Chương 177: Yêu cầu điều chỉnh thứ hạng Thợ săn - Rebuild World

Cập nhật bản dịch tiếng Việt web novel Rebuild World nhanh nhất, chính xác nhất. Nơi giao lưu và thảo luận về tác phẩm Rebuild World

Tổng số lượt truy cập trang

Thứ Hai, 17 tháng 4, 2023

Chương 177: Yêu cầu điều chỉnh thứ hạng Thợ săn

Akira đã hứa với Kibayashi sẽ gặp ông ta trước tòa nhà Kugama. Lần đầu tiên Akira nhìn thấy tòa nhà cao và khổng lồ được xây găm vào bức tường trong như thế, cậu vô cùng kinh ngạc trước sự hùng vĩ của nó. Nhưng sau ngần ấy thời gian, cậu cũng đã quen với nó, điều đó cũng thể hiện sự trưởng thành của cậu suốt thời gian qua.

 

Akira đang vui vẻ chờ đợi Kibayashi. Lúc đầu, Kibayashi chỉ nói là ông có chuyện cần nói với Akira, nhưng sau đó Akira nói ít nhất hãy đãi cậu một bữa ăn hay gì đó đi, và bây giờ họ hứa sẽ gặp nhau trước tòa nhà Kugama. Thế nên Akira không khỏi có chút phấn khích.

 

Kibayashi xuất hiện đúng giờ. Sau đó, họ đi vào tòa nhà Kugama và vào một nhà hàng ở tầng một rồi chọn một chỗ ngồi ngẫu nhiên.

 

Cậu có thể gọi bất cứ món cậu muốn. Dù sao thì tôi cũng sẽ gửi lại hóa đơn và không trả tiền cho nó đâuNên cứ thoải mái chọn những món đắt nhất trước đi.

(trans: kiểu như bạn đi công tác, bất kỳ chi phí nào bạn bỏ ra phục vụ cho chuyến công tác đó như là tiếp khách, taxi di chuyển, ăn uống,… thì công ty sẽ hoàn lại cho bạn khi bạn trình hóa đơn cho công ty)

 

“ Hả? À, chắc chắn rồi…”

 

Không như Kibayashi đang có tâm trạng rất tốt, Akira lại có vẻ khá thất vọng. Kibayashi mỉm cười thích thú với điều đó.

 

Có chuyện gì àCậu muốn đến một nhà hàng cao cấp hơn hay gì đó àNgoài tầm rồi. Mặc dù Ban quản lý thành phố sẽ trả tiền, nhưng không phải vô hạn đâu. Trừ khi đây là một cuộc đàm phán với một Thợ săn cấp cao, họ sẽ không để tôi tiêu nhiều tiền như vậy đâu. Nhưng nếu cậu nói với tôi là cậu sẽ hợp tác tốt với tôi thì tôi không ngại dẫn cậu đi nơi khác đâu biết không?

 

Akira lặng lẽ lướt qua thực đơn bắt đầu tìm kiếm những món ăn đắt tiền nhất mà cậu có thể gọi như thể cậu có ác cảm với Kibayashi vậy. Kibayashi nhận thấy điều đó không thể không cảm thấy buồn cười.

 

Sau khigọi món xong, Akira ngay lập tức bắt đầu cuộc trò chuyện.

 

“ Vậy, ông muốn nói gì đây?”

 

“Thực ra thì rất nhiều, nhưng tôi đoán tôi sẽ bắt đầu với cuộc điều tra trước.”

 

“Điều tra?”

 

Cậu biết là đã xảy ra một trận chiến lớn trong khu ổ chuột cách đây không lâu phải không? Vậy chính xác thì tại sao cậu lại tham gia vào trận chiến đó vậy?”

 

Sao ngay từ đầu là mặc định tôi tham gia vào trận chiến đó rồi thế nhỉ?”

 

Akira cố tỏ ra không biết gì, có thể là do cậu hơi khó chịu sau khi kỳ vọng có được một bữa ăn ngon và giờ lại bị hụt hẫng.

