Chương 176: Khoảng hiểu biết - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Chủ Nhật, 2 tháng 4, 2023

Chương 176: Khoảng hiểu biết

Akira đang tận hưởng buổi tắm của cậu. Thường thì cậu sẽ ngả lưng vào bồn tắm để thả hồn vào làn nước ấm áp, nhưng hôm nay thì không.
 
Trong tầm nhìn tăng cường, Akira đang nhìn thấy thông tin của nhiều khẩu súng trường đang lơ lửng trước mặt. Về cơ bản, cậu đang duyệt những khẩu súng trường mà cậu có thể mua với 1 tỷ Aurum. Shizuka đã gửi danh sách những khẩu cô đề xuất và tất cả dữ liệu bổ sung của những khẩu súng trường đó đã được Alpha thu thập trên  mạng dựa trên danh sách từ Shizuka.
 
Mỗi khẩu đều có một phần giải thích bổ sung bên cạnh và chứa một chú thích nhỏ của Shizuka thêm vào mỗi khẩu, loại đạn tương thích và giá của mỗi khẩu được viết bằng chữ cỡ lớn…
 
Akira nhìn chằm chằm vào thông tin đó và ậm ừ.
 
[ …Chúng đều đắt như nhau.]
 
Alpha, như thường lệ, cũng đang tắm chung với Akira, rồi nói.
 
[Cái này là để xem trước thôiPhải xét mỗi khẩu có bao nhiêu tính năng, chưa kể đến việc nhu cầu thị trường lại nhỏ nên ngăn cản các tập đoàn sản xuất hàng loạt chúng. Mà ngay từ đầu, khi cậu mua những khẩu súng trường đắt tiền nhưng chất lượng tốt hơn thì tỷ lệ hiệu suất chi phí của chúng xấu đi là điều bình thường.]
 
[Trong trường hợp đó, nếu tôi tập trung nhiều hơn vào tỷ lệ hiệu suất chi phí, thì tôi có thể nhận được loại súng trường nào?”
 
[Khẩu đầu tiên tôi nghĩ đến sẽ là súng trường tấn công AAH. Rốt cuộc thì khẩu súng đó về cơ bản được sản xuất hàng loạt ở quận phía đông, thế nên giá của nó cực kỳ rẻ so với hiệu suất của nó. Cậu đã có thể mua khi chỉ là một Thợ săn mới vào nghề và nó đã giúp cậu rất nhiều đúng không?”
 
Cô nói đúngĐúng là khẩu súng đó rẻ mà lại hời ghêĐoán chẳng có gì ngạc nhiên khi có một lượng lớn fan của khẩu súng đó.”
 
Sau đó, Akira rũ bỏ điều đó ra khỏi suy nghĩ và tiếp tục duyệt súng tiếp. Nhưng thành thật mà nói, tất cả các lựa chọn có sẵn trước mặt  đã ngăn cậu suy nghĩ thoáng hơn. Mặc dù chỉ riêng giá cả thôi đã đủ khiến cậu do dự, nhưng Shizuka cũng thêm vào một ghi chú liệt kê giá tổng hợp của từng khẩu về cơ bản có số lượng chức năng tương đương với từng loại mà cậu đang xem.
 
Lý do tại sao Akira tự mình làm thế là vì Alpha đã nhắc nhở cậu rằng có thể chọn trang bị phù hợp bằng chính khả năng của mình là một trong những kỹ năng quan trọng đối với một Thợ săn. Nhưng với tất cả những thông tin có sẵn tràn ngập trong não, Akira cứ 'ừm' mà không thể đưa ra quyết định được.
 
Alpha đột nhiên đứng dậy, những giọt nước chảy xuống làn da mềm mại của cô càng làm tôn lên cơ thể vốn đã rất đẹp. Sau đó, cô bước vài bước và chộp lấy một khẩu súng trường, hoặc ít nhất là hình ảnh của nó đang lơ lửng trong không trung. Khẩu súng lớn đó, hiện ngay ở đó để so sánh giá với những khẩu khác, và trông cực kỳ nặng. Nhưng vì cả Alpha và khẩu súng đó chẳng khác gì những hình ảnh, nên khối lượng chẳng liên quan gì đến cả hai cả.
 
Alpha đang đứng khỏa thân khoe thân hình tuyệt đẹp, nhìn cô chẳng phù hợp gì với khẩu súng quá khổ mà cô đang mang cả. Nhưng sau đó cô bắt đầu vào tư thế nhắm mục tiêu như thể ví dụ cho Akira .
 
[Ví dụ, cậu nghĩ gì về khẩu súng này, Akira?]
 
Như thường lệ, Akira không bận tâm đến cơ thể trần truồng của cô. Cậu ta thậm chí còn không muốn nhìn vào cơ thể trần truồng của cô ấy mà cứ tập trung vào khẩu súng mà cô đang mang và đánh giá nó.
 
[Tất nhiên là không thể, tôi sẽ không chọn khẩu này. Ngay cả khi không động đến giá cả, tôi vẫn sẽ không chọn khẩu này. Mặc dù nó trông khá mạnh đấy, nhưng lại trông siêu nặng. Tôi biết tôi có mặc bộ đồ tăng cường sẽ giúp tôi mang theo khẩu súng đó, nhưng nó chắc chắn sẽ cản trở khả năng di chuyển của tôi. Tôi cảm thấy như thể nó sẽ nghiền nát tôi ngay khi bộ đồ tăng cường hết năng lượng mất.]
 
