Chương 175: Biệt thự quái vật - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2023

Chương 175: Biệt thự quái vật

Akira cùng đồng đội đã hoàn thành việc kiểm tra các xác chết bên ngoài của biệt thự, vì vậy quyết định tiến vào kiểm tra khu vực bên trong. Vì căn biệt thự không được dọn dẹp nên căn biệt thự ngập tràn những cái xác từ trận chiến trước đó. Sàn nhà, tường hay thậm chí là trần nhà vẫn nhuộm đẫm màu đỏ của máu.

 

Akira và các thợ săn không có biểu hiện gì khi bản thân được chào đón một cảnh tượng như vậy. Tiếc thay đó không nằm trong trường hợp của Erio và những người không phải là thợ săn, chúng trông có vẻ rối trí.

 

Một cuộc kiểm tra ngắn là đã đủ để họ tìm thấy căn phòng chứa đầy xác chết bên trong căn biệt thự. Những kẻ đến trước thì không hứng thú gì ngoài trừ chiến lợi phẩm, vì vậy chúng chỉ chất đống xác sang một bên để dọn đường đi. Colbert quyết định bắt đầu công việc từ căn phòng đó.

 

Là một trong nhiều người chịu trách nhiệm cho đống đó, Akira, đã đoán được sẽ có chuyện như thế này. Nhưng rồi cậu chợt nhận ra có điều khiến cậu không hiểu được khi nhìn thấy toàn bộ chỗ xác này. Alpha đã để ý đến và hỏi cậu.

 

[Akira, sao vậy? Nếu cậu hối hận vì đã có mặt trong trận chiến đó, sẽ thật tuyệt nếu cậu có thể kiềm chế bản thân để không làm điều gì đó như thế vào lần tới.]

 

[À không, đó không phải vấn đề. Tôi chỉ đang nghĩ với tất cá chỗ xác chết và máu này, nơi này lại không vương chút mùi máu nào.]

 

[Ồ, về chuyện đó hả. Có vài lý do cho điều đó, cậu thấy đấy. Ví dụ cyborg thì không thối rữa ngay cả khi sau khi chúng đã chết. Trong khi các loại thuốc mà chúng sử dụng để hồi phục cũng chứa cả những thành phần để chống thối rữa. Người ta cũng nói rằng sương mù không màu ở quận phía đông đã ngăn mùi lan toả. Chà, về cơ bản thì đó là cũng có thể là lý do tại sao xác chết ngoài vùng đất hoang không có mùi.]

 

[Là thế à?]

 

[Mặc dù hầu hết chúng đều trong tình trạng nát be bét, nhưng về cơ bản chúng là những gì sót lại sau trân chiến. May mắn thay, hầu hết chúng vẫn giữ nguyên ở hình dạng ban đầu, ít nhất nó cũng giúp cho Erio và những đứa trẻ khác nhận dạng được những xác chết đó.]

 

[Chà, cô nhắc đến tôi mới để ý, thực sự là vậy nhỉ.]

 

Akira gật đầu khi hiểu những gì Alpha đang nói. Sau đó, cậu lập tức mất hứng thú với chủ đề đó. Mặc dù có những thứ khác đang không ở đúng chỗ, nhưng cậu ấy cũng không nhận thấy được bất kỳ điều gì.”

 

Trong khi đó, Erio và những đứa trẻ khác đang kiểm tra xác chết, Revin đang kiểm tra thiết bị mà những cái xác đó để lại.

 

Không cần biết đó là một khẩu súng trường mạnh mẽ đến đâu, nếu nó đã bị phá huỷ gần hết thì đó cũng chỉ là mớ sắt vụn. Tất nhiên, Revin có thể sa chúng, nhưng giá trị của nó vẫn sẽ giảm đi rất nhiều. Đi với những bộ đồ gia cường, mặc dù chúng hầu hết đều rất đắt tiền, nhưng chúng đều đã được điều chỉnh vì mc đích cá nhân. Vì vậy, nó sẽ chỉ là món hàng vô giá trị nếu ta bán chúng. Chưa kể anh ta cũng cần có mối để bán chúng, nếu không, anh ta sẽ không thể nào bán chúng với giá tạm ổn được, và trên hết, lột chúng ra khỏi những cái xác là quá rắc rối.

 

Đó là lý do tại sao Revin tách những bộ đồ gia cường khỏi những khẩu súng trường để dễ bề kiểm tra xem chúng có bị hư hỏng nặng hay không. Do đó, dễ dàng hơn để dự đoán bản thân có thể thu được bao nhiêu bằng việc bán chúng. Colbert, người đã để ý, nghiêm mặt nhìn về phía anh ta.