 

Nhưng trên thực tế, chính Akira cũng không phủ nhận rằng mình đã giết rất nhiều người và chiến đấu quyết liệt trong trận chiến đó. Cậu cũng biết Văn phòng Thợ săn muốn các Thợ săn cư xử tử tế và cậu đã làm điều trái với mong muốn của Văn phòng Thợ săn. Vì vậy, một phần trong cậu nói với mình rằng không có lý do gì để chủ động nói về chủ đề đó với Văn phòng Thợ săn cả.

 

Kibayashi sau đó rút thiết bị đầu cuối thông tin, bấm vài nút và đặt nó lên trên bàn. Akira nhìn vào đoạn video đang phát trên thiết bị đầu cuối thông tin đó và cau mày. Kibayashi mỉm cười hạnh phúc khi thấy Akira phản ứng như ông dự đoán.

 

“Chà, mặc dù nó là một đoạn video bí mật, nhưng cũng chẳng phải là bí mật lớn lao gì. Và vì là cậu có liên quan đến vụ việc này nên mọi chuyện cũng sẽ ổn thôi.

 

Thiết bị đầu cuối thông tin của Kibayashi đang chiếu đoạn video Akira chiến đấu với một chiến giáp màu đen.

 

“Thành thật mà nói, tôi cực kỳ vui khi thấy rằng cậu vẫn liều lĩnh hơn bao giờ hết. Tôi đã cười sảng khoái khi lần đầu xem đoạn video này đấy biết không?

 


Akira nhẹ gãi đầu.

 

“Làm thế nào ông có được video này chứ?”

 

“Tôi chỉ nhận được từ cấp trên thôi, và tôi không biết làm thế nào họ có được nó nữa. Ai đó có thể đã ghi hình cậu từ xa bằng kính viễn vọng hoặc thứ gì đó từ phía trên bức tường. Hoặc cũng có thể là từ một vài camera bí mật được cài đặt ở đâu đó đã tình cờ quay được đoạn phim này. Chà, dù sao đi nữa, tôi cá là Ban quản lý Thành phố có liên quan đến chuyện này.”

 

Akira thở dài thườn thượt, cậu có vẻ mặt đầu hàng bắt đầu giải thích cho Kibayashi.

 

Kibayashi chăm chú lắng nghe lời giải thích của Akira. Sau đó, ông nói với Akira trong khi cố gắng hết sức để nhịn cười, điều mà rõ ràng là ông đang làm không tốt lắm.

 

Ừ-ừ, v-vậy là, tôi hiểu là cậu đến đó để cứu bạn gái. Chuyện người ta rung động trước tình yêu không có gì là lạ, nhất là với một chàng trai trẻ như cậu. N-Nhưng mà, không đùa đâu, cậu thực sự chiến đấu với chiến giáp đó chỉ để giết một tên móc túi à? Đầu cậu có ổn không vậyA, đừng hiểu lầm nhé, tôi đang khen cậu đấy. Xét cho cùng, hành động và lối suy nghĩ của cậu vẫn liều lĩnh như mọi khi và tôi cực thích điều đó.”

 

Akira trông rõ ràng là khó chịu.

 

Nói cho ông biết, không phải tôi làm thế vì tôi muốn.”

 

“ Ừ-ừ, cậu nói đúng.”

 

Kibayashi sau đó lại cười ngặt nghẽo. Trước khi cứ cười tiếp, ông nhận thấy rằng Akira đang bĩu môi và nghĩ rằng điều đó có thể ảnh hưởng đến điều mà ông sắp trình bày tiếp theo. Vì vậy, ông cố gắng hết sức để bình tĩnh lại.

 

“Chà, giờ tôi đã hiểu tại sao cậu lại ở nơi đó. Cá nhân mà nói, tôi tôn trọng quyết định của cậu, thế nên tôi cũng hiểu cho cậu, chắc khó khăn lắm nhỉ?Thôi mà, cậu có thể ngừng bĩu môi như vậy được không? Ngoài vấn đề đó ra, tôi chắc là cậu biết rằng Văn phòng Thợ săn nỗ lực rèn luyện cách cư xử giữa các Thợ săn, nên nếu có một Thợ săn có thể chiến thắng một chiến giáp chỉ với bộ đồ tăng cường và sẵn sàng làm như vậy chỉ vì tiền sẽ rắc rối lắm. Xét cho cùng, có khá nhiều Thợ săn ngoài kia có tài chiến đấu với người khác nhưng lại không thể khám phá những tàn tích. Thế nên nhiệm vụ của chúng tôi là giao cho họ những công việc có thể giúp giữ gìn trật tự công cộng, đồng thời ngăn họ làm bất cứ điều gì có thể gây rối trật tự công cộng.”