[Nếu cậu lo lắng về trọng lượng, thì thứ này thực ra khá nhẹ. Nó được làm bằng vật liệu kim loại nano chất lượng cao, bền nhưng nhẹ. Hơn nữa, nó sẽ tự động mở rộng trường lực ngay khi bắn để giảm phản lực. Vì vậy, trọng lượng của nó sẽ không gây rắc rối cho cậu đâu.]
 
[Ồ, nó thậm chí còn có loại tính năng đó hả? Nhưng điều đó có nghĩa là nó sẽ tiêu thụ các năng lượng tính trên đầu đạn bắn ra phải không?]
 
[Hỏa lực càng cao thì phản lực càng mạnh. Nên rất nhiều khẩu súng mẽ tiêu thụ các gói năng lượng để làm nhẹ đi những cú giật ngược đấy.]
 
[Hô hô.]
 
Akira gật đầu, trông cậu đơn giản chỉ là ngạc nhiên trước khẩu súng đó, nhưng dù vậy, cậu vẫn lắc đầu và nói.
 
[…Ngay cả khi là như vậy, câu trả lời vẫn sẽ là không. Nó quá lớn để có thể mang theo và tôi không nghĩ mình có thể mang theo  qua những lối đi hẹp trong khu tàn tích. Hay đúng hơn, tôi đã muốn mua một khẩu súng đa năng để giảm bớt số lượng súng mà tôi mang theo, thế nên việc mua khẩu này sẽ làm lạc đi cái mục đích đó mất.]
 
Alpha mỉm cười, gật đầu rồi ném khẩu súng đó đi. Khẩu súng bay trong không trung vài giây theo hình vòng cung đẹp mắt rồi tan rã.
 
[Thế, về cơ bản đó là cách cậu chọn súng àCậu nên bắt đầu bằng cách loại đi những khẩu mà chắc chắn là cậu sẽ không chọn nhéCậu không thể tiếp tục mà cứ 'hừm' rồi không quyết định gì hết, phải không nào?]
 
[Hm, nói đúng, tôi sẽ làm thế.]
 
Akira bắt đầu loại đi những lựa chọn mà rõ ràng là cậu sẽ không bao giờ chọn như Alpha vừa gợi ý. Khi cậu đã bỏ khoảng 90%, thì Shizuka đột nhiên gọi cho cậu. Vì vậy, cậu yêu cầu Alpha để cậu bắt máy thông qua cô.
 
Akira đây ạ.
 
Shizuka đây, giờ em có nói chuyện được không?
 
“ Chắc chắn rồi ạ, có chuyện gì vậy?”
 
Akira đã từng nhận một cuộc gọi từ Shizuka khi cậu đang đàm phán căng thẳng với Shijima, vì vậy việc cậu đang ở trong bồn tắm ngay bây giờ không ngăn cậu bắt máy. 
 
Shizuka gọi cho Akira để nói về những di vật mà Akira đã mang đến cho cô vào ngày hôm trước, về cơ bản là về việc bán những di vật cựu thế giới của phụ nữ. Shizuka không quên nhấn mạnh rằng cô đã có thể kiếm được những giao dịch rất tốt nhờ sự giúp đỡ của Elena và Sara.
 
Thế nên cuối cùng tôi đã thực hiện giao dịch với nhiều mối. Nhưng một vài mối đang đề nghị trả thêm 50% tiền nếu em nói cho họ biết nơi em tìm được những di vật đó, vậy ý em thì sao?”
 
“Tôi hiểu rồi, tôi xin lỗi nhưng tôi không thể cung cấp bất kỳ thông tin nào liên quan đến cái này. Ngay cả khi họ đề nghị mua di vật với giá gấp 100 lần thì tôi vẫn không thể nói cho họ biết thông tin đó được.”
 
“Tôi hiểu rồi, vậy được rồi.”
 
Akira hơi hối lỗi khi nói thế, nên Shizuka cũng ngay lập tức ngừng nói về chủ đề này. Nhưng vì thế mà Akira thấy hơi kì.
 
“Hả? Thế có ổn không? Tôi khá chắc chắn là mấy tay thương nhân đó sẽ tiếp tục làm phiền chị đấy,  cho…”
 
“Đừng lo lắng, tôi cũng là một thương nhân màNên tôi phải ưu tiên khách hàng của mình chứ.”
 
Akira cười nhạt.
 
“Cảm ơn chị rất nhiều. , tôi vẫn không ngờ họ sẽ trả thêm 50% chỉ để biết nơi tôi kiếm được những di vật đó. Loại thông tin này có đắt không nhỉ?”
 
Akira nghĩ rằng chỉ có trường hợp những Thợ săn tìm kiếm thông tin về nguồn gốc của những di vật thôi, thế mà những thương nhân này lại đang cung cấp thêm 50% thay cho phí thông tin để mua thông tin đó. Nhưng Shizuka đã đáp lại bằng một điều mà cậu không ngờ tới.
 
