
một đứa rất nghiêm túc và chắc có chuyện gì xảy ra từ trước rồi khiến nó nợ con
nhãi này cái gì to tát chắc.”
“Có lớn đến mức nó sẵn sàng gây thù chuốc oán với chúng ta
không?”
"Sao tao biết được? Đoán thôi mà, thành thật mà
nói, tao cũng chả biết chút gì.”
Alna đang lắng nghe cuộc nói chuyện của chúng trong lúc gục
đầu. Cô cảm thấy có lỗi vì đã để Katsuya đến giải cứu mình, nhưng đồng
thời, cô cũng cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Rồi đột nhiên một câu hỏi
hiện lên trong đầu cô.
Tại sao Katsuya lại làm
đến thế vì mình? Đúng như những người này đã nói, anh ấy không có lý do gì
để làm thế vì mình cả. Vậy tại sao…
Alna cúi thấp đầu suy nghĩ, những tên canh giữ cô cũng không
để ý lắm vì cô ngoan ngoãn ngồi đó cũng có ích cho chúng lắm rồi.
—*—*—*—
Akira đang nhắm khẩu chống vật liệu CWH từ sân thượng của
biệt thự. Cậu nạp một viên đạn đặc biệt với sức xuyên cao trước khi nhắm
thẳng vào một nhà chứa máy bay, hay chính xác hơn là vào Alna đang ở trong nhà
chứa máy bay đó. Nhờ sự hỗ trợ của Alpha, cậu có thể nhìn thấy bên trong
nhà chứa máy bay cùng với quỹ đạo dự đoán của viên đạn.
Alpha đang ở ngay bên cạnh Akira, cô nói với vẻ mặt nghiêm
túc.
[Tôi sẽ đề phòng kẻ thù, nên cậu cứ tập trung làm cho xong
việc nhé.]
[Được rồi, tôi sẽ trông cậy vào cô.]
[Đừng trông chờ quá nhiều vào chức năng hỗ trợ điều chỉnh mục
tiêu của tôi, được chứ? Như tôi đã giải thích lúc nãy, phần mềm điều khiển
trong bộ đồ tăng cường của cậu vẫn còn thô. Cứ nhắm cẩn thận bằng kỹ năng
của chính cậu như thể không có sự hỗ trợ của tôi đi. Nếu cậu bắn trượt, kẻ
thù sẽ phát hiện ra vị trí của cậu và sẽ trở nên cực kỳ phiền phức đấy.]
[Tôi biết đây là lúc tôi cần phải cực kỳ nghiêm túc mà.]
Akira tập trung và sử dụng mọi giác quan của mình để nhắm bắn
trong khi dần điều chỉnh mục tiêu đang bị rung lắc mạnh khi di chuyển
nhẹ. Khoảnh khắc trước khi bóp cò, cậu nén nhận thức về thời gian của mình
đến giới hạn, vang dài và bóp méo âm thanh phát ra từ khẩu súng trường chống
vật chất CWH của cậu.
Trong thế giới chuyển động chậm, nơi cậu nén nhận thức về
thời gian của mình đến giới hạn, cậu có
thể nghe thấy tiếng tim mình đập đến vô tận. Trong sự im lặng kỳ lạ đó,
một viên đạn bay ra khỏi họng súng với tốc độ cao và một tia sáng lấp lánh đi kèm
theo viên đạn đó.
Viên đạn xé toạc không khí, đâm thẳng vào tường nhà chứa máy
bay và xuyên qua một số thiết bị bên trong nhà chứa máy bay đó khi nó tìm kiếm
mục tiêu, chính là Alna. Nhưng nó đã chệch đi khoảng 30 cm bên cạnh cô ấy.
Akira nghiêm nghị và vô tình nói.
[Chết tiệt, tôi bắn trượt rồi!]
[Phát tiếp theo, nhanh lên!]
[Tôi biết!]
Akira ngay lập tức tung ra phát súng tiếp theo. Mỗi viên
đạn mà cậu bắn ra đều để lại một cái lỗ lớn trên tường của nhà chứa máy bay
đồng thời nó chiếu sáng khoảng sân tối tăm bằng những tia sáng.