 

Thế à? Rồi, về cơ bản ta ở đây để giao cho tôi một công việc như an ninh hay gì đó hử?”

 

“Bình tĩnh nào. Nào, đồ ăn ở đây rồi, bình tĩnh và thưởng thức đồ ăn cái đã.”

 

Kibayashi đưa tay với thức ăn trước mặt, Akira cũng làm như vậy mặc dù trông cậu vẫn còn khó chịu.

 

Tâm trạng của Akira trở nên tốt hơn khi cậu ăn. Dù không phải là một bữa ăn từ nhà hàng cao cấp, nhưng đây vẫn là một bữa ăn ngon. Cho nên mỗi lần đưa một thìa lên miệng, tâm trạng của hắn cũng dần dần tốt lên.

 

Kibayashi theo dõi chặt chẽ sự thay đổi trong tâm trạng của Akira trước khi đưa ra chủ đề tiếp theo.

 

“ Giờ thì, vì chúng ta đã no bụng rồi, hãy vào chủ đề chính nào.”

 

“ Hả? Chuyện vừa rồi không phải là chủ đề chính sao?”

 

Đúng thế. Nhưng tôi cũng không thể nói nó hoàn toàn không liên quan đến chủ đề chính được. Lý do chính tôi muốn gặp cậu là để nói về một yêu cầu. Chà, mặc dù tôi nói 'nói về', nhưng nó là một cái gần như bắt buộc. Thế nên, cho phép tôi xin lỗi trước. Chỉ cần cậu không muốn gây sự với Ban quản lý thành phố, tôi khuyên cậu không nên từ chối.”

 

Akira hơi cau mày và rõ ràng đã được cảnh báo. Kibayashi cười cay đắng nỗ lực xoa dịu tình hình.

 

Cậu không cần phải cảnh giác như vậy đâu. Tôi thực sự thích cậu lắm, cậu biết . Vì vậy, tôi sẽ không đưa cho bạn bất kỳ yêu cầu kỳ lạ nào. Ngoài ra, mặc dù tôi nói là bắt buộc, nhưng thông thường, hầu hết các Thợ săn sẽ rất vui vẻ chấp nhận yêu cầu này đấy. Xét cho cùng, đó là một yêu cầu giúp cậu điều chỉnh lại Thứ hạng thợ săn của mình. Về cơ bản, đó là một yêu cầu để tăng Xếp hạng Thợ săn của cậu.”

 

“Tăng hạng Thợ săn của tôi?”

 

“Phải… Để tôi hỏi cậu cái này trước, cậu có biết Thứ hạng Thợ săn hiện tại của mình không?”

 

“Nếu tôi không nhầm…”

 

Trước khi Akira có thể đào lại Xếp hạng Thợ săn của mình từ trí nhớ, Alpha đã xen vào.

 

[Là 30.]

 

[Hửm? Không phải là 29 à?]

 

[Những di vật cậu mang đến cho Shizuka ngày hôm trước đã nâng cậu lên 30 rồi.]

 

[Tôi hiểu rồi.]

 

Sau khoảng dừng ngắn đó, Akira kiên quyết nói.

 

“Là 30.”

 

Kibayashi rõ ràng trông có vẻ bực tức vì Akira dừng lại một chút trước khi trả lời.

 

Tiếc thật, không có nhiều Thợ săn lại không thể không nói Xếp hạng Thợ săn ngay khi được hỏi đâuCậu chẳng quan tâm đến nó phải không? Không có gì ngạc nhiên tại sao mọi người nghĩ là cậu đang mạo cấp cả.”

