Katsuya đang đi bộ ở
vùng trung tâm quận dưới cùng Yumina, Airi, Reina, Shiori và Kanae. Họ đang cho
Kanae, người vừa gia nhập đội của họ tham quan quận dưới của thành phố Kugamayama.
Bởi tất cả những cô
gái đi cùng với Katsuya đều đang mặc những bộ váy tốt hơn nhiều so với những bộ
váy hiện có ở quận dưới và một số còn đang mặc đồ hầu gái, nhóm của Katsuya thu
hút rất nhiều sự chú ý.
Kanae đang mặc đồ hầu
gái. Không hiếm những Thợ săn nữ đi dạo quanh khu vực này trong bộ đồ Thợ săn
nhưng hiếm có người nào mặc bộ đồ hầu gái như vậy. Vì lẽ đó mà hầu hết mọi người
đều đang nhìn Kanae cùng những cô gái khác đang đi cùng Tatsuya với ánh mắt tò
mò.
Reina bực bội thở dài
và quay ra Kanae.
“Kanae, cô thực sự
nghiêm túc đi cùng tôi với bộ đồ từ giờ à?”
Kanae ngay lập tức đáp
lại.
“Đúng vậy, có vấn đề
gì không ạ?”
Kanae thừa biết bộ đồ
hầu gái của cô sẽ thu hút nhiều sự chú ý, nhưng cô không them quan tâm đến điều
đó. Rốt cuộc thì đó mới đúng là con người cô.
Nhưng ngược lại với
cô, Reina có vẻ có chút khó chịu về việc đó.
“Cô có biết là cô đang
thu hút quá nhiều sự chú ý rồi không? Ít nhất thì cô cũng nên thay bộ đồ đó đi
chứ?”
“Không, vì tôi có đang
mặc một bộ đồ tăng cường bên trong, tôi không muốn cởi nó ra đâu. Xét cho cùng
thì tôi không thích đi đến những nơi đông người với cái bộ đồ bó sát đấy đâu.
Ngay cả khi đấy là sở thích đặc biệt của cô đi nữa, việc đó cũng nằm ngoài trách
nhiệm thực sự của tôi. Vậy nên tôi sẽ phải từ chối yêu cầu của cô.”
Kanae vui vẻ trêu đùa
Reina khiến Reina hét lên đáp lại.
“Tôi không phải dạng
người đó. Tôi đang bảo cô hãy bộ đồ đó bằng cái gì đó khác!!! Cô có thể sử dụng
bộ đồ gia cường khác mà cô có mà, phải không?”
“Kể cả khi cô nói vậy
thì đây cũng là bộ tốt nhất mà tôi có rồi. Chỉ vì nó thu hút sự chú ý của người
khác thì tôi sẽ không đổi sang bộ khác rẻ hơn đâu, điều đó sẽ làm tính mạng của
tôi gặp nguy hiểm. Sau cùng thì cũng không ai quan tâm đâu nếu chúng ta đang ở
vùng đất hoang mà. Thế nên nó cũng ổn phải không.Thành thực mà nói, nếu Cô chủ
có tiền để mua tặng tôi một món quà thì tôi nghĩ tốt hơn là Cô chủ nên để dành
nó cho việc nâng cấp trang bị của mình.”
Reina không thể phủ nhận
lập luận đó. Tất nhiên, cô không thể bảo với Kanae rằng Kanae hãy đổi sang bộ đồ
rẻ hơn chỉ vì cô không thích vẻ ngoài hiện tại của cô ấy.
Reina quay sang Shiori
nhằm tìm sự giúp đỡ. Nhưng Shiori chỉ lắc đầu.
Đối với Shiori, Kanae
là lá chắn của Reina. Như một vệ sĩ của Reina, đó là bổn phận của Kanae – bảo vệ
Reina ngay cả khi phải hy sinh tính mạng mình trong trường hợp tồi tệ nhất. Vì
vậy Shiori không có định làm lá chắn đó yếu đi.
Kanae cười như thể
không phải việc của cô và nói.
“Chà, ít nhất là cho đến
khi Cô chủ trở nên mạnh mẽ đến mức chỉ cần một vệ sĩ đi theo thôi thì Cô chủ phải
làm quen với điều này đi.”
Về cơ bản, Kanae đang
gián tiếp nói với Reina rằng nó hoàn toàn là lỗi của cô ấy khi trở nên yếu đuối,
và nếu cô ấy muốn phàn nàn điều gì thì phải trở nên mạnh mẽ hơn. Vậy nên, Reina
ngừng nghĩ đến việc đưa ra bất kỳ lí luận nào để phản bác lại Kanae.