 

“Revin. Chẳng phải tôi đã bảo cậu có quyền làm bất cứ điều gì miễn không quên mất lý do tại sao chúng ta thực sự ở đây sao?”

 

“Đừng có lo. Với số lượng lớn xác chết xung quanh thế này, chúng ta phải đợi một khoảng cho để khi Erio và những đứa nhóc khác kiểm tra xong tất cả. Tôi chỉ đang sử dụng thời gian chờ đợi để làm điều hữu ích hơn thôi.”

 

“Nếu có thời gian rảnh rỗi, cậu nên giúp chúng kiểm tra xác chết hoặc theo dõi khu vực xung quanh chứ.”

 

“Đừng quá bận tâm, tôi vẫn đang làm thế mà.”

 

Mặc dù Revin đang đáp lời có phần nhẹ nhàng, nhưng cậu vẫn đãng tập trung phân loại chiến lợi phẩm với vẻ mặt khá nghiêm túc. Vì đây không phải là di tích cựu thế giới, nên họ không có nghĩa vụ phải mang chúng đến Katsuragi. Hơn nữa, anh không tốn một viên đạn để thu thập chúng. Anh cần kiếm thêm thu nhập từ mọi thứ có thể để có thể trả nợ.

 

Colbert cũng biết hoàn cảnh của Revin. Vì thế, anh quyết định kìm lại không nói thêm điều gì sau khi thở dài thườn thượt.

 

Akira đang quan sát xung quanh thì chợt một câu hỏi hiện lên trong đầu cậu.

 

“Colbert, tôi cảm thấy như chúng ta đã tìm và mang theo khá nhiều thi thể, nhưng chúng thực sự nhiều như vậy không?”

 

“Hửm? Chà, không nhiều lắm nếu chúng ta đang nói về những con nợ của công ty đã bỏ tiền thuê tôi. Nhưng ông chủ của công ty, Tomejima, dường như đã có thoả thuận với các công ty khác để được chia s thông tin. Tóm lại, chúng tôi cũng đang tìm kiếm con nợ của những công ty đó. Đó là lý do tại sao có rất nhiều con nợ. Ngoài ra, không có nhiều người quan tâm đến công việc này nữa.”

 

“Là vậy sao? Tại sao vậy?”

 

“Tôi không biết chi tiết, những có tin đồn gần đây rằng ai đó đã tìm thấy một số những di vật khá đắt tiền từ một tàn tích đáng ngờ. Vì vậy, tôi chắc chắn rằng họ quan tâm đến tin đồn kiểu đó nhiều hơn.”

 

Tất nhiên, trong tình hình của Colbert, anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục chấn thương sau khi bị quái vật nhai cả hai tay trong chuyến thám hiểm, chính vì vậy anh không mấy quan tâm đến tin đồn đó. Về phần Revin, anh ta không thể đi tìm di vật vì thoả thuận với Katsuragi.

 

“…Tôi hiểu rồi…”

 

Akira nhìn đi chỗ khác và dừng cuộc trò chuyện ở đó.

 

Colbert nhận thấy điều đó, nhưng anh không quá đào sau. Anh tin rằng việc một Thợ săn như Akira quan tâm đến một tin đồn như vậy là điều dễ hiểu.

 

Akira chợt nhìn về phía cửa phòng. Colbert làm theo và thấy hai người đàn ông bước vào phòng. Revin ngừng phân loại chiến lợi phẩm ngay khi nhận thấy họ.

 

Những kẻ đó đi về phía Akira và Colbert và thản nhiên chào hỏi Colbert.

 

“Colbert đó phải không? Thật trùng hợp khi được gặp anh ở nơi này.”

 

Colbert cười nhẹ.

 

“Peppa hả? Tại sao ở đây?” (trans: lợn peppa???)

 

“Nah không có gì đâu, tôi chỉ đến để chào hỏi khi nghe rằng cậu đang ở đây thôi. Hơn thế nữa…”

 

Peppa nhìn Akira, Erio và những đứa trẻ khác như đánh giá chúng trước khi cười nhẹ.

 

“Tôi thấy rằng bây giờ cậu thực sự đã sa sút một cách suất sắc, khi nghĩ rằng cậu đang kiếm tiền bằng cách mang theo những đứa nhóc này. Cậu đã thực sự không còn là một Thợ săn nhỉ. Nhưng chẳng phải, cuộc sống khó khăn khi không đi săn di vật nữa sao?”

 

“Tôi cũng nói với cậu y chang. Gặp cậu ở đây đồng nghĩa với việc cậu không còn việc gì tốt hơn để làm, phải không? Hay là cậu ở đây để nhặt xác những Thợ săn đã chết? Chà, đối với một Thợ săn như cậu, người không thể tìm thấy một chút di vật có ích nào ngay cả khi đi vào trong đống đổ nát, tôi đoán đó không phải một hành động sai lầm.”