“Có thể là cho phép họ bán những di tích đó với giá cao hơn, giống như chi phí thương hiệu vậy.”
 
Chi phí thương hiệu ư?”
 
Đúng thếChi phí thương hiệu, về cơ bản, họ có thể tăng giá của một sản phẩm chất lượng cao bằng cách đặt một thương hiệu lên sản phẩm đó. Rốt cuộc, tùy thuộc vào thương hiệu mà ngay cả cùng một loại sản phẩm cũng có thể có các mức giá hoàn toàn khác nhau. Nếu họ biết những di tích đó có nguồn gốc từ đâu, họ có thể điều tra xem công ty cựu thế giới nào đã sản xuất chúng hoặc công ty cựu thế giới nào đã bán chúng. Và nếu nó từ một công ty nổi tiếng, thì sẽ có nhiều người muốn mua nó với giá cao hơn.”
(trans: chi phí thương hiệu, kiểu như một ly cà phê 10k nhưng chèn thêm logo Starbucks vào nó sẽ thành 80k đó)
 
Akira đang chăm chú lắng nghe lời giải thích của Shizuka với vẻ thích thú. Đó là một khía cạnh khác của việc bán di vật so với lời giải thích mà cậu nghe được từ Katsuragi.
 
“Và trên hết, có những kẻ đi bán đồ giả loại di vật này, chắc em biết. Có rất nhiều cách mà các Thợ săn có thể làm điều đó, một cách đó là tạo ra một bản sao bằng công nghệ của thời đại này, đặt nó vào tàn tích, để Thợ săn 'tìm thấy' chúng như một di vật của cựu cựu thế giới trong tàn tích đó, sau đó một công ty thương mại bình thường có liên kết với thủ phạm đó đến để thu mua nó và chúng bán lại nó như một di vật của cựu thế giới.”
(có thể giải thích như thế này: nếu bạn làm giả di vật và bán chúng, người (tổ chức) mua nó có thể kiểm định chất lượng hoặc nguồn gốc các kiểu dù chất lượng có tương đương với đồ thật. Thay vì làm vậy, chúng dùng đồ giả đó dụ Thợ săn tìm ra và thu mua lại để cho nó có ‘nguồn gốc’ sau đó lại đi bán lại. Cái thương hiệu công ty cựu thế giới đang bị làm giả sẽ có sức nặng hơn)
 
Rồi Akira nghĩ, sẽ không ai điên đến mức đi đến tận tòa nhà Tsubakihara để đặt những di vật giả vào đó, nhưng sẽ không có gì lạ nếu là trong khu tàn tích Dinh thự Higaraka. Và ngay bây giờ, tàn tích dinh thự Higaraka tràn ngập các Thợ săn. Mặc dù Akira và Alpha là tác nhân gây ra tin đồn, nhưng cũng có khả năng có kẻ nào đó thực sự cố tình lan truyền tin đồn đó nhiều hơn.
 
“Nhưng kiểu như, đâu mất nhiều thời gian để phát giác ra những di vật giả đó đâu  phải không? Xét cho cùng, lý do tại sao các di tích của của cựu thế giới lại có giá trị là bởi vì chúng được tạo ra bằng những công nghệ tuyệt vời mà chúng ta không thể sao chép được mà?”
 
“Đó còn phụ thuộc vào loại di vật nữa. Tất nhiên, sẽ rất khó làm giả các di vật bằng máy móc công nghệ cao, nhưng điều đó lại không đúng hoàn toàn đối với các loại vải vóc. Chưa kể, nếu các Thợ săn yêu cầu thực hiện giao dịch tại chỗ, các thương nhân chỉ có thể đưa ra một deal tương đối rẻ dựa trên một cuộc kiểm tra nhỏ, vì vậy một di tích giả với vẻ ngoài đẹp mắt cũng đủ để lừa những thương nhân đó. Ngay từ đầu, việc xác định giá trị của di tích không phải là điều dễ dàng  đối với những chuyên gia chăng nữaThế nên, nếu họ biết những di vật đó đến từ đâu, họ có thể dễ dàng quyết định xem những di vật đó là giả hay không mà không cần phải kiểm tra những di vật đó trước. Xét cho cùng, việc kiểm tra di tích không miễn phí, chắc em cũng biết.”
 
Akira cười cay đắng khi nghĩ rằng có thể có một số Thợ săn đã mang về những di vật giả từ khu tàn tích dinh thự Higaraka.
 
“Tôi biết nói gì đây… Có vẻ như việc bán di vật không đơn giản nhỉ?”
 
“Phải, đó là lý do tại sao mọi người có xu hướng nghi ngờ khi họ thực hiện các giao dịch liên quan đến di vật. Tôi chắc rằng cũng sẽ có người nghi ngờ em thôiNên là, khi chuyển đó xảy ra, hãy giữ bình tĩnh và xử lý nó một cách bình tĩnh nhé, được chứ?
 
“ Được ạ, tôi sẽ cẩn thận.”
 
“Chà, cuối cùng chúng ta lại nói chuyện lâu hơn dự định rồi, nên, vậy nhé, gặp em sau.”
 
Akira ngâm mình trở lại bồn tắm và khẽ thở dài.
 
