Chương 64: Lo lắng của Sheryl - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2021

Chương 64: Lo lắng của Sheryl

Sheryl hiện tại đang bận rộn với công việc trong phòng của cô. Cô đang mang một khuôn mặt khá đáng sợ khi làm việc trên bàn của mình. Cô đang tập trung vào công việc của mình cực độ như thể cô đang cố gắng khiến mình chú ý vào công việc thay vì nghĩ điều gì đó.

Cô đã có tâm trạng rất tồi tệ trong vài ngày gần đây. Vì vậy, thuộc hạ của cô đã rất cẩn thận để không làm tâm trạng của cô ấy trở nên tệ hơn.

Mọi người trong băng nhóm của cô ấy đều biết lý do tại sao Sheryl lại có tâm trạng tồi tệ như vậy. Không ai khác chính là Akira, người đã không đến thăm căn cứ trong vài ngày qua. Mặc dù đó là một lý do đơn giản nhưng nó cũng đồng thời là một vấn đề nghiêm trọng.

Băng của Sheryl có thể tồn tại là nhờ sự hỗ trợ của Akira. Mặc dù được trang bị vũ khí, nhưng chỉ đủ để chống người bình thường như súng ngắn. Và không phải bất kỳ thành viên nào trong băng đều có thể chiến đấu. Không giống như băng của Shijima, băng của Sheryl không có khả năng tự đảm bảo được chỗ đứng của mình.

Lý do duy nhất khiến họ có thể tương đối an toàn trong cái khu ổ chuột này là vì các băng khác đang cảnh giác với Akira. Sự việc giữa Shijima và Akira đã lan rộng giữa các băng nhóm ở khu ổ chuột.

Khi nào Akira còn bảo kê cho họ thì không ai dám làm liều mà đi gây chiến với băng của Sheryl. Do đó, sự an toàn đối với băng của cô đã được đảm bảo ở giữa một nơi đầy cạnh tranh và bạo lực như vậy.

Nhưng gần đây Akira đã không đến thăm căn cứ của Sheryl. Bởi vì thế, cô ấy rất lo lắng như vậy và tất cả những đứa trẻ trong băng của Sheryl đều hiểu điều đó. Nhưng có một sự khác biệt nhỏ giữa suy nghĩ của Sheryl và độ hiểu biết của cấp dưới về tình hình.

Sheryl chỉ có một mình trong phòng, vì vậy cô ấy không cần thiết phải giữ vẻ ngoài của mình để đánh lừa cấp dưới của mình. Nhưng ngay cả như vậy, cô vẫn cố tình làm ra một khuôn mặt đáng sợ. Không phải là để đánh lừa người khác mà là để đánh lừa chính mình.

Sheryl đang cố gắng kìm nén sự hoảng loạn, lo lắng và kinh hoàng đang trở nên lớn dần bên trong cô một cách đầy tuyệt vọng. Cô ấy đang che đậy những cảm xúc đó bằng cách làm vẻ mặt cáu kỉnh.

Cho đến hiện tại, cô đã có thể đánh lừa thuộc hạ của mình. Mọi người đều cho rằng cô chỉ đang gặp chuyện không vui. Nhưng ảnh hưởng của chuyện đó đối với cô đã gần đến giới hạn rồi.

Lý do tại sao Sheryl lại hoảng sợ như vậy, lý do tại sao cô ấy lại lo lắng như vậy, lý do tại sao cô ấy lại run lên vì sợ hãi đều do một nguyên nhân đơn giản. Đó là vì cô ấy không thể liên lạc với Akira.

Vì gần đây cậu không đến thăm cô, Sheryl đã cố gắng liên lạc với Akira bằng thiết bị đầu cuối của cô. Nhưng cuộc gọi của cô ấy hoàn toàn không được kết nối, nó không chỉ đơn giản là vì cô ấy không thể thiết lập kết nối với thiết bị thông tin của Akira, mà là vì không tìm thấy thiết bị thông tin của cậu. Đó là những gì thiết bị thông tin của cô báo mỗi khi cô cố thực hiện một cuộc gọi.

Trước đây Akira đã từng nói với Sheryl rằng nếu cô ấy không thể liên lạc với cậu ta, thì cô nên cho rằng cậu đã chết. Và đó chính xác là những gì cô đang phải đối mặt lúc này.

Sheryl đã hoàn toàn phụ thuộc vào Akira đến mức không thể dứt ra được. Tâm lý của cô được neo vào thực tế rằng Akira sẵn sàng giúp đỡ cô. Để hỗ trợ tinh thần của cô ấy khi cô ấy duy trì vị trí của mình và đóng vai trò là trùm băng của mình, cô ấy đã dựa vào những lời nói đó của Akira khi cậu ấy nói rằng cậu sẽ giúp cô.

Cô nghe thấy âm thanh không nên phát ra bên trong nội tâm của mình báo hiệu một vết nứt trên mỏ neo đang nâng đỡ tinh thần của cô. Cô sẽ ngay lập tức hét lên và khóc thét khi chiếc mỏ neo bị đứt hoàn toàn.

Khuôn mặt bình tĩnh của Sheryl như đang đếm số ngày trước khi bên trong cô hoàn toàn sụp đổ nếu như mọi chuyện xung quanh cô ấy cứ thế tiếp diễn. Nhiều nhất là vài tuần, và tệ nhất là vài ngày. Nếu bất cứ điều gì xấu xảy ra, nó có thể đến trong một vài giờ. Khi giọng nói bên trong đầu cô đang lặng lẽ đếm ngược con số đó, Sheryl có thể cảm thấy tâm hồn mình đang bị xé ra từng chút một.

Sheryl tiếp tục cố gắng đánh lừa bản thân khỏi những gì thực sự đang diễn ra trước mắt cô. Đó là lý do tại sao đôi mắt của cô ấy lại tạo ra một ánh mắt đáng sợ như vậy. Nhưng sẽ không tồn tại được lâu hơn nữa.