 

“Đồ khốn…”

 

Sau cuộc trao đổi ngắn đó, Colbert vẫn bình tĩnh như thường những ở phía đối diện thì Peppa có vẻ hơi khó chịu.

 

Người đi cùng Peppa, Bosch, xen vào và ngăn Peppa lại.

 

“Peppa, thôi đi.”

 

Peppa tặc lưỡi và ngừng đối đầu với Colbert. Colbert khịt mũi và bực bội nhìn vào Bosch.

 

“Bosch, anh nên xích con chó(trans: con lợn:))) đó cẩn thận vào, đó không phải là nhiệm vụ của anh sao?”

 

Bosch khẽ mỉm cười, đó là một nụ cười chân thành dành cho người bạn cũ của mình.

 

“Đừng nói thế chứ. Đó là công việc của cậu lúc trước đúng chứ? Tôi đã cố gắng hết sức rồi.”

 

“Humph, mặc dù điều đó có thể đúng, nhưng giờ đó là nhiệm vụ của anh. Vì vậy, tôi không có liên can gì với chuyện này nữa. Tôi biết rằng chúng ta là chỗ người quen, nhưng anh thực sự nên ngăn hắn ta hành xử như muốn đấm nhau như thế. Nguy hiểm cho hắn lắm.”

 

Bầu không khi Colbert và Bosch trở nên thân thiện.

 

“Vậy thì, Colbert, cậu đang làm gì ở đây vậy? Đừng nói với tôi rằng cậu đến đây để nhặt nhạnh chiến lợi phẩm từ những xác chết này nhé.”

 

Bosch bắt gặp khi Revin đang phân loại chiến lợi phẩm từ xác chết như thể điều đó chẳng đáng để bận tâm. Peppa nhìn đầy chế giễu về phía Revin.

 

“Tôi ở đây để tìm kiếm những con nợ đã chết. Những người khác ở đây đến để giúp tôi…Và ngoài ra, hãy để cậu ta được yên. Cậu ta đăng gặp rắc rối lớn vì các khoản nợ, cậu thấy đấy. Là một người ở đây để theo dõi cậu ta, tôi thực sự không thể tự mình ngăn cản cậu ta làm gì”

 

Sau khi Colbert nói vậy, Bosch không khỏi cau mày.

 

Cậu vẫn đang làm việc cho những công ty cho vay đó hả?”

 

“…Chà, tôi cũng có lý do của riêng mình chứ.”

 

“Tôi biết đây không phải nơi để tôi nói điều này, nhưng nếu cậu cảm thấy thoải mái khi làm việc trong thành phố, câu có thể sẽ không thể quay lại công việc Thợ săn được nữa, cậu biết không? Cậu đã được chữa lành cả hai cánh tay. Thành thật mà nói, tôi nghĩ nếu thỉnh thoảng cậu đi săn di tích để luyện tập phục hồi chức năng thì sẽ là một ý tường hay đấy.”

 

“Tôi biết…”

 

Colbert có hơi thất vọng trước lời khuyên khắc nghiệt nhưng thực sự đúng đắn đến từ người bạn của mình.

 

—*—*—*—

 

Tiol đang nhai xác chết trong một căn phòng. Cậu ăn toàn bộ cơ thể người máy cùng với các bộ phận máy móc của chúng. Cậu dễ dàng nâng cả cơ thể máy móc lên bằng tay trái và cho chúng vào miệng.

 

Bàn tay trái của cậu không còn là bàn tay của con người nữa. Nói chính xác hơn, một khẩu súng lớn đã mọc ra từ vai trai của cậu và đang ngày càng trở nên to lớn hơn. Khi cậu ăn càng nhiều cyborg, khẩu súng trên vào cậu ngày càng dài ra. Cuối cùng, khi nó phát triển thành một khẩu súng trường hoàn chỉnh, nó tách ra khỏi vai cậu và rơi xuống.

 

Đã có những bộ phận khác trên mặt đất. Nhưng cánh tay nhỏ đang mọc ra từ một số bộ phận đó và những cánh tay đột nhiên bắt đầu di chuyển. Chúng tập hợp lại thành một thứ gì đó trông giống như một con quái vật tháp pháo tự động.

 

Tháp pháo mới được chế tạo đã bỏ đi và xếp hàn bên cạnh các tháp pháo tự động khác được tạo ra trước đó. Đã có vài chục tháp pháo tự động xếp hàng bên trong căn phòng đó.