—*—*—*—
Alna chết sững vì sốc khi một viên đạn vừa sượt qua
cô. Nhưng những tên khác đã ngay lập tức phản ứng lại, một tên túm lấy váy
của Alna và kéo cô nằm xuống sàn.
Các lính canh ngay lập tức xác nhận lại tình hình hiện tại
của chúng.
“Có tấn công ư?! Có thằng nào lẻn vào nhà chứa máy bay
không?!”
Một gã khác kiểm tra thiết bị thu thập thông tin của mình xem
có tín hiệu gì không.
“Không có tín hiệu nào gần đây!! Là từ bên ngoài!!”
“Một viên đạn lạc sao? Nhưng bức tường khá dày mà…?”
Một viên đạn khác bay qua Alna. Alna vô tình hét
lên. Sau đó, lại một viên khác, trúng một thiết bị và để lại một tia lửa.
Một gã lính canh ngay lập tức tóm lấy Alna và giục cô di
chuyển. Những viên đạn bay tới lần lượt lao đến chúng khi chúng đang di
chuyển.
“Là một đợt tấn công của kẻ thù!! Và chúng có thể nhìn
thấy chúng ta bên trong nhà chứa máy bay đấy!!”
Một tên lính canh chộp lấy quả lựu đạn và ném nó. Nó nổ
tung và bốc khói đầy nhà chứa máy bay, nhưng đám khói đó đã được dọn sạch ngay
lập tức.
Nhưng ngay sau đó, các viên đạn của Akira bắt đầu đi chệch
hướng khá xa. Quả lựu đạn cầm tay đó thực ra là một quả lựu đạn khói gây
nhiễu rẻ tiền. Mặc dù nó không thể gây ra nhiều sát thương trực tiếp,
nhưng nó đủ để làm nhiễu loạn các thiết bị thu thập thông tin của kẻ thù bên
ngoài bức tường của nhà chứa máy bay.
Mặt Akira nghiêm lại. Bên trong nhà chứa máy bay mà cậu
có thể nhìn thấy nãy giờ đột nhiên mờ đi.
[Chết tiệt!! Chúng vừa làm gì vậy?]
Alpha bình tĩnh giải thích.
[Là hiệu ứng từ đám khói dày đặc đó bên trong nhà chứa máy
bay đó đấy. Cậu có thể nhìn rõ khi ở bên trong, nhưng không thể nhìn vào
bên trong nhà chứa máy bay từ bên ngoài được.]
[Vậy thì không còn lựa chọn nào khác ngoài việc xông vào nhà
chứa máy bay à. Đúng như tôi nghĩ, tôi cần luyện tập nhiều hơn để có thể
bắn mà chỉ dựa vào kỹ năng của chính mình thôi.]
[Sau này cậu có thể luyện tập bao nhiêu tùy thích, nhưng
trước tiên, chúng ta cần phải chào đón những vị khách sắp đến đã.]
Một tên đột nhiên nhảy ra khỏi nhà chứa máy bay, hắn ta đang
sử dụng một bộ đồ tăng cường hạng nặng. Akira ngay lập tức tỉa tên đó liền. Lực
của viên đạn đẩy thẳng gã đó vào bức tường nhà chứa máy bay. Nhưng gã đó,
với cái lưng vẫn dán vào cái miệng hố lớn trên tường của nhà chứa máy bay, lại
nhắm súng vào Akira và bắt đầu bắn trả.
Đạn dội xuống dinh thự và phá hủy một phần của dinh thự, đặc
biệt là xung quanh Akira. Akira bối rối thoát khỏi đòn tấn công.
[Alpha!! Tên đó đã sống sót sau đợt đạn của khẩu chống
vật liệu CWH đấy!?]
[Hắn biết hắn có thể bắn trúng, đó là lý do tại sao hắn xuất
hiện trong tầm nhìn rõ của cậu đấy. Nhưng mà không phải là hắn không dính
sát thương đâu, vì vậy đừng ngừng bắn.]