Erio đột ngột vào phòng mà không gõ cửa.

Sheryl quay sang Erio, cô ấy trông rất đáng sợ khi trừng mắt nhìn cậu ta.

“Tôi đã bảo cậu phải gõ cửa trước khi bước vào phòng rồi mà phải không?”

 Erio sợ hãi trước áp lực đó từ Sheryl khi cậu trả lời.

“Tôi xin lỗi. Tôi sẽ cẩn thận vào lần sau. ”

“Vậy thì, tại sao cậu lại vào đây?”

“Akira-san đang ở đây. Tôi có nên đưa cậu ấy đến phòng cô không? ”

Áp lực dồn dập mà Sheryl đang tuôn ra hoàn toàn biến mất ngay lập tức khi cô nghe những gì Erio vừa nói.

****************

Akira, người được đưa đến phòng của Sheryl đang ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt của cậu nói rằng cậu thực sự không thoải mái. Đó là vì Sheryl đang ngồi trên đùi cậu.

Sheryl trông rất thích thú khi vòng tay qua cổ Akira. Cậu ấy biết rằng chuyện như thế này sẽ xảy ra và cậu nghĩ rằng mình nên sớm làm quen với nó, đó là lý do tại sao cậu để Sheryl làm theo ý cô.

Sheryl trông hoàn toàn thoải mái như thể cô ấy đang ở trên thiên đường.

“Em rất vui được gặp anh. Em chắc rằng anh đang bận, nhưng nếu có thể, em hy vọng anh sẽ đến đây thường xuyên hơn. Anh dạo này bận rộn lắm phải không? Em có thể hỏi anh chuyện gì đã xảy ra có được không? ”

“Ừ thì, tôi suýt nữa thì bị giết.”

Akira đáp lại với một giọng trầm như thể cậu ấy đang thì thầm. Chính vì vậy, không hiểu sao Sheryl lại coi đó là một trò đùa dở tệ.

Đối với Sheryl, sự sống của Akira rất quan trọng. Vì vậy, cô không thể bỏ qua một câu nói như vậy cho dù đó chỉ là một câu nói đùa. Đối với cả tình trạng phát triển của băng và cả sức khoẻ về tinh thần của cô, sẽ gặp vấn đề nếu cậu ta chết.

Sheryl có vẻ lo lắng khi cô ấy ngập ngừng hỏi Akira.

“... Uhmmm, nếu đó là một trò đùa, em cũng đã từng nghe nó trước đây rồi. Em xin lỗi nhưng điều đó không vui chút nào. Vì vậy, xin đừng nói những điều như vậy dù chỉ là một câu đùa.”

Biểu hiện của Sheryl có một nửa ngiêm túc. Cô cố tình điều chỉnh biểu cảm cho phù hợp với giọng nói của mình.

Từ công việc quen thuộc hàng ngày, cô đã rèn luyện khả năng kiểm soát ấn tượng lên người khác. Nếu cô làm điều đó với những đứa trẻ khác trong băng, vẻ đẹp của cô ấy sẽ có tác dụng tối đa và khiến người đó mang mặc cảm tội lỗi vì đã nói một câu nói đùa dở tệ như vậy, đồng thời mang lại cảm giác hạnh phúc khi có một cô gái xinh đẹp như vậy lo lắng đối với cả nam lẫn nữ.

Nhưng những gì cô ấy nói bây giờ cũng là cảm xúc thật của cô ấy. Giọng nói và biểu cảm của cô ấy không gì khác ngoài những công cụ chất lượng cao giúp cô ấy truyền tải thông điệp của mình.
Nhưng sau đó Akira bình tĩnh trả lời lại.

“Tôi không nói dối và đó không phải là một trò đùa. Tôi thực sự gần như đã bị giết khi đó và lần này cũng vậy ”.

Sheryl hiểu rằng Akira đang nghiêm túc. Giọng cậu ấy không nghe như đang cường điệu hay khoe khoang.

Bây giờ cô ấy hoảng loạn đến mức cô ấy hiểu Akira thực sự suýt bị giết hai lần và khuôn mặt thường ngày của cô ấy ngay lập tức tan vỡ.
Sheryl di chuyển tay từ lưng Akira sang vai cậu ta khi cô đẩy mình ra để có thể ngồi đối mặt với cậu.

“A-anh ổn chứ?”

“Như em thấy, tôi hiện đang rất khỏe mạnh. Tôi không cảm thấy đau và cũng không bị thương gì cả."

Sheryl thở phào nhẹ nhõm. Cô hiểu rằng Akira không nói vậy để tỏ vẻ mạnh mẽ.

Sau đó cô ấy quay lại ôm Akira.

“... Xin đừng làm em lo lắng như vậy.”

Hầu hết mọi người sẽ ôm Sheryl lại và nói với cô điều gì đó để trấn an cô trong tình huống này. Nhưng một người có tính cách vặn vẹo như Akira chỉ trả lời lại một cách bình tĩnh như thể nó không có gì cả.

“Điều đó là không thể. Đối mặt với nguy hiểm là rủi ro nghề nghiệp của tôi với tư cách là Thợ săn.”

Rõ ràng trên khuôn mặt của cô ấy rằng Sheryl không thích câu trả lời của Akira, sau đó cô ấy lo lắng nói với Akira.

“Dù là thế ... Nhưng vẫn ...”

Nhìn Sheryl trông có vẻ rất đau đớn, Akira cố gắng nghĩ ra lý do đằng sau nó. Nhưng đúng như dự đoán, vì cậu có một tính cách khó hiểu, cậu chỉ có thể đưa ra những câu trả lời khó hiểu.