 

Mà nó cũng có quan trọng đâu đúng không?

 

“Nếu nó không quan trọng thì ta chẳng ngồi đây để nói về cái yêu cầu tăng hạng của cậu rồi. Thôi cũng là dịp, tôi sẽ giải thích kỹ cho cậuThế nên hãy lắng nghe cẩn thận.

 

Akira vẫn còn hơi khó chịu, Kibayashi bắt đầu giải thích về vấn đề Xếp hạng Thợ săn và yêu cầu mà ông sắp đưa cho Akira.

 

Sức mạnh của Thợ săn ở quận phía đông được thể hiện qua Xếp hạng Thợ săn của họ. Tất nhiên, những Thợ săn đồng hạng không có nghĩa là những Thợ săn đó mạnh ngang nhau. Có nhiều yếu tố khác nhau để xác định sức mạnh của một người như trang bị, kinh nghiệm và tài năng hoặc sở trường của họ. Mặc dù không thể chắc chắn rằng những Thợ săn cùng hạng có cùng mức sức mạnh, nhưng Văn phòng Thợ săn đã cố gắng hết sức để điều chỉnh lại Hạng thợ săn như một chỉ số đủ tốt phản ánh kỹ năng của Thợ săn.

 

Xếp hạng Thợ săn cũng là một căn cứ cho những người gửi yêu cầu cho Thợ săn như vệ sĩ hoặc người hộ tống. Từ đó, họ có thể quyết định tuyển dụng Thợ săn nào và thưởng bao nhiêu cho những Thợ săn đó dựa trên độ khó của những con quái vật mà họ có thể gặp phải và Thứ hạng Thợ săn của họ.

 

Ngoài ra, Xếp hạng Thợ săn còn được sử dụng cho rất nhiều việc khác, chẳng hạn như chuyển Thợ săn giữa các thành phố, quyết định mức độ khó khăn và nguy hiểm cho các khu vực khác nhau hoặc tuyển dụng vào các công ty quân sự tư nhân. Độ chính xác của hệ thống Xếp hạng Thợ săn là một điều quan trọng đối với quận phía đông, nơi có rất nhiều Thợ săn cũng như Văn phòng Thợ săn và Chính quyền doanh nghiệp đang cai trị quận phía đông.

 

Nhưng như đã nói, có rất ít trường hợp ở quận phía đông mà một số Thợ săn thể hiện sức mạnh bất thường khác xa so với Thứ hạng Thợ săn của họ. Hệ thống xếp hạng sẽ mất đi tính chất của nó nếu họ để những Thợ săn đó yên, điều này có thể dẫn đến sự sụp đổ hoàn toàn của hệ thống xếp hạng.

 

Hệ thống xếp hạng được đánh giá cao và Văn phòng Thợ săn có toàn quyền tính toán, quyết định và ấn định hệ thống xếp hạng đó. Đó là sức mạnh của Văn phòng Thợ săn cũng như một cách để Văn phòng Thợ săn khẳng định quyền kiểm soát đối với những Thợ săn đó.

 

“Vì vậy, về cơ bản đó là ý chính, chúng tôi muốn một người như cậu đang có khoảng khá lớn giữa Thứ hạng Thợ săn và sức mạnh thực sự, để mà đưa Thứ hạng Thợ săn của cậu lên một con số phù hợp hơn. Nhưng như đã nói, không phải là chúng tôi có thể tăng Xếp hạng Thợ săn của cậu liền được. Đó là lý do tại sao chúng tôi gửi yêu cầu này cho cậu để điều chỉnh lại Thứ hạng Thợ săn của cậuGiờ cậu hiểu rồi chứ?"

 

“Tôi cảm thấy như mình hiểu nhưng không hiểu chính xác hết…”

 

Thì cậu cứ chấp nhận yêu cầu đi. Hay là cậu có lý do không muốn đạt thứ hạng Thợ săn cao hơn à?”

 

“Không hẳn, nếu phải nói thì, tôi muốn ông trả cho tôi bằng tiền hơn là Xếp hạng Thợ săn đấy.”

 

Kibayashi thở dài bực bội, nhưng dường như ông cũng hiểu Akira đã đến từ đâu.