Khi Akira đang tập trung bắn vào tên mặc bộ đồ tăng cường
hạng nặng, một tên khác từ trong nhà chứa máy bay bước ra với một khẩu súng
phóng lựu, hắn nhắm nó vào sân thượng và bóp cò. Những quả lựu đạn vẽ nên
một vòng cung tuyệt đẹp trên bầu trời. Chúng không phát nổ ngay lập tức mà
lại nổ ngay nơi chúng đáp xuống.
Akira đã lẻn đi để thoát khỏi làn đạn. Cậu đang trốn khỏi
tầm mắt của kẻ thù. Nhưng những quả lựu đạn mảnh đột nhiên trút xuống
người cậu. Alpha cho Akira biết vị trí của những quả lựu đạn sắp rơi,
chúng rơi và phát nổ từng quả một sau lưng cậu, nhưng cậu đã có thể thoát khỏi
vụ nổ.
Một vài quả lựu đạn phát nổ gần cậu. Nhưng nhờ chiếc áo
khoác được trang bị giáp trường lực, cậu đã có thể thoát ra ngoài mà không bị
thương. Nhưng tất nhiên, năng lượng dự trữ của cậu nhanh chóng giảm đi sau mỗi vụ nổ.
[Thật là nguy hiểm!! Không phải tên đó chỉ vô tình bắn
vào tôi đâu!! Làm thế quái nào mà hắn ta làm được thế!?]
[Những phát súng đầu tiên không phải là lựu đạn, mà là những
thiết bị thu thập thông tin mini, là những
thiết đang dính trên tường và dưới đất đấy.]
Akira nhìn xung quanh, đúng là có những thiết bị nhỏ dính
trên sàn sân thượng. Cậu không thể không cau mày khi nhìn thấy điều đó.
[Là chúng à!! Đó là những thứ mà Elena-san đã sử dụng
trong chuyến khám phá tàn tích nhà ga Yonozuka phải không? Vậy là chúng
luôn biết tôi đang ở đâu ư!!]
[Cậu đã trải qua một cuộc chiến mà đối thủ của cậu có thể
nhìn thấy rõ cậu trong quá trình huấn luyện với Erio và những đứa nhóc khác rồi
mà, nhớ chứ? Không cần phải hoảng sợ và cứ xử lý nó một cách bình tĩnh
thôi.]
[Đừng so sánh chúng với Erio!! Những kẻ đó siêu mạnh mà!! Sự
khác biệt về trang bị của chúng ta là quá lớn!!]
[Vẫn tốt hơn là có tôi làm chỉ huy của họ phải không? Rồi,
ngừng phàn nàn và bắt tay vào chiến tiếp đi.]
[Về cơ bản thì cô muốn nói là nếu tôi định phàn nàn thì tôi
nên trở về nhà, phải không hử? Tôi hiểu rồi mà, chậc!!]
Akira tuyệt vọng tránh vụ nổ khi đang trò chuyện với
Alpha. Nhưng Alpha đã không trả lời câu hỏi của cậu.
Akira và những tên lính từ Nhà Ezont đang giao chiến với nhau
trong khi liên tục biết vị trí của nhau. Akira ưu tiên di chuyển để không
bị bắn bằng cách tránh đường bắn trực tiếp của khẩu minigun của kẻ thù trong
khi bắn trả bằng súng phóng lựu tự động A4WM của mình. Nếu cậu có thể sử dụng
biệt thự làm nơi ẩn nấp, cậu có thể tránh bị bắn bởi khẩu minigun ấy. Và
tất nhiên, kẻ thù cũng bắn trả cậu bằng súng phóng lựu nữa.
Càng sử dụng nhiều hỏa lực, hai bên càng tốn nhiều tiền hơn. Vì
dinh thự được xây dựng bên cạnh vùng đất hoang nguy hiểm nơi quái vật tự do đi
lại, nên nó được làm bằng vật liệu khá chắc chắn để chống lại những đợt tấn
công của quái vật. Nếu nó được làm từ những vật liệu thông thường, thì giờ
này dinh thự đã bị thổi bay thành mảnh vụn rồi.
Cuối cùng, Akira hết đạn A4WM trước.
Khi Akira chuẩn bị nạp băng đạn mới vào khẩu súng A4WM của
mình, Alpha đột nhiên nói với cậu.
[Coi chừng phía dưới!]