 

Tiol, người đang nhai những mảnh kim loại khôn, đột nhiên dừng lại và nhìn đi chỗ khác. Mặc dù cậu đang nhìn về hướng có một đóng xác người máy chế, nhưng cậu thực sự có thể nhìn xuyên qua đống đó và cả bức tường phía sau nó nữa.

 

Sau đó, cậu quay sang những con quái vật cơ khí nhỏ rời khỏi phòng. Khi tất cả chúng đã đi ra ngoài, cậu lại bắt đầu ăn xác thợ săn và trang bị của họ.

 

—*—*—*—

 

Akira đang kiểm tra đến khu vực xung quanh, kiểu huấn luyện này dường như còn gấp đôi cường độ khi cậu luyện tập với Alpha. Nhưng khi cậu nhận thấy một sự thay đổi nhỏ trên thiết bị thông tin của mình, vẻ mặt sẽ ngay lập tức chuyển sang vẻ nghiêm trọng khi dồn hết sự tập trung của mình để kiểm tra kỹ tín hiệu đó.

 

Nhưng trước khi cậu có thể làm điều đó, Alpha đột nhiên cảnh báo cậu.

 

[Akira, có quái vật.]

 

[Quái vật? Không phải là những thợ săn khác à?]

 

[Có thể là thế hoc cũng có thể là một nhóm cyborg hay cái gì đó không phải con người đang di chuyển một cách có tổ chức. Tuỳ cậu nghĩ.]

 

[Được rồi, tôi sẽ đi lấy lại khẩu súng trường chỗ Erio và những đứa khác.] 

 

[Không cần phải làm thế đâu, Vì chúng có ta còn có những người khác, vậy để họ chiến đấu cùng thì chẳng phải tốt hơn sao? Dù gì thì cậu đến đây đâu phải là để hộ tống hay bảo vệ họ.]

 

[Họ sẽ ổn chứ?]

 

Akira hơi bất ngờ trước lời đề nghị đó từ Alpha, nhưng cô ấy chỉ đáp lại bằng một nụ cười tự tin.

 

[Tôi sẽ nắm quyền chỉ huy, nên sẽ ổn thôi.Trong khi đó, cậu cần phải cố gắng hơn khi đối mặt với chúng mà không có sự hỗ trợ của tôi như một cách để huấn luyện.]

 

[Đã rõ.]

 

Akira nạp đạn xuyên giáp vào súng trường tấn cống AAH và A2D của mình.

 

Erio và bọn trẻ đang sử dụng cùng một loại kính bảo hộ mà bọn chúng đã sử dụng để luyện tập. Bản thân chiếc kính thì không có gì đặc biệt, nhưng dù vậy, nó vẫn có thể sử dụng để liên lạc với nhau trong phạm vi ngắn. Đó là lý do tại sao chúng cũng sử dụng những chiếc kính bảo hộ đó ngoài thời gian huấn luyện.

 

Các hướng dẫn đột nhiên xuất hiện trên màn hình của những chiếc kính bảo hộ đó theo cách tương tự như khi họ đang giữa khoá huấn luyện hồi đó. Erio và những đứa trẻ khác đã rất ngạc nhiên và nhìn Akira ngay khi chúng chú ý đến những hướng dẫn đó. Nhưng khi chúng thấy Akira đang vi vã chuẩn bị súng trường và định vị lại vị trí của mình, chúng cũng bối rối bắt đầu di chuyển ra ngoài theo hướng dn trên kính bảo hộ.

 

Colbert nhận thấy sự thay đổi đó và sẵn sàng khẩu súng. Sau đó, anh nhìn Akira với khuôn mặt nghiêm túc và hỏi cậu.

 

“Có chuyện gì thế?”

 

“Quái vật. Chuẩn bị đi”

 

Colbert, Bosch và Peppa ngay lập tức kiểm tra thiết bị thu thập thông tin của họ, nhưng thiết bị của họ lại không hiển thị điều gì đó khả nghi. Nhưng ngay cả như vậy, Colbert, người biết rõ về Akira đã ngay lập tức chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những con quái vật đang đến. Tất nhiên, Bosch và Peppa không giấu được sự bối rối. Peppa nhìn Colbert với vẻ nghi ngờ rõ ràng.

 

“Đừng nói với tôi là ông tin thằng nhãi đó nhá?”

 

“Cứ làm phần mình đi. Đừng phàn nàn về quyết định của người khác chỉ vì bản thân không phát hiện ra gì.”

 

Peppa tặc lưỡi và định vị lại vị trí của mình, Bosch cười khổ và làm theo. Không phải cả hai đều tin vào Akira nhưng họ tin vào Colbert, người tin vào Akira.