 

À, cậu  cái loại Thợ săn đó hả? Thông thường, cậu có thể nhận được phần thưởng tốt hơn nếu có Xếp hạng Thợ săn cao hơn, nhưng đôi khi có những Thợ săn như cậu không thực sự hiểu điều đó. Nhưng tốt thôi, cậu có xu hướng làm việc một mình và dành phần lớn thời gian của mình vào việc săn lùng các di vật. Nên như thế cũng dễ hiểu

 

“ Thật vậy à?”

 

“Thông thường Thợ săn làm việc bằng cách thành lập các đội và khi họ làm như vậy, họ thường quyết định phần thưởng hoặc vị trí trong đội dựa trên Thứ hạng Thợ săn. Chưa kể đến việc một số yêu cầu có độ khó cao, phần thưởng lớn chỉ chấp nhận Thợ săn có Thứ hạng Thợ săn cao. Đó là lý do tại sao nhiều Thợ săn mới làm việc chăm chỉ để tăng Xếp hạng Thợ săn. Hơn nữa, đôi khi một số tập đoàn thậm chí còn tài trợ cho các Thợ săn có thứ hạng cao, đó cũng là một lý do khiến các Thợ săn có xu hướng tuyệt vọng khi nói đến Thứ hạng Thợ săn của họ.”

 

Kibayashi liếc nhìn Akira để kiểm tra phản ứng của cậu. Mặc dù Akira dường như cậu đang lắng nghe, nhưng cậu vẫn không tỏ ra hứng thú chút nào.

 

“Thành thật mà nói, những Thợ săn thường ở trình độ hàng trăm triệu Aurum có xu hướng chú ý nhiều hơn đến Thứ hạng Thợ săn của họ. Vậy, cậu có hứng thú với nó chưa?”

 

“Chà, ngay cả khi ông nói như vậy. Yêu cầu tăng Xếp hạng Thợ săn ông nói, vì hầu hết phần thưởng của nó là ở dạng Xếp hạng Thợ săn, tôi cá là nó không mang lại cho tôi nhiều tiền, giả sử rằng nó cũng có thưởng tiền đôi chút, phải không? Thành thật mà nói, quái vật sẽ không sợ tôi chỉ vì thứ hạng Thợ săn, vì vậy tôi không thấy có ích gì khi nhận yêu cầu đó.”

 

Dù cậu có muốn hay không thì tôi cần cậu thực hiện yêu cầu đó. Rồi giờ, chúng ta hãy bắt đầu nói về các chi tiết. Tôi sẽ cố gắng hết sức để có được một thỏa thuận có thể làm hài lòng cậu, cứ nói cho tôi biết cậu muốn gì. Nếu cậu sẵn sàng nhận một yêu cầu liều lĩnh, tôi có thể cậu nhận một yêu cầu với một số tiền thưởng khổng lồ đấy, được không?”

 

“Không, cảm ơn. Như tôi đã luôn nói với ông, tôi không làm tất cả những việc liều lĩnh đó vì tôi muốn.”

 

Kibayashi nhìn Akira khó chịu và thấy điều đó thật thú vị.

 

“Trong trường hợp đó, tôi có thể thiết lập một thỏa thuận đảm bảo cho cậu một khoản tiền khổng lồ trong trường hợp có điều gì đó bất ngờ xảy ra. Nên cậu có thể sử dụng bao nhiêu đạn và các vật phẩm tiêu hao khác tùy thích. Vì là cậu đấy, nên tôi rất mong chờ những điều điên rồ sẽ xảy ra quá đi.

 

Akira kìm mình không nói lại bất cứ điều gì. Cậu biết rất rõ rằng dù có nói gì thì cũng không đủ để thuyết phục Kibayashi.

 

Sau đó, Akira đã có một cuộc thảo luận khó khăn với Kibayashi về các chi tiết của yêu cầu. Khi họ xong thì mặt trời đã lặn.

 

—*—*—*—

 

Khi ngâm mình trong bồn tắm nước ấm ở nhà, Akira nhớ lại cuộc thảo luận của mình với Kibayashi về yêu cầu đó.