Ngay từ đầu, nếu không
phải vì gia đình cô nghĩ rằng một mình Shiori là không đủ để bảo vệ cô thì
Kanae cũng sẽ không được chỉ định làm vệ sĩ cho cô. Nguyên nhân thực sự là do
chính lỗi của cô.
Reina tỏ vẻ thất vọng,
cô thở dài và cúi đầu xuống. Cô hiểu rõ rằng bản thân cô rất yếu đuôí.
Katsuya, nhận Reina
đang chán nản, liền cố gắng làm cô vui lên.
“Bọn tớ cũng sẽ giúp cậu
mà, vậy nên hãy cố gắng chăm chỉ và trở nên mạnh mẽ hơn nhé. Tớ tin chắc rằng cậu sẽ làm được.”
“…À, đúng thế, cảm ơn…
Ừm?”
Nhờ có cậu ấy, Reina
đã vui lên theo một nghĩa nào đó. Nhưng sau đó cô nhận ra Katsuya đang nói những
điều khiến cô bận tâm.
Chính xác hơn thì điều
khiến cô bận tâm là những ẩn ý phía sau lời của Katsuya mà chính cậu cũng nói
rõ nó trong những câu tiếp theo.
“Thế nên, liệu cậu sẽ
hủy bỏ yêu cầu tách khỏi đội của tôi chứ?”
Reina và Shiori ban đầu
là thành viên của một đội dưới trướng Drankam với Katsuya là đội trưởng. Vào
lúc mà Reina chưa nhận ra sức mạnh của Katsuya cô đã cố gắng tìm cách vào đội của
cậu.
Và ngay cả khi cô đã
nhận thấy sức mạnh của Katsuya thì cô vẫn tiếp tục làm nhiệm vụ như một thành
viên của đội. Cô thậm chí còn tự ép bản thân phải tham gia những nhiệm vụ khó
hơn so với trình độ của mình để trở nên mạnh hơn, đạt được nhiều thành tích và
có thể đuổi kịp Katsuya.
Sau khi họ hoàn thành
yêu cầu của thành phố ngầm Kuzusuhara, Reina quyết định sẽ rời khỏi đội Katsuya.
Katsuya nghĩ rằng đó chỉ là suy nghĩ tạm thời của cô tới khi vệ sĩ bổ sung của
cô, Kanae đến và Shiori hoàn toàn bình phục.
Nhưng trái ngược với dự
đoán của cậu, Reina quyết định sẽ chính thức tách khỏi đội của Katsuya. Sau tất
cả thì đó là mong muốn của chính Reina.
Các nhiệm vụ mà
Drankam chỉ định cho mỗi đội Thợ săn sẽ dựa trên thứ hạng Thợ săn trung bình của
các thành viên trong đội. Tất nhiên, thứ hạng trung bình của một đội càng cao
thì tiền thưởng cũng như độ khó của nhiệm vụ được giao sẽ càng lớn.
Nếu Reina rời khỏi đội
của Katsuya, sẽ không có gì lạ nếu đội của cô sẽ chỉ nhận được những nhiệm vụ cấp
thấp với tiền thưởng thấp hơn. Nhóm mới của cô sẽ gần như không thể nhận được một
nhiệm vụ có tiền thưởng lớn với độ nguy hiểm cao như nhiệm vụ thành phố ngầm
hôm trước. Cho nên cuối cùng, sẽ khó hơn cho Reina nếu cô muốn tăng thứ hạng Thợ
săn của mình.
Reina hiểu Katsuya
đang cố ngăn cô lại với ý tốt. Hầu hết mọi người đều sẽ nghĩ rằng Katsuya đang
cố ngăn cản cô vì những mục đích xấu, đại loại kiểu như vì Shiori và Reina đều
là những người có nhan sắc., hoặc vì cậu muốn có những người có kĩ năng điêu
luyện như Shiori và Kanae vào đội của mình. Nhưng vì Reina biết rõ tính cách của
Katsuya, cô thừa biết rằng không phải như vậy.
Mặc dù biết tất cả những
điều đó nhưng cô vẫn lắc đầu.
“Tớ xin lỗi. Tớ không
có ý định rút lại quyết định đó, Rốt cuộc thì tất cả mọi việc đều là vì tớ muốn
tham gia vào đội của cậu và chấp nhận nhiệm vụ khám phá thành phố dưới lòng đất
đó. Bởi vì tớ đã làm một nhiệm vụ nằm ngoài khả năng của mình nên đã gây ra cho
Shiori rất nhiều rắc rối. Đó là lý do tại sao tớ đang lên kế hoạch để có thể bắt
đầu lại với những nhiệm vụ thấp hơn mà tớ có thể tự mình xoay sở từ bây giờ.”
Katsuya ít nhất cũng cảm
giác rằng có điều gì đó đã xảy ra với Reina và Shiori khi họ tách ra khỏi đội cậu
lúc ở thành phố ngầm. Nhưng ngay cả đến bây giờ, cậu vẫn không biết chi tiết những
gì đã xảy ra với họ.
Cậu đã cố gắng hỏi họ,
nhưng cả Shiori và Reina đều từ chối tiết lộ bất kỳ điều gì. Katsuya chỉ biết
những gì xảy ra sau đó, Reina mệt mỏi đến mức không thể chiến đấu trong khi
Shiori được đưa đến bệnh viện. Đó là tất cả những gì cậu nắm được cho đến lúc
này.
Katsuya hối hận vì đã
không thể ở bên họ và bảo vệ họ vào lúc đó. Cậu nghĩ rằng cậu có thể làm điều
gì đó để tránh hậu quả như vậy nếu ở cùng họ.
Cậu trông hơi bối rối
khi cười với Reina và nói.
“Nếu cậu ở lại đội của
tớ thì cậu có thể nhận được những yêu cầu tốt hơn. Chưa kể là nếu có chuyện gì
xấu xảy ra thì tôi có thể bảo vệ được cậu. Vì vậy thì cậu ít nhất cũng sẽ xem
xét lại chứ?”
Airi và Yumina, những
người đang lắng nghe cuộc nói chuyện của Katsuya và Reina, mỗi người đều có những
phản ứng khác nhau. Yumina thở dài một cách bực bội trong khi đó Airi có vẻ hơi
khó chịu khi cô nheo mắt lại.
Mặc dù Katsuya nói
nghe như thể cậu đang tán tính Reina nhưng chính cậu cũng không nhận ra điều
đó. Đây là một điều bình thường vì cậu đã làm điều này rất nhiều lần trong quá
khứ, nhưng cậu vẫn luôn giữ lời, thậm chí cậu đã hy sinh bản thân mình để giữ lời
hứa đó của mình.
Hầu hết thì nó khiến
các cô gái, những người mà cậu bảo vệ phải lòng, và đây cũng là lí do khiến cậu
thu hút những cô gái xung quanh mình.
Vì Yumina đã ở bên
Katsuya nhiều năm nên cô đã từ bỏ việc sửa cái tật xấu đó của cậu. Về phần Airi,
vì cô đã được Katsuya cứu trong quá khứ nên cô không thể bảo cậu dừng việc làm
đó lại.
Bởi vì không ai muốn cố
gắng sửa tật xấu của cậu nên đội của Katsuya có tỷ lệ nam nữ rất không cần bằng.
[buồn vl nhưng chịu đựng
nhé ae =))]
Cả Yumina và Airi đều nghĩ
rằng Reina sẽ thay đổi quyết định của mình nếu Katsuya làm điều đó, nhưng câu
trả lời đó Reina làm cả hai bất ngờ.
Thay vào đó, Reina hỏi
dồn Katsuya.
“…Katsuya, tớ rất vui
vì cậu đã nói vậy, tớ thực sự nghĩ vậy đó. Nhưng, thực sự tớ tệ đến vậy sao? Có
phải tớ tệ đến mức ngay cả khi có Shiori đi cùng và bây giờ là Kanane thì tớ vẫn
cần được cậu bảo vệ. Tớ thực sự là một Thợ săn tồi tệ như vậy trong mắt cậu sao?”
Không có chút ác ý gì
trong nét mặt của Reina. Nhưng trông cô rất nghiêm túc và có phần nào đó tuyệt
vọng.
Katsuya bị những câu hỏi
của Reina dồn vào chân tường, cậu chỉ có thể bối rối trả lời lại.
“Đ-Điều đó không đúng.
Tớ chỉ nghĩ rằng chúng ta nên giúp đỡ lẫn nhau và chúng ta sẽ có cơ hội sống
sót cao hơn nếu như chúng ta ở chung một đội. Chính xác là vì tớ đã nhận ra những
kỹ năng của cậu nên tớ muốn có cậu ở trong đội.”
Reina nhìn thẳng vào mắt
Katsuya như thể cô đang hỏi điều đó có thực sự là điều mà cậu cảm thấy hay
không, rồi cô lắc đầu.
“…Xin lỗi, tớ không
nghĩ rằng bản thân mình mạnh mẽ đến vậy, vậy nên tớ không thể chấp nhận đề nghị
đó của cậu.”
“Tớ hiểu rồi. Thực sự
rất tiếc, nhưng không thể nào khác được phải không. Cậu có thể nói với tớ bất cứ
lúc nào nếu như cậu thay đổi ý đinh, tớ sẽ đợi.”
Sau khi Katsuya nói vậy,
tất cả đều im lặng.
Reina không nói gì
thêm với Katsuya. Shiori hiểu cảm xúc của Reina, nhưng vì cố gắng làm cô vui
lên một cách bất cẩn có thể phản tác dụng, nên cô quyết định không nói bất kỳ
điều gì. Trong lúc đó, Kanae nghĩ rằng Reina sẽ giận mình nếu cô nói điều gì đó
không cần thiết nên cô cũng im lặng. Yumina không biết Reina đang có suy nghĩ
gì, vậy nên cô không thể nghĩ ra điều gì để nói với cô ấy. Airi thấy khá ghen tị
khi thấy Katsuya cố gắng ngăn cản Reina, vì vậy cô quyết định giữ im lặng vì cô
thấy mình có thể nói điều gì đó thừa thãi.
Có thể thấy rõ sự khó
xử trong tình huống này, vì thế, sự chú ý của Katsuya bị chuyển hướng đến mức cậu
không thể làm ngơ khi thấy một cô gái trẻ đột ngột chạy ra từ con hẻm và đâm
vào cậu.
“Này! Đi đứng kiểu gì
vậy!”
Katsuya mắng mỏ cô gái
sau việc đó. Cô gái nhìn anh với vẻ mặt tuyệt vọng và vô cùng sợ hãi.
Katsuya nghĩ rằng những
lời mắng mỏ của cậu đã làm cô gái đó sợ hãi. Vậy nên anh quyết định gác chuyện
đang suy nghĩ qua một bên và cố gắng trấn an cô gái khi cậu mỉm cười dịu dàng với
cô.
“Cậu có ổn không vậy?”
Có vẻ như nó đã hiệu
quả khi vẻ mặt của cô gái đã dịu đi đôi chút. Vì câu nói đó mà Yumina tỏ vẻ bực
tức và khuôn mặt Airi trở nên nghiêm nghị. Cả hai đều lầm bầm.
“Lại nữa hả trời?”
Katsuya nhanh chóng nhận
ra có người nào đó đang chạy tới từ con hẻm, nơi cô gái đó đột nhiên chạy ra. Vẻ
mặt của cô gái nhanh chóng quay lại vẻ sợ hãi vừa nãy.
Sau đó cô ôm lấy
Katsuya và hét lên.
“Làm ơn hãy cứu tôi!!
Tôi đang bị truy đuổi!!”
Cô ấy là người đã lấy
trộm ví của Akira, Alna.
Trong khi đó thì người
xuất hiện từ con hẻm đó là người đang đuổi theo Alna, Akira.
Akira rất ngạc nhiên
nhưng cậu nhanh chóng nắm được tình hình.
Alna, kẻ đã lấy trộm
ví của cậu, đang bám vào Katsuya. Yumina và Airi nhìn Akira với vẻ coi thường
và căm ghét ra mặt, họ nhanh chóng tạo thế đề phòng cậu. Katsuya ôm Alna bằng
tay trái trong khi tay phải sẵn sang cầm súng lên bất cứ lúc nào. Cậu nhìn
Akira với ánh mắt thù địch.
Reina và Shiori cũng
nhanh chóng nắm bắt được tình hình mặc dù lúc đầu họ còn rất ngạc nhiên. Về phần
Kanae, cô chỉ mỉm cười như thể cô đang tận hưởng những điều đang diễn ra vậy.
Cả Akira và Katsuya đều
đã thấy được tình huống trước mặt họ.
Alpha sau đó cảnh báo
Akira, người đang tỏ ra hết sức thận trọng với đội của Katsuya.
[Akira, bình tĩnh lại
và đừng làm điều gì liều lĩnh.]
[Cô không cần phải nhắc
tôi đâu.]
Alpha và Akira đã nói
chuyện với nhau thông qua thần giao cách cảm. Akira đủ bình tĩnh để đáp lại
Alpha. Khoảnh khắc chạm mặt với đội cả Katsuya, khoảnh khắc biết mình đang phải
đối mặt với những Thợ săn kỳ cựu mà cậu nên cẩn thận, Akira nhanh chóng lấy lại
bình tĩnh.
[Alpha, cô nghĩ thế
nào? Kẻ móc túi đó, có phải cô ấy là của…Katsuya không? Cô ta có phải đồng đội
của cậu ta không? Nếu vậy thì cô ấy cũng là Thợ săn, cô ta làm nghề móc túi như
một công việc phụ à? Cô ta có có liên hệ gì với Drankam không?]
[Nó phụ thuộc vào mức
độ trùng hợp thôi. Nếu tất cả chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên thì tôi dám chắc rằng
đó chỉ vì cô ấy tình cơ gặp một Thợ săn tốt bụng và kiếm cớ nào đó để nhờ giúp
đỡ. Nhưng nếu không phải ngẫu nhiên thì chắc hẳn cô ấy đã chạy qua con hẻm mà
cô ta đã biết rõ, vào một nơi có nhiều Thợ săn bảo kê cho bọn móc túi. Những Thợ
săn đó có thể đã hứa bảo vệ cô ấy nếu cô ấy bị bắt.]
[…Tôi đoán đây là một
sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tôi không thấy bất kỳ Thợ săn nào tại đây có vẻ kém cỏi
đến mức phải thông đồng với lũ móc túi.]
[Cậu không thể đánh
giá một cuốn sách qua bìa của nó đâu. Ngay cả có thu nhập từ việc móc túi thì số
tiền đó cũng sẽ trở thành một khoản khổng lồ nếu bọn móc túi lành nghề. Nhưng nếu
cậu hỏi ý kiến của tôi thì tôi cũng đồng ý với cậu. Đây chỉ là một sự trùng hợp
ngẫu nhiên thôi. Vậy, cậu sẽ làm gì?]
[…Câu hỏi hay đấy.]
Nếu họ chỉ đứng đó và
trừng mắt nhìn nhau thì cũng chẳng giải quyết được gì. Đế đạt được mục đích,
Akira đã mở lời trước.
[Tôi có việc với cô
gái đó, vậy cậu có thể giao cô ta cho tôi không?]
Alna rùng mình khi nghe thấy điều đó,
Katsuya có thể cảm thấy cô ấy đang rùng
mình vì Alna đang ôm lấy cậu. Và mong muốn bảo vệ cô gái này của cậu dâng trào,
nó cũng được thúc đẩy thêm bởi thái độ thù địch của cậu dành cho Akira.
Suy nghĩ của Katsuya về
tỉnh huống này đã được chứng minh hoàn toàn qua những gì cậu thấy. Cậu cho rằng
Akira đuổi theo cô gái xinh đẹp này vì một lý do mờ ám nào đó.
Vì vậy, cậu thể hiện sự
thù địch rõ ràng qua ánh mắt của mình.
“Cậu thực sự nghĩ rằng
tôi sẽ đưa cô ấy cho cậu khi cậu nói vậy?”
Akira ít nhiều cũng biết
câu trả lời của Katsuya, nét mặt cậu trở nên nghiêm nghị, thể hiện rõ ý định của
cậu.
Yumina và Airi đã chỉnh
lại vị trí đứng của mình để họ có thể trông cậy vào Katsuya vào bất cứ lúc nào.
Shiori từ từ di chuyển đến trước mặt Reina, người vẫn còn đang bối rối trước sự
thay đổi đột ngột khi quan sát tình hình đang xảy ra.
Giữa lúc sự căng thẳng
đang dâng cao, Kanae là người duy nhất tỏ vẻ thoải mái. Đó không phải vì cô thích
thú với tình huống này mà đó là bởi vì cô là một người cuồng chiến đấu.
Kanae sau đó xen vào với
một giọng nói vui vẻ không hề hợp với hoàn cảnh lúc này.
“Vậy thì sao cậu lại
đuổi theo cô ấy vậy?”
“Cô ta đã lấy trộm ví
của tôi.”
Mọi người đều quay
sang nhìn Alna. Rõ ràng là cô bắt đầu thấy hoảng sợ. Kanae sau đó đã hỏi Alna với
giọng vui vẻ như trước.
“Những gì cậu ấy nói có phải thật không?”
Alna tuyệt vọng bám lấy
Katsuya.
“Không phải tôi. Cậu
ta đột nhiên đuổi theo tôi với khuôn mặt đáng sợ đó!!! Nên tôi đã chạy nhanh hết
mức có thể để thoát khỏi cậu ta!! Tôi đang nói sự thật!!”
Katsuya không thể phân
biệt được rằng Alna đang hoảng sợ vì bị buộc tội vì một việc mà cô ấy không làm
hay cô đang cố che giấu điều gì đó. Nhưng ít nhât cậu cũng thấy rằng cô đang
tuyệt vọng.
Bởi vì sự thù địch của
cậu với Akira, Katsuya tỏ vẻ chế nhạo khi hỏi Akira.
“Cậu có bằng chứng nào
chứng minh cô ấy đã lấy ví của cậu?”
“Bằng chứng à?...”
Akira im lặng khi đang
suy nghĩ nên nói gì, nhưng Katsuya ngay ngập tức giải thích sự im lặng đó.
“Cậu đã im lặng, vậy
nên cậu không có bất kỳ bằng chứng nào phải không? Tôi dám chắc cậu đã đánh rơi
nó ở đâu đó rồi.”
Akira và Katsuya lườm
nhau, làm sự căng thẳng ngày càng gia tăng.
Airi sau đó tiếp cạn
Alna.
“Tôi sẽ khám xét cô ấy,
nếu cô ấy thực sự đã lấy trộm ví của cậu, tôi có thể tìm thấy nó.”
“Đ-Được, cô có thể làm
điều đó.”
Alna rời khỏi Katsuya
và giơ cả hai tay lên trước mặt Airi. Nhưng trước khi Airi bắt đầu thì Akira
xen vào.
“Cô sẽ không tìm thấy
gì đâu. Cô ta đã lấy hết tiền trong ví của tôi và ném nó đi để giấu tội.”
Sau khi nghe lời giải
thích đó, Airi dừng lại. Cô suy nghĩ một chút rồi hỏi Akira một câu.
“Cô ấy đã lấy bao
nhiêu tiền vậy?”
“Khoảng 100.000
Aurum.”
Airi nhìn Alna, người
đang mặc đầy đủ quần áo. Nhưng bộ quần áo cô đang mặc chỉ là bộ đồ cũ nát bình
thường của dân khu ổ chuột, ít nhất là cô ây trong giống như người thậm chí còn
không có 100 Aurum.
Ngay cả khi cô ấy phát
hiện ra Alna mang theo 100.000 Aurum sau khi khám xét cô ấy. Vẫn không có gì
cho thấy cô ấy đã ăn trộm số tiền đó, có thể cô ấy đã mang số tiền đó bởi sự
trùng hợp ngẫu nhiên.
Airi quay sang Akira.
Ngay cả khi cô bảo cậu lùi lại vì cậu không có bằng chứng, nhưng chẳng có vẻ gì
Akira sẽ rút kui.
Lần này, Yumina xen
vào.
“Có khả năng đây chỉ
là một sự hiểu lầm hay nhầm lẫn nào đó thôi phải không? Cậu thực sự chắn chắn rằng
cô ấy là người lấy trộm ví của cậu chứ?”
“Không có nhầm lẫn gì ở
đây đâu, chính là cô ta.”
“Cậu có bằng chứng nào
để khẳng định điều cậu vừa nói không? Cậu có bằng chúng nào cho thấy cậu không
có nhầm lẫn gì không? Có phải cô ấy đã chạy trốn khỏi cậu do đã gặp cậu lần nào
trước đó không? Như kiểu cậu và cô ấy ở cùng một chỗ khi cậu nhận ra cậu bị mất
ví không?”
“Về điều đó…”
Khi Yumina hỏi những
câu đó với vẻ mặt bình tĩnh, không có ý đổ lỗi cho cậu thì Akira tỏ ra bối rối
không biết làm thế nào để trả lời những câu hỏi đó.
Người nhận ra cậu bị mất
ví là Alpha chứ không phải cậu. Ít nhát cho đến khi Alna ném cái ví đi, cậu đuổi
theo Alna hoàn toàn là vì cậu tin tưởng Alpha khi cô nói rằng Alna là người lấy
ví của cậu. Cậu không có bằng chúng nào khác để giải thích rằng Alna là kẻ móc
túi ngoài việc nói rằng Alpha đã bảo cậu như vậy. Nhưng tất nhiên, cậu không thể
nói điều đó với Yumina.
Thấy Akira không thể
trả lời, Yumina lần nữa nhắc lại.
“Có phải do cậu phân
tích thông tin từ thiết bị của cậu không? Tôi nghe nói rằng một số Thợ săn luôn
bật thiết bị thu thập thông tin của họ và tập trung quét xung quanh để xác thực
rằng khu vực đó an toàn.”
“Không, không phải vậy.
Thiết bị thu thập của tôi đã bị phá hủy trong một cuộc chiến.”
“Vậy, có phải do một
người ở bên cạnh cậu nói với cậu như vậy không? Nếu phải thì chúng ta có thể đến
gặp người đó và yêu cầu bằng chứng được không?”
“…Để xem…”
Suy đoán của Yumina là
đúng, nhưng không có ai khác ngoài cậu có thể thấy Alpha. Vì vậy, cậu không thể
đáp lại.
“Có camera an ninh nào
xung quanh khu vực cậu bị trộm ví không? Có rất nhiều camera an ninh được lắp đặt
trên đường chính của quận dưới, chúng ta có thể phát hiện ra gì đó nếu kiểm tra
lại đoạn ghi hình.”
“… Chuyện xảy ra khi
tôi ở khu ổ chuột, vậy nên tôi không nghĩ có bất kỳ camera an ninh nào xung
quanh đó đâu…”
Khi Yumina tiếp tục chất
vấn thì giọng của Akira ngày càng nhỏ hơn.
So với ban đầu, Akira
có vẻ như đã lấy lại được bình tĩnh đáng kể. Sau đó Yumina tiếp tục nói với giọng
bình tĩnh.
“Tôi không nói rằng cậu
đang nói dối và cũng không nói rằng cậu đang nhầm lần. Tôi nghĩ rằng cậu có bằng
chứng tuyệt đối khiến cậu chắc chắn rằng cô ấy là người lấy trộm ví của cậu.
Nhưng có vẻ cậu có lý do riêng để không cho chúng tôi biết. Nhưng một lần nữa,
chỉ cần cậu không cho chúng tôi biết bất kỳ điều gì hoặc cung cấp bất kỳ bằng
chứng nào thì chúng tôi không thể tin tưởng cậu và giao cô gái này cho cậu. Cậu
ít nhất cũng có thể hiểu ý của tôi chứ?”
Yumina nói cô ấy hiểu
những gì Akira đang cố gắng nói cũng như yêu cầu cậu ấy hiểu quan điểm của cô ấy. Akira
cũng hiểu rõ tại sao Yumina lại có suy nghĩ đó. Vậy nên về cơ bản, cô
không nói rằng cậu đã nhầm lẫn hay bất cứ điều gì, trái lại, cô yêu cầu cậu
cũng không nên hoàn toàn đổ lỗi cho cô. Vì vậy, Akira đã bình tĩnh lại
đáng kể, và sát khí thoát ra từ cậu cũng biến mất.
Sau khi nói chuyện với
Yumina, Akira đã ít nhiều lấy lại được bình tĩnh. Akira cũng không muốn gây sự
với một người không liên quan đến vấn đề của mình.
Không khí căng thẳng
đã giảm bớt. Có vẻ như với tốc độ này, sự cố đó sẽ được giải quyết mà
không cần bất kỳ cuộc chiến nào. Thấy tình hình diễn biến như thế nào,
Kanae có vẻ hơi không hài lòng.
“Akira, hãy rút lui tại
đây thôi. Đúng là ta không thể mong đợi họ tin tưởng mà không nói với họ bất
cứ điều gì ”.
Alpha cũng khuyến
khích Akira rút lui. Cậu cũng đồng ý với ý kiến của Alpha.
Có nhiều tiêu chí có
thể được sử dụng để quyết định người chiến thắng và người thua cuộc, và chúng
thường được sử dụng để phân biệt rõ ràng giữa người thua cuộc và người chiến thắng
trong mọi trường hợp.
Akira, người đã bị
đánh cắp ví và tiền bởi Alna, có thể là người thua cuộc ở đây nếu cậu rút lui
khỏi nơi này mà không lấy lại được tiền của mình. Đồng thời, nó có thể có
nghĩa là chiến thắng của Alna khi được Katsuya bảo vệ mặc dù cô ấy đã đánh cắp
ví của Akira, cũng như chiến thắng của Katsuya vì đã có thể bảo vệ thành công
Alna, người đã đến yêu cầu sự bảo vệ của cậu.
Nhưng một lần nữa, đó
chẳng qua là một đánh giá chủ quan.
Katsuya trông rất tự
tin vì cậu ấy nghĩ rằng mình đã thắng. Akira, người đang thoát ra khỏi
áp lực căng thẳng, đã bình tĩnh lại sau khi Yumina nói chuyện với cậu. Về
cơ bản, ít nhiều cậu đã bảo vệ thành công Alna khỏi Akira, người đang đuổi theo
cô. Nó thúc đẩy cái tôi của cậu, hơn nữa, vì không khí căng thẳng cũng đã
giảm xuống, nó giúp Katsuya có thời gian để nghĩ về một thứ khác.
Vì tất cả những lý do
đó, Katsuya đột nhiên nói với Akira một cách chế giễu.
“Hừm, ngay cả khi đúng
là cậu bị đánh cắp ví, thì đó là lỗi của cậu vì đã bất cẩn mặc dù cậu là một Thợ
săn.”
"Katsuya !!"
Yumina hét vào mặt
Katsuya. Sau đó, cô ấy ngay lập tức quay sang Akira để xin lỗi thay cho
Katsuya.
Nhưng khoảnh khắc nhìn
thấy Akira, Yumina sững người.
Hào quang xung quanh
Akira đã hoàn toàn thay đổi. Hào quang ôn hòa xung quanh anh lúc trước đã
hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một sát khí đáng sợ. Rõ ràng là Akira sẽ
nổ súng bất cứ lúc nào. Mặc dù cậu đang nhìn xuống mặt đất, có một áp lực
đáng ngại báo trước đang tỏa ra từ cậu.
Akira sau đó ngẩng mặt
lên và nhìn Katsuya, và đột nhiên bắt đầu cười.
"Cậu đúng, hoàn
toàn đúng, tất cả là lỗi của tôi."
Akira tiếp tục cười
như thể cậu đã trở nên mất trí.
“Đó là lỗi của tôi vì
đã bất cẩn. Đó là lỗi của tôi vì đã cẩu thả. Đó là lỗi của tôi vì đã
không kịp phản ứng khi ví của tôi bị đánh cắp. Đó là lỗi của tôi khi không
thể bảo vệ ví tiền của chính mình ”.
Tiếng cười của Akira
ngày càng lớn hơn.
“Nhưng đó là tiền của
tôi, tiền mà tôi kiếm được, tiền mà tôi có được từ nhiệm vụ của mình. Để đạt
được nó, tôi đã phải tiêu thụ rất nhiều loại thuốc và nó đang phá vỡ cơ thể
chính mình, tất cả những thứ đó chỉ nhằm mục đích có thể di chuyển cơ thể mình
khi tôi thực sự cần phải di chuyển. Tôi thậm chí còn phải băng qua những
cây cầu nguy hiểm mà suýt chút nữa nó đã giết tôi nhiều lần. Sau đó, tôi
được đưa đến bệnh viện và mất tất cả các thiết bị của mình. Đó là số tiền
mà tôi nhận được sau khi trải qua tất cả những thứ đó. Nhưng không ngờ tiền
lại bị mình cướp mất dễ dàng như vậy!! Có một giới hạn cho việc làm thế
nào để một người có thể trở nên ngu ngốc và thảm hại như vậy!! Đúng, cậu
nói đúng, tôi là một tên ngu ngốc khi phạm sai lầm như vậy!!”
Akira cười lớn trong
khi tự nhủ. Tiếng cười của cậu chợt tắt lịm, trên nét mặt anh chỉ còn lại
sự căm ghét và tự trách bản thân.
“Nhưng tôi sẽ xóa bỏ
sai lầm thảm hại này khỏi lịch sử của mình. Tôi sẽ lấy lại tiền của mình
và khiến kẻ đã lấy trộm nó phải hối hận. Đó là một điều mà tôi có thể hứa
với cậu. Và bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể xóa sổ nó, hoặc ít nhất, tôi
có thể đối phó với nó ở một thời điểm nào đó ”.
Akira trong quá khứ
không thể kiếm được số tiền đó, và ngay cả khi có, cậu cũng không thể lấy lại
được nếu ai đó cướp tiền của cậu, vì cậu đơn giản là không có quyền mang theo bất
cứ khoản tiền nào. Nhưng hiện tại cậu đã làm việc chăm chỉ đến mức có thể
thoát khỏi những tình huống như vậy.
Nhưng lúc này, Akira
không thể lấy lại số tiền đã cướp của mình. Nó như thể khiến cậu trở lại
con người cũ của mình.
Akira muốn chứng tỏ
cho những người khác, và đặc biệt là với chính mình, rằng cậu thực sự đã thoát
khỏi nơi đó, hoàn cảnh đó, thế giới đó. Và đó không chỉ là tưởng tượng của
cậu.
Sự tức giận và thù hận
biến mất khỏi nét mặt của cậu như kiểu nó chưa từng xuất hiện, thứ duy nhất phản
chiếu trên đôi mắt gần như vô cảm là mục tiêu của cậu, và chướng ngại vật đang đứng
giữa cậu và mục tiêu của cậu.
Alna đang run rẩy đứng
sau lưng Katsuya. Sở dĩ cô không cố gắng trốn khỏi nơi đó là vì cô vô thức
biết rằng đó là nơi an toàn nhất trong hoàn cảnh hiện tại của mình.
Sau đó Akira nói với một
giọng điệu lạnh lùng.
"Đưa cô ta cho
tôi."
"…Tôi từ chối!!"
Katsuya đứng trước quyết
định của mình trước áp lực to lớn từ Akira và từ chối bàn giao Alna.
Lý do tại sao cậu từ
chối lùi lại hoàn toàn không liên quan đến việc cậu thù địch Akira. Cậu đã
quyết tâm bảo vệ Alna, người đã nhờ cậu giúp đỡ, ngay cả khi điều đó có nghĩa
là nó sẽ khiến cậu gặp nguy hiểm. Tính cách của cậu từ trước đã vậy và nó sẽ
không cho phép cậu giao Alna cho Akira.
*****************
Translator: Xuân Đức.
Editor: Nguyễn Toàn
1 nhận xét:
Càng đọc càng cay thằng anh (k)hùng Katsuya quá!!!
Đăng nhận xét