Akira nghĩ rằng lý do tại sao Sheryl lại chiều chuộng cậu là vì mục đích duy trì băng của cô ấy. Và cậu có thể chấp nhận lý do đó. Rốt cuộc, cậu đã sống trong khu ổ chuột, biết rõ cuộc sống ở khu ổ chuột đáng sợ như thế nào, vì vậy cậu có thể hiểu tại sao Sheryl lại tuyệt vọng đến vậy.

Mặc dù Sheryl chỉ làm điều đó vì Akira đã đẩy công việc đó cho cô, cô cũng đang duy trì vị trí người đứng đầu băng của mình với sự hỗ trợ của cậu. Đó là lý do tại sao Akira nghĩ rằng không có gì lạ khi cô ấy tuyệt vọng như vậy khi cố gắng giữ quan hệ tốt với cậu.

Điều đó cũng có nghĩa là một khi băng của Sheryl có đủ ảnh hưởng để tự lập, họ sẽ không cần sự hỗ trợ của Akira nữa và Sheryl sẽ mất lý do gì để giữ mối quan hệ của cô với cậu. Tại thời điểm đó, bọn họ có thể rời bỏ cậu. Đó là những gì Akira nghĩ.

Vẻ mặt của Sheryl trở nên lo lắng hơn khi cô ấy nói với Akira với giọng run rẩy.

“... Em đang cố gắng hết sức để củng cố băng của mình. Em hiểu rất rõ rằng chúng em luôn dựa vào anh. Nhưng xin đừng nói về cái chết của mình như nó là điều hiển nhiên như thế”.

“... Hả? Được thôi.”

Từ cách Sheryl hành động, giọng nói đau đớn của cô ấy và cánh tay siết chặt lấy cậu, ít nhất Akira cũng hiểu rằng cậu không nên nói lại những gì cậu đã nói. Nhưng cậu không hiểu từ trước đến giờ cậu đã phạm sai lầm đó bao nhiêu lần.

Akira không biết mình nên nói gì và im lặng. Sheryl cũng không nói gì khi vẫn ôm Akira.

Kể từ khi Sheryl cầu xin Akira trong khi khóc và cậu đáp lại lời cầu xin của cô, kể từ khi cô tìm kiếm một người để dựa vào và Akira đã cho cô một vị trí, kể từ cái ngày mà tinh thần của cô bị suy sụp bởi sự thật về hoàn cảnh của mình và được hỗ trợ bởi cảm giác an toàn mà Akira mang lại, mặc dù bề ngoài cô có vẻ đang làm điều tương tự, nhưng lý do đằng sau hành động của cô ấy đã hoàn toàn thay đổi so với trước đây.

Lý do tại sao cô ấy làm việc chăm chỉ để phát triển băng của mình là để cô ấy có thể giao lại băng sau khi nó được phát triển đúng cách cho Akira để trả ơn.

Sheryl đã từng dâng hiến cơ thể của cô cho Akira một lần, nhưng cậu đã từ chối lời đề nghị đó.

Cô ấy là một cô gái rất đẹp theo tiêu chuẩn ở nơi đó. Đối với một cô gái ở khu ổ chuột, cô ấy lớn lên rất khỏe mạnh và trang phục gọn gàng, xinh đẹp, tổng thể của cô ấy thậm chí còn tốt hơn hầu hết những người ở quận thấp của thành phố Kugamayama. Vì cô ấy sống trong một điều kiện tương đối may mắn khi cô ấy được bảo vệ bởi Sibea, vẻ đẹp mà cô ấy có được không bị hoàn cảnh sống ở thành phố ổ chuột làm nhuốm màu.

Nhưng khi Sheryl nói với Akira rằng cậu có thể làm bất cứ điều gì cậu ấy muốn với cơ thể cực kỳ xinh đẹp của cô, Akira đã hoàn toàn từ chối lời đề nghị của cô và nói rằng cô sẽ không thể giúp cậu trong trường hợp họ chiến đấu chống lại quái vật, thậm chí không có khả năng đánh lạc hướng. Vì vậy, Sheryl hiểu rằng cô không thể dùng cơ thể của mình để đền đáp lòng tốt của Akira cũng như để duy trì mối quan hệ tốt đẹp của cô với cậu.

Sheryl không biết tại sao Akira lại giúp cô. Cô không tính đến khả năng Akira làm điều đó vì cậu ấy nghĩ rằng làm một việc tốt có thể giúp cậu chống lại vận rủi của mình. Rốt cuộc, cô không thể tưởng tượng được cậu ấy lại tin vào một thứ vô căn cứ như vậy. Cô nghĩ rằng cậu chỉ làm điều đó một cách bất chợt vì lòng tốt của mình.

Hiện tại, cô không có gì để có thể đền đáp lòng tốt của Akira. Nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn giúp đỡ cô, vì vậy ơn cứ chồng ơn và cô mong muốn được đền đáp vào một ngày nào đó.

Sheryl nghĩ rằng nếu cô không mở rộng tầm ảnh hưởng của băng và bằng cách nào đó kiếm được một số lợi nhuận mà cô có thể trả lại cho Akira, và nếu cô không khiến cậu nghĩ rằng cậu ấy rất vui vì đã giúp đỡ cô, một ngày nào đó Akira có thể sẽ bỏ rơi cô.

Sự thật là Akira không muốn bỏ rơi Sheryl nhiều như cô nghĩ. Đồng thời, cô cũng không muốn cắt đứt quan hệ với cậu nhiều như cậu nghĩ. Nhưng cả hai đều nghĩ rằng cuối cùng người kia sẽ kết thúc mối quan hệ của họ và sự hiểu lầm đó khiến cô càng bám lấy Akira nhiều hơn.

Sheryl nghĩ rằng cô phải làm gì đó trước sự im lặng kỳ lạ sau cuộc trao đổi nhỏ đó. Vì vậy, cô ấy đã nghĩ ra một chủ đề khác để nói về nó.

“Uhmm, em đã cố gắng liên hệ với anh, nhưng em không thể kết nối với anh được.”