 

[Alpha, tôi biết đã quá muộn để nói, nhưng thế có thực sự ổn không?]

 

[Thay vào đó, hãy để tôi hỏi cậu lại câu này, cậu có vấn đề gì với yêu cầu đó không?]

 

[Không hẳn, hay đúng hơn là, tôi thực ra chẳng hiểu hết được.]

 

Thành thật mà nói, Akira đã suy nghĩ hết sức mình về những gì cậu nên yêu cầu trong cuộc thảo luận. Nhưng ngay cả như vậy, bản thân cậu cũng hiểu rằng cậu không giỏi về mặt đó đến mức cậu sẽ không thể phát hiện ra cậu hớ chỗ nào nếu cậu mắc phải sai lầm nào trong cuộc đàm phán đó.

 

[Trong trường hợp đó, vì cũng đã đi xa đến mức này rồi, thì chúng ta chỉ có thể nhìn lại và đánh giá lại sau khi cậu thực hiện xong yêu cầu đó thôi. Đây cũng sẽ là một kinh nghiệm tốt cho cậuCá nhân mà nói, tôi nghĩ đó không phải là một thỏa thuận tồi vì họ sẽ trả tiền cho thuốc, đạn và các vật dụng tiêu hao khác.]

 

[Cô nói đúng, thực sự rất có ích cho tôi trong lần yêu cầu đến thành phố ngầm hồi đó.]

 

Akira nhớ lại lúc đó cậu phải bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh của mình bằng cách bắn đạn đặc biệt của súng trường xuyên phá CWH. Cả khi cậu chiến đấu với bầy Yarata Scorpion và những tên trộm di vật, chỉ sự hỗ trợ của Alpha là không đủ chiến thắng những trận đó. Đó chính là tầm quan trọng của việc sử dụng loại đạn ấy.

 

[Bây giờ nghĩ lại, hồi đó tôi tlàm mấy chuyện liều lĩnh thật luôn ấy. Như thể tôi đang bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh của mình bằng tiền, và trên hết, đó thậm chí không phải là tiền của tôi nữa chứ.]

 

[Đúng thế, vậy lần này chúng ta hãy tận dụng lợi thế đó một cách tối ưu nhé. Hãy tích trữ đạn mạnh để mua sự an toàn của chúng ta, và tất nhiên, lần này lại bằng tiền của người khác.]

 

Alpha mỉm cười khi cô ấy nói vậy, Akira cũng cười lại với cô ấy.

 

[Thành thật mà nói, vì họ sẽ trả tiền cho đạn của tôi, nên tôi cảm thấy sẽ có một cảnh tượng như thế này: tôi dùng số tiền đó để mua rất nhiều đạn đặc biệt phản vật liệu CWH để sử dụng với khẩu minigun DVTS đấy.”

 

 hay, ta hãy làm điều đó đi!]

 

[…Hả? Rõ ràng là không thể mà? Đạn đặc biệt đó đâu dùng được với minigun DVTS đâu đúng không?]

 

Akira cau mày, cậu ngạc nhiên trước câu trả lời đó của Alpha, nhưng rồi Alpha mỉm cười tự mãn và nói.

 

[Miễn là cậu sử dụng một khẩu súng đủ mạnh để có thể chịu được tốc độ bắn nhanh của một viên đạn mạnh và đắt tiền như vậy thì sẽ được thôi. Và vì chúng ta cũng đang chọn mua một khẩu súng mới nên ta có thể đặt mua nó (đạn CWH) như một điều kiện bổ sung cho khẩu súng mới của câu phải không?”

 

Tầm nhìn của Akira được mở rộng với thông tin về nhiều loại súng giống như lần trước. Sau đó, Alpha đã bỏ tất cả những khẩu không thể chịu được hỏa lực cuẩ loại đạn đặc biệt dành cho súng trường chống vật liệu CWH.

 

[Thu hẹp lựa chọn lại rồi!]

 

[Thật vậy, hãy cố gắng hết sức với chỗ còn lại thôi.]