[…Có rất nhiều thứ mà tôi vẫn chưa biết ngoài kia nhỉ. Alpha, thành thật mà nói, tôi đã bao giờ mang về những di vật giả chưa thế?]
 
[Không hẳn, mặc dù, nó phụ thuộc vào cách cậu xác định di tích giả nữa.]
 
[Xác định?]
 
[Ví dụ, giả sử có người từ thời cựu thế giới làm ra một vật phẩm giả mạo, liệu vật phẩm đó có thể biến thành một di vật giả mạo trong thời đại này hay không? Hay nó chỉ được quyết định dựa trên việc liệu nó có được tạo ra trong thời kỳ  cựu thế giới hay không? Trong trường hợp đó, vật phẩm giả từ thời cựu thế giới sẽ là một di vật không phải giả trong thời đại này. Nên là, , nó không đơn giản đâu.]
 
[Tôi hiểu rồi, cô nói có lý. Nó chẳng đơn giản chút nào nhỉ.]
 
Akira liên tục nghĩ về định nghĩa của di vật giả trong khi tận hưởng bồn tắm, nhưng không lâu sau đó, suy nghĩ đó cũng tan vào làn nước ấm.
 
—*—*—*—
 
Bên trong một cửa hàng quần áo hơi cao cấp nằm ở hạ quận Kugamayama, Kashua, quản lý của cửa hàng nơi Sheryl từng mua sắm trong quá khứ, khẽ thở dài.
 
Vào một ngày nọ, một Thợ săn có đủ tiền yêu cầu sửa lại một chiếc váy cựu thế giới, ra ray vứt đi giá trị của một di cật cựu thế giới, đã đến cửa hàng của cô ấy, em gái (?) của cô, người có tài chỉnh sửa trang phục đã hoàn thành yêu cầu đó với kết quả đáng kinh ngạc. Do đó, không có gì ngạc nhiên khi Kashua mong rằng câu chuyện đó sẽ lan truyền khắp nơi và thu hút những khách hàng khác có tài chính ít nhất ngang với Thợ săn đó. Thế nên, để chuẩn bị cho cửa hàng, cô đã quyết định đặt mua một lượng hàng hóa chất lượng cao. Nhưng thật không may, loại khách hàng nói trên chưa bao giờ xuất hiện.
 
Mặc dù nó không hoàn toàn làm cửa hàng cô đến ngưỡng nguy hiểm, nhưng những sản phẩm chất lượng cao được cất trong kho đang gây áp lực cho cô ấy. May mắn thay, Kashua có thể khiến người ta mua từng chút một nhờ vào tài bán hàng của mình, nhưng để có thể bán hết chúng thì sẽ phải mất một thời gian nữa.
 
Kashua lầm bầm.
 
“ Thật là một sai lầm…”
 
Sheryl và Akira đã khen ngợi chiếc váy được tân trang lại nhiều như vậy, vì vậy mặc dù Kashua không có thêm khách hàng sau đó, nhưng ít nhất cô ấy có thể mong đợi sớm hay muộn Akira và Sheryl sẽ đến đó một lần nữa. Hoặc ít nhất, đó là những gì cô ấy đã nghĩ, nhưng thật không may, đó cũng không phải là trường hợp. Kashua đang than thở về tình hình hiện tại không thể khác xa hơn so với mong đợi của cô ấy.
 
Đột nhiên, có người bước vào cửa hàng. Chiếc chuông gắn trên cửa của cửa hàng reo lên cho cô biết cô đang có khách hàng. Kashua ngay lập tức thay đổi biểu cảm, trở lại nụ cười của người bán hàng thường ngày và tiến ra cửa để chào đón khách hàng của mình.
 
Họ gồm một vài chàng trai và cô gái trẻ do một phụ nữ dẫn đầu. Người phụ nữ đó dường như không gặp rắc rối gì với chiếc váy cả (trans: ý là ko cần sửa váy như sheryl lần trước), trong khi đó các chàng trai trẻ đang mặc những bộ đồ trông giống như bộ đồ tăng cường. Nhưng các cô gái lại đang mặc những chiếc váy khá tồi tàn, hoặc ít nhất, đó là theo quan điểm của Kashua.
 
Nhìn cảnh đó, Kashua không chắc có nên yêu cầu họ rời đi hay không, nhưng khoảnh khắc cô nhận ra vài gương mặt quen thuộc giữa họ, cô không khỏi nhướng mày. Sau đó, cô ngay lập tức thay thế khuôn mặt ngạc nhiên của mình bằng một nụ cười thật tươi để chào đón họ.
 
Chào mừng! Chào mừng! Cảm ơn quý khách rất nhiều vì đã ghé thăm cửa hàng của chúng tôi!!”
 
Đó là băng nhóm của Akira và Sheryl.
 
Bắt đầu từ Sheryl, Alicia và các sĩ quan khác, các cô gái trong băng nhóm của Sheryl bắt đầu rảo xung quanh cửa hàng. Một vài người trông rất lo lắng, số còn lại thì lại rất  hào hứng. Xét cho cùng, đó là một cửa hàng khá cao cấp mà một vọn nhóc từ khu ổ chuột bình thường sẽ không bao giờ có thể vào được. Đôi mắt chúng lấp lánh ánh lên sự phấn khích trước những chiếc váy xếp thành hàng bên trong cửa hàng mà chúng thậm chí chẳng bao giờ ước được mặc lên. Cô gái duy nhất bình tĩnh là Sheryl.
 