Cùng lúc đó, Alpha di chuyển bộ đồ tăng cường và Akira không
hề chống trả mà để mặc cơ thể mình bay ngã ngược ra sau. Khi điều đó xảy
ra, cậu nhìn thấy một lưỡi kiếm màu xanh lờ mờ lướt ngay dưới chân cậu. Nếu
Alpha không di chuyển cơ thể cậu thì chân cậu đã bị cắt đứt luôn rồi.
Nhờ sự hỗ trợ của Alpha, Akira nhận thấy một kẻ địch khác
đang chạy về phía mình từ tầng dưới. Nhưng cậu không ngờ chúng lại định
chặt chân cậu ngay từ bên dứoi. Dù sao thì tìm được người có thiên phú cận
chiến đã hiếm, mà tìm được người có đầy đủ trang bị tốt lại càng hiếm hơn.
Lưỡi kiếm vươn ra từ dưới sàn đuổi theo Akira. Mặc dù nó
chỉ dài đến đùi, nhưng rõ ràng nó đang nhắm đến Akira như thể không cho phép
cậu đúng yên một chỗ quá lâu. Akira tuyệt vọng tránh những quả lựu đạn và
đạn đang lao tới cũng như những lưỡi kiếm đang đuổi theo mình, cậu không còn
thời gian để nạp đạn cho khẩu súng phóng lựu tự động A4WM nữa rồi.
(Trans: ai không thể hình dung thì nhớ lại trận chiến với
Nelia nha)
Súng phóng lựu tự động A4WM của cậu đã hết đạn trong khi khẩu
minigun DVTS thì lại không đủ sức xuyên tường để bắn xuyên sàn nhà. Khẩu
súng trường chống vật liệu CWH của cậu lại quá dài để nhắm thẳng xuống bên
dưới. Nhưng ngay cả như vậy, không phải là cậu có thể bỏ qua kẻ thù bên dưới được. Vì vậy, nhằm tạo
khoảng cách với sàn nhà để có thể nhắm thẳng khẩu súng trường chống vật chất
CWH xuống bên dưới, Akira nhẹ nhàng nhảy lên.
[Đừng!]
Alpha đã quá muộn, Akira đã rời khỏi sàn và đang đổi súng
phóng lựu tự động A4WM sang súng trường chống vật liệu CWH rồi.
Một kẻ địch khác bất ngờ xuất hiện từ phía bên kia của mái
nhà và nhắm khẩu súng khổng lồ của hắn vào Akira đang ở giữa không
trung. Trong khi đó kiếm của kẻ địch bên dưới đã sẵn sàng để ra đòn với
Akira khi cậu đáp xuống. Akira không có cách nào để trốn cả hai phía cả.
Nếu cậu ưu tiên kẻ địch trên sân thượng thì cậu sẽ được ‘chào
đón’ bằng những nhát kiếm ngay khi đáp xuống. Nhưng nếu cậu ưu tiên kẻ địch
phía dưới thì cậu sẽ bị tên kia bắn. Akira hiểu rất rõ điều đó nên mặt cậu
trở nên nhăn nhó.
Chết tiệt! Nếu
chân mình bị chặt thì mình sẽ mất khả năng vận động! Và khi điều đó xảy
ra, mình sẽ chỉ là một con vịt ngồi thôi!! Mình chẳng còn lựa chọn nào
khác ngoài việc bỏ qua tên phía xa kia!! Nhưng mà, khẩu súng lớn đó mạnh
đến mức nào đây?! Liệu mình có thể sống sót khi bị bắn trúng trực tiếp từ
khẩu súng đó không!?
Trong tình huống chết chóc bên trong một thế giới quay chậm,
Akira ngay lập tức đưa ra quyết định và nghiến răng. Nhưng Alpha bất ngờ
can thiệp, cô điều khiển bộ đồ tăng cường của Akira và thay đổi hướng hành động
của cậu.
Khi Akira nhận thấy cả hai cánh tay của mình bắt đầu tự di
chuyển, cậu hiểu rằng đó là do Alpha và rất ngạc nhiên vì điều đó, nhưng cậu
ngay lập tức khớp chuyển động của mình với cô ấy. Khi vẫn đang lơ lửng
trên không, Akira dùng tay trái nhắm khẩu súng trường chống vật liệu CWH vào kẻ
địch bên dưới. Cùng lúc đó, tay trái của cậu với lấy khẩu minigun DVTS
đang lủng lẳng trên người và ngay lập tức kéo cò cả hai tay.