“Aahhh, đúng rồi, thiết bị thông tin mà tôi đang sử dụng đã bị hỏng. Hôm nay tôi đến đây để cho em biết số liên lạc của thiết bị thông tin mới của tôi. ”

Akira nhấc cô ấy sang một bên và lôi ra một thiết bị đầu cuối nhỏ. Sheryl cũng đến và lấy thiết bị của cô trên bàn làm việc.

Sau đó, cô ấy ngồi bên cạnh Akira và điều khiển thiết bị của cô để trao đổi số liên lạc. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô đặt thiết bị thông tin của mình trên bàn gần cô và định quay lại ngồi trên đùi Akira đối diện với cậu.

Akira nghĩ rằng Sheryl đã ôm cậu ấy xong nên anh đã ngăn cô lại.

“Chờ đã, em muốn tiếp tục ôm tôi sao?”

“Đúng thế. Vì chúng ta đã trao đổi số điện thoại liên lạc, nên nếu em tiếp tục ôm anh thì sẽ không sao mà phải không? ”

“Em đã ôm một lần rồi, như vậy vẫn chưa đủ sao?”

“Không, em đã rất lo lắng khi nghe tin rằng anh suýt bị giết. Nên em sẽ không bỏ qua cho đến khi em hoàn toàn hồi phục sau căng thẳng của mình. Quản lý băng đã đủ mệt mỏi rồi, đó là lý do tại sao em cần tiếp tục ôm anh lâu hơn bình thường. ”

“Nhưng em đang có công việc khác cần xử lý mà phải không?”

“Em đang làm việc ưu tiên hơn. Trong khi em đang hồi phục sau căng thẳng tinh thần bằng cách ôm lấy anh, điều đó cũng sẽ cho các thành viên băng nhóm khác thấy rằng chúng ta đang hòa hợp với nhau. Vì vậy, đây là một việc rất quan trọng vì lợi ích duy trì băng và giữ vị trí của băng trong số các băng nhóm khác trong khu ổ chuột này. ”

“Không ai thấy mà, làm điều gì đó như vậy ở đây chẳng phải là vô nghĩa sao?”

“Vậy em có nên gọi cho ai đó không?"

“Thôi đừng.”

Akira cũng hiểu rõ rằng điều quan trọng là phải cho những người khác thấy mối quan hệ tốt đẹp của họ để duy trì vị trí của Sheryl trong băng nhóm. Nhưng cậu không trơ ​​trẽn đến mức khoe khoang với người khác việc được một cô gái ôm.

Chỉ cần cậu và Sheryl ở một mình trong phòng riêng của cô, những người khác ít nhất sẽ tự đoán xem họ đang làm gì bên trong. Akira ít nhất cũng chịu đựng được nhiều như vậy.

Sheryl một lần nữa ngồi trên đùi Akira khi ôm cậu. Mọi người chắc chắn sẽ hiểu lầm nếu họ nhìn thấy bây giờ.

Một lúc sau, Erio bước vào phòng sau khi gõ cửa.

Sheryl quay sang Erio trong khi vẫn ôm Akira.

“… Erio, đúng là tôi đã nói phải gõ cửa trước khi vào phòng, nhưng cậu không thể vào phòng cho đến khi người bên trong cho phép cậu bước vào, tôi đã nói rồi mà nhỉ?”

Erio có vẻ sợ hãi khi trả lời lại.

“Tôi xin lỗi.”

“Vậy tại sao cậu ở đây?”

Sheryl nhìn chằm chằm vào Erio, như thể nói rằng cậu ấy sẽ phải trả giá rất đắt nếu cậu không có lý do chính đáng để ngắt lời cô.

Erio trông sợ hãi dưới cái nhìn của Sheryl khi anh ta trả lời lại.

“Katsuragi-san đang ở đây. Ổng nói ông ấy có chuyện cần thảo luận với cô. Tôi đã đưa ông ấy đợi ở phòng tiếp khách ... Tôi có nên... nói với ông ấy rằng hiện tại cô đang bận không?”

Dù không quan trọng bằng Akira nhưng Katsuragi cũng là một người quan trọng đối với sự phát triển của cả băng. Rốt cuộc, phần lớn thu nhập của băng đảng đến từ Katsuragi. Vì vậy, họ không thể để đối xử thô lỗ với ông ta.

“... Nói với ông ấy rằng tôi sẽ gặp ông ấy ngay lập tức.”

Sheryl kìm nén mong muốn tiếp tục bám lấy Akira khi cô ấy đáp lại.


*****************

Katsuragi đang ngồi trên ghế sofa bên trong phòng tiếp tân. Ở phía bên kia bàn, Akira và Sheryl đang ngồi trên một chiếc ghế sofa khác với Erio và Alicia đứng sau họ.

Erio và Alicia là những thân cận trong băng vì nhiệm vụ chính của họ là tổ chức và quản lý các thành viên của băng. Mỗi khi Sheryl có cuộc họp với những người ngoài băng như Shijima hay Katsuragi, Erio và Alicia cũng luôn có mặt để tham dự cuộc họp. Cuối cùng, cả hai người họ sẽ được giao nhiệm vụ giải quyết các vấn đề cả bên ngoài và trong băng, nhưng hiện tại, đứng sau Sheryl là một công việc đủ khó khăn cho cả hai.

Lúc này, cuộc họp có sự tham gia của trùm cùng các thân cận của băng là Sheryl cùng Erio, Alicia và 2 người rất quan trọng đối với băng nhóm của họ. Nhưng Akira chỉ ở đó để đi cùng Sheryl, trong khi Erio và Alicia không có quyền nói bất cứ điều gì trong cuộc họp.

Một trong những đứa trẻ dưới quyền của Sheryl đem đến và đặt 3 phần ăn lên bàn và sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng. Erio và Alicia, 2 người không quen ở trong phòng họp, nhìn đứa trẻ vừa rời đi đầy ghen tị.

Sheryl đang cười rạng rỡ khi nói với Katsuragi.

“Thành thật mà nói, tôi hy vọng rằng ông sẽ liên hệ với tôi trước khi đến thăm để chúng tôi có thể đón ông mà không khiến ông phải chờ đợi. Dù gì không phải lúc nào tôi cũng ở trong căn cứ của băng. Aahh, có phải là ông đã nói trước với một thuộc hạ của tôi không? Nếu đúng như vậy, tôi rất xin lỗi vì sai lầm của chúng tôi.”

Katsuragi cười đáp lại khi nói.

“Không, chỉ là tôi có việc cần giải quyết gần khu vực này nên tôi quyết định đến thăm. Xin lỗi vì tôi đến mà không báo trước ”.

“Xin đừng như vậy. Vậy thì, ông có cần gì ở tôi không? ”

Katsuragi liếc nhìn Akira trước khi trả lời lại.

“Chỉ là gần đây tôi không thấy mặt Akira. Nên tôi định hỏi cô xem cô có biết cậu ta ở đâu không. Nhưng vì cậu ấy ở đây, tôi đoán không cần phải làm như vậy nữa rồi.”

Đánh giá về cách các thuộc hạ của cô ấy đang cư xử, Katsuragi nghĩ rằng Akira có thể đã cắt đứt mối liên hệ của cậu ấy với Sheryl. Lý do tại sao ông ta đến mà không báo trước là để xem phản ứng của Sheryl.

Đối với Katsuragi, việc hợp tác với băng nhóm của Sheryl vẫn không có giá trị gì nếu không phải vì nó có mối liên hệ với Akira. Nếu Akira chết hoặc cắt đứt mối liên hệ với băng nhóm của Sheryl, Katsuragi không muốn tiếp tục làm ăn với băng của cô ấy nữa.

Nếu Katsuragi nói trước với cô rằng ông sẽ đến thăm, Sheryl sẽ có thời gian để lên kế hoạch che giấu sự thật rằng cô không thể liên lạc với Akira trong trường hợp Akira bỏ rơi cô. Sheryl cũng sẽ cảnh báo các thuộc hạ của cô cũng nên che giấu sự thật đó. Vì vậy, để ngăn cô ấy làm chuyện như vậy, Katsuragi đã cố tình đến căn cứ của cô ấy mà không báo trước.

Sheryl biết rất rõ đó là lý do Katsuragi bất ngờ đến thăm. Lý do tại sao Katsuragi không nói bất cứ điều gì về nó không phải vì ông ấy đang cẩn thận. Nhưng đó là vì ông ta biết Sheryl sẽ có thể dễ dàng đoán được điều đó từ hành động của ông ấy.

Cả Sheryl và Katsuragi đều hiểu tại sao họ lại ở đó. Nhưng vì nó đã được giải quyết rồi, nên không cần phải cố ý để lộ ra ngoài. Người duy nhất không thể hiểu sâu hơn những lời của Katsuragi là Akira.

Khi công việc kinh doanh của ông ấy với Sheryl đã kết thúc, Katsuragi quay sang Akira.

“Vậy thì, Akira. Công việc khám phá tàn tích của cậu ra sao rồi? Cậu có đang thu thập các di tích để bán tại chỗ của tôi không? Hay vẫn đang làm theo yêu cầu tạm thời? ”

“Tôi đã hoàn thành yêu cầu đó và tôi không có kế hoạch tiếp tục thực hiện nó.”

“Nghe nói vậy thì tốt quá, vậy thì cậu sẽ quay lại công việc khám phá tàn tích phải không?”

“Kế hoạch đáng lẽ là vậy. Nhưng hiện tại, tôi đang có dự định nghỉ ngơi cho đến khi tôi nhận được trang bị mới, sẽ mất khoảng 2 tuần kể từ bây giờ. Sau đó, tôi sẽ quay lại khám phá tàn tích trong khoảng một tuần trước khi bán những di tích của tôi cho ông. Vì vậy, hãy đợi thêm một chút nữa thôi ”.

Katsuragi có vẻ không hài lòng.

“Trang bị mới? Chờ chút, vậy cậu nên mua chúng từ chỗ tôi chứ. Cậu biết tôi đang bán gì mà? ”

Nhưng Akira ngay lập tức từ chối lời đề nghị đó.

“Xin lỗi, tôi có một cửa hàng quen mà tôi hay ghé để đặt thiết bị của mình.”

Katsuragi lúc này trông còn khó chịu hơn. Sheryl người bên cạnh Akira xen vào, cố gắng gợi ý cho Akira.

“... Uhmmm, Akira. Katsuragi-san đang nói rằng bây giờ anh không bán di vật cho ông ấy hoặc mua thiết bị từ ông ấy, thì sẽ có điều gì đó ảnh hưởng đối với mối quan hệ của cả hai không? Dù cho cả hai người đã cùng nhau đối mặt với tình huống sinh tử lúc trước, thì việc ông ấy có thể chịu đựng được điều này cũng có giới hạn.”

(câu này ai đọc eng sẽ thấy rất tối nghĩa nên tôi chỉnh lại cho hợp nghĩa đấy, ai đọc trước kêu tui dịch sai tui oánh đấy)

Mặc dù Akira nghĩ rằng Sheryl thực sự đúng, nhưng cậu không có kế hoạch mua thiết bị bên ngoài cửa hàng của Shizuka. Nhưng nếu cậu không mua bất cứ thứ gì, hoặc ít nhất là đóng góp vào lợi nhuận của Katsuragi, cậu sẽ không thể xoa dịu sự không hài lòng của Katsuragi. Vì vậy, Akira đã cố gắng đề cập đến thứ gì đó mà cậu ấy có thể mua từ ông ta.

“Tôi hiểu rồi, trong trường hợp đó, hãy bán cho tôi thuốc.”

“Thật vô nghĩa nếu cậu chỉ mua những thứ thuốc rẻ tiền ...”

Katsuragi nói theo kiểu thể hiện sự không hài lòng của ông ấy rằng Akira chỉ mua những thứ rẻ tiền như vậy từ chỗ mình. Nhưng những lời tiếp theo của Akira nhanh chóng thổi bay sự không hài lòng đó.

“Tôi định chi 10.000.000 Aurum.”

“... Hả?”

Katsuragi không thể không ngạc nhiên khi nghe Akira định chi bao nhiêu tiền.

Akira tiếp tục với vẻ mặt nghiêm túc.

“Tôi không muốn những loại thuốc rẻ tiền hầu như không có bất kỳ tác dụng nào. Tôi đang kiếm những loại thuốc thậm chí có thể chữa lành xương gãy ngay lập tức như những loại thuốc mạnh mẽ từ di tích của cựu thế giới. Ông đã từng bán đồ ở tiền tuyến phải không? Nên tôi cá là ít nhất ông có loại thuốc đó trong kho đúng không? ”

Katsuragi nhanh chóng chuyển sang chế độ công việc khi hỏi Akira.

“Cậu định trả tiền như thế nào?”

“Tôi sẽ chuyển khoản nếu ông thấy ổn. Vậy ông có hàng chứ? ”

“Tôi có thuốc 2.000.000 Aurum mỗi hộp. Tôi có chúng trong xe hàng, tôi chỉ cần lấy nó và cậu sẽ có nó ngay ngày hôm nay ”.

“Vậy hãy cho tôi 5 hộp.”

Akira sau đó đã giao cho Hunter ID của mình để lo việc thanh toán. Katsuragi nhận ID, giữ nó trên thiết bị đọc ID Hunter của mình và hoàn tất quá trình thanh toán.

Katsuragi đang nghi ngờ liệu thiết bị có hiển thị thông báo hoàn tất thanh toán như bình thường hay không. Nhưng khi ông xác nhận rằng việc thanh toán đã thực sự hoàn tất, ông mỉm cười.

Đối với những người đang làm ăn với Thợ săn, có mối liên hệ với Thợ săn đang kiếm được một số tiền lớn là điều quan trọng hơn việc bán hàng hóa của họ. Katsuragi liếc Sheryl khi nghĩ.

Cậu nhóc trả 10.000.000 Aurum như thể nó không là gì cả. Đúng thật là tuyệt vời. Ngay cả khi cậu ta làm vậy chỉ để thể hiện trước mặt Sheryl, nó vẫn đóng góp vào doanh thu của mình. Mình sẽ dựa vào cậu ta để duy trì mức doanh thu này.

Katsuragi đứng dậy và chuẩn bị đi lấy thuốc mà Akira vừa trả.

“Vậy được rồi, tôi đi lấy hàng, cậu ngồi đợi một chút. Cậu không có việc gì đi đâu cả đúng không? ”

“Đúng.”

Khi Katsuragi chuẩn bị rời khỏi phòng, ông quay lại Akira và ném một câu hỏi về phía cậu.

“... Chà, cậu vừa đưa tôi nhiều tiền dễ dàng như vậy. Nhưng cậu sẽ làm gì nếu tôi bỏ chạy và cầm theo tiền của cậu biến mất hoặc là mang cho cậu những món hàng kém chất lượng?”

Akira hơi dao động nhưng vẫn bình tĩnh trả lời hỏi của Katsuragi.

“Nếu ông dám ôm tiền của tôi mà chạy, tôi sẽ đuổi theo và giết ông. Và nếu ông mang cho tôi hàng kém chất lượng, tôi chỉ đơn giản là sẽ cắt đứt mối làm ăn của tôi với ông ngay.”

“Tôi hiểu rồi. Có vẻ như chúng ta sẽ rất hợp nhau trong tương lai đấy.”

Katsuragi mỉm cười hài lòng sau khi nghe câu trả lời của Akira, sau đó ông ta rời khỏi phòng.

Erio và Alicia chết lặng khi thấy thương vụ 10.000.000 Aurum đã được thực hiện ngay trước mặt mình. Đối với Erio và những đứa trẻ khác, chúng hiếm khi có thể nhận được 1.000 Aurum ngay cả khi dành cả ngày để thu thập các phế liệu và bán chúng cho Katsuragi. Hơn nữa, khoản cắt giảm của băng sẽ được trừ đi trước khi số dư được chia đều cho tất cả những đứa trẻ đã làm công việc đó. Vì vậy, cuối cùng, mỗi đứa trẻ sẽ nhận được ít hơn thế. Chúng cảm thấy mâu thuẫn khi nhìn Akira hoàn thành thương vụ đó, trong đó có một số tiền khổng lồ nằm ngoài tầm với của chúng, như thể chẳng là gì cả.

(Nôm na thì băng nhóm Sheryl sẽ là trung gian cho những đứa nhóc bán phế tích cho Katsuragi nên khoản cắt giảm đó tương tự như tiền hoa hồng dùng để duy trì băng vậy)

Erio và Alicia biết rằng Akira cũng là một đứa trẻ đến từ khu ổ chuột. Tuổi tác và môi trường nơi họ lớn lên không khác nhau quá nhiều, nhưng giờ đây, Akira đang đứng trước mặt họ như thể cậu đến từ một nơi hoàn toàn khác. Mặc dù điều đó cho họ hy vọng rằng họ có thể thành công như Akira nếu gặp may, đồng thời, nó cũng khiến họ cảm thấy không công bằng khi làm thế nào Akira có thể thành công như vậy mặc dù thực tế là họ bằng tuổi và đang sống ở cùng địa điểm.

Mặc dù nhìn từ bên ngoài thì Sheryl hoàn toàn bình tĩnh, nhưng thực ra bên trong cô ấy đang khá sốc. Đó là vì Akira thực sự kiếm được nhiều tiền hơn cô tưởng tượng.

Có thể trả 10.000.000 Aurum một cách dễ dàng cho thấy Akira ở một đẳng cấp khác so với những Thợ săn bình thường đó. Và điều đó có nghĩa là Sheryl đang sử dụng một Thợ săn chuyên nghiệp như vậy vì lợi ích của cô mặc dù cô không có gì có thể cho để trả lại cậu.

Sheryl nghĩ rằng nếu bằng cách nào đó cô không thể trả lại thứ gì đó cho Akira, thì cuối cùng cậu ấy có thể sẽ từ bỏ băng của cô. Nhưng vì Akira là một Thợ săn giỏi, nên điều đó có nghĩa là cô ấy phải đáp trả cậu ấy thứ gì đó xứng đáng với một Thợ săn giỏi như vậy.

Nhưng cô không thể tưởng tượng nổi những gì có thể có giá trị đối với một người thường xuyên kiếm được ít nhất 10.000.000 Aurum.

Không lâu sau đó, Katsuragi quay lại với những hộp thuốc.

“Xin lỗi vì để cậu chờ, đây là loại thuốc 2.000.000 Aurum mỗi hộp.”

Katsuragi vừa nói vừa đặt mấy hộp thuốc lên trên bàn. Tất cả chúng đều nhỏ, đủ để cầm bằng một tay, trông cũng không nặng.

“... Không phải tôi đặt 5 hộp sao?”

Trên bàn chỉ có bốn hộp, thiếu một hộp.

“Khi tôi đến kiểm tra kho thì mới phát hiện tôi chỉ còn 4 hộp thôi. Và, như cậu thấy đấy.”

Nói xong, Katsuragi lấy ra 3 chiếc hộp khác và đặt chúng lên bàn.

“Như lời xin lỗi của tôi, tôi sẽ tặng cậu 3 hộp thuốc trị giá 1.000.000 Aurum mỗi hộp này. Vì vậy, tổng cộng cậu nhận được hàng hóa trị giá 11.000.000 Aurum chỉ với 10.000.000 Aurum. Cậu cảm thấy ổn với điều này không?”

“... Chà, tôi thực sự không phiền, nên tôi sẽ chấp nhận vậy.”

“Tôi xin lỗi về điều này.”

Akira không hề e ngại khi nhận được nhiều hàng hơn với số tiền cậu đã trả. Về phần Katsuragi, mặc dù ông thu được ít lợi nhuận hơn, nhưng ông sẵn sàng chiết khấu.

Nhưng hơn thế nữa, với tư cách là một thương buôn, ông muốn bù đắp lỗi lầm của mình là không thể cung cấp những gì khách hàng yêu cầu mặc dù ông đã nhận thanh toán. Rốt cuộc, đó không phải là vấn đề mà ông có thể giải quyết chỉ bằng cách trả lại số tiền đã nhận là được.

Bây giờ ông đã giải quyết xong vấn đề đó, Katsuragi ngay lập tức bàn chuyện làm ăn khác.

“Nhân tiện, tôi đang định bổ sung loại thuốc đó sớm, tôi có thể đặt thêm loại thuốc đó nếu cậu muốn. Vậy cậu nghĩ như thế nào?”

“Tôi sẽ đến tìm đến xe hàng của ông để mua chúng khi tôi có tiền. Nếu tôi có tiền nhưng ông không có hàng, lúc đó ông có cố gắng đặt mua nó từ một cửa hàng khác không? Về tiền bạc, tôi thực sự không thể nói chắc chắn rằng tôi có thể kiếm được chúng hay không, rốt cuộc, đó là ý nghĩa của việc trở thành một Thợ săn. Nhưng đối với việc chuẩn bị hàng của ông, suy cho cùng đó là việc ông nên làm ngay từ đầu, đó là ý nghĩa của việc trở thành một nhà kinh doanh, phải không? ”

“Tôi không thể phủ nhận điều đó. Rất tốt, tôi sẽ hy vọng và chờ đợi cậu. Chỉ cần liên hệ với tôi khi cậu có tiền ”.

Nếu Akira bảo Katsuragi đặt thêm đơn hàng, Katsuragi có thể lấy đó làm cái cớ để bắt cậu mua hàng còn sót lại của mình. Nhưng bằng cách nào đó Akira đã có thể tránh mắc phải sai lầm như vậy. Sâu bên trong nội tâm, Katsuragi tặc lưỡi, nhưng bên ngoài thì ông đang nở nụ cười kinh doanh của mình.

Katsuragi quyết định tiếp tục và đưa ra một chủ đề khác.

“À, nhân tiện, cậu đang định quay lại khám phá khu tàn tích đúng không? Ngoài những di tích của cựu thế giới ra, tôi còn mua và bán những thứ khác nữa. Những thứ như thông tin về vị trí tàn tích hoặc bản đồ của các tàn tích mà cậu thường không thể tìm thấy lưu hành công khai. Nếu cậu vẫn không có nơi nào để bán chúng, cậu có thể mang chúng đến cho tôi. Cậu thậm chí có thể sử dụng tôi như một người đại diện để bán chúng. Tất nhiên, tôi sẽ trích một số tiền hoa hồng để giải quyết mọi rắc rối cho cậu. Nhưng sẽ dễ dàng hơn là tự bán chúng, đúng không? ”

“Ngay cả khi tôi muốn bán dữ liệu về các phần bên trong của khu di tích, tôi nên làm gì với định dạng dữ liệu?”