 

[Rõ rồi]

 

Akira lại bắt đầu duyệt và chọn súng trong khi vẫn tận hưởng việc tắm rửa như lần trước (chap176). Và Alpha đứng cạnh cậu cùng với một nụ cười, như thường lệ.

 

—*—*—*—

 

Vào ngày hôm sau, Akira cho Shizuka biết chuyện gì đang xảy ra và nhờ cô giúp đỡ. Cậu cũng không quên đặt một khẩu súng trường mà cậu đã quyết định mua sau một quá trình lựa chọn lâu dài cũng như loại đạn sử dụng với khẩu súng trường đó. Không có gì đảm bảo rằng Shizuka có loại đạn mà cậu đang tìm kiếm trong kho và ngay cả khi cô có thể đặt mua loại đạn đó, Akira nghĩ rằng cô sẽ gặp rất nhiều rắc rối nếu đặt một đơn hàng lớn như vậy chỉ vì lợi ích của cậu. Đó là lý do tại sao cậu quyết định đặt hàng sớm hơn một chút.

 

Sau khi nói xong, Shizuka lo lắng nói với Akira.

 

“Tôi hiểu chuyện gì đang xảy ra và tất nhiên tôi cũng sẽ hỗ trợ em, nhưng, em thì ổn chứ? Mặc dù họ sẽ trả tiền, nhưng mua nhiều đạn như vậy chắc chắn sẽ tốn rất nhiều tiền. Trong trường hợp xấu nhất, họ có thể coi đó là hành vi trục lợi đấy.”

 

Akira đáp lại với vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Kibayashi, người mà tôi đã thảo luận về vấn đề này đã đồng ý rồi… Thành thật mà nói, tôi đã nghĩ nếu họ từ chối trả tiền vì điều đó, tôi có thể sử dụng nó như một cái cớ để từ chối yêu cầu của họ. . Ngay cả khi có điều gì đó xảy ra sau khi đặt hàng, miễn là tôi giữ chúng mà không sử dụng chúng trong thời gian chuẩn bị cho yêu cầu thì sẽ không gây ra bất kỳ rắc rối nào đâu.”

 

Tôi thấy em cũng có suy nghĩ về chuyện này nhỉ. Được rồi, tôi sẽ đặt hàng với một khoản thanh toán đặt cọc, được chứ?”

 

Shizuka bắt đầu chuẩn bị tài liệu để đặt hàng. Cũng giống như lần trước, cô gửi mã ID cho yêu cầu đó để đảm bảo rằng khoản thanh toán đặt cọc sẽ được chuyển tiếp đến địa chỉ của người yêu cầu. Đã có trường hợp đơn hàng bị dừng do trục trặc trong quá trình thanh toán. Thông thường, Shizuka không quan tâm việc liệu việc thanh toán có diễn ra suôn sẻ hay không, nhưng lần này, cô ước một điều ước nhỏ nhoi là sẽ một rắc rối nào đó xảy ra. Nhưng thật không may, việc thanh toán đã diễn ra suôn sẻ.

 

“Yup, xong rồi. Thành thật mà nói, từ phía cửa hàng, tôi nên vui vì khách hàng của tôi không gặp vấn đề gì khi thanh toán hàng hóa mua tại cửa hàng, nhưng mà…”

 

Cô cười cay đắng, Akira cũng đáp lại bằng một nụ cười cay đắng.

 

Rồi, giờ tới trang bị nữa. Tất nhiên, vì nó không phải là vật phẩm tiêu hao, nên xin chị hãy xử lý riêng. Thành thật mà nói, ngay cả khi nó biến thành một vật phẩm tiêu hao do nhầm lẫn, thì tôi hy vọng nó sẽ không hoàn toàn thành công.”

 

“Thành thật mà nói, tôi không nghĩ những Thợ săn bình thường có thể nhận được yêu cầu như vậy trừ khi họ đến từ tiền tuyến đâu.”

 

Shizuka sau đó xử lý tiếp những đươn còn lại. Khoản thanh toán diễn ra bình thường vì nó được rút từ tài khoản ngân hàng của Akira.