Viên đạn từ khẩu súng trường chống vật chất CWH của Akira đã
buộc kẻ địch bên dưới phải di chuyển ra khỏi vị trí, trong khi cú giật ngược từ
khẩu minigun DVTS của Akira mà thậm chí cậu không nhắm vào bất kỳ kẻ nào đã hích
cơ thể của cậu giữa không trung, khiến kẻ thù đang nhắm vào cậu bắn trượt.
Một phát đạn cực mạnh xé toạc áo khoác của Akira. Nếu
Akira bị trúng đòn đó, cậu sẽ bị trọng thương.
Akira đã không nhả cò khẩu minigun DVTS mà lia nó sang kẻ địch
vừa bắn phát súng đó. Tên đó đã bị thủng lỗ chỗ bởi những viên đạn và bị
thổi bay, rơi xuống từ sân thượng.
Khoảnh khắc Akira tiếp đất, cậu ngay lập tức chạy khỏi nơi
đó.
[Thật là nguy hiểm!! Nói thẳng ra thì có thể tôi cũng đã
chết rồi! Alpha, cảm ơn cô đã giúp đỡ!!]
Alpha sau đó đưa ra đề nghị với Akira với vẻ mặt nghiêm túc.
[Akira, kẻ thù mạnh hơn tôi tưởng. Tên kia cũng vậy,
chắc hắn mới ngã xuống chứ chưa chết hẳn. Hay bây giờ chúng ta hãy rút lui
đi.]
[…Ý cô là rút lui khỏi nơi này à?]
Ánh nhìn của Akira trở nên dữ dội. Mạo hiểm tính mạng
khác với hành động tự sát. Quyết tâm của cậu đang nghiêng về phía liều
lĩnh đến mức gần như tự sát. Nếu đó là một canh bạc xứng đáng thì vẫn có
thể chấp nhận được, nhưng sẽ không phải nếu đó là hành động tự sát. Và
hoàn cảnh khắc nghiệt ở đó đã đẩy Akira hơi vượt qua ranh giới đó rồi. Nếu
Alpha hích thêm một cú nữa, Akira có thể từ bỏ ý định giết Alna thật.
Nhưng Alpha không làm vậy, cô mỉm cười và đáp lại.
[Tôi biết cậu không muốn làm như thế cho dù thế nào có đúng
không? Nên tôi sẽ không nói về chuyện đó nữa. Đó là lý do tại sao
chúng ta sẽ chọn phương án tốt nhất tiếp theo. Bây giờ hãy rút lui và tôi
sẽ viết lại phần mềm điều khiển để kiểm soát tốt hơn. Nhưng vì bộ đồ tăng
cường của cậu sẽ trở nên vô dụng trong khi viết lại phần mềm, nên đó sẽ là một
hành động cực kỳ nguy hiểm. Nhưng tôi kết luận rằng cậu sẽ có cơ hội chiến
thắng cao hơn bằng cách đó hơn là tiếp tục chiến đấu trong trạng thái
này. Tôi đâu bảo cậu rút lui hoàn toàn đâu, nên là cậu sẽ không nói ‘không’
đâu, phải chứ?]
Nhìn Alpha đang mỉm cười với mình, Akira không khỏi mỉm cười
đáp lại.
[Được rồi, chúng ta tạm thời rút lui đi.]
[Thật tuyệt khi cậu đã nghe tôi đấy.]
[Rốt cuộc thì tôi cũng chẳng muốn chết. Và nó cũng có
ích để có cơ hội chiến thắng cao hơn mà.]
[Tôi đã định cho cậu thêm lý do thuyết phục cậu rút lui nếu cậu
nói ‘không’ đấy. Rồi, vậy thì nhanh lên nào.]
Akira cười gượng với Alpha và ngay lập tức rời khỏi nơi đó.
Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!
1 nhận xét:
argentina vô địch
Đăng nhận xét