 

Colbert nhận thấy rằng Revin vẫn đang phân loại chiến lợi phẩm và hét vào mặt anh ta.

 

“Tỉnh táo lại đi!! Cậu làm điều đó liên tục bao lâu rồi? Chuẩn bị sẵn sàng đi!!”

 

Revin thở dài bực bội.

 

“Tại sao không phải nơi khác mà lại có quái vật ở nơi này? Tôi chỉ đến đây để giúp cậu vì tôi nghĩ rằng tôi sẽ có thể kiếm được một số tiền mà không tốn bất kỳ viên đạn nào, cậu biết chứ?”

 

“Trong trường hợp đó, thoải mái mà chiến đấu với mấy con súc vật đó bằng tay không ấy. Tôi biết là cậu cũng đang sử dụng một bộ đồ tăng cường mà phải không? Cậu ít nhất phải mạnh hơn một người bình thường.”

 

“Chết tiệt! Nếu tôi lại bị lỗ vì vụ lần này, không có chuyện tôi quay trở lại đây lần nữa đâu.”

 

Revin lầm bầm trong lúc chuẩn bị sẵn sàng cho bản thân.

 

Mọi người ở đó đã ổn định được vị trí của mình để chào đón những con quái vật chuẩn bị càn quét. Họ đang chờ đợi bên cạnh những cái lỗ lớn ở trên tường và cánh cửa của căn phòng để phục kích những con quái vật.

 

Erio và những đứa trẻ khác được bố trí ở những vị trí phòng thủ, chúng đang nín thở chờ đợi cuộc tấn công. Chúng sử dụng những đống đổ nát xung quanh để nâng đỡ những khẩu súng mà chúng mượn từ Akira trong khi chờ tín hiệu của Colbert bắt đầu khai hoả.

 

Erio, người đang sử dụng khẩu minigun DVTS của Akira, có thể nhìn thấy những con quái đang bò sau vật chắn bằng kính bảo hộ của mình. Ngay khi có hướng dẫn thổi bay chúng cùng với vỏ bọc của chúng, cậu nhanh chóng bóp cò. Âm thanh lập đi lặp lại liên tục của khẩu minigun DVTS vang khắp phòng.

 

Khẩu minigun DVTS phóng ra một loạt đạn dễ dàng xuyên thủng lớp vỏ bọc yếu đuối và xay nát lũ quái vật. vì khẩu súng đã được trang bi thêm một bộ phận giúp cố định nó vào cái chi của chiếc xe đạp, nên ngay cả Erio, người đang không sử dụng một bộ đồ tăng cường nào cũng có thể chịu được phản lực và điều khiển khẩu súng ở một mức độ nào đó.

 

Nhưng với hoả lực áp đảo đang tiêu diệt lũ quái vật không thể xoá bỏ hoàn toàn sự sợ hãi về một trận chiến của Erio. Cậu nghiến chặt rang và đẩy nỗi sợ ra sau dành hết tâm trí dọn dẹp những con quái vật còn lại.

 

Đối với những người không có đủ hoả lực, Alpha sẽ gửi hưởng dẫn giúp cho họ bù đắp hoả lực bằng loạt hoặc lượng đạn mà họ đã sử dụng. Nhờ đó, Erio và những đứa trẻ khác bằng cách nào đó đã có thể duy trì thế thượng phong.

 

Akira đang đối mặt với những con quái vật cách không xa Erio và những người bạn của cậu. Vì nó cũng là một trong bài huấn luyện của cậu, cậu phải phán đoán điểm yếu của lũ quái vật và nhắm cẩn thận vào những điểm đó mà không cần có sự hỗ trợ của Alpha cũng như với thời giản của cậu ấy.

 

Akira hơi ló từ cửa phòng và bắn những con quái vật nhỏ trông giống như những tấm áo giáp nhỏ di động. Không tốn nhiều viên để làm chúng bất động. Nhưng cậu không biết liệu nhiêu đó đủ để hoàn toàn giết chết con quái vật hay không nên để cho chắc chắn chắn cậu đã găm thêm vài ba viên nữa cho đến khi lớp giáp chúng thủng lỗ chỗ và bộ phận điều khiển chắc chắn đã bị phá huỷ.

 

Một con quái khác đột nhiên nhảy sang một bên từ phía con quái mà cậu vừa cày nát lúc nãy và bắt đầu bắn về phía cậu. Akira lùi lại và né tránh cuộc tấn công mà không gặp bất kì khó khăn nào. Mặc dù áo khoác cậu có thể đủ năng lượng để chịu đựng trước một cuộc tấn công nhỏ nhưng cậu vẫn quyết định chiến như thể cậu không hề có bất kì sự bảo hộ nào nhằm mục đích luyện tập.

 

Akira vẫn đang chiếm thế thượng phong trong phần lớn thời gian. Cậu cũng hiểu rằng nếu cậu có sự hỗ trợ của Alpha, cậu có thể dọn sạch sẽ những con quái vật đó ngay lập tức.

 

Mặc dù cậu có thể cảm thấy sự tiến bộ của bản thân đã tót hơn nhiều so với trước đây, nhưng cậu vẫn cảm thấy sức mạnh của mình vẫn chưa đủ.

 

Khi Akira để mắt đến đống đổ nát mà lũ quái vật sử dụng làm nơi ẩn nấp, thiết bị trên đầu của cậu sẽ ngay lập tức quét chuyển động của kẻ thù và kết hợp với thiết bị thu thập thông tin để dự đoán được vị trí của kẻ thù đằng sau đống đổ nát. Nhờ đó giờ cậu có thể nhìn thấy dự đoán về vị trí của kẻ thù trên thiết bị của cậu.

 

Akira xác nhận rằng những con quái vật không nhắm vào mình, vì vậy cậu nhanh chóng nhảy ra khỏi chỗ ẩn nấp và bắn vài phát vào những con quái vật. Những con quái vật bị bắn biến dạng và bất động sau một vài phát đạn.

 

Thiết bị thu thạp thông tin mà cậu sử dụng lúc này là thiết bị thông tin đi kèm với bộ đồ gia cường đắt tiền của cậu, vì thế nó là một thiết bị thu thập thông tin có chất lượng cao. Độ nhạy phát hiện của nó ít nhiều tương đương với khả năng dò quái của Alpha, nhưng tất nhiên chất lượng và độ chính xác của nó vẫn còn phụ thuộc vào khoảng cách giữa quái vật với cơ thể cậu.

 

Mỗi khi Akira có được một kỹ năng, kiến thức hay trang bị mới, điều đó nhắc nhở cậu về sự bất thường của Alpha. Và nó cũng đúng với trường hợp lần này.

 

Nhưng cậu lại tự nhắc nhở bản thân rằng cậu đang giữa một trận chiến, vì vậy cậu gạt bỏ đi mọi thứ không cần thiết ra khỏi tâm trí à chuyển toàn bộ sự tập trung sang câu hỏi mà cậu có về tình hình hiện tại.

 

[Alpha, những con quái vật đó đến từ đầu vậy? Những con quái vật này không phải là những con quái vật thông thường mà người ta có thể tìm thấy quanh khu vực gần thành phố phải không?]

 

[Cậu đoán đúng rồi. Và không chắc là những con quái vật này cũng đến từ khu vực đất hoang. Nếu tôi phái đoán, có lẽ một trong con quái vật này có tính năng tự tái thiết này đã vào bên trong dinh thự và bắt đầu nhân bản chính nó.]

.

[Đừng lo, không có nhiều ngoài đó và tôi cũng không phát hiện được quân tiếp viện nào. Ngay từ đầu, nếu tình hình ở đây trở nên nguy hiểm, tôi sẽ tẩu ngay lập tức.]

 

[Tôi hiểu rồi. Rất vui khi nghe điều đó.]

 

Akira trông có vẻ nhẹ nhõm, vì vậy cậu chuyển trọng tâm trở lại thế chiến đấu.

 

Colbert và các Thợ săn khác đang chiến đầu với lũ quái vật ở một địa điểm khác. Mặc dù những con quái vật đó đủ mạnh để gây nguy hiểm cho những thợ săn trẻ, nhưng Colbert và những người bạn của cậu không hề thiếu kinh nghiệm. Chưa kể một người thậm chí còn đang mắc nợ để có trang bị tốt hơn, vì vậy họ không gặp khó khắn gì khi chiến đầu với lũ quái vật đó.

 

Peppa kiếc nhìn Akira và những đứa trẻ khác trong trận chiến và vô cùng kinh ngạc. Anh nghĩ rằng lũ trẻ đó sẽ chỉ có hữu ích trong việc vận chuyển xác chết nhưng chúng lại thể hiện khá tốt trong trận chiến.

 

“Colbert, bọn nhóc đó bị làm sao vậy?”

 

“Chúng nó đến từ một băng đảng mà tôi có liên kết.”

 

“Băng đảng á? Một băng nhóm gồm toàn những Thợ săn? Tôi biết rằng Drankam đang khuyến khích những Thợ săn trẻ, nhưng tôi chưa nghe nói về bất kì một băng nhóm nào tương tự thế?”

 

“Không, đó chỉ là một băng nhóm nhỏ đến từ khu ổ chuột thôi.”

 

Peppa nhìn Akira và những đứa trẻ khác. Erio và những đứa bạn của cậu đã chiến đầu theo chỉ dẫn của Alpha, vì vậy họ di chuyển xung quanh khá tốt. Về phần Akira, cậu còn đang tự đặt hạn chế cho bản thân nhằm mục đích luyện tập, vì vậy cậu cơ bản di chuyển tệ hơn so với lúc bình thường. Do đó, Akira dường như thể hiện tốt như Erio và những đứa trẻ khác, thậm chí có phần vượt trội hơn một chút. Hoặc ít nhất thật khó để tin là cậu đã đột kích vào căn cứ của Gia tộc Ezont một mình vào ngày hôm trước.

 

“Đừng nói với tôi rng anh đang huấn luyện cho những đứa trẻ để tôi luyện cho kĩ năng bản thân để không bị rỉ sét ngay cả khi bản thân không đi đến tàn tích của cựu thế giới nhé.”

 

“Hãy nói chuyện về điều đó sau được không, chúng ta đang giữa một trận chiến ngay lúc này đấy. Đừng nói với tôi rằng từ khi tôi rời đi, anh chỉ đến nơi an toàn và bây giờ anh quay trở li li suy nghĩ cẩu thả cũ của mình đấy nhé?”

 

“Heh coi chừng miệng lưỡi của anh đấy.”

 

Peppa bật cười trước cú khịa nhẹ của Colbert khi anh bắt đầu chiến đấu quyết liệt hơn như một cách để thể hiện kỹ năng của bản thân. Anh đã bắn hạ và nghiền nát nhiều con quái vật thành mớ sắt vụn trong tích tắc. Thấy vậy, Colbert chỉ mỉm cười trong khi cung cấp hoả lực hỗ trợ cho Peppa.

 

Họ đã duy trì thế thượng phong liên tục trong trận chiến và không mất quá nhiều thời gian để đả bại tất cả những con quái vật đang đến.

 

Erio và những đứa trẻ khác nhìn thấy thông báo rang trận chiến đã kết thúc trên kính bảo hộ của chúng, sau đó tất cả thông tin bổ sung khác trên màn hình của chúng ngay lập tức biến mất. Họ trông có vẻ rất nhẹ nhõm sau khi cuối cũng cũng được giải thoát khỏi sự căng thẳng trong trận chiến đó. Có người thở phào nhẹ nhõm, có người thở phào, có người hoan hô và có người thì mệt mỏi ngồi bệt xuống đất.

 

Erio cũng thở phào nhẹ nhõm đồng thời cảm thấy vui vì chuyện đã kết thúc. Khi cậu đang đắm chìm trong niềm hạnh phục vì mình đã sống sót và cảm giác tự tin vì đã có những thể hiện tốt trong trận chiến đó, anh mắt cậu bất giác lướt đến Akira và Colbert.

 

Akira trông hoàn toàn bình tĩnh. Colbert và những người bạn của anh cũng rất bình tĩnh. Họ trông như thể họ vừa hoàn thành việc gì đó hết sức bình thường. Revin thậm chí còn quay trở lại vị trí để tiếp tục phân loại chiến lợi phẩm. Chứng kiến điều đó khiến Erio nhận ra sự khác biệt giữa những người không phải thợ săn và những Thợ săn chuyên nghiệp, tất cả những sự phấn khích ban nãy dâng trào ngay lập tức bị dập tắt.

 

“…Chà, nó vẫn là một chiến thắng mà nhỉ?”

 

Thực tế vẫn cho thấy rằng cậu đã đóng góp vào cuộc chiến đó, Erio tự nhủ với bản thân như vậy vừa gật gù.

 

Colbert kiểm tra những con quái vật bị tiêu diệt.

 

“Chúng không phải là máy bay không người lái an ninh của dinh thự này, phải không? Chúng tôi chỉ ở đây để kiểm tra các xác chết thôi sao không ai nói với chúng ta phải chiến đấu với… thứ này…Khoan đã, Bosch, cậu có thể nói cho tôi biết lý do cậu ở đây được không? Không phải là để trộm xác chứ?”

 

“Ừ, chung tôi ở đây vì yêu cầu kiểm tra nơi này. Tuỳ thuộc báo cáo của chúng tôi, Ban quản lý của thành phố có thể ra chỉ thị thiêu rụi nơi này.”

 

Một biệt thự đủ lớn để trở thành một ổ quái vật, chưa kể với một lượng lớn xác chết bên trong có thể cung cấp thức ăn cho lũ quái vật đó nến Ban quản lý của thành phố khoong thể cứ thể bỏ mặc một mối nguy tiềm tàng. Họ gửi đi yêu cầu kiểm tra khu vực bên trông để họ ra quyết định liệu họ tự phải gửi người đi để dọn dẹp nơi này hay tin tưởng giao cho cư dân xung quanh tự chăm sóc nơi này.