Cách họ không xa lắm, Akira đang ngồi cùng với những cậu nhóc khác trong băng trên những chiếc bàn được đặt bên trong cửa hàng. Viola rảo xung quanh cửa hàng cùng với các cô gái khác, lúc này tiến đến chiếc bàn đó và ngồi cạnh Akira.
 
“Chà, nơi này khá tốt so với một cửa hàng ở hạ quận. Tôi không ngờ cậu lại biết một cửa hàng như thế này đấy”.
 
“Không phải là tôi rành các cửa hàng xung quanh nơi này, mà tôi chỉ chọn vì nó được đánh giá tốt khi tôi tham khảo trên mạng.”
 
“Ôi trời, và nhiêu đó đã đủ là lý do để cậu ra yêu cầu sửa lại một chiếc váy cựu thế giới thậm chí có giá 1.500.000 Aurum trong cửa hàng này á? Tôi chưa bao giờ nghĩ cậu là người sẽ phung phí tiền của mình như vậy đấy”.
 
Tiền đó là tiền tôi kiếm được, tôi dùng như thế nào là quyền của tôi.”
 
“Trời ạ, không phải tôi đang chỉ trích cậu hay gì đâu, tôi chỉ nghĩ rằng chuyện đó nằm ngoài dự đoán của cậu thôi.”
 
Viola thực ra đang thúc giục Akira phản ứng để đoán xem liệu cậu thực ra chỉ đơn giản là phung phí tiền bạc hay cậu làm vậy vì đang đầu tư vào Sheryl.
 
Nhưng Viola không thể kiếm được bất kỳ thông tin có ý nghĩa nào từ đó. Tất nhiên, cô không bao giờ đoán được Akira chỉ làm vậy để kiểm tra gu thời trang của mình.


 
Ngay lúc đó Kashua tiếp cận Akira với nụ cười của người bán hàng. Cô đã giới thiệu trang phục cho các cô gái nãy giờ. Nhưng cô quyết định đến Akira vì những cô gái không có đủ tiền để mua bất kỳ chiếc váy nào trong đống váy đó, luôn viện cớ từ chối lời đề nghị của cô. Vì Kashua nghĩ rằng việc tiếp tục đẩy theo hướng đó sẽ vô nghĩa mất, nên cô đề nghị các cô gái tự mình khám phá cửa hàng và chuyển trọng tâm sang những người dường như sẽ chi tiền.
 
“Akira-sama. Có kiểu váy nào mà cậu muốn chọn cho bạn đồng hành của mình không? Chúng tôi sẽ sẵn lòng đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của cậu.”
 
“ Ờmm, cô có hỏi tôi thì…”
 
Alpha cười khổ và xen vào.
 
[Akira, tôi khá chắc rằng cô ấy muốn biết số tiền cậu định chi hôm nay. Có vẻ như cô ấy hiểu lầm rằng lần này cậu cũng sẽ trả tiền.]
 
[Ồ, tôi hiểu rồi.]
 
Akira sau đó liếc Viola.
 
Thay vào đó, cô nên hỏi Viola, hôm nay tôi chỉ ở đây với tư cách là người hộ tống.”
 
Viola quay sang Kashua và nhẹ nhàng đáp lại.
 
Chuyện đó để cô hết đấyBây giờ cô cứ tiếp tục giới thiệu cho họ những bộ váy mà nghĩ sẽ phù hợp với họ nhất dựa trên gu thời trang của cô đi.”
 
Nụ cười của Kashua, đang thể hiện rằng cô đang hy vọng nhận được một câu trả lời cụ thể hơn, trở nên cứng lại.
 
“Chắc chắn rồi, nhưng …”
 
“Đừng lo, mặc dù nói điều này có thể khá thô lỗ đối, nhưng tôi không nghĩ rằng có bất kỳ món đồ nào có thể khiến tôi lo lắng về ngân sách đấy.”
 
Nụ cười của Kashua giật giật trước lời nhận xét khá thô lỗ của Viola. Nhưng câu tiếp theo của Viola đã hoàn toàn lấn át nó.
 
“Nếu vẫn lo lắng trừ khi tôi cho một con số, thì, hãy đến gặp tôi lần nữa nếu tổng chi phí dường như vượt quá 100 triệu Aurum.”
 
1-100 triệu Aurum?”
 
Kashua gần như không thể kìm được cú sốc của mình, Akira bực tức nói.
 
 chi nhiều tiền đó chỉ cho quần áo ư?”
 
Kashua thậm chí còn không có thời gian để cảm thấy bị xúc phạm bởi lời nhận xét thô lỗ đó từ Akira. Rốt cuộc, từ lời cậu nói, có vẻ như Viola thực sự có đủ tiền để trả con số đó.
 
“Ôi trời, tôi không ngờ người nói câu đó lại là một người đã chi 350 triệu Aurum cho bộ đồ của mình đấy.”
 
“Cái này là một bộ đồ tăng cường. Đâu phải một bộ quần áo thông thường đâu?
 
Cậu đã tiêu số tiền đó cho thứ mà cậu muốn, tương tự như tôi lần này, giống nhau thôi. Giống như cách cậu sử dụng nó để giúp cậu kiếm tiền từ tàn tích cựu thế giới, chúng tôi sẽ sử dụng những chiếc váy này để kiếm tiền thông qua việc thực hiện các giao dịch kinh doanh. Và cũng giống như rất khó mà khám phá một tàn tích nếu không có thiết bị phù hợp, thì cũng thật khó để có được một hợp đồng kinh doanh nếu không có trang phục phù hợp vậy.”
 
Akira cau mày và cười gượng. Mặc dù hiểu được lập luận đó, nhưng cậu thực sự không muốn thừa nhận nó, và điều đó đã được thể hiện trên khuôn mặt của cậu .
 
“ Hmmm,  nói như vậy, thì đúng, nhưng mà…”
 
“Hơn nữa, đây không phải là thứ dùng một lần, và tôi cũng không nghĩ rằng nó sẽ tới gần 100 triệu Aurum đươccj. Chưa kể, nếu mua váy và phụ kiện với số lượng lớn, tôi có thể được ưu đãi rẻ hơn cho từng món so với khi mua lẻ từng món. Và cá nhân mà nói, tôi không nghĩ việc chi nhiều tiền như vậy cho ngoại hình là điều kỳ lạ gì cả.”
 
“Thật vậy à?”
 
Akira chỉ nói vậy và ngừng theo đuổi chủ đề đó, nói chính xác hơn, cậu muốn dừng chủ đề đó ở đó. Mặc dù nó có thể rẻ hơn so với việc mua từng chiếc váy và phụ kiện, nhưng điều đó không thay đổi được thực tế là tổng giá vẫn rất lớn và Viola sẽ chi một khoản tiền lớn khác cho băng nhóm của Sheryl. Rốt cuộc, Akira biết rất rõ Viola không phải là người sẽ tiêu tiền một cách vô nghĩa.
 
Kashua thậm chí còn sốc hơn khi nghe cuộc trao đổi mà Viola và Akira tình cờ nói về việc sử dụng hàng trăm triệu Aurum. Viola nhận thấy điều đó, đã ném một nụ cười khá khiêu khích với Kashua.
 
Cô nghe rồi đấy, không cần phải lo lắng về ngân sách của chúng tôi đâu. Nhưng tất nhiên, nếu có thể khiến tôi lo lắng về ngân sách thì cứ tự nhiên. Chà, thành thật mà nói, khi tôi nghe nói rằng đã sửa lại một chiếc váy nào đó rất là tốt, tôi đã rất kỳ vọng đấy. Đó là lý do tại sao tôi đã chuẩn bị trước nhiều ngân sách như vậy đấy.”
 
Nói cách khác, về cơ bản, Viola đang nói rằng cô đã không còn kỳ vọng vào cửa hàng của Kashua nữa. Nghe vậy, Kashua cố gắng hết sức để khuôn mặt không giật và nở một nụ cười nồng nhiệt với Viola.
 
“ Mặc dù tôi không biết liệu hàng hóa trong cửa hàng này có làm quý khách hài lòng hay không, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để đáp ứng mong muốn của quý khách. Và nếu quý khách quan tâm đến chiếc váy mà chúng tôi đã sửa lại, bằng mọi cách, vui lòng xem xét việc sửa lại váy của quý khách trong cửa hàng của chúng tôi. Chúng tôi có một nhân viên mà tôi có thể giới thiệu và tôi chắc chắn rằng cô ấy sẽ có thể đáp ứngkỳ vọng của quý kháchThế nên xin hãy đợi ở đây một chút ạ.”
 
Kashua nhẹ nhàng cúi đầu và rời khỏi Akira và Viola. Sau đó, cô đi vào phòng sau và cuối cùng đã tháo đi nụ cười của người bán hàng.
 
“Celene!! Đến giờ làm việc rồi! Chuẩn bị sẵn sàng, nhanh lên!!”
 
Một giọng nói lười biếng đáp lại từ trong phòng.
 
“Onee-chan, đổi ca có hơi sớm không?”
 
Đi thay thứ gì có thể trình diện trước mặt khách hàng điCó công việc cho cô đây!
 
“Nếu là về việc sửa quần áo như lần trước thì chỉ cần lấy số đo cho khách hàng và tôi sẽ tiến hành chỉnh sửa lại sau. Chị có thể làm được mà phải không, Onee-chan? Hay là khách hàng đang yêu cầu gấp?”
 
Celene thở dài khi bước ra từ trong phòng. Nhưng khoảnh khắc cô nhìn thấy chị mình trông rất khí thế, Celene không thể không cảm thấy kỳ lạ.
 
“ Ừm, có chuyện gì xảy ra à?”
 
Chết tiệtCó điên mà tôi sẽ để cô ta coi thường cửa hàng của tôi!! Celene, ra khỏi đó và nhận order đi! Khách hàng nói rằng không cần phải lo lắng về ngân sách, cô ta thậm chí còn nói rằng cô ta có ngân sách 100 triệu Aurum! Đây là thời điểm tốt để thể hiện kỹ năng mà cô luôn từ chối bán rẻ của mình đi!! Ra khỏi đó và cho họ thấy cô làm được gì đi!!”
 
“ 1-100 triệu Aurum…?”
 
“Tôi cũng sẽ rút hết hàng dự trữ!! Cô ta nói, không cần phải lo lắng về ngân sách nếu đó là cửa hàng của tôi. Có điên tôi mới để nó qua!! Tôi chắc chắn sẽ khiến cô ta phải lo lắng về ngân sách!!”
 
Celene hơi choáng ngợp trước người chị gái đang không thể bình tĩnh lại. Nhưng vì đây là cơ hội để cô thể hiện hết khả năng của mình mà không phải lo lắng về tiền bạc, cô ngay lập tức bắt đầu chuẩn bị tinh thần để lên sàn.
 
Kashua đã phản ứng rất tích cực trước sự khiêu khích nhẹ nhàng đó từ Viola và bắt đầu làm việc. Và đúng như kế hoạch của Viola, Kashua đã đem đến cho cô dịch vụ tốt nhất mà thông thường một khách hàng lần đầu sẽ không bao giờ có được.
 
Kashua giới thiệu Celene với Viola trước khi nhận order tân trang cho Sheryl và Alicia. Sau đó, họ quyết định cụ thể và chi tiết đơn đặt hàng đó cũng như chọn vật liệu sẽ sử dụng trước khi Kashua yêu cầu họ đến xưởng để lấy số đo.
 
Alicia lo lắng liếc nhìn Erio như thể hy vọng rằng cậu sẽ đi cùng cô. Erio nhận thấy điều đó và xin phép họ đi cùng Alicia. Thấy vậy, Alicia mỉm cười hạnh phúc hơi đỏ mặt.
 
Sheryl cũng liếc nhìn Akira tương tự vậy. Nhưng Akira chỉ liếc nhìn lại cô, trông cậu  hơi bối rối và hầu như không có bất kỳ phản ứng nào. Vì vậy, ở vị trí bên cậu, Viola đã phản ứng lại bằng cách nhịn cười. Trước khi Sheryl rời đi cùng Celene với vẻ hơi thất vọng, cô không quên lườm Viola.
 
Viola cười nhẹ và quay sang Akira.
 
“Tôi biết Carol đã nói chuyện này trước đây rồi, nhưng Akira, cậu thực sự cần học cách đối xử đúng mực với một cô gái đi. Nếu tôi không nhầm, cậu  đang học dở dang  phải không?”
 
“ Hừ, im đi!”
 
Viola mỉm cười trước câu trả lời gai góc đó của Akira, nhưng trong thâm tâm, cô đang suy nghĩ rất nhiều điều về câu trả lời của cậu.
 
Viola nhận ra rằng sẽ rất thú vị khi nhìn Akira sẽ phản ứng thế nào nếu cô đề cập đến Shizuka hoặc Elena hoặc Sara, nhưng trước khi cô có thể cất tiếng, cô đã kịp chôn kín sự tò mò đó. Hồi cô gây rối với Sheryl, cô đã bị thủng một lỗ trên ngực. Vì vậy, nếu cô đề cập đến Shizuka, Sara hoặc Elena ở đây, thì lần này có thể không còn một mảnh xác nào luôn. Viola ít nhất cũng hiểu được điều đó.
 
Để kiềm chế sự tò mò của mình, Viola luôn tự nhủ rằng ngay cả khi cô thực sự muốn thử, trước tiên cô cần phải tạo ra một tình huống để làm vậy.
 
Trong khi Viola đang miên man suy nghĩ, Kashua đến gần Viola và đặt một chiếc hộp trông giống hộp trang sức lên trên bàn. Sau đó, cô ấy nói với Viola một cách đầy tự tin.
 
“Mặc dù đây là thứ mà chúng tôi chỉ cung cấp cho những khách hàng trung thành, nhưng vì quý khách đã cho chúng tôi cơ hội để cung cấp cho quý khách những dịch vụ tốt nhất của mình, nên tôi đã mang đến món hàng đặc biệt này có thể phù hợp với sở thích của quý khách. Vì vậy, bằng mọi giá, xin hãy xem qua.
 
Kashua mở hộp và cho họ xem đồ lót nữ bên trong. Viola nhìn thấy, vẻ hơi ngạc nhiên và ậm ừ trong sự kinh ngạc khiến Kashua thấy rất hài lòng.
 
“Vậy, quý khách thấy những món này thế nào?”
 
“Không tệ chút nào.”
 
“Cảm ơn rất nhiều.”
 
Bên cạnh Viola và Kashua đang mỉm cười với nhau, Akira tò mò liếc nhìn chiếc quần lót đó và Kashua nhận thấy điều đó.
 
“Ồ, có chuyện gì sao?”
 
“À, không có gì đâu, tôi chỉ thấy nó trông đắt tiền thôi.”
 
“ Đó thực sự là một bộ đắt tiền, nhưng tôi có thể đảm bảo chất lượng của nó. Đó là một di vật của cựu thế giới thường chỉ được bán bên bức tường trong. Rất hiếm khi tìm thấy loại hàng này bên ngoài bức tường. Cửa hàng của chúng tôi chỉ có thể mua nó bằng cách sử dụng mối đặc biệt của chúng tôi thôi.”
 
“ À, tôi hiểu rồi. Đó là một di vật rất có giá trị nhỉ?”
 
“Nhưng tất nhiên, sau tất cả, nó đủ giá trị để những người bên trong bức tường tranh giành nó.”
 
Kashua cảm thấy hơi bị xúc phạm vì nghe như thể Akira đang đặt câu hỏi về chất lượng sản phẩm của cô ấy. Đối với một người đã chi hàng trăm triệu Aurum cho trang bị của mình, Akira hẳn phải có khả năng đánh giá chất lượng của một di vật. Kashua không thể chấp nhận nếu cậu coi thường tài sản quý giá của cô, nhưng có vẻ như đó là sự lo lắng không cần thiết từ phía cô cô vỗ ngực nhẹ nhõm. Sau đó, cô tiếp tục bằng cách giải thích một cách nhiệt tình về những món đồ quý giá của mình.
 
Akira chỉ lắng nghe lời giải thích đó vì não cậu không ghi nhận bất cứ điều gì trong khi cậu liếc nhìn bộ áo lót nữ đó.
 
[Alpha, mấy cái này]
 
[Yup, đó là một trong những di vật mà cậu đã mang đến cửa hàng của Shizuka.]
 
[Tôi cũng nghĩ thế.]
 
[Xét chất liệu và mã nhận dạng không thể kiểm tra bằng mắt thường, nó có vẻ không phải là một di vật giả đâu.]
 
[… tôi hiểu rồi.]
 
Thành thật mà nói, Akira chỉ liếc nhìn nó vì cậu nghĩ rằng những di vật mà cậu mang về từ tàn tích dường như đã thực sự được bán ở đâu đó. Nhưng sau khi nghe lời giải thích của Alpha, cậu có chút ngạc nhiên và hơi sợ hãi về việc tại sao Alpha lại có thể nói được nhiều như vậy.
 
Lý do duy nhất khiến nó thu hút sự chú ý của Akira đơn giản là vì cậu cảm thấy như đã nhìn thấy nó ở đâu đó trước đây. Nhưng sau đó Alpha dường như có thể kiểm tra di vật đó đến tận những thứ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mặc dù bản thân Akira cũng không hiểu tại sao lại cần phải biết đến mức đó.
 
Akira hiểu rằng Alpha biết rất nhiều điều về mình, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ xấu về điều đó. Hoặc ít nhất, cậu đã không để điều đó làm mình bận tâm cho đến khi Tsubaki nói những lời đó với cậu ở tòa nhà Tsubakihara.
 
Người quản lý tòa nhà Tsubakihara, một thực thể tương tự như Alpha mà cậu có thể nhận biết, đã cảnh báo cậu về điều mà Alpha đang làm với cậu .
 
…Nhưng mà, đã quá muộn để lo lắng về điều đó rồi.
 
Akira tự nói với bản thân và quên nó đi. Xét cho cùng, mọi thứ mà cậu đã nhận được từ Alpha cho đến bây giờ, bao gồm cả sự hỗ trợ và tất cả sự giúp đỡ từ cô, đã đủ để vượt qua nỗi lo lắng đó.
 
Viola nhận thấy sự thay đổi nhỏ đó từ Akira và cố gắng thăm dò cậu .
 
“Akira, có chuyện gì vậy? Mặc dù tôi nghĩ việc cậu quan tâm đến những thứ như thế này là bình thường, nhưng cậu nên cẩn thận, nếu không cậu sẽ trông rất đáng ngờ đấy, cậu biết không?”
 
Nhưng Akira thản nhiên đáp lại.
 
“Chà, dù sao thì tôi cũng là một Thợ săn. Không quan trọng đó là đồ lót nữ hay bất cứ thứ gì. Miễn là nó là một di vật của cựu thế giới, thì việc tôi có hứng thú là điều bình thường mà, phải không?
 
“Đúng vậy, nhưng tôi nghe nói rằng cậu vừa cho Sheryl một bộ vào ngày trước nhỉ.”
 
“Ôi im đi! Có quan trọng không? Đó là di vật của tôi và tôi được tự do làm những gì mình muốn với nó.”
 
Tất nhiên rồi.”
 
Viola nói vậy và mỉm cười thích thú khi Akira nhìn đi chỗ khác như muốn tránh trả lời câu hỏi đó. Nhưng từ đó, ít nhất Kashua cũng nhận ra món đồ quý giá của cô có mối liên hệ nào đó với Akira, tất nhiên, cô không thể nhận ra bất cứ điều gì hơn thế.

 ****

Hiện tại team đang rất khát nhân lực. Để đẩy nhanh tiến độ, những ai có mong muốn góp sức chia sẻ bản dịch đến mọi người, xin đừng ngần ngại inbox cho page nhé!


******* 

Trans & Edit: promote


****** 

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Đoạn Viola thủng một lỗ trên ngực khi nhắn tin với Sheryl đúng hơn là gây rắc rối với Sheryl. Messing ở đây là gây rắc rối chứ không phải nhắn tin

Unknown nói...

Đợi bom tiếp từ trans :3