“Tôi biết một người chuyên phân tích dữ liệu được thu thập bởi các thiết bị thu thập thông tin. Miễn là nó không phải là một thiết bị thu thập thông tin đặc biệt thì vẫn sẽ ổn thôi. Với điều này, thì dù cậu không thể kiếm thấy di tích thì không phải là không có kết quả. Hoặc có thể, ngay cả khi cậu mang lại thông tin của một khu vực đã được lưu hành tự do trong mạng, cậu vẫn có thể nhận được một khoản tiền nhỏ khi mang lại một chút thông tin chi tiết hơn của khu vực đó. ”

“Được rồi, tôi sẽ làm điều đó khi tôi cảm thấy thích. Tuy nhiên, tôi thấy ông có thể xử lý tất cả các loại hàng hóa.”

“Để thành công dưới sự điều hành của Chính phủ Liên Hiệp, tôi không chỉ cần tiền, cậu biết đấy. Nhưng tất nhiên, tôi cũng vẫn cần tiền nên tôi chấp nhận đầu tư theo thời gian ”.

“Tôi xin lỗi nhưng tôi không có nhiều tiền như thế để tiêu.”

“Có lẽ thế.”

Sau đó, Katsuragi trao đổi số của mình với Akira và rời khỏi tòa nhà.

Akira nhét đống thuốc mới mua vào ba lô. Nhưng khi cậu lấy mấy hộp 1.000.000 Aurum cuối cùng và chuẩn bị cho vào ba lô, cậu đột nhiên dừng lại.

Cậu suy nghĩ một lúc trước khi quăng loại thuốc đó cho Sheryl. Cô bắt lấy hộp thuốc bay vào người cô theo hình parabol bằng cả hai tay.

Akira sau đó nói với Sheryl.

“Em có thể lấy cái đó, cứ sử dụng khi em cần.”

“C-cảm ơn anh rất nhiều.”

Sheryl đã cố gắng hết sức để đáp lại một nụ cười với Akira, nhưng cô ấy không thể nở nụ cười tự nhiên của mình và trông khá cứng nhắc. Ngay cả người thân cận với cô cũng biết rằng cô ấy đang cố mỉm cười. Hoặc ít nhất, đó không phải là nụ cười mà cô ấy thường dành cho Akira.

Akira nhận thấy biểu hiện của Sheryl có gì đó kỳ lạ. Ít nhất cậu cũng hiểu rằng cậu ta đã làm sai điều gì đó, nhưng cậu không thể biết mình đã sai ở đâu và điều gì.

[Alpha, tôi lại làm sai chỗ nào sao? Tôi chỉ nghĩ những đứa trẻ này có thể bị thương trong quá trình làm việc ở khu ổ chuột thôi, nên tôi cho em ấy chỗ thuốc đó ...]

Alpha đang suy nghĩ trước khi trả lời lại.

[Tôi không nghĩ rằng cậu đã làm bất cứ điều gì sai cả. Nhưng mà, mọi người xem cậu và Sheryl như là một cặp, hoặc có thể là người yêu? Họ có thể thấy lạ khi cậu tặng cô ấy thứ gì đó không-dễ-thương như hộp thuốc đó. Hơn nữa, nếu cậu tặng một món quà từ giảm giá thì đồng nghĩa với việc tình yêu của cậu dành cho cô ta cũng được giảm xuống. Về cơ bản, nếu cậu tặng một đối món đồ giảm giá 10% như một món quà, thì điều đó có nghĩa là tình yêu và lòng biết ơn của cậu cũng giảm đi 10% hay tương tự như vậy? Không, tôi đoán tôi chỉ đang xem xét tình huống quá nghiêm túc mà thôi.]

[Tuy nhiên, tôi không nghĩ xa đến thế khi đưa cho cô ấy hộp thuốc đó.  Nhưng tôi đoán đúng là tôi sẽ không đưa cho cô ấy hộp thuốc đó nếu tôi không coi nó như một phần thưởng.]

[Chà, như một vật để khoe với người khác rằng cô ấy là người yêu của cậu, nếu ai đó hỏi cậu cái nào hợp hơn giữa các phụ kiện như vòng cổ hoặc nhẫn và hộp thuốc, tôi đoán cậu sẽ biết câu trả lời rõ ràng. Rốt cuộc, cô ấy không thể sử dụng một hộp thuốc để làm bằng chứng cho người khác.]

[... Ahh, đúng là như vậy rồi. Chà, tôi đã nói rằng tôi sẽ giúp cô ấy, tôi đoán tôi sẽ cho cô ấy thứ gì đó mà cô ấy có thể sử dụng cho mục đích như vậy sau này.]

Akira và Alpha đang nói chuyện với nhau mặc dù bằng cách nào đó họ không nói về cùng một chuyện. Và tất nhiên, họ thậm chí còn không đả động đến chủ đề tại sao Sheryl lại có biểu hiện khó xử như vậy.

Khi nhìn vào hộp thuốc mà cô ấy cầm bằng cả hai tay, Sheryl nghĩ rằng bây giờ cô ấy đã nhận được nhiều ân huệ hơn mà cô ấy cần đền đáp. Mặc dù cô đã có đủ vấn đề khi nghĩ về cách trả nợ cho Akira, nhưng bây giờ cô lại thấy rào cản đó ngày càng lớn lên.

Sheryl lúc này đang cực kỳ hoảng loạn.

***********

Translator: promote

*******




5 nhận xét:

Lucius 21 nói...

Mọe mua cho gái thì 80 củ, mua cho fen vào sinh ra tử thì nó mua 10 củ. Cho con ghẹ ở nhà 1 hộp thuốc khuyến mãi thì chết gòy. Chiến hạm Shizuka chứ thuyền gì :))))

boytjeuquy nói...

Đúng kiểu đọc vị phụ nữ luôn vừa dễ và vừa khó.

boytjeuquy nói...

Btw, mình cảm ơn nhóm dịch vì đang thả 2 chap mới nhất vào giáng sinh ạ. Đọc vẫn cực kỳ bánh cuốn ạ. Đến mức ngày nào cũng phải reset page để hóng chap mới .

Unknown nói...

sắp đến đoạn bị móc túi chưa ad

Unknown nói...

Akira simp chúa :)))))