 

Bosch thở dài.

 

Mặc dù đó là một công việc đơn giản mà chúng tôi chủ việc quan sát khu vực xung quanh, những sẽ rất tệ nếu chúng tôi không làm theo đúng chỉ thị công việc. Colbert, nếu cậu có thời gian rảnh, cậu cũng có thể giúp đỡ chúng tôi.”

 

“Không sao, chúng tôi sẽ rời đi sớm thôi. Đây không phải khu vực mà những đứa nhóc có thể lảng vảng xung quanh. Chưa kể, không ai nói với tôi tôi sẽ phải chiến đầu với quái vật trong khi kiểm tra xác chết.”

 

Tôi hiểu rồi. Vậy thì, chũng tôi cũng sẽ quay lại với công việc của mình… À nhân tiện, vì yêu cầu đó, chũng tôi cũng nhận nhiệm vụ săn quái vật thông thường đó. Cậu thì sao?”

 

“Không”

 

“Đã hiểu, điều đó có nghĩa là chũng ta là người duy nhất kiếm được tiền từ việc giết những con quái vật đó, phải không? Nếu cậu không thích điều đó, hãy cho tôi mã Thợ săn của cậu. Tôi cũng sẽ ghi tên của cậu vào yêu câu săn quái vật chung đó. Nếu cậu không nhận được gì trong thời gian còn lại của này hôm nay, thì điều đó có nghĩa tất cả phần thưởng đã được chuyển cho chúng tôi nhé. Thôi sau nhé, Peppa! Nhấc đít đi thôi!”

 

Bosch gọi Peppa khi anh ta đứng dậy và rời đi sau đó. Peppa theo sau anh ta trong khi nhìn Colbert với ánh mắt không mấy thiện cảm.

 

Này, cựu Thợ săn! Nếu anh vẫn còn có thể chiến đấu tốt, hãy quay trở lại đi.”

 

Thấy Peppa không quen để lại lời nhắc không hay ho gì trước khi rời đi, Colbert chỉ biết cười khổ với anh.

 

Akira, người đã chứng kiến cuộc trao đổi đó rồi thản thiên nói.

 

“Anh có nghĩ điều đó có thể đã quá muộn không rồi không?”

 

“Ừ, có thể chúng tôi từng thuộc cùng một đội Thợ săn. Chà dù sau thì tôi cũng đã rời đi, tôi đoán không có gì ngạc nhiên khi họ không thích tôi. Nhưng nó cũng có đến thế thôi. Bây giờ, chúng ta hãy trở về nhà… Revin!! Chúng ta bắt đầu di chuyển!! Tôi sẽ không màng nếu cậu muốn ở lại đây, nhưng chỉ để cho cậu biết, không ai chờ đợi cậu đâu, ok chứ?”

 

Revin ngừng phân loại chiến lợi phẩm và bối rối đóng gói những phần mà anh đã lọc. Erio và những đứa trẻ khác cũng tất bật di chuyển chuẩn bị để rời khỏi đó.

 

Khi ở phía bên kia của dinh thự, Tiol đột nhiên ngừng ăn và nhìn chằm chằm vào bức tường. Nói chính xác, cậu đang nhìn về hường mà Akira đã chiến đầu với những con quái vật do cậu gửi đến. Tiol có thể nhìn xuyên qua những bức tường và chứng kiến những khung cảnh không thể nhìn thy bằng mắt thường.

 

Một ngôn ngữ kỳ lạ không được sử dụng bởi con người xuất hiện trong tầm nhìn tăng cường của Tiol. Nó nói rằng “sự huỷ diệt toàn diện”, “sự khác biệt áp đảo về hoả lực”, và “việc rút lui đã được khuyến cáo.” Tiol hiểu điều đó khi biểu hiện của cậu chuyển sang không hài lòng.

 

Tiol sau đó quay lại và nhìn theo một hướng khác. Sau đó, cậu nhắm khẩu súng trường cỡ lớn biến ra từ cánh tay trái của mình vào bức tường. Một tiếng nổ lớn vang vọn khi cậu bán ra một phát đạn xé toạc nhiều lớp tường. Nó thậm chí con bay ra bên ngoài dinh thự.

 

Tiol đi qua cái lỗ đó và rời khỏi biệt thự. Sau đó cậu chạy qua khu vườn và biến mất vào vùng đất hoang.


*****

Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!


******* 

Trans: Quang Minh

Edit: promote


****** 

 

1 nhận xét:

Unknown nói...

Sắp chiến vs Tiol chưa các bác 😢