 

“Cảm ơn quý khách đã ủng hộ cửa hàng. Tôi sẽ cho em biết khi có hàng. Tôi sẽ đưa em đạn cùng với khẩu súng trường.”

 

“ Được .”

 

Akira thản nhiên trả lời, nhưng Shizuka nhìn cậu với vẻ mặt khá nghiêm túc. Cậu thấy điều đó hơi lạ. Sau đó Shizuka rời khỏi quầy, đứng trước mặt cậu rồi ôm cậu lại.

 

Dù bất ngờ nhưng Akira chỉ im lặng để cô ôm mình. Sau đó Shizuka nhẹ nhàng xoa đầu Akira.

 

“…Tôi chắc chắn sẽ không dễ dàng gì, chúc em may mắn và cố gắng hết sức nhé. Nhưng đừng ép buộc bản thân và hãy sống sót trở về. Được nhé?"

 

Akira cười nhẹ.

 

Vâng ạ.”

 

Trả lời hay lắm.”

 

Khi Shizuka thả Akira ra. Hai người nhìn nhau cười có đôi chút ngượng ngùng.

 

Shizuka lại một lần nữa lộ vẻ lo lắng. Akira đã rời khỏi cửa hàng rồi, vì vậy cô chỉ có một mình trong cửa hàng.

 

Lý do tại sao cô trông lo lắng như vậy là vì trực giác của cô.

 

Akira đã từng nhận một yêu cầu  chi phí cho tất cả các vật phẩm tiêu hao của cậu đều do người đưa ra yêu cầu thanh toán. Sau đó, cậu quay trở lại với rất nhiều tiền và sử dụng nó để đổi mới trang bị của mình. Cho đến thời điểm đó, Shizuka cũng mừng cho cậu.

 

Nhưng đổi lại, Akira lại bị mất hết trang bị và suýt bị giết. Cậu thậm chí còn mất cả bộ đồ tăng cường và cũng phải nhập viện. Không thể nhầm được, cậu đã phải trải qua một tình huống vô cùng nguy hiểm. Shizuka ít nhất cũng biết đến mức đó.

 

Lần này, yêu cầu mà Akira nhận là yêu cầu nâng hạng Thợ săn. Đó là một yêu cầu mà Ban quản lý thành phố đích thân gửi cho cậu. Mặc dù đó không phải là một yêu cầu mà cậu có thể từ chối, nhưng tình hình bây giờ và lúc đó không giống nhau. Nếu đây là một cơ hội để cho người khác biết sức mạnh thực sự của Akira mà họ luôn coi thường từ đó giờ, thì đây hẳn là điều đáng mừng. Nó có thể được coi là một yêu cầu được đưa ra cho Thợ săn như là một thiện chí từ Ban quản lý thành phố và nó không phải là thứ gì đó quá nguy hiểm.

 

Hơn nữa, cô đã cảnh báo cậu không được làm bất cứ điều gì liều lĩnh. Nhin vào cách cậu phản ứng, ít nhất điều đó sẽ ngăn Akira làm bất cứ điều gì quá nguy hiểm. Trên thực tế, bản thân Akira thực sự không muốn nhận yêu cầu đó. Vì vậy, cậu ấy sẽ không tự đặt mình vào nguy hiểm chỉ vì mục đích tăng Thứ hạng Thợ săn của mình đâu. Hoặc ít nhất, đó là những gì cô nghĩ.

 

Shizuka cố giảm bớt lo lắng bằng cách nhắc nhở bản thân về những sự thật đó. Sau đó cô ước rằng mọi chuyện sẽ ổn. Cô có cuộc sống của riêng mình để suy nghĩ và cửa hàng quan trọng cô phải chăm sóc, vì vậy cô ấy không thể hy sinh mọi thứ để hỗ trợ Akira. Nhưng ước ao thì lại miễn phí. Đó là lý do tại sao cô ước cho sự an toàn của Akira vì cô hy vọng rằng trực giác của mình sẽ được chứng minh là sai.

 

Vì dù gì, trực giác của cô nói với cô rằng điều ước của cô sẽ không thành hiện thực.

 ******* 


Trans & Edit: promote


****** 

 

Không có nhận